Thiên Giáng Đại Vận

Chương 319: Mâu thuẫn công khai.




Chương 319: Mâu thuẫn công khai
Vì đám người Thẩm Bân đến, dân chúng thành nhỏ Vu Gia Bình thu được không ít lợi ích thực tế
Chu Tam cũng tự mình áp tải rất nhiều vật tư tới Vu Gia Bình
Trong đại sảnh, Chu Thiên Giáng vui mừng nhìn chúng huynh đệ
Từ khi Chu Tam rời Kinh, rất ít dịp mọi người được tập trung với nhau, hiện giờ, ngoài Chu Nhị đang bí mật hồi Kinh, về cơ bản đều đông đủ
Mấy nữ nhân Chiêm Linh không ra ngoài đại sảnh, hậu viện trở thành thiên hạ của các nàng
Chuyện Thất Công chúa liều chết tương cứu khiến các nữ nhân khác tiếp nhận nàng rát nhanh
Dù sao thì thời này, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu rất bình thường, nếu Thiên Giáng làm Hoàng đế, chỉ sợ sẽ còn nạp cưới nhiều phi tần nữa
Mấy nữ tử ước hẹn mỗi người sẽ tự mình làm một bộ y phục cho đứa nhỏ của Chiêm Linh
Đối với các nữ nhân bình thường thì đây là chuyện rất đơn giản, nhưng với mấy nàng lại là nhiệm vụ có độ khó cao
Từ nhỏ Quách Dĩnh đã múa đao múa thương, không biết gì về nữ công
Ngọc Nhi thích cầm bút chứ không thích cầm chỉ, nhìn tơ lụa mà buồn phát sầu
Thất Công chúa từ nhỏ đến lớn cơm dâng tận tay, càng chưa bao giờ chạm vào kim chỉ
Còn Chiêm Linh cũng chỉ biết một vài việc nặng
Da Luật Đậu Cáp bắt đầu xỏ kim, nhưng chỉ thấy ngón tay, không thấy đầu kim đâu cả
- Ta tuyên bố, bổn tiểu thư bỏ, ai làm cho ta một cái, ta dùng châu báu hàng tốt đổi với nàng
Da Luật Đậu Cáp rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng đầu óc buôn bán để trao đổi
- Đậu Cáp tỷ, việc này không thể được
Bây giờ không học, sau này có đứa nhỏ, ngươi làm thế nào
Ngọc Nhi cười nói
- Thôi đi, chỉ cần xuất bạc ra, một đống người sẽ cướp làm, căn bản không cần bổn đại tiểu thư động thủ
Da Luật Đậu Cáp khinh thường
- Vậy cũng không được, hài tử mặc quần áo nương mình làm sẽ thấy vui hơn
Chiêm Linh ôn nhu nói

Da Luật Đậu Cáp bĩu môi:

- Chỉ sợ hài tử nhà ta mặc quần áo bổn tiểu thư làm có thể sẽ nổi giận mà mắng thôi
Mấy nữ nhân kia lập tức mỉm cười, trước kia các nàng vẫn sống trong thế giới nhỏ bé của mình, bây giờ ở chung với các tỷ muội, quả thực cảm thấy cuộc sống trở nên muôn màu vui vẻ
Trong đại sảnh, Chu Thiên Giáng đang bàn bạc với các huynh đệ
Nếu kế hoạch này của Tĩnh Vương thành công, Chu Thiên Giáng cần tìm một nơi tử tế mới an thân sống được
Vu Gia Bình này tuy giao thông tiện lợi nhưng tài nguyên thiếu thốn, không phải chỗ lý tưởng
- Đại nhân, theo lời ngài nói, ta cảm thấy có một nơi thích hợp
Chu Tam lên tiếng
- Ồ, nơi nào
Thiên Giáng kinh hỉ hỏi
- Khoảng năm mươi dặm phía nam Trung đố có một thành nhỏ tên Ngọc Hoa
Tuy thành trì không lớn, nhưng sơn thủy hữu tình, phong cảnh tú lệ, chỉ cần mở rộng một chút, ba năm vạn người đóng ở đó cũng không thành vấn đề
Thiên Giáng không chút suy nghĩ liền đáp ứng, dù sao hắn cũng không biết thành Ngọc Hoa ở đâu
- Được
Chuyện này giao cho ngươi
Lập tức mua đất xây nhà đi
Mặc kệ chúng ta có đánh với triều Đại Phong hay không, vẫn phải tìm nơi nào thích hợp để an trí gia quyến
Tuy nhiên, binh mã không thể đóng ở đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói cách khác, nếu giao chiến, binh mã Đại Phong sẽ coi nơi đó là trọng điểm
- Được, sau này ta sẽ sắp xếp
Đại nhân yên tâm, đất đá và gỗ đều là thứ tốt nhất, đảm bảo sẽ xây được cho ngài một tòa nhá không thua kém Hoàng cung đâu
Chu Tam cười nói
Thiên Giáng nghe vậy, vội vàng xua tay:

- Không không, phương nam có cái đặc sặc của phương nam, làm như vậy lại mất đi phong cách thổ địa
Chu Tam, còn phải thiết kế tùy theo kết cấu của Thục Thiên nữa
Trong lòng Thiên Giáng tự nhủ, nếu có rảnh rỗi, thì tự mình thiết kế một biệt viện giống như lâm viên của Tô Châu
Lâm Phong nhìn bọn nhỏ hưng phấn nói chuyện với nhau, nhưng không lạc quan như vậy
Lâm Phong cảm thấy, cho dù Huyền Nhạc bị phế, Thành Võ Hoàng cũng sẽ không để cho hắn làm vậy
Tuy hắn không xưng Vương, nhưng cũng không khác gì xưng Vương
Thân là Vương giả Đại Phong, chỉ sợ sẽ không để cho người ta xâm phạm đến lãnh thổ Lý gia, chia ra một vùng đất không quản hạt
Hơn nữa, mảnh đất này lại là nơi có nhiều lương thực
Triều Đại Phong thực lực thâm hậu, triệu tập binh mã thiên hạ thảo phạt Chu Thiên Giáng, đối với Thành Võ Hoàng cũng không phải chuyện quá khó khăn
Trong thành Vu Gia Bình, Vệ Triển và Mục Kỳ đã đến đây hai ngày
Hai ngày nay, Mục Kỳ dịch dung dò xét nơi ở của Thiên Giáng vài lân, lão phát hiện ra phủ đệ đề phòng nghiêm khắc, mà ngay cả đầu bếp mua đồ ăn cũng là người của Thiên Giáng tự ra ngoài mua chứ không khiến người ngoài
Ban đêm Vệ Triển vào chỗ ở của Thiên Giáng, điều khiến cho lão nhức đầu nhất là ban ngày Lâm Phong gần như không rời Thiên Giáng một tấc
Hơn nữa, vào buổi tối, Lâm Phong ở ngay cách vách Thiên Giáng, chỉ cần có hơi chút động tĩnh lão đã biết
Vệ Triển cũng không muốn giao thủ với Lâm Phong
Đừng nói đến vũ kỹ hai người ra sao, chỉ là lão không muốn thực sự trở mặt với Lâm Phong, trong lòng Vệ Triển cũng băn khoăn, lo lắng sau khi giết Thiên Giáng, Lâm Phong sẽ tìm mình gây phiền toái
Tuy chấp hành Hoàng lệnh là quy định mà Niêm Can Xử phải nhất nhất tuân thủ, hai sẽ huynh đệ trở mặt thành thù, Vệ Triển cũng đành chịu
- Đại nhân, Thiên Giáng đề phòng nghiêm khắc, hơn nữa bên người rất đông cao thủ
Theo ta thấy, không nên cố giết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mục Kỳ nặng nề nói
Vệ Triển lại lắc đầu:

- Đám người Mục Kỳ, Chu Nhất lão phu đều không coi vào đâu
Chỉ có điều, không dụ Lâm Phong đi chúng ta vẫn còn phiền toái
Với khinh công của ngươi vẫn chưa thoát được sự đuổi giết của đại ca, Thục Thiên có ám tử có khinh công tốt không
Vệ Triển cau mày hỏi
Mục Kỳ cẩn thận suy nghĩ một chút:

- Đại nhân, ở Thục Thiên không có, tuy nhiên ở Bành thành thì có
Tuy người này không phải người của chúng ta, nhưng mấy năm trước đã từng nhận ân huệ của đại nhân, gọi y đến hẳn không có vấn đề
Vệ Triển ngẩn ra:

- Ngươi nói là Hồ Phi của Yến Tử Môn
- Đúng vậy, nếu không phải năm đó đại nhân mở một góc lưới, Hồ Phi đã sớm chết trong đại lao Kinh thành
Với khinh công của y, dụ Lâm Phong đại nhân rời đi hẳn không vấn đề gì
Vệ Triển trầm tư một chút, yên lặng gật đầu:

- Được
Phái người đưa Hồ Phi đến
Chỉ cần có thể dụ được Lâm Phong rời đi, tính mạng của Chu Thiên Giáng không thoát được tay lão phu đâu
Mục Kỳ thưa vâng, rồi vội để cho người đi truyền tin cho ám tử Bành thành hỏa tốc đi tìm Hồ Phi, bảo y lập tức tới Vu Gia Bình
Tuy Yến Tử Môn cũng thuộc địa giới Bành thành, nhưng vẫn cách Bành thành hàng trăm dặm về phía đông
Cho dù có nhanh chỉ sợ cũng phải mất sáu bảy ngày mới tới được
Chu Thiên Giáng an ổn ở tại thành nhỏ Vu Gia Bình đợi tin tức từ Kinh thành
Hắn không ngờ Vệ Triển và Mục Kỳ đang ẩn nấp trong thành
Nơi ở của Chu Thiên Giáng đề phòng sâm nghiêm không phải là đề phòng Vệ Triển mà là Trác Hành
Từ khi Trác Hành chạy thoát lập tức không có tin tức gì, đây vẫn là tâm bệnh trong lòng Thiên Giáng
Trác Hành không chỉ là thầy thuốc, am hiểu hạ độc
Thực sự hắn sợ y bỏ cái gì đó trong đồ ăn nước giếng, cho nên mới sắp xếp cẩn thận như vậy
Trong phủ Bành thành, Tĩnh Vương gia khởi giá quay về Kinh thành
Còn chuyện bên Bành thành, binh quyền của Ngô Đại Ấn đã bị thu về, nhưng Cam Vũ Thành vẫn là Phó soái, vị trí chủ soái đã bị Tĩnh Vương sắp xếp
Tĩnh Vương ôm một bụng đầy tâm sự cũng không dám trì hoãn thêm ở Bành thành
Nếu Kinh thành không có lão đứng đầu, Lý Hồng cũng sẽ không có được chỗ dựa
Chỉ có khi Tĩnh Vương lão đứng ra mới có thể khiến cho Thành Võ Hoàng coi trọng chuyện này
Chu Nhị ngày đi đêm nghỉ, nửa đêm đã quay về đến Kinh thành
Trong trang phục dạ hành, Chu Nhị lặng lẽ đột nhập vào phủ Hoàng tử
Khi y nhảy từ trên xà nhà xuống, Huyền Châu hoảng sợ, thị vệ trong phủ lập tức vây Chu Nhị lại
- Tứ Điện hạ, là thuộc hạ
Chu Nhị vội tháo khăn che mặt xuống
Vừa thấy y, Huyền Châu ngẩn ra
- Các ngươi lui tất cả ra, việc này không được truyền ra ngoài
Huyền Châu phân phó một tiếng, bọn thị vệ vội vẩn thận lui ra ngoài
Bất kể thế nào, Chu Nhị vẫn là tội phạm truy nã của triều Đại Phong, không muốn gây thêm phiền toái cho Huyền Châu
- Chu Nhị, sao ngươi còn ở Kinh thành
Không theo Thiên Giáng xuôi nam sao
Huyền Châu giật mình hỏi
- Tứ Điện hạ, ở đây thuộc hạ có một phong thư đại nhân tự tay viết cho ngài, ngài xem xong sẽ hiểu
Dứt lời, y đưa phong thư của Thiên Giáng cho Huyền Châu
Huyền Châu mở sáp niêm phong, nương theo ánh nến cẩn thận đọc
Xem xong, y cười khổ một tiếng, ghé góc bức thư vào ngọn lửa
- Tội gì các ngươi phải khổ thế
Sao phải chịu đau khổ bức bách thế
Mà cả Tiểu Thanh nữa, đã hai ngày nay bức bách ta rồi
Huyền Châu chua xót
- Điện hạ, vì sinh linh thiên hạ, ngài nên đứng ra
Chu Nhị nghiêm túc nói
Huyền Châu lắc lắc đầu:

- Vô dụng, Phụ hoàng sẽ không đồng ý phế truất Tam ca đâu
Cho dù Tĩnh Vương thúc có đề xuất giữa triều đình, Phụ hoàng cũng sẽ không đồng ý
- Không thử làm sao Điện hạ biết không có hy vọng
Chu Nhị bất tài, nhưng vẫn muốn nói chuyện với Điện hạ
Chu Nhị biết chỉ một hai câu sẽ không khuyên được Huyền Châu, chuẩn bị tinh thần sẽ nói cho rành mạch đầu đuôi, nếu không được, đành buông bỏ, lập tức truyền tin cho Chu Thiên Giáng chuẩn bị khởi binh
Hai người cầm đuốc nói chuyện trong bóng đêm, HỒng Tiểu Thanh biết Chu Nhị đến cũng mấy lần muốn vào xem thế nào, nhưng nghĩ một chút, vẫn nhịn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẳng đến canh bốn, cuộc nói chuyện giữa Chu Nhị và Huyền Châu mới chấm dứt
Lâm triều hôm sau, các triều thần ngạc nhiên phát hiện Tứ Hoàng tử Huyền Châu vốn vẫn không tham chính lại bất ngờ mặc triều phục xuất hiện trong đại điện
Thành Võ Hoàng cũng hơi giật mình, tuy nhiên vui nhiều hơn bất ngờ
Huyền Châu có thể tham chính vẫn tốt hơn là cứ sa sút
Xử lý xong một chút chính sự, THành Võ Hoàng nhìn Huyền Nhạc phía dưới bên phải, lại nhìn Lý Hồng vẫn không nói một lời, cười cười nói

- Chư vị ái khanh, nếu không có chuyện gì thì bãi triều đi
Huyền Nhạc lập tức đứng lên khỏi ghế Thái tử:

- Phụ hoàng, Nhi thần có tấu
- Ừ, nói đi
- Nhi thần muốn tấu Binh bộ Thượng thư Lý Hồng đại nhân, mấy hôm nay, Lý Thượng thư không hỏi chính sự, lại đi nói xấu Thái tử xung quanh
Nhi thần cảm thấy Lý Hồng đại nhân không còn hợp quản lý Binh bộ nữa
Cho nên, xin Phụ hoàng bãi miễn Lý Hồng
Nếu Phụ hoàng không đồng ý, vì giang sơn Đại Phong, nhi thần không tiếc dùng đến quyền lợi Thái tử, thay Lý Hồng đại nhân trấn thủ Binh bộ
Huyền Nhạc vừa dứt lời, lập tức cả đại điện loạn cả lên
Phát biết Huyền Nhạc làm như vậy chẳng khác nào công khai mâu thuẫn, bức bách Thành Võ Hoàng phải lựa chọn giữa Thái tử và thần tử
Sắc mặt Thành Võ Hoàng trầm xuống, vừa định lên tiếng, chợt nghe có tiếng triều thần
- Nhi thần phản đối tấu chương của Huyền Nhạc
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tứ Hoàng tử Huyền Châu trầm ổn bước ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.