Thiên Kim Nhà Tài Phiệt: Chồng Ngoan, Cưng Vợ Đi Nào

Chương 83: Chương 83




Giang Trần Ngự nhíu mày, “Cha đã ăn bao nhiêu khối?”
“Noãn Noãn nói hắn ăn ba khối, ta nhớ rõ hình như xác thật là ba khối
Bởi vì cha còn muốn ăn nữa, Noãn Noãn không cho hắn ăn vì lo hắn thân thể chịu không nổi
Ban đêm vẫn là Noãn Noãn phát hiện sắc mặt cha không đúng trước, cô bé rầm rì giục cha đi bệnh viện, miệng hắn cứng rắn không chịu đến bệnh viện, kết quả chưa đầy nửa giờ thì thiếu chút nữa ngất đi.”
Lập tức, Ngụy Ái Hoa lại nghĩ đến Cổ Noãn Noãn đang ngồi bên ngoài tự trách, nàng lại nói thêm vài câu
“Trần Ngự, ngươi đừng có giận Noãn Noãn, vừa rồi ta và ca ngươi đều bận rộn lo cho cha, cũng không ra ngoài an ủi Noãn Noãn
Nàng sợ hãi khóc lóc, ngươi làm trượng phu phải hiểu cho nàng một chút, dù sao nàng vẫn chỉ là một đứa trẻ, lại là nàng dâu mới về nhà, vì cái miệng của mình tham ăn mà lại khiến công công sinh bệnh nằm viện, trong lòng nàng tự trách và hối hận, điều quan trọng nhất là còn lo lắng ngươi tức giận
Chuyện này thực sự không thể trách Noãn Noãn, ngươi đừng có giận Noãn Noãn, ra ngoài an ủi nàng một chút
Lời an ủi của ngươi còn hữu dụng hơn tất cả chúng ta an ủi.”
Khớp hầu của Giang Trần Ngự cuộn lại, hắn không nói lời nào
Ngụy Ái Hoa biết tiểu thúc tử này trong lòng có chủ ý riêng, nàng nói, tiểu thúc tử nghe lọt tai, nhưng hắn sẽ làm thế nào, hắn sẽ tự mình nắm bắt
Song, Ngụy Ái Hoa cảm thấy trong nhà này, thân làm nữ nhân lại là con dâu người ta, cùng thân phận như Cổ Noãn Noãn, nàng nên nói giúp cho cô em dâu tuổi còn nhỏ này một câu
Bởi vì, không ai hiểu hơn nàng lúc này Cổ Noãn Noãn đang lo lắng điều gì trong lòng
Trên hành lang bên ngoài, tâm trí Cổ Noãn Noãn treo lơ lửng giữa không trung
Giang Tô đưa khăn giấy cho nàng, “Đừng khóc, việc nhà ta không trách ngươi, lão già bảy tám chục tuổi đầu kia, chính hắn không quản được miệng thì ngươi cũng không có biện pháp đối phó được.”
Cổ Noãn Noãn lắc đầu, nàng hỏi Giang Tô, “Thúc ngươi vừa rồi không thèm để ý đến ta, có phải là sinh khí với ta không?”
Giang Tô lắc đầu, “Ta cũng không biết.” Nếu hắn có thể dò rõ được tính tình của thúc hắn, thì hắn đã bớt bị đánh vài trận rồi
Giang Trần Ngự đi ra, Cổ Noãn Noãn lập tức kinh hãi đứng dậy khỏi ghế, khóc nấc lên xin lỗi, “Xin thứ lỗi lão công, sau này ta không miệng tham ăn kem nữa.”
Sắc mặt Giang Trần Ngự lạnh lùng, hắn mắt nhìn thê tử đang cẩn thận từng li từng tí một
Giang Tô cũng lầm tưởng tiểu thúc thúc nổi giận, hắn vội vàng giải thích với Giang Trần Ngự, “Thúc, chuyện này thật sự không liên quan gì đến nàng
Cha ta muốn ăn, nàng cũng ngăn không nổi mà.”
Mọi người đều giải thích với Giang Trần Ngự, chuyện này không phải lỗi của Cổ Noãn Noãn
Điều đó khiến Giang Trần Ngự có một loại ảo giác, lẽ nào ấn tượng hắn để lại cho mọi người chính là hắn đang oán trách thê tử sao
Hắn nhìn tiểu thê tử đang cúi đầu sợ hãi
Giang Trần Ngự tiến lên, đưa tay lau đi nước mắt trên mắt Cổ Noãn Noãn
“Tối nay đại ca đại tẩu ở lại bệnh viện, đêm mai sẽ thay hai chúng ta.”
“Lão công ~”
Giang Trần Ngự ôm lấy vai Cổ Noãn Noãn, đem nàng ôm vào lòng mình
Hắn phân phó Giang Tô, “Đêm nay ngươi cũng ở lại bệnh viện, thay phiên chăm sóc gia gia ngươi.”
“Được
Nhưng mà..
Thúc, ngươi đừng đánh nàng dâu nhé.” Giang Tô nói xong mắt nhìn người bạn thân đang được tiểu thúc thúc ôm trong lòng
Giang Trần Ngự cũng cúi đầu nhìn thê tử song mắt vụ mịt mờ trong lòng, hắn không nói hai lời, ôm nàng đi
Đến trên xe, Cổ Noãn Noãn nắm chặt dây an toàn, nàng nhỏ giọng hỏi: “Lão công, về nhà rồi ngươi có đánh ta không?”
Giang Trần Ngự đưa tay gõ nhẹ lên trán nàng một cái, “Đánh qua được.”
Cổ Noãn Noãn ủy khuất lại bĩu môi khóc
Điều này khiến Giang Trần Ngự không biết làm thế nào
Hắn hỏi: “Đau à?”
Cổ Noãn Noãn vừa khóc vừa lắc đầu, “Ngươi đánh mạnh hơi ít.”
Giang Trần Ngự bỗng nhiên bật cười thành tiếng, hắn lại cảm thấy thê tử khi khóc trông có chút đáng yêu
Giang Trần Ngự phát động xe quay về nhà
Tốt hơn là dỗ dành bằng miệng, an ủi, không bằng đến điều thiết thực
Cái gọi là an ủi bất quá là để nàng biết, mọi người đều tha thứ cho ngươi, không oán ngươi, nhưng đến cùng vẫn sẽ để Cổ Noãn Noãn nhận ra đây là lỗi của nàng
Tuy nhiên, cách Giang Trần Ngự dỗ dành thê tử lại khác biệt
Hắn không dỗ dành, cũng không an ủi
Thê tử lo lắng hắn về nhà sẽ “bạo lực gia đình”, vậy hắn liền nhẹ nhàng gõ một cái trên đầu nàng, để trong lòng nàng dễ chịu một chút
Trên đường về nhà, Cổ Noãn Noãn nắm lấy gấu váy của mình, tiếng khóc dừng lại, trong nội tâm nàng bắt đầu suy nghĩ mình phải bù đắp thế nào
Bất tri bất giác đã về đến nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Trần Ngự xuống xe, hắn đi đến bên ghế phụ, mở cửa xe, dắt tay vợ vào nhà
Cổ Noãn Noãn làm không rõ ràng, chính nàng có thể tự đi được, lão công vì sao lại muốn dắt tay mình về nhà
Lẽ nào không giận mình sao
Về đến trong nhà, Cổ Noãn Noãn phát hiện những người giúp việc vừa rồi còn vụng trộm bàn tán về mình, thấy nàng cùng trượng phu nắm chặt tay nhau liền im lặng ngay lập tức
Không đợi Cổ Noãn Noãn suy nghĩ nhiều, quản gia lo lắng tiến lên hỏi thăm, “Nhị thiếu gia, ngài mới từ bệnh viện về sao
Tình hình của gia gia thế nào rồi?”
Những người giúp việc nhà họ Giang đều giương tai lắng nghe, vừa rồi ở phòng khách, gia gia bỗng nhiên đầu hoa mắt đứng không vững, có thể nói là dọa chết bọn họ
Nghe nói là nhị thiếu phu nhân đã để gia gia ăn thật nhiều kem nên sinh bệnh
Nếu lần này gia gia có bất kỳ vấn đề gì, mọi người đều tò mò nhà họ Giang sẽ trừng phạt nhị thiếu phu nhân mới về như thế nào
“Không sao, cha đã ngủ ở bệnh viện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quản gia, ngươi đi theo ta một chuyến đến thư phòng.” Giang Trần Ngự dắt tay Cổ Noãn Noãn lên cầu thang
Đến thư phòng, Cổ Noãn Noãn giống như một cây cột đứng bên cạnh Giang Trần Ngự, nàng không rõ nam nhân muốn làm gì, vì sao lại kéo mình vào thư phòng
Không đợi một lát, quản gia đến
Giang Trần Ngự trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Cha hôm nay lén ăn trộm bao nhiêu kem?”
Quản gia: “......”
Cổ Noãn Noãn nghi hoặc xoay đầu nhìn trượng phu đang nghiêm túc hỏi chuyện, trong lòng nhắc lại lời vừa rồi của trượng phu: Cha ăn vụng kem
Giang Trần Ngự đối mặt với quản gia không nói lời nào, hắn lại nói: “Tuy ta quanh năm không có ở nhà, nhưng tính cách của ông ấy ta vẫn hiểu rõ
Tiểu Noãn không cho hắn ăn, hắn nhất định sẽ lén lút ăn
Cho đến khi ăn đủ mới thôi, người giúp hắn trộm kem chỉ có ngươi.”
Cổ Noãn Noãn kinh ngạc nhìn quản gia đang ngượng ngùng trước mặt, nàng lại nhìn lấy trượng phu
Giang Trần Ngự: “Hỏi câu này thật ra không phải là để ngày mai đi bệnh viện giáo huấn hắn, mà là không muốn để thê tử ta tự nhận hết mọi sai lầm lên người nàng, để nàng tự trách, tội lỗi.”
Cổ Noãn Noãn nghe câu nói này của Giang Trần Ngự, hốc mắt nàng bỗng đỏ lên, khoang mũi lập tức chua xót, nước mắt nóng hổi lăn dài
Nàng không biết cảm động là gì, nhưng ngay khoảnh khắc vừa rồi, nàng đã biết
Người nhà không trách móc nàng, đại ca cũng an ủi nàng, Tiểu Tô cũng không để nàng tự trách, đại tẩu cũng thấu hiểu nàng, nhưng, mọi người càng nói như vậy, nàng càng khó chịu, càng thêm nhận định là lỗi của mình, dẫn đến Giang Lão phải nhập viện
Hết lần này tới lần khác, Giang Trần Ngự xuất hiện, hắn từ đầu đến cuối không khai đạo cho nàng một câu
Mà là dẫn nàng trở về, dùng sự thật để cho nàng biết, chuyện này không liên quan đến nàng
Hành động của hắn, còn hơn vô số lời nói
Quản gia cũng biết những người giúp việc trong nhà bàn tán xôn xao, đem sai lầm đổ lỗi lên người nhị thiếu phu nhân còn trẻ tuổi
Dù sao, mọi người đều không biết gia gia lại vụng trộm ăn kem
Quản gia lại nhìn mắt cặp mắt khóc sưng đỏ của Cổ Noãn Noãn, trong lòng không đành lòng, thêm nữa Nhị thiếu gia thông minh tuyệt đỉnh, hắn cho dù có lừa gạt, Nhị thiếu gia cũng có thể dùng các loại biện pháp tra ra.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.