Lục Trần nhìn về phía Bạch Liên, liền nhận ra ở thiếu nữ này có gì đó không ổn thỏa, khắp người nàng tỏa ra một luồng khí u ám, khác hẳn với người thiếu nữ xinh đẹp mà hắn biết trước đây
Nhưng mà chuyện này bình thường có lẽ sẽ khiến hắn ngạc nhiên, thậm chí là truy cứu ngay lập tức, thì giờ đây dường như chẳng khơi nổi một gợn sóng trong lòng hắn
Thế giới trước mắt, tất cả những người ở đây, thậm chí là bao nhiêu thứ hỗn loạn trên trời dưới đất đã gần trong tầm mắt, dường như tất cả đều là những điều chưa nghe nói đến bao giờ, vô cùng bất ổn
Trong tình thế này, Lục Trần nhìn thấy Bạch Liên có một chút bất thường, nhưng trong lòng lại có cảm giác kỳ lạ rằng có như vậy mới là bình thường…
Hẳn là thế giới này sắp phát điên, hoặc là sắp sụp đổ rồi, vì vậy mới thành ra nông nỗi này
Vào thời khắc gấp rút và nguy hiểm này, trong đầu Lục Trần lạ thay lại lướt qua một ý nghĩ có phần quái dị, hắn cúi đầu nhìn A Thổ bên cạnh mình, bụng nghĩ, nhìn tới nhìn lui hình như chỉ có con hắc cẩu này là vẫn như lúc trước
Con rồng đen nọ đã đi tới trước mặt hắn và Thiên Lan chân quân, trước mặt hai con người, cơ thể nó cao lớn tới mức khó có thể tưởng tượng được, dường như lấp đầy toàn bộ huyệt động, nhưng trên thực tế dĩ nhiên là không phải vậy, chỉ là sức tấn công vào thị giác thực sự quá mạnh, khiến cho người ta có cảm giác sợ sệt bất lực
Có điều cảm giác này đều không hiện hữu bất luận là ở Thiên Lan chân quân hay Lục Trần, hai người họ trông có vẻ như đều không có cảm xúc của người bình thường, cho dù rằng đứng trước con quái vật ghê gớm, đáng sợ đến như vậy, mặt vẫn không đổi sắc, hết sức bình tĩnh nhìn vào nó
Con rồng đen lại chẳng mấy chú ý đến hai con người như giun dế, ngược lại, sang khi nhìn quanh, nó lại chú mục xuống dưới chân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Liên bước đến bên cạnh con ác thú như vừa giãy thoát khỏi địa ngục này, trên người con rồng đen là vô số những yêu ma hung ác ghê rợn bám víu, nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp này, trên chân nó trong nháy mắt có cả hàng trăm nghìn cái mồm cùng ngoác lớn gầm lên giận giữ, vẻ đầy thèm thuồng khát máu, nhìn mà sởn cả tóc gáy
Bạch Liên lại chẳng thèm để mắt đến, hoàn toàn không quan tâm đến lũ yêu ma đó, ánh mắt nàng trực chỉ vào con rồng đen khổng lồ, đột nhiên đưa hai tay lên, mở rộng đôi bàn tay, sau đó mở miệng nói
Nhưng lạ ở chỗ, miệng nàng cử động, song lại chẳng có một từ, một âm thanh nào thốt ra, cho dù trông nàng quả thực đang niệm một loại chú văn nào đó, hoặc đang nói ra từ ngữ nào đó, nhưng những người đang có mặt ở đây chẳng nghe được một tiếng nói nào từ nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy nhiên, người thì không nghe được, song con rồng đen nọ lại có phản ứng, cái đầu to lớn dữ tợn quay lại, nó cúi đầu nhìn người thiếu nữ này, đột nhiên há to mồm, một ngọn lửa phun ra từ trong mồm nó, phả thẳng vào người Bạch Liên
Lục Trần khẽ rùng mình, nhưng hắn liền nhanh chóng nhận ra, chuyện không hề như hắn tưởng tượng, Bạch Liên không hề bị ngọn lửa rồng này hóa thành tro, mà ngược lại, tư thế của nàng dường như là đang giang rộng vòng tay, ôm trọn lấy biển lửa này một cách tận tình và bằng toàn lực
Lửa rồng nóng và gắt, quét qua điên cuồng, chỉ nghe thấy có tiếng rít chói tai xé toạc không khí, y phục trên người Bạch Liên ngay lập tức bị thiêu rụi, bay tứ phía
Thế nhưng, trong ngọn lửa khủng khiếp đến vậy, thân thể trắng ngần của người thiếu nữ đó lại hệt như một miếng bảo ngọc thuần khiết không tì vết, chậm rãi bay lên giữa lửa cháy
Nàng nhắm nghiền mắt, mặt không một cảm xúc, cứ như thật sự đã hóa thành một pho tượng không sinh khí, không xúc cảm, bị lửa dữ ôm trọn, chậm rãi bay về phía con rồng đen
Trong ánh lửa, cơ thể nàng từ từ tỏa ra ánh sáng như bảo thạch, còn trước mặt nàng, trên ngực con rồng, lớp áo giáp đáng sợ kết từ bầy yêu ma đột nhiên cũng bắt đầu nhúc nhích
Bọn yêu ma ở đó gào lên to lớn, âm thanh thê lương, sau đó liền nhìn thấy ở đấy xuất hiện một khe hở, Bạch Liên cứ thế bị lửa kéo đi, sau đó đáp vào trong khe hở đó
Vô số yêu ma gầm lên, sau đó lớp da ở ngực con rồng đen bắt đầu cựa quậy như từng lớp sóng biển, bên trong đó là bóng tối vô hạn không điểm dừng, bên ngoài là bọn ma quỷ ghê rợn, ép tới từ hai bên, như triều thủy ập tới thân thể thanh khiết của Bạch Liên
Bạch Liên không mảy may chống cự, thậm chí, mắt nàng còn chẳng nhắm lại, mà chỉ bình thản lướt qua thế giới này, mặc cho nhũng thứ đáng sợ và ghê tởm ấy nuốt chửng nàng, rất nhanh, nàng chỉ còn lại gương mặt là vẫn còn lộ ở bên ngoài, thân xác còn lại đã bị nhận chìm toàn bộ trong cơ thể con rồng đen, hơn nữa xung quanh khuôn mặt nàng, toàn là bọn ma quỷ hung tợn dữ dằn
Có mấy con quỷ áp lại gần, thậm chí còn há to mồm về phía nàng, con thì gầm gừ giận giữ, con thì gào rống, con thì nhe hàm răng sắc nhọn, con thì thè cái lưỡi đỏ choét, dường như còn có một chút tò mò ky lạ, liếm lên mặt nàng
Bạch Liên chẳng hề phản ứng, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước, không biết có phải là ảo giác hay không mà Lục Trần cảm thấy hình như nàng vừa liếc nhìn mình
※※※
A Thổ thấp giọng gầm gừ, chỉ có điều do âm thanh quá trầm, nên trong một chốc Lục Trần cũng không rõ rốt cuộc là nó đang phẫn nộ hay cáu tiết, hoặc là có cảm xúc khác
Hắn chỉ đưa tay xoa đầu A Thổ, được vỗ về, A Thổ nhanh chóng im lặng trở lại
Sau đó, Lục Trần liếc thấy một tia sáng màu vàng run rẩy chiếu ra từ mặt đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tia sáng đó không hề nổi bật, đặc biệt là dưới cả một thân thể đồ sộ này, cộng thêm xung quanh còn có biết bao nhiêu cột sáng trên pháp trận còn sót lại che chắn, tia sáng chiếu ra từ Côn Luân ấn này thậm chí trông giống một dư quang hữu khí vô lực, chẳng có một ý nghĩa nào
Phần con rồng đen cũng hoàn toàn chẳng chú ý tới một thay đổi nhỏ bé ấy, sau khi hút Bạch Liên vào cơ thể mình, nó ngẩng đầu lên trời gầm lên một tiếng, hiển nhiên là ở thế giới này, nó có ý thù địch với con mắt khổng lồ nọ hơn
Cảm giác đó rất khó hình dung được, Lục Trần suy nghĩ một lúc, chỉ có thể nói rằng đại khái giống như con dã thú bảo vệ địa bàn của mình nhìn thấy lãnh địa bị xâm phạm, nên nổi trận lôi đình
Sự hung bạo và thù địch của con rồng rõ ràng đến thế, tới mức nó chẳng cần nể nang bất cứ kẻ địch nào trên cõi đời này, trước hành động khiêu khích đó, con mắt trên bầu trời cuối cùng cũng không nhẫn nại được nữa, bèn có phản ứng to lớn hơn
Lốc xoáy đen khổng lồ đột nhiên xoay nhanh như vũ bão, sấm sét lập tức giăng khắp cả bầu trời, huyết nguyệt bỗng dưng chấn động mạnh, rồi dao động bất định, xem ra nó có dấu hiệu sắp bị lốc xoáy nuốt chửng, từ từ bị kéo vào sâu bên trong miệng xoáy
Con rồng đen ngửa cổ lên tru dài, âm thanh chấn động khắp tứ phương, dường như nó cũng bị kích thích mạnh, bắt đầu điên cuồng hơn, cũng đúng vào lúc này, mắt đang trông hai đại vật thể khủng khiếp này đột nhiên đối đầu kịch liệt, Lục Trần chợt nghe thấy giọng nói của Thiên Lan chân quân ở bên cạnh
Chỉ nghe thấy ông vừa cười vừa nói:
- Con xem, ta nói có sai đâu, hai thứ này thật sự chỉ là đồ phế vật, nhìn cho có vẻ lợi hại mà thôi, chưa chi đã tự đánh rồi đấy thôi
Thiên Lan chân quân nói, rồi gât đầu:
- Sắp đến lúc rồi
72/ 9