Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 141: - Sát cơ trùng trùng






Chương 141 - Sát cơ trùng trùng




Ngụy Vũ tức giận gào lên một tiếng, lập tức co cẳng đuổi theo
Nơi xa, Tần Hà nhìn doanh địa thiêu thi đường, khóe miệng giật giật
Vật nhỏ này quá bành trước a, về phải phê bình nó một chút mới được
Phách lối như vậy, thuật che đậy Thiên Cơ cũng không che lấp được a
Lắc đầu, Tần Hà lại nhìn về phía sương mù cách đó không xa
Thuận phong nhĩ tai nghe bát phương, mặc dù kỷ luật của Phi Ngư Vệ cũng được coi là rất mạnh, nhưng thông qua những cuộc trò chuyện câu có câu không của đám sai nha, Tần Hà cũng đã chắp vá ra được tình huống đại khái của nơi này
Đúng là sương mù sẽ khiến cho người ta mất phương hướng, trước sau đã có không ít Phi Ngư Vệ vô tình lạc vào rồi mất tích, sinh tử không rõ
Ngoài ra, thi nạn đã thành, Thẩm Luyện cùng Quý Thành Lương cũng đã tiến vào
Tần Hà nhìn thoáng qua mặt trời trên đỉnh đầu, giờ đã sắp đến giữa trưa, chính là thời điểm tốt nhất để giải quyết công việc
Thừa dịp không có ai chú ý, Tần Hà nhấc chân bước vào làn sương mù, rất nhanh hắn cũng đã biến mất không còn trông thấy bóng dáng
Tần Hà vừa biến mất, bên này, con bê chạy nhanh được một đoạn đã cắt đuôi được Nguỵ Vũ, đang chuẩn bị dừng lại, kết quả vừa quay đầu lại đã đối mặt một người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đầu hai hàng giới ba, một thân gió bụi dặm trường --- Đại hòa thượng
Một người một bò bốn mắt nhìn nhau
“A di cả nhà ngươi Phật, bắt được ngươi rồi!”
“Bò...ò...”
Người, bò đồng thời hô to, lại là một trận long tranh hổ đấu
..
Trong sương mù, Tần Hà chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt đã biến đổi
Trong nháy mắt, tầm mắt hắn đã bị thu hẹp lại chỉ còn không đến một trượng
Điều này khiến cho Tần Hà hơi sửng sốt, bên ngoài nhìn vào thì đây chỉ là sương mù mà thôi, có hơi chút dày đặc, nhưng cũng coi như vẫn ổn, nhưng vừa tiến vào thì thấy nó không chỉ như vậy
Sương mù dày đến gần như tất cả đã biến thành màu trắng, tầm mắt còn đạt đến khoảng một trượng là do Tần Hà là cường giả ngoại kình
Nếu là người chưa đạt đến ngoại kình đi vào, chỉ e tầm mắt còn ngắn hơn nhiều
Hơn nữa đặt mình vào trong làn sương mù này, lập tức cảm thấy mũi họng bị kích ứng, cảm giác tựa như là bị kim đâm
Đó là thi khí
Hơn nữa nó còn mạnh hơn không ít so với dự đoán của Tần Hà lúc bên ngoài
Mặc dù cũng không đến mức lập tức lấy mạng người, nhưng dưới sự xâm nhập không ngừng như vậy, chỉ cần qua một thời gian, người đi vào trong sương mù sẽ dần dần bắt đầu mất tỉnh táo
Dưới tình huống nguy cơ tứ phía, người không còn tỉnh táo thì cũng tương đương với tử vong
Không do dự thêm, Tần Hà lại mở ra thuật vọng khí
Kết quả Tần Hà lại phát hiện, bởi vì “khí” quá mức hỗn loạn nên thuật vọng khí cũng không có tác dụng gì, thế giới “khí” cũng là “sương mù dày đặc”, lộn xộn đến không thể tả
Nhưng Tần Hà còn có át chủ bài, không nhìn thấy thì vẫn còn có thể nghe a
Thuận phong nhĩ + thuật thính phong biện vị, xung quanh hắn có bất kỳ gió thổi cỏ lay gì cũng không thể thoát khỏi sự chú ý của Tần Hà
Nhắm mắt lại, Tần Hà còn có thể thu được thị giác thứ ba đặc biệt
Thêm một thuật lấy hơi
Thuật lấy hơi: Học tập thuật này, lỗ chân lông trên khắp toàn thân ngài có thể hô hấp thay thế, tránh được hơi sương nước độc
Trước đó vẫn luôn không có cơ hội sử dụng, cuối cùng thì hiện tại cũng phát huy được tác dụng
Dừng hô hấp, thi khí lập tức không còn đường xâm nhập
Chuẩn bị xong, Tần Hà lại lấy ra cái xẻng sắt lớn màu đen, vác lên vai, rồi bước từng bước tiến vào thăm dò chỗ sâu của sương mù
Bốn phía hoàn toàn tĩnh mịch, Tần Hà chỉ có thể dựa vào cảm giác phương hướng đại khái để tiến lên
Đi tới đi tới Tần Hà phát hiện, đám thi vụ này gây tác dụng ảo giác cực kỳ mạnh mẽ
Hắn dùng thuật thính phong biện vị tỏa định mục tiêu vào một ngôi nhà
Kết quả, rõ ràng là hắn đi thẳng đến đó nhưng căn nhà kia lúc xuất hiện bên trái, lúc xuất hiện bên phải, khi thì phía trước, khi thì phía sau
Hiển nhiên là các phương hướng đã bị đánh lừa
Nếu cứ đi thẳng thì trên thực tế lại chỉ vòng quanh một chỗ
Quỷ đả tường điển hình
Chỉ có khóa chặt mục tiêu vào căn nhà kia, không ngừng điều chỉnh phương hướng đi tới thì mới thực sự có thể đến đó
Tần Hà phải hô lợi hại a, nếu như người có thực lực thấp hoặc kinh nghiệm đạo hạnh còn cạn xông vào nơi này, đảm bảo là sẽ bối rối, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ cương thi đại giá quang lâm
Có thể nói là sát cơ trùng trùng
Tần Hà không ngừng thay đổi phương hướng, quả nhiên đã đến được căn nhà mà thuật thính phong biện vị tỏa định
Xung quanh căn nhà này có thể thấy lờ mờ vài căn nhà tranh
Hắn đã thuận lợi đến thôn Trống Đồng
Tần Hà đang định quan sát kỹ một chút thì chợt thấy trên mái nhà, có hai điểm sáng màu đỏ đột nhiên xuất hiện
“Rống!”
Một tiếng gầm thét vang lên, một bóng đen lao thẳng xuống trước mặt Tần Hà
Tần Hà hơi sửng sốt một chút, nhưng hắn không sợ hãi mà còn lấy làm mừng
Không sợ ngươi có hành động, chỉ sợ ngươi trốn tránh
Bộ pháp chim sẻ
Nhoáng chân một cái, người đã biến mất tại chỗ
Bóng đen vồ hụt, đang định tiếp tục nhảy lên nhào về phía Tần Hà mới tránh ra không xa
Nhưng làm sao Tần Hà có thể cho nó cơ hội liên tục tập kích, kình phong gào thét, một cái xẻng sắt lớn màu đen ngay cả ánh sáng cũng không phản quang, đã hung hăng đập về phía nó
“Bành!”
“Răng rắc!”
Tiếng đầu tiên là âm thanh đập trầm đục, tiếng thứ hai là âm thanh của xương cốt bị vỡ vụn
Bóng đen trực tiếp bị đập xuống đất
Cẩn thận nhìn kỹ lại, đây là một thợ đào than mặc y phục đoản đả, trên cổ có hai cái lỗ máu đã trắng bệch, đổng tử đỏ tươi, rõ ràng là đã hung biến, tay chân thành trảo, miệng mọc răng nanh
Là thi thể biến hung sau khi bị cắn chết
Một xẻng này của Tần Hà đủ đập chết mười con trâu, đập xuống thi thể này, vậy mà lại chỉ có thể đập nó nằm ngã trên đất không dậy nổi, giờ vẫn còn đang giương nanh múa vuốt không ngừng
Thi độc cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là xương cốt đã vỡ vụn vẫn có thể động đậy
Không còn cách nào, Tần Hà chỉ có thể thưởng cho nó một cây đinh trấn thi vào mi tâm, khiến nó mất đi tính công kích
Nhưng mà...
Đây chỉ mới là bắt đầu
Sau một khắc, xung quanh mờ mờ ảo ảo bỗng nhiên lóe lên lít nha lít nhít những điểm sáng đỏ rực, kình phong gào thét nhanh chóng đánh về phía Tần Hà
Trái tim Tần Hà nảy lên một cái
Khá lắm....
một bầy thi thể
Tần Hà lắc đầu, vì thôn Trống Đồng mặc niệm ba giây, quơ xẻng sắt đen nghênh đón bọn chúng
Bầy thi thể xuất hiện đã thể hiện, nơi này gần như không còn có ai sống sót
Tần Hà ra tay cũng không để lại bất kỳ một chỗ trống nào
Đất bằng gió lốc cuốn lên, cái xẻng đen tựa như bánh xe gió
Lực lượng mạnh mẽ đập xuống, liền không chỉ xương cốt bị đập gãy, mà cả toàn bộ thi thể đều bị đập nát
Hung thi hễ là tới gần Tần Hà thì đều bị hắn đập đến chia năm xẻ bảy
Đại lực xuất ra kỳ tích
Tần Hà ở giữa bầy thi thể, một cọng lông cũng không rơi
“Rống”
Đúng lúc này, một tiếng gầm nặng nề từ sâu bên trong sương mù truyền ra
Bầy thi thể đang vây công Tần Hà hơi ngừng lại, sau đó nhanh chóng quay người chạy đi
Tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh
Mười mấy nhịp thở là đã biến mất không còn trông thấy bóng dáng
Trên mặt đất còn lưu lại tàn thân của trên trăm bộ hung thi, có không ít bộ còn đang run rẩy, nhưng cũng đã không thể đứng dậy được nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Hà hơi tiếc nuối
Không có nhiên liệu, bằng không đã có thể đốt hết số thi thể này
Hắn chỉ có hai cái túi vải vàng, Tần Hà chuẩn bị để chứa cương thi, những thi thể này còn không đủ tư cách
Bộ thi thể mới đốt ở lò hỏa táng kia chỉ cho bảy năm đạo hạnh, giai đoạn tân thủ thật sự đã đi qua, phần thưởng đối ứng thi thể càng ngày càng có yêu cầu cao
Một lần nữa cất đi xẻng sắt đen, Tần Hà nghiêng tai nghe, phát hiện tiếng đánh nhau không chỉ có chỗ của hắn, những vị trí khác cũng có
Nghĩ nghĩ, Tần Hà tỏa định vị trí kia, tiến đến đó
....
“Phốc!”
Một đao của Quý Thành Lương chém một bộ hung thi ngã xuống đất, sau đó lại bổ thêm một đao cắt đầu thi thể, khí thế hung hãn
Mà ở bên cạnh hắn ta, Thẩm Luyện trông tựa như một người bình thường, tú xuân đao trong tay vung lên, thoạt nhìn thì không có bất kỳ điều gì khác thường, nhưng kết quả, dù là hung thi giương nanh múa vuốt, nhảy, hay là bò, đều bị tinh chuẩn chặt đứt cổ
Ngay cả vị trí chém đứt cũng đều giống nhau
Đó là vị trí yếu nhất trên cổ, tránh đi tất cả xương cốt
Chiêu thức trông cũng không hề hung hãn, mỗi đường đao đều vừa đúng
Lực đạo cũng vừa vặn có thể chặt đứt đầu hung thi, khoảng khách vừa vặn có thể phòng ngừa chúng cận thân, tốc độ cũng vừa vặn có thể phòng ngừa hung thi càng lúc càng nhiều
Chân hắn ta cũng gần như chẳng hề di chuyển chút nào, thái dưa cắt rau, cử trọng nhược khinh
Không qua bao lâu, toàn bộ bầy thi đều bị nằm xuống
Quý Thành Lương nhìn xung quanh một chút, sắc mặt hơi e ngại, nói: “Đại nhân, thôn Trống Đồng hoàn toàn xong rồi.”
“Chỉ sợ đây không phải là tình huống xấu nhất, với trình độ điều khiển này của cương thi, e là nó đã sắp thành yêu.” Thẩm Luyện lắc đầu
“Đại nhân ngài là chỉ?”
Quý Thành Lương tựa hồ nghĩ đến cái gì, sắc mặt đại biến
Thẩm Luyện chậm rãi gật đầu, nói: “Hồ sơ số 107, thi cương mất tích.”
Câu nói này khiến cho khuôn mặt của Quý Thành Lương lộ ra sự hoảng sợ: “Nếu thật sự là thi cương, vậy e là chúng ta phải cầu viện Kim Quang Tự cùng Lăng Vân Quan, chỉ có tam phương liên thủ mới có thể trấn áp được.”
“Không còn kịp rồi, chúng ta đã rơi vào thi vụ, không phá trận thì không thể thoát thân.” Thẩm Luyện lắc đầu
“Vậy chúng ta bắn tên lệnh để phát tín hiệu ra ngoài.” Quý Thành Lương nói xong vội vàng lấy tên lệnh ở sau lưng ra
“Không cần, trong trận này cũng không chỉ có chúng ta, trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến đã, miễn cho đánh rắn động cỏ.” Thẩm Luyện đưa tay ngăn cản, đưa mắt nhìn về phía chỗ sâu của sương mù, ánh mắt hắn ta tựa như là có thể xuyên thấu qua làn sương mù dày đặc này vậy
Quý Thành Lương hơi hơi ngẩn ra, sau đó giống như là nhớ ra điều gì, nói: “Đại nhân, ngài đang chỉ thi đan?”
Thẩm Luyện gật đầu nhẹ đến gần như không thể nhìn ra, hắn ta bỗng nhiên giống như cảm nhận được cái gì, quay đầu nhìn về phía sau, tiếp đó làm một thủ thế ra hiệu chớ có lên tiếng rồi dẫn theo Quý Thành Lương khom người quay trở lại
“Thi cương?”
Tần Hà lẩm bẩm hai chữ này một lần, sau đó bóng dáng hắn lại ẩn vào trong sương mù, biến mất không thấy gì nữa
Chỉ chốc lát sau, Thẩm Luyện đã đến nơi đây
“Đại nhân, thế nào?” Quý Thành Lương hỏi
“Cảm giác giống như là một người quen nào đó tới đây, đoán chừng là phát hiện ra chúng ta.” Thẩm Luyện trả lời, dừng một chút lại nói tiếp: “Cứ mặc kệ đã, chúng ta đi tìm cương thi trước, có lẽ không đến nỗi tệ như ta nghĩ.”
Nói xong, hắn ta lại thay đổi phương hướng một lần nữa, tiến về phía sâu trong sương mù thăm dò
Quý Thành Lương theo sát đằng sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.