[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 79: Ngươi nhìn ta..
Giống ai
Giang Phàm tự nhận mình trước sau như một, trước kia sợ vợ, bây giờ cũng không ngoại lệ
"Cái đó..
nương tử..
Nàng xem sự việc đã có kết thúc, sau này chúng ta nên đi đâu đây
Bạch Tiểu Thúy đặt cuốn sách xuống: "Trong lòng chàng sớm đã có kế hoạch, nước đã thử qua, câu cá lớn, ngay cả tấm bảng hiệu Lục Hàn Đình cũng đã tung ra, đuôi của ám tuyến chắc hẳn đã vẩy đi rồi, cần gì phải hỏi ta
Giang Phàm cười hắc hắc nói: "Nương tử thánh minh, vậy nếu không..
chúng ta tiếp tục đi thêm một chuyến
Bạch Tiểu Thúy nhìn hắn: "Cực Lạc Thành không phải nơi động thủ, chàng định đặt chiến trường ở đây sao
"Nương tử hiểu ta
Hướng đông lại bắc đi chín mươi dặm đường núi, có một Nhất Tuyến Thiên, sườn đồi khép lại, ở giữa có con đường nhỏ hẹp, rất giống một nơi tuyệt địa
Ta nghĩ có người hẳn sẽ cảm thấy đó là một chỗ tốt để động thủ
Bạch Tiểu Thúy chăm chú nhìn hắn: "Giang Phàm, bây giờ ta có chút nhìn không thấu chàng, bất quá..
Chàng thực sự định từ bỏ quãng thời gian nhàn nhã để dấn thân vào giang hồ ư
Giang Phàm sửng sốt một chút: "Nương tử chẳng lẽ muốn đuổi ta đi
Bạch Tiểu Thúy nói: "Vì tài hoa của chàng, mai một đi thực sự đáng tiếc, nhưng ta hiểu rõ, chí của chàng không ở nơi này, dựa vào tài trí của chàng, bây giờ vẫn còn có thể toàn thân trở ra
Giang Phàm chậm rãi thu lại vẻ cười đùa, ánh mắt có chút thâm thúy
"Toàn thân trở ra..
Lui về phương nào
Ta vốn là người không có phương hướng, trên đời này ta chỉ đang tìm một con đường, một con đường về nhà
Nhưng mà nhìn thấy nàng ngày đầu tiên, ta liền vô cùng mê man, rốt cuộc có hay không có con đường đó, hay là nàng xuất hiện, chính là sự chỉ dẫn mà ông trời ban cho ta
Bạch Tiểu Thúy đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt Giang Phàm, đột nhiên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu hắn: "Ta không biết rốt cuộc chàng muốn về đâu, nhưng chàng từng nói, tâm chỗ an đều là cố hương
Thế nhưng đến nay chàng cũng chưa từng thấy rõ tâm của mình có ở đây hay không
Bị một nữ nhân vuốt ve đỉnh đầu như vuốt ve hài đồng, Giang Phàm lại có chút cảm giác an tâm khó hiểu
"Ta cũng không biết, đợi cho xong chuyện này rồi, ta sẽ tìm cách thoát thân để tìm đáp án vậy
Bạch Tiểu Thúy nói: "Ta và chàng vốn không quen biết, rốt cuộc vì điều gì
Giang Phàm nhìn khuôn mặt nàng, há miệng, nhưng lại không thể nói ra lời
Bạch Tiểu Thúy trầm mặc một lát, đột nhiên hỏi: "Ngươi nhìn ta, rốt cuộc giống ai
Với bài thơ chấn động thiên hạ, Giang công tử nhất chiến thành danh, Kim Ngọc Lâu càng trở nên đắt khách
Trọn vẹn một ngày một đêm, bên ngoài lầu chưa từng náo nhiệt như vậy, phóng tầm mắt nhìn tới toàn bộ đều là đầu người đông đúc
Vương quản sự đứng trong đại sảnh, nhìn chồng thiệp mời chất thành núi nhỏ, vô cùng bất đắc dĩ
"Mở cửa đi
Hồi lâu nàng mới phân phó
Thấy Kim Ngọc Lâu cuối cùng có người ra, bên ngoài lập tức ồn ào lên
"Giang công tử ở đâu
Tại hạ học tử Vương Trí của Sở Quốc, chuyên tới để bái kiến
"Tại hạ Trương Nhất Hàng của Trương gia Tấn Quốc, cầu kiến Giang Phàm công tử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lão phu Triệu Bách Niên, học sĩ Tần Quốc, xin gặp Khương công tử
Vương quản sự đành phải cất cao giọng nói: "Các vị, thực sự xin lỗi, Giang công tử đã rời đi rồi
"Cái gì
Đi rồi
Chuyện khi nào
"Không thể nào, có phải Giang công tử không muốn lộ diện
"Đại nhân nhà ta ngày hôm trước chạng vạng tối đã hạ thiệp mời, sao lại đi vội vàng như vậy
Vương quản sự nói: "Giang công tử đã rời đi sau khi tỷ thí xong vào đêm đó, về phần đi đâu, cũng không báo cho biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Ngọc Lâu rất lấy làm tiếc, không thể giữ Giang công tử lại lâu hơn
Chư vị xin hãy tản đi
Nàng quả thực không nói dối, Kim, Phong, Ngọc, Lộ bốn vị cô nương hiện tại vẫn còn tâm trạng buồn bực
Càng không cần phải nói Giang công tử trước khi đi còn phô diễn một tay Dịch Dung thuật tuyệt diệu
Yên chi, phấn sáp, chì kẻ mày, tóc giả hết sức bình thường, dưới sự tiện tay phác họa của Giang công tử, mấy người liền thay đổi hoàn toàn diện mạo, thậm chí Giang Phàm và Đinh Thiếu An còn trong giây lát biến thành cô nàng xinh đẹp
Thủ đoạn này lúc đó làm cho Vương quản sự và bốn vị hoa khôi ngây người
Đáng tiếc Giang công tử không có công phu chỉ điểm các nàng
Tất nhiên, cũng sẽ không có người ngờ tới, mấy vị tỳ nữ thường xuyên ra vào Kim Ngọc Lâu để chọn mua đồ đã đổi lại thành Giang Phàm, Đinh Thiếu An, Nam Cung Tín, Bạch Tiểu Thúy và Ngụy Tiểu Hồng năm người
Mọi người khó nén sự thất vọng, nhưng thấy cửa lớn Kim Ngọc Lâu mở rộng, không giống qua loa tắc trách, chỉ có thể tiếc nuối rời đi
Bất luận Cực Lạc Thành còn đang bàn tán sôi nổi về vị thiếu niên công tử này ra sao, bất kể bọn họ nghe được tin tức này cảm thấy tiếc nuối đến mức nào, Giang Phàm đã sớm Hồng Phi Miểu Miểu (bỏ đi xa)
Hắn lúc này đang thoải mái tựa ở đằng trước toa xe, trong miệng ngậm cọng Thanh Thảo, trông rất hài lòng
Người đánh xe là Nam Cung Tín, vị công tử nhà giàu này làm công việc này lại rất thuần thục
"Nhìn không ra a, Nam Cung công tử lại có kỹ năng này
Nam Cung Tín vẻ mặt khổ sở: "Giang công tử sao lại trào phúng, tại hạ xuất thân nhà giàu có, cưỡi ngựa lái xe, văn tài vũ lược đều phải tinh thông, chứ không hoàn toàn là lũ rác rưởi ăn không ngồi rồi
"Xem ra ngươi đối với bốn chữ ăn không ngồi rồi của bản công tử oán niệm rất sâu nha
"Oán niệm sâu nặng, nhất là chuyện của Mộng Tiên Tử
Nam Cung Tín thẳng thắn
"Còn nhớ thương đâu
Nam Cung à, nghe bản thiếu gia một câu, Mộng Thiền Quyên không phải là thức ăn của ngươi
Thiên Hạ Đệ Nhất Mỹ Nhân nhi, ngươi cho dù có mệnh được, cũng sẽ mất mạng mà hưởng, kiềm chế lại đi
Nam Cung Tín cười khổ: "Tại hạ làm sao không biết, nhưng dùng tình đã lâu, nào có dễ dàng như vậy buông bỏ
Giang Phàm từ chối cho ý kiến: "Ngay cả mặt cũng chưa gặp qua, nói thế nào là thích
Ngươi là điển hình của việc nói dối ngàn lần thành sự thật, chỉ là lừa mình dối người mà thôi
Nam Cung Tín nói: "Có thể ngươi nói không sai, chẳng qua người ta dù sao cũng phải có một sự theo đuổi, đúng không nào
Bản công tử sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ cẩm y ngọc thực, mọi người vây quanh, chưa có thứ gì ta không lấy được, chính như lời ngươi nói, nhân sinh không có mục tiêu, ăn không ngồi rồi, không nghĩ gặp phải chuyện khiến người ta thèm thuồng Mộng Thiền Quyên, tự nhiên tâm tâm niệm niệm, nghĩ thì đúng là bình thường
Giang Phàm cười ha hả: "Ngươi ngược lại nhìn rất thấu triệt, chẳng qua loại công tử nhà giàu này ngang ngược quen rồi, chỉ vì chút chuyện như thế liền thêu dệt bố trí, thậm chí thuê sát thủ muốn lấy mạng bản công tử, chuyện bé xé ra to rồi
Ngụy Tiểu Hồng ngồi ngay ngắn trên lưng bạch mã, áo đỏ như lửa, tư thế hiên ngang
"Công tử, ngươi không hiểu rõ kiểu công tử nhà giàu hoàn khố này, nếu là thường ngày, trực tiếp phái thủ hạ giết chết thì xong chuyện
Theo bọn hắn nghĩ, tính mạng người bình thường cùng sâu kiến không có gì khác nhau
Liễu Trường Thanh chẳng phải là ví dụ, nói không còn là không còn
Tốt xấu còn có gia thế nhị lưu đâu, trong mắt Nam Cung công tử thì vẻn vẹn là con sâu kiến lớn hơn một chút thôi
Giang Phàm nhìn nàng: "Ngươi cũng là quý nữ nhà giàu, nói như vậy cũng giống vậy sao
Ngụy Tiểu Hồng "cắt" một tiếng: "Xem nhẹ ai đây, bản công chúa há có thể đồng hạng với bọn hắn, sao phải so đo với dân thường bách tính, theo Tiểu Hồng, tìm đối thủ cao hơn mới có thú, kém nhất cũng phải tìm kẻ ngang sức ngang tài, bắt nạt những người tiểu dân nhỏ bé ấy chưa đủ mất mặt
Nàng nói rồi thở dài một hơi: "Chỉ tiếc, lần này qua loa rồi, tìm một đối thủ có chút cao hơn một đầu, không có cơ hội thi triển
Giang Phàm nói: "Ta có thể coi đây là lời lấy lòng, chẳng qua nịnh hót không thể thay đổi sự thật là ngươi phải tiếp tục bưng trà rót nước
Ngụy Tiểu Hồng cười khanh khách: "Công tử yên tâm, Tiểu Hồng co được dãn được
Giang Phàm khinh thường nói: "Không cần phải nói cao thượng như vậy, có thể lên được phòng khách xuống được phòng bếp thì rất tốt
"Công tử nói chuyện thật thú vị, Tiểu Hồng chính là thích nói chuyện phiếm với công tử
Chẳng qua thái độ của công tử đối với nữ tử rất đặc thù đâu, lên được phòng khách xuống được phòng bếp
Tiểu Hồng còn là lần đầu tiên nghe thuyết pháp này, có bội vào thế tục a."
