Thiên Ảnh

Chương 709: Con rồng đen




Có lẽ do chịu ảnh hưởng bởi sức mạnh khủng khiếp bên ngoài khu vực con mắt khổng lồ trên không, khi cột sáng chứa dựng năng lượng không gì sánh nổi chiếu xuống từ trên trời, và vây cứng ba vị Hóa Thần chân quân đại diện cho những con người mạn nhất, lũ ma quỷ điên loạn dường như đã bị áp chế về khí thế
Trước đó, vô số yêu ma men theo màn sương hắc ám mà trỗi dậy, vây đánh hai vị Hóa Thần chân quân Thiết Hồ và Quảng Bác, khí thế sục sôi
Nhưng sau khi cột sáng từ chân trời chiếu xuống, làn sương ma quỷ lao đến gần như tuyết dưới ánh mặt trời, biến mất dạng ngay lập tức, lũ yêu ma khác thì lũ lượt kêu gào lùi lại, rõ ràng cũng rất sợ hãi trước cột sáng đó
Dù là vậy, khắp nơi trong huyệt động này vẫn chen chúc đầy bọn ma quỷ dữ tợn ngoi lên từ lòng đất, lượn lờ tru tréo, trợn trừng con mắt như ma trơi, tìm kiếm thức ăn ở khắp nơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều lạ ở chỗ, lũ quỷ này hình như vẫn bị ràng buộc, một là không có con nào rời khỏi huyệt động này, cho dù trên đỉnh đầu đã có một lỗ thủng rộng lớn nứt toạc, thứ hai chính là chngs dường như biệt đãi với chỗ Thiên Lan chân quân, không hề lao đến tấn công như với những người khác
Tất nhiên Lục Trần không biết nguyên nhân là gì, có điều ngẫm thử thì quá nửa cũng là nhờ thủ đoạn thần thông nào đó do chính Thiên Lan chân quân sắp xếp, bất luận đó là gì, nhưng nó có thể gây ảnh hưởng tới lũ ma quỷ cả trăm nghìn năm qua chưa từng ló dạng và vô cùng mạnh này, thì Thiên Lan chân quân cũng thật sự quá lợi hại
Song nếu ông không lợi hại, thì chắc đã chẳng xuất hiện cảnh tượng tận thế trước mắt này rồi, dẫu sao tất cả mọi thứ ở đây xem ra đều do Thiên Lan chân quân gây nên
Cho dù ông là một tên điên, thì cũng là một tên điên thiên tài thủ đoạn thông thiên hiếm có
Có điều một tên điên như vậy, nếu có thể ít đi một chút, hoặc là không có, biến mất khỏi thế gian luôn, vậy là tốt nhất…
※※※
Cục diện trước mắt vừa kỳ lạ vừa nguy hiểm, tuy tạm thời nhờ thủ đoạn bí hiểm của Thiên Lan chân quân, mà kể cả con mắt khổng lồ tren trời và cánh cửa hắc ám dưới lòng đất đều chưa có biểu hiện thù địch gì về phía Thiên Lan chân quân và Lục Trần, có điều Lục Trần không hề cảm thấy một chút nhẹ nhõm nào về điều đó
Ngược lại, áp lực trong lòng hắn đang mỗi lúc một lớn hơn
Con người nếu đứng bên bờ vực thẳm, cho dù bàn chân bám chặt mặt đất, thì vẫn sẽ hoảng hốt sợ hãi
Huống chi với cảnh tượng trước mắt đây, nếu không tính cánh cửa hắc ám và lũ ma quỷ đột nhiên xuất hiện kia, thứ giống hệt chứ là pháp trận Hàng Thần chú trong trận chiến hoang cốc năm xưa tái hiện
Nhưng khác với ngày đó ở chỗ, Lục Trần đã đánh mất quyền chủ động lớn nhất, và cũng là quan trọng nhất
Thiên Lan chân quân trước mặt hắn, tự do tự tại, không bị hạn chế, trông như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của ông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho dù Lục Trần muốn ngăn cản trận tai kiếp này như năm xưa, cũng không cách nào qua được ải Thiên Lan chân quân
Huống hồ, Thiên Lan chân quân tin tưởng, xem trọng hắn đến vậy, ân nghĩa này thật sự không đáng gì hay sao
Hắn sao có thể cầm dao đâm vào lưng Thiên Lan như đã từng làm với trưởng lão Ma giáo năm xưa
Trong lúc nội tâm Lục Trần đang dậy sóng, thì tình hình trong huyệt động này đột nhiên lại có thay đổi
Lũ ma quỷ nhảy múa khắp trời đột nhiên thốt lên một tiếng tru tréo kinh thiên động địa, sau đó là những âm thanh “xì xì” lũ lượt vang lên, vô số ma quỷ hóa thành một dòng nước lũ đen kịt, sau khi xoay một vòng trong huyệt động, bỗng dưng lại lao trở lại cánh cửa hắc ám nọ
Sâu dưới lòng đất, có tiếng rền vang
Lục Trần và Thiên Lan chân quân đều nhìn sang đó, chỉ thấy sâu tận dưới cánh cửa hắc ám, thình lình có một khu vực bóng tối đậm hơn cả trăm nghìn lần, nhúc nhích như thực chất, rồi luồng bóng tối sâu hun hút đó từ từ tiến lên cao, thò ra khỏi cánh cửa hắc ám
Chẳng hiểu vì sao, tuy Lục Trần vẫn chưa nhìn rõ đó là thứ gì, cũng không biết trong cánh cửa đó rốt cuộc có gì, nhưng hắn lờ mờ cảm thấy, bóng tối quỷ quái vừa xuất hiện này dù nguy hiểm đáng sợ, nhưng trông động tác thì lại có vẻ cẩn trọng dè dặt
Hình như nó đang dè chừng điều gì đó, đang cẩn thận quan sát bốn phía, có điều rất rõ ràng, nó xem thường hết tất cả mọi người trong huyệt động, kể cả Hóa Thần chân quân, thậm chí đến con mắt khổng lồ trên trời, bóng tối sâu hun hút đó, nó cũng chẳng thèm để mắt đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nó chỉ quan sát xung quanh, cẩn trọng bò bên mép cánh cửa hắc ám, dường như nếu có thứ gì đó làm nó giật mình, nó sẽ lùi lại ngay lập tức
Lục Trần cảm thấy chắc có thể mình hoa mắt rồi, hoặc là tâm trí rối loạn nên mới có ảo giác kỳ lạ như vậy, thứ có thể khinh khi Hóa Thần chân quân, thậm chí là thờ ơ trước con mắt khổng lồ trên không, thì sao có thể còn biết sợ ở đời này chứ
Sự thật quả nhiên đã chứng minh suy đoán của hắn, bóng tối quỷ quái đó nhấp nhô lên xuống ở rìa cánh cửa, cứ như chẳng có gì phải sợ sệt, rồi bạo gan trượt ra ngoài
Cùng lúc đó, dòng lũ ma quỷ tràn ngập khắp nơi vừa hay cũng bay trở về, hơn nữa còn không hề có ý định tránh né, cứ thể trực tiếp va vào nhau
Vù…
Tiếng nổ kinh thiên động địa trong tưởng tượng không hề vang lên, nếu có thì chỉ có động tĩnh nhỏ tới mức như một tràng gió rít, dòng lũ ma quỷ ngập trời sau khi đụng độ luồng bóng tối dày đặc đó, liền dính chặt lấy, vô số yêu ma lũ lượt bám lấy bóng tối đó như sông đổ về biển cả, sau đó bắt đầu kết hợp lại ngay trên bề mặt bám dính đó
Cảnh tượng này thực sự quá sức tưởng tượng, nhưng bây giờ ở nơi này có xảy ra bất cứ chuyện bất ngờ nào cũng sẽ chẳng khiến Lục Trần thêm kinh ngạc nữa
Hắn nhíu mày, nhìn bên trong cánh cửa hắc ám đó, tất cả mọi thứ đang cuộn trào sục sôi, không ngừng bành trướng, sau đó giữa những khuấy động thôi thúc của bóng tối, dần dần hình thành nên một bóng đen to lớn, hóa thành một thân xác khổng lồ
Sau đó, sải ra bước chân đầu tiên vào thế giới này
Ầm
Một dòng dung nham nóng rực đột nhiên phun ra từ dưới bàn chân của bóng đen đó, tiếng gầm gừ trầm thấp nhưng chấn động hồn phách vang rền từ trong bóng tối, hào quang ở nơi chân trời rọi xuống, chiếu tỏ thân xác khổng lồ ấy
Đó là một con rông
Đó là một con rồng trong bóng tối
Mắt Lục Trần chợt mở to, cho dù hắn đã cảm thấy hiện giờ mình chẳng còn gì có thể kinh ngạc thêm được nữa, nhưng lúc hắn nhìn thấy con rồng bước ra từ bóng tối này, hắn vẫn há hốc mồm, đầu óc có một thoáng trống rống
Con rồng này xem ra hắn cũng thấy có chút quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu đó, còn trên thực tế thì ký ức này căn bản chỉ có một câu trả lời, vì trên đời này hắn chỉ từng gặp qua một con rồng
Hắn vô thức cúi đầu xuống, liếc nhìn Côn Luân ấn trên phiến đá dưới chân Thiên Lan chân quân, trong trí nhớ của hắn, con hắc long ấy từng ẩn thân ngay trong đó
Vậy hiện giờ con rồng này thì sao, nó giống hắc long đến vậy, nó có lai lịch và thân phận thế nào
Còn nữa, con hắc long đó đâu
Vì sao đã ầm ĩ tới mức trời long đất lở thế này, mà mãi chẳng nhìn thấy nó
Đột nhiên, đồng tử Lục Trần co rụt lại, chính vào lúc này, hắn nhìn thấy Thiên Lan chân quân trông như vô ý, chậm rãi bước sang một bên, rời khỏi Côn Luân ấn
72/ 7

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.