Thiên Kim Nhà Tài Phiệt: Chồng Ngoan, Cưng Vợ Đi Nào

Chương 23: Chương 23




Quản gia: “Ta đây liền đi tra.” Đêm đã khuya, đêm nay Giang gia không một người dùng cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bụng Cổ Noãn Noãn đói đến kêu càu nhàu, nàng trong lòng biết nếu giờ này mà xuống dưới tìm ăn thì chắc chắn sẽ bị khiển trách, đành chịu đói mà đợi đến ngày mai vậy
Nàng dọn dẹp sofa sạch sẽ, lấy một chiếc chăn lông làm chăn mền, một cái tựa lưng làm gối
Quần áo của nàng đều được đặt trong rương xách tay, cần phải dốc rương ra lấy quần áo thay rồi lại thu vào đặt ở góc khuất
Phòng giữ quần áo nàng không được dùng
Thay áo ngủ xong, Cổ Noãn Noãn đặt quần áo ngày mai mặc lên bàn trà, chuẩn bị nằm xuống đi ngủ
Bỗng nhiên cánh cửa mở ra
Nàng lập tức ngồi bật dậy từ trên sofa, cảnh giác nhìn ra cửa
“Giang Trần Ngự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đêm nay sao ngươi lại trở về?” Người đến chính là chủ nhân khác của căn phòng này, Giang Trần Ngự
Kết hôn đến nay hắn chưa từng ngủ lại tại tân phòng, chắc hẳn đêm nay hắn trở về là để mang theo quần áo thay giặt đi
Ngày thường hắn đến căn phòng này cũng chỉ là để thay quần áo mà thôi
Nghĩ như vậy, Cổ Noãn Noãn liền không còn lòng cảnh giác nữa
Nàng buông lỏng người, nằm xuống sofa, chuẩn bị đi ngủ
Giang Trần Ngự ngoài ý muốn nhìn nàng một cái, rồi lại nhìn chiếc giường lớn rộng rãi mềm mại kia
“Ngươi vẫn luôn ngủ trên sofa sao?”
Cổ Noãn Noãn: “Ân, làm sao?”
Giang Trần Ngự cảm thấy vô cùng lạ lùng, nàng có chiếc giường lớn không ngủ mà lại ngủ trên sofa, đây là thích ngược đãi bản thân à
Bình thường tiếp xúc cũng không thấy nàng là người thích tự ngược đãi mà
Hắn đi đến chiếc sofa đơn, nhìn cô gái đang nằm ngửa trên sofa, “Ngươi vì sao không ngủ giường?”
Cổ Noãn Noãn đang nằm ngửa trên sofa, nàng ngước đầu nhìn người đàn ông có dáng vẻ cao quý đang ngồi trên một bệ tựa của chiếc sofa, “Đêm tân hôn hai ta đã gây lộn, nếu ta ngủ tiếp trên giường, lỡ ta đẩy ngươi xuống sofa thì ngươi không phải sẽ hận đến nỗi ném ta từ tầng ba xuống sao.”
“Ta không phát hiện ra ngươi sợ ta.”
Cổ Noãn Noãn nói: “Ta không sợ ngươi a.”
“Vậy ngươi vì sao sợ ta ném ngươi từ tầng ba xuống?” Vị đế vương cao ngạo của giới kinh doanh vậy mà cũng có lúc không hiểu
“Vô lý, ta không sợ ngươi, nhưng ta sợ cụt tay cụt chân a.” Bị ném từ tầng ba xuống, không chết cũng tàn, dù chỉ là gãy xương cũng đủ đau đớn rồi
Bỗng nhiên, Cổ Noãn Noãn cười, từ trên sofa bò dậy, vuốt ve “chiếc gối” của mình, cười nhìn Giang Trần Ngự, “Giang Trần Ngự, ý tứ cùng ngữ khí lời nói này của ngươi, có phải là nói, sau này ban đêm ngươi đều không ở lại đây?”
“Nghĩ hay lắm.”
Cổ Noãn Noãn bĩu môi, “Ta cũng không tin ngươi sẽ trở về cùng ta chung sống một phòng, ngươi cùng ta chung sống một phòng, nhìn ngươi giải thích với Nhu Nhi của ngươi thế nào.”
“......” Giang Trần Ngự vốn định nói cho Cổ Noãn Noãn biết hắn và Cao Nhu Nhi giữa không có chuyện gì, bỗng nhiên hắn nghĩ lại, vì sao phải nói cho nàng biết
Không có lý do để nói, cũng đừng nên nói gì
Giang Trần Ngự đứng dậy đi về phía bên giường, hắn cởi đồng hồ, đi vào phòng giữ quần áo lấy áo ngủ rồi đi vào phòng tắm
Cổ Noãn Noãn lắng nghe động tĩnh, nàng nằm nghiêng trên chỗ tựa lưng của sofa, nhìn bóng dáng di chuyển của người đàn ông, “Ngươi sẽ không thật sự ngủ lại đây chứ?”
Giang Trần Ngự đưa mắt nhìn nàng một cái, không đáp lời nàng, tiếp tục đi vào phòng tắm
Cổ Noãn Noãn nhìn hắn đi, nàng giận đến tự đánh vào miệng mình, “Ngươi cái miệng thúi, kích hắn làm cái gì, tối nay hắn đừng đi đi, phi phi phi.”
Đêm nay Giang Trần Ngự quả nhiên không đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn tắm rửa xong ra ngoài sấy tóc, Cổ Noãn Noãn nhìn hắn sấy, sấy tóc xong hắn ra ngoài một chuyến
Cổ Noãn Noãn vỗ lấy lồng ngực mình trấn an: “May mắn, may mắn, ta không phải miệng quạ đen.”
Sau đó chưa đến hai phút, người lại quay lại
Cổ Noãn Noãn nhìn cuốn sách ngoại văn trong tay hắn, nàng lại nhìn hành động của Giang Trần Ngự
Chỉ thấy hắn tiếp tục đi đến bên giường, mở chăn mền, ngồi lên, chui vào chăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.