Chương 88: Thế tử oai phong, thơ hay truyền thế
Xì xì
Ha ha ha
Cười chết ta rồi, chữ của thế tử xấu lắm sao
Đến mức đứa bé ba tuổi còn không bằng chữ, chữ đó phải xấu đến mức nào
Thật sự muốn được thấy một lần
Thế tử lớn như vậy rồi, đến cả chữ cũng không biết viết ư
Người xung quanh nghe xong, lập tức cười phun ra, ngay cả chữ còn viết không xong, ngươi còn mong chờ hắn làm được kiệt tác gì nữa
Hôm nay Tạ Nguy Lâu đã mất mặt ê chề rồi
Tạ Nguy Lâu thần sắc tự nhiên nhìn trung niên mỹ phụ: "Chữ của bản thế tử xấu sao
Đó là do ngươi kiến thức quá nông cạn, đây gọi là phản phác quy chân
Trung niên mỹ phụ có chút im lặng, ngươi quả thật rất có lý do, phản phác quy chân thì cũng không thể nào xấu đến thế chứ
Thế nhưng nàng vẫn nghiêm túc nhìn một chút, sau khi nhìn xong, trong lòng lại là một trận thở dài
Thế tử không hổ là công tử ăn chơi lêu lổng, bài thơ này quả thực có thể làm ra, nhưng không đứng đắn chút nào
"Thất thần làm gì
Còn không mau niệm cho lầu chủ nhà ngươi nghe kiệt tác của bản thế tử đây
Tạ Nguy Lâu trừng trung niên mỹ phụ một cái
Trung niên mỹ phụ cười nhạt một tiếng, lập tức đọc lên câu thơ của Tạ Nguy Lâu: "Hàng đêm lưu luyến Bạch Ngọc Kinh, khuôn mặt tươi cười xinh đẹp như sao dày đặc
Điên loan đảo phượng người không say, xuân thu không ngừng uyên ương kêu
"Tốt
"Thế tử oai phong, thơ hay truyền thế
"Bài này so với bài thơ trước kia của ta còn tốt hơn, lại càng đơn giản thô bạo, thông tục dễ hiểu
Trương Long cùng những người khác lập tức ồn ào, không ngừng vỗ tay, bài thơ này bọn họ có thể nghe hiểu, theo suy nghĩ của bọn hắn, đây chính là thơ hay
"Thơ hay sao
Dung tục đến cực điểm
Người xung quanh thì cười lạnh liên tục
Nơi này là Bạch Ngọc Kinh, là nơi tao nhã cao quý, là chốn mà người bình thường không thể tới được
Nếu là ở tại thanh lâu tầm thường, câu thơ này của Tạ Nguy Lâu, cũng có thể khiến cho các cô nương đỏ mặt một chút
Thế nhưng tại Bạch Ngọc Kinh, loại đồ vật này mà lấy ra, thì đúng là làm trò cười cho thiên hạ
Tạ Nguy Lâu thần sắc tự tin nhìn lên phía trên: "Lầu chủ, bài thơ này của bản thế tử thế nào
"Thấp kém, vẫn phải luyện tập thêm
Thanh âm lạnh lùng từ trên lầu vang lên, không chút nể tình
Xem như đã nhận ra, Tạ Nguy Lâu có chút tài mọn, nhưng chỉ giỏi làm mấy câu thơ tục tĩu chốn thanh lâu, quán rượu để khen ngợi phụ nữ
Thật sự muốn để hắn lấy ra được kiệt tác khiến người ta kinh sợ, thì căn bản không có khả năng
"Nói bậy, bản thế tử bài này cũng đâu có tệ chứ
Tạ Nguy Lâu thần sắc không vui nói
..
Thanh âm từ trên lầu không tiếp tục vang lên nữa, hiển nhiên đã mất hết kiên nhẫn
"Ha ha ha
Thế tử, chẳng ra sao cả nhỉ
Xem ra mấy bài kiệt tác ở Mai Viên trước đó, quả nhiên đều là đạo văn
Tư Đồ Vân cao giọng cười to, trong lời nói, vị mỉa mai càng thêm nặng nề
"Thế tử, vẫn còn phải luyện tập nữa đó
"Đúng vậy
Bắt đầu luyện từ việc viết chữ đi
"Thực sự không được, thì cứ rời đi trước, chép một bài rồi hẵng quay lại đi
Những người đứng bên cạnh Tư Đồ Vân, cũng nhao nhao mở miệng, cười nhạo không ngớt
Tạ Nguy Lâu trong lòng cười lạnh, sắc mặt những kẻ này khiến người ta khó chịu quá, đến lúc phải cho một cái bạt tai
"Các ngươi..
Nhóm Trương Long sắc mặt có chút khó coi
Tạ Nguy Lâu đứng dậy, hắn hướng về phía Tư Đồ Vân cùng những người khác mà nhìn: "Một lũ ngu xuẩn mà thôi, bản thế tử vừa rồi chỉ là tùy tiện vui đùa một chút, các ngươi thật sự cho rằng bản thế tử không hề có chút thực lực nào ư
Tiếp theo ta cần phải hung hăng vả vào cái bộ mặt xấu xí của các ngươi
Tư Đồ Vân cười mỉa mai nói: "Nếu thế tử thật sự có thực lực như thế, ta sẽ đưa mặt bày ra trước mặt ngươi, để ngươi tha hồ mà vả tới thì thế nào
"Không sai
Cho dù chúng ta có đưa mặt bày ra trước mặt ngươi, ngươi dám đánh sao
Những người đứng bên cạnh Tư Đồ Vân lại một lần nữa cười nhạo
"Nói thật hay
Xem ra cái bộ mặt này của các ngươi, không đánh không được
Tạ Nguy Lâu nhìn mọi người một lượt
Hắn lại nhìn về phía trên lầu, thản nhiên nói: "Bản thế tử nói, văn học thiên hạ, đều nằm trong tay ta, làm thơ ta có lẽ không phải rất mạnh, nhưng ta có thể sao chép một bài
"Ồ
Nếu ngươi thật sự có thể sao chép một bài khiến ta hài lòng, thì cũng được thôi
Thanh âm từ trên lầu vang lên
Trung niên mỹ phụ đối với tờ giấy trên mặt bàn đưa tay: "Thế tử, xin mời
Tạ Nguy Lâu tiện tay ném bút lông xuống, hắn chậm rãi mở miệng: "Trên trời Bạch Ngọc Kinh, lầu mười hai năm thành
Tiên nhân phủ đỉnh đầu ta, kết tóc thụ trường sinh
Chín mươi sáu Thánh Quân, phù vân treo hư danh..
Hiện trường nháy mắt trở nên hoàn toàn tĩnh mịch, mọi người thần sắc đờ đẫn nhìn Tạ Nguy Lâu
Không phải chứ, hắn thật sự biết làm ư
Trung niên mỹ phụ cũng kinh ngạc nhìn Tạ Nguy Luy, ngay khoảnh khắc này, nàng dám nói bài thơ này của Tạ Nguy Lâu không hay sao
Nàng không dám
Bởi vì nàng cảm thấy bài thơ này chính là được làm ra chuyên môn dành cho Bạch Ngọc Kinh
Tầng bảy
"Tiên nhân phủ đỉnh đầu ta, kết tóc thụ trường sinh..
Nhan Như Ngọc run lên một cái, trong mắt lóe lên một tia tinh quang, bài thơ này của Tạ Nguy Lâu, khí thế hùng hồn, khiến nàng cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, trong lòng nảy sinh chiến ý không tên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dạ Oanh cũng là đầy mặt vẻ kinh ngạc, tên đệ tử hoàn khố kia, vậy mà thật sự làm ra được kiệt tác như thế sao
Không đúng, là đạo văn
Thế nhưng bản đạo văn này, có thể đạo văn chuẩn xác đến mức tương đồng với Bạch Ngọc Kinh như vậy, thật sự là quỷ dị, nàng càng tin tưởng đây là đích thân Tạ Nguy Lâu làm ra
Đáng tiếc, bài này thật sự chính là chép lại
Tạ Nguy Lâu không tiếp tục niệm xuống nữa, mà là nhìn lên phía trên, hỏi: "Bài này thì thế nào
"Rất tốt
Nhan Như Ngọc đưa ra hai chữ đánh giá, bài thơ này vô cùng phù hợp với Bạch Ngọc Kinh
Bạch Ngọc Kinh, chính là lầu số một Thiên Khải, chỉ thiếu một bài kiệt tác có khí thế hùng hồn như thế này
Tạ Nguy Lâu nhìn về phía nhóm Tư Đồ Vân, nhàn nhạt hỏi: "Thế nào rồi
Nhóm Tư Đồ Vân thần sắc mất tự nhiên, bọn họ không ngờ đến, Tạ Nguy Lâu vậy mà thật sự còn lấy ra được một bài kiệt tác, điều này có chút tát vào mặt bọn hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tư Đồ Vân chậm rãi mở miệng nói: "Đúng là một bài kiệt tác, đáng tiếc là được sao chép
"Sao chép
Sao chép của ai
Tạ Nguy Lâu hỏi ngược lại
..
Tư Đồ Vân thần sắc đông cứng, cho dù Tạ Nguy Lâu chính miệng nói bài thơ này là chép, nhưng hắn cũng không biết đây là sao chép của ai
Tạ Nguy Lâu lạnh nhạt nói: "Vừa rồi bản thế tử đã nói muốn vả vào mặt các ngươi, đương nhiên phải nói được làm được, bây giờ từng người một mà tới đây, bản thế tử sẽ thưởng cho mỗi người các ngươi một cái bạt tai
Cái miệng không biết điều, vậy thì phải vả
Tư Đồ Vân nhíu mày: "Tạ Nguy Lâu, ngươi có ý gì vậy
"Trương Long
Tạ Nguy Lâu vươn tay
Nhóm Trương Long không do dự, một cái phi thân, liền vọt thẳng đến chỗ nhóm Tư Đồ Vân
Vừa rồi mấy kẻ này cái miệng thật tiện, chính bọn họ đã đích thân nói rằng, chỉ cần Tạ Nguy Lâu có thực lực, bọn họ sẽ đưa mặt bày ra trước mặt Tạ Nguy Lâu, để Tạ Nguy Lâu vả
Như vậy, đương nhiên phải thỏa mãn bọn họ thôi
"Các ngươi đang làm cái gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhóm Tư Đồ Vân sắc mặt trầm xuống
"Có qua có lại, miệng các ngươi thối lắm, vậy thì dĩ nhiên phải vả vào miệng thôi
Tạ Nguy Lâu thản nhiên nói
Nhóm Tư Đồ Vân, thực lực bình thường, trước mặt nhóm Trương Long căn bản không hề có thực lực để phản kháng, trong chốc lát liền bị khống chế, toàn bộ đều bị đưa tới trước mặt Tạ Nguy Lâu
Tạ Nguy Lâu nhìn chằm chằm Tư Đồ Vân: "Vừa rồi ngươi kêu to nhất nhỉ
Tư Đồ Vân trầm mặt nói: "Tạ Nguy Lâu, chẳng lẽ ngươi thật sự dám đánh bản thiếu gia hay sao
Ta chính là người của Túc Quốc công phủ..
Chát
Tạ Nguy Lâu đưa tay liền giáng cho Tư Đồ Vân một cái tát mạnh
A..
Tư Đồ Vân kêu thảm một tiếng, khuôn mặt đỏ ửng, răng rơi ra, máu tươi chảy ra từ miệng mũi
"Thiếu gia Túc Quốc công phủ thì đã sao
Vào lúc ngươi cứ làm mặt làm mày gây hấn như thế, bản thế tử đã muốn hung hăng vả vào cái miệng thối này của ngươi rồi
Chát
Tạ Nguy Lâu lại một lần nữa vung một bàn tay ra, khiến Tư Đồ Vân bị văng xa hai mét
Rầm
Tư Đồ Vân ngã lăn trên mặt đất, không nhúc nhích, trực tiếp bị đánh bất tỉnh nhân sự
Tạ Nguy Lâu lại nhìn về phía những người còn lại
"Thế tử, ta..
Chúng ta sai rồi..
Những người này biến sắc
Chát
Chát
Chát
Tạ Nguy Lâu không ngừng phất tay, vung ra mấy cái bạt tai, trực tiếp khiến những người này bị đánh đến kêu la thảm thiết trong đau đớn, kêu trời trách đất
Rầm
Tạ Nguy Lâu một cước đá bay một người ngay trước mặt hắn, hắn lạnh nhạt nói: "Một lũ ngu xuẩn, cũng dám ở trước mặt bản thế tử mà làm càn, đúng là không biết sống chết, lần này ta sẽ khiến các ngươi nhớ mãi không quên
Nói xong, hắn trực tiếp chạy lên lầu
Nhan Như Ngọc muốn không tốn công mà có được thơ của hắn, nào có chuyện dễ dàng đến thế
Trừ phi hắn cũng lợi dụng đối phương được một lần...