"Ngươi nhóc con này vào Tụ Khí cảnh bao lâu rồi, chuyện quan trọng thế này mà không báo cho ta ngay, không phải đợi đến lúc thăng quan khai phủ mới nói cho ta biết đấy chứ
Thẩm Mặc và Quách Chiếu vừa ngồi xuống chưa được bao lâu thì Trần An đã cười ha hả, tiếng cười vang dội cả khu vực
Người chưa đến mà tiếng đã tới trước
"Cũng mới hôm qua vừa được kiểm nghiệm xong, nhận được tư cách vào nội môn thôi
Thẩm Mặc giải thích, "Thấy thời gian khai phủ sắp tới, nên dứt khoát đợi đến lúc thăng quan rồi báo cho Trần thúc đến chung vui luôn
"Ha ha ha ha
Trần An ngoài miệng trách móc, trong lòng vẫn thấy vui mừng cho hắn, "Vào được nội môn rồi, cha mẹ ngươi ở dưới suối vàng cũng được an nghỉ rồi
Hắn nhìn Thẩm Mặc lớn lên, bao nhiêu năm nay thấy đẳng cấp của hắn dậm chân tại chỗ, đã từng âm thầm sốt ruột thay
Mấy tháng nay Thẩm Mặc tăng cấp nhanh như tên lửa, khiến hắn kinh ngạc sau đó thì thấy vui mừng vô cùng
"À, vị này là
Hắn đang nói thì bỗng liếc mắt thấy Quách Chiếu đang ngồi bên cạnh
"Đây là hảo hữu trong môn của ta, Quách sư huynh
Thẩm Mặc giới thiệu, rồi lại ghé tai Trần An, nhỏ giọng kể cho hắn nghe về tình cảm của Quách Chiếu với Trần Mộng Trạch
"Ồ ~" Trần An nghe vậy thì mặt mày trở nên kỳ quái
Con gái rượu của mình trong veo như củ cải trắng cuối cùng cũng có heo đến ủi rồi
Về chuyện này, là một người cha, trong lòng ông cảm thấy ngũ vị tạp trần, vừa có chút mừng cho con gái, lại vừa có chút đề phòng theo bản năng từ vai vế người cha
Còn Quách Chiếu là người trong cuộc, đối mặt với sự dò xét và quan sát của Trần An, trong lòng cũng thấy hồi hộp
Không khí bỗng có chút ngượng nghịu
"Trần thúc, sao Mộng Trạch không tới vậy
Vẫn là Thẩm Mặc chủ động lên tiếng, phá tan bầu không khí ngột ngạt
"Con bé đó á
Không cần để ý nó đâu
Trần An lắc đầu nói, "Mới về tông chưa bao lâu đã lại đi bế quan rồi
Trần Mộng Trạch vào nội môn mới năm năm ngắn ngủi, đã tu luyện từ Tụ Khí cảnh sơ nhập lên tới Tụ Khí cảnh tầng năm, cảnh giới tu vi đã đuổi kịp Trần An gần sáu mươi tuổi, nguyên nhân quan trọng nhất trong đó chính là sự tu luyện cuồng si của nàng
Mục tiêu tu luyện của nàng, Trần An cũng hiểu rõ trong lòng
Chỉ tiếc thân làm cha vô năng, mới đẩy thù hận của đời trước lên vai con gái
"Thôi không nói chuyện này nữa
Trần An xua tay, nói: "Hôm nay là ngày thăng quan của ngươi, ngày đại hỷ phải ăn mừng thật lớn mới được
Ông nói xong thì từ trong túi càn khôn lấy ra một hộp quà đã chuẩn bị từ trước
"Ừm, Trần thúc ngươi vốn liếng mỏng, cũng không có gì đáng giá tặng ngươi, mấy ngày trước nghe con bé Mộng Trạch nói, ngươi thích linh trà và linh tửu nên đã ra chợ tìm chút về đây
"Đa tạ Trần thúc
Thẩm Mặc trong lòng thấy ấm áp, nhận lấy quà, sau đó mời Trần An cùng ngồi xuống
"Có món gì ngon thế
"Thơm quá
Rất nhanh Tào Nhân cũng đến
Hắn mang theo hạ lễ, đó chính là đan phương mà Tào Sơn Nhạc thu thập được trong những năm gần đây, trong đó bao gồm mấy đan phương nhất phẩm mà Thẩm Mặc chưa từng có
"Có lòng rồi
Thẩm Mặc nhìn hạ lễ mà có chút hài lòng: "Đợi ngươi dọn nhà, ta cũng sẽ tặng ngươi một phần đại lễ
Những đan phương này thoạt nhìn không có giá trị gì nhưng trên thực tế đối với Thẩm Mặc thì lại là thứ cực kỳ cần thiết
Trải qua một thời gian rèn luyện, đan đạo của hắn đã nhập môn, những đan phương học được trước kia đã không còn đủ dùng nữa
Có được chỗ đan phương này lại giúp hắn không phải đi ra chợ mua nữa
Thẩm Mặc không định tổ chức yến tiệc lớn, nên lần này cũng chỉ mời mấy người này thôi
Sau khi mọi người tề tựu đông đủ liền mở tiệc ăn uống, chúc mừng
Tào Nhân không ở lại lâu, uống được vài chén đã xin phép rời đi
Cha hắn đang chờ hắn trở về để truyền thụ cho hắn một chút độc môn thủ đoạn, để đối phó với cuộc tân tú chi tranh sắp tới
Còn Thẩm Mặc, Trần An và Quách Chiếu thì lại uống rất nhiều
Sau khi uống quá ba tuần, Trần An say khướt, mắt lờ đờ, ông vỗ vai Thẩm Mặc: "Thẩm Mặc à, vào nội môn rồi thì không được thả lỏng như thế này đâu
"Dù ở trong nội môn cũng phải cố gắng chăm chỉ tu luyện, thì mới đi được xa hơn
"Ngươi phải chuẩn bị cẩn thận vào thời gian tới, tranh thủ trong tân tú chi tranh lần này giành được thứ hạng cao
Trần An nhớ lại cảnh tượng năm xưa ông vừa mới vào nội môn, có chút tiếc nuối: "Tân tú chi tranh là lôi đài đầu tiên của các đệ tử mới vào nội môn, cao nhân của ba phong trong nội môn đều sẽ đến xem
"Nếu có thể trổ hết tài năng ở đó, được phong chủ coi trọng, thì sẽ có cơ hội trực tiếp trở thành đệ tử trong phong, từ đó có chỗ dựa ở trong tông môn
Nội môn của Lâm Giang Tông có đến mấy nghìn đệ tử, nhưng những người có thể vào Húc Nhật, Minh Nguyệt, Tinh Thần tam phong để tu hành thì cũng không quá nghìn người
Đây cũng là một cơ hội vượt Long Môn
Dù là đệ tử đã nhập phong hay chưa nhập phong đều cùng thuộc thân phận nội môn
Nhưng ở dưới bóng cây lớn sẽ dễ chịu hơn, các thiên kiêu tinh anh ở trong ba phong thường sẽ đạt được thành tựu lớn hơn trên con đường tu hành so với những đệ tử thả rông ở nội môn
"Trần thúc ta năm đó, chính là quá tầm thường, vừa vào vòng một đã bị đánh xuống, đừng nói là được tu hành trong phong, mà ngay cả tư cách được tu luyện trong Sơn Hà cảnh cũng không có
Trần An nhắc đến chuyện này thì lại càng tiếc nuối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài việc ba phong của Lâm Giang Tông là Húc Nhật, Minh Nguyệt, Tinh Thần lựa chọn đệ tử nhập thất, thì những đệ tử xếp hạng đầu trong tân tú chi tranh, trong số năm mươi người đứng đầu còn có một phần thưởng lớn
Đó chính là có thể có được tư cách mười ngày tu hành ở động thiên độc hữu của Lâm Giang Tông, đó là Sơn Hà cảnh
"Ta nghe người trong tông nói, trong Sơn Hà cảnh là nơi tu luyện lý tưởng, linh thú thì đông đảo, linh dược thì đầy đất, tu luyện một ngày ở đó còn bằng nửa tháng tu luyện bên ngoài
"Cũng không biết có phải thổi phồng lên không nữa
"Ta từng vào Sơn Hà cảnh, đúng là linh khí ở trong đó dồi dào thật
Quách Chiếu nhấp một ngụm rượu rồi chủ động nói vào
"Ngươi từng vào Sơn Hà cảnh rồi á
Trần An kinh ngạc, có chút nể phục người theo đuổi con gái mình: "Năm ngươi vào nội môn, tân tú chi tranh ngươi xếp thứ mấy
"Thứ bảy ạ
Quách Chiếu thấy Trần An có hứng thú với mình thì vội trả lời
"Quách sư huynh không phải là người tầm thường đâu
Thẩm Mặc cũng phụ họa thêm: "Hắn xuất thân từ thế gia đại tộc, bái nhập Tinh Thần Phong mới được bảy năm mà đẳng cấp giờ đã vào đến Tụ Khí cảnh tầng tám, hơn nữa còn kiêm chức thợ rèn nhị phẩm
"Lợi hại như vậy sao
Trần An nghe xong có chút sửng sốt, đối với Quách Chiếu càng thêm có thiện cảm
"Một thanh niên tài tuấn như vậy mà cũng để ý tới Mộng Trạch nhà mình, xem ra ta lo sợ con bé không tìm được lang quân, đúng là nghĩ nhiều
Bữa tiệc gần tàn, Thẩm Mặc nhìn Quách sư huynh và Trần thúc nói chuyện rất vui vẻ thì không chen vào
Cậu cố ý để Quách sư huynh thể hiện tốt một chút, để báo đáp việc hắn nhiều lần quan tâm mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trải qua một hồi trò chuyện, Trần An đã hài lòng về bối cảnh gia thế và tính tình của Quách Chiếu
Cho đến đêm khuya, bữa tiệc thăng quan mới kết thúc
Sau khi Quách Chiếu cáo từ ra về, Thẩm Mặc đưa Trần An đã ngà ngà say về động phủ
"Kết thúc rồi
Đứng trước vách đá động phủ, để gió lạnh thổi vào mặt khiến Thẩm Mặc tỉnh táo không ít: "Vào nội môn rồi, cũng coi như đến một giai đoạn mới
"Mục tiêu tiếp theo chính là tranh một chỗ đứng trong tân tú chi tranh
"Còn nửa tháng để chuẩn bị, nửa tháng này, phải tranh thủ tu luyện nhập môn «Tử Phủ Tâm Kinh»
Nghĩ đến đó, Thẩm Mặc trở về động phủ, an nhiên chìm vào giấc ngủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năm ngày tiếp theo, Thẩm Mặc không đi đâu, tiếp tục khổ tu «Tử Phủ Tâm Kinh»
[Ngươi tu luyện năm canh giờ, ý đồ luyện nhập môn «Tử Phủ Tâm Kinh», ngươi thử nghiệm thất bại.]
[Ngươi tu luyện một ngày một đêm, ý đồ luyện nhập môn «Tử Phủ Tâm Kinh», ngươi thử nghiệm thất bại.]
[Trong quá trình tu luyện, ngươi ngẫu nhiên đạt được cơ duyên, được thiên mệnh chiếu cố, thiên mệnh điểm số +1.]
Những dòng tin không ngừng hiện ra, ghi lại sự cần cù cố gắng của Thẩm Mặc những ngày qua
Nhưng việc tu luyện nhập môn «Tử Phủ Tâm Kinh» không hề dễ dàng, dù Thẩm Mặc thức khuya dậy sớm khổ tu nhưng tư chất có hạn, vẫn chưa thể nhập môn
Lâu không thể tu thành, độ thuần thục của thiên mệnh cũng không tăng thêm được, điều này khiến Thẩm Mặc có chút bực mình, đành phải tạm thời bỏ qua việc tu luyện công pháp trước mắt
Mà ngược lại, đem ánh mắt đặt vào cái túi càn khôn mà tên tà tu kia đã để lại
"Ấn ký thần thức trên chiếc túi càn khôn này có thể ngăn cản ta nhìn trộm, muốn mở nó ra, hoặc là phải tìm một vị người có thần thức vượt xa người đã để lại ấn ký tới xóa bỏ đi
Điểm này Thẩm Mặc gạt bỏ đầu tiên
Dù sao, muốn làm được việc này, cần phải nhờ tới cường giả Linh Hải cảnh ra tay
Thẩm Mặc cũng không quen biết cường giả loại này, mà vật trong túi càn khôn không tiện tùy tiện cho người khác xem
Vì vậy, việc mở cái túi càn khôn này vẫn là không nên mượn tay người khác thì tốt hơn
"Trước đây trên bàn rượu, ta nghe Quách sư huynh nói qua, có một loại phù lục gọi là Phá Giới Phù lục, nếu gặp phải túi càn khôn không mở được, thì có thể dùng phù lục này để cưỡng ép mở ra
Công dụng lớn nhất của Phá Giới Phù lục này là phá vỡ bức tường không gian, chủ yếu được dùng để phá vỡ cấm chế kết giới
Mà túi càn khôn cũng có thể sử dụng được vật này
"Đi ra chợ xem xem sao, chắc là có bán!"