[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lắp đặt lò ở phía sau, đây là lần đầu tiên nhóm lửa, Tô Niệm không vội vàng thả than, mà muốn xem trước xem ống khói được bịt kín ra sao
Xác định sẽ không bị lọt khói xong, Tô Niệm lúc này mới dùng móc sắt xốc vòng sắt lên, cho than vào bên trong
Lúc bận rộn thì không cảm giác được, đợi đến lúc lò đã thăng nhiệt lên, Tô Niệm mới chợt nhận ra tay chân đã có chút cứng lại
Tô Niệm lấy nhiệt kế phòng ra, chờ một lúc rồi xem, chỉ thấy trên đó rõ ràng biểu thị, hiện tại nhiệt độ trong phòng là âm mười độ
Ai có thể ngờ, chỉ cách đây chừng hai mươi phút đồng hồ, nhiệt độ trong phòng này vẫn còn hơn hai mươi độ
Tô Niệm lấy khẩu trang ra, lại đeo thêm găng tay, cuối cùng xỏ vào đôi giày tuyết dày cộm, tự mình trang bị đầy đủ xong xuôi, lúc này mới mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài
Vừa bước ra khỏi phòng ngủ, Tô Niệm liền bị cái lạnh làm giật mình
Ở trong phòng ngủ, thiết bị sưởi ấm đều đã được vận dụng, nên cái lạnh cũng chỉ có giới hạn
Nhưng cái lạnh bên ngoài, lại là thực sự
Chương 34: Sự ấm áp khiến người ta muốn rơi lệ
Cho dù đã mang khẩu trang, Tô Niệm vẫn cảm thấy từng chút không khí hít vào phổi đều lạnh buốt đặc biệt, khiến lục phủ ngũ tạng của nàng co lại thành một khối, cảm giác nhói đau càng lúc càng mạnh
Tô Niệm cười khổ một tiếng, cho dù nàng đã chuẩn bị tâm lý vô số lần, nhưng cái thân thể chưa từng trải qua Cực Hàn này, trong thời gian ngắn vẫn không thể nào quen được với thời tiết như vậy
Tô Niệm rụt người lại, nhanh chân hướng cửa chính đi
Vẫn chưa kịp đi đến cửa chính, Tô Niệm đã nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đó là giọng nói của Kinh Mặc từ bên ngoài vọng vào
“Tô Niệm
Tô Niệm ngươi tỉnh dậy chưa?”
Tô Niệm bước nhanh hai bước, đưa tay liền muốn mở cửa
Chốt cửa kim loại đã bị đông cứng lạnh buốt, dù cách lớp găng tay vẫn ẩn ẩn cảm nhận được cái hàn ý
Tô Niệm dùng sức mở toang cửa, liền thấy Kinh Mặc đứng đối diện, hắn gần như bọc kín mình thành một con gấu, toàn thân trên dưới, chỉ có đôi mắt lộ ra ngoài
Tô Niệm nhìn thẳng vào mắt Kinh Mặc, chỉ thấy đôi mắt hắn cong cong, giọng nói truyền qua khẩu trang, nghe có chút nghẹn lại, nhưng ngữ khí lại đầy vẻ mừng rỡ
“Ngươi tỉnh dậy là tốt rồi, ta sợ lỡ như ngươi vẫn còn ngủ, nên mới tới gọi ngươi một chút.”
Tô Niệm nghe xong liền cười
Hai người bọn họ quả là nghĩ cùng một việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lò của ngươi đã đốt lên chưa?” Tô Niệm hỏi
“Đốt lên rồi.” Kinh Mặc liên tục gật đầu, “Ngươi cũng đốt lên rồi phải không
Bên ngoài quá lạnh, chi bằng ngươi hãy mau chóng quay về phòng đi!” “Ta biết, ngươi cũng mau quay về đi thôi!”
Hai người đứng ở chỗ này một hồi, giọng nói đã bắt đầu run rẩy
Chào biệt Kinh Mặc, Tô Niệm đóng thật chặt cánh cửa lớn, nhanh chân trở về phòng ngủ
Lúc trước ở trong phòng ngủ, Tô Niệm còn ghét bỏ nhiệt độ thăng không đủ nhanh, trong phòng không hề có chút ấm áp
Thế nhưng là sau khi đợi bên ngoài một hồi, lần nữa bước vào phòng ngủ, Tô Niệm chỉ cảm thấy một làn hơi ấm ập vào mặt, thân thể trước đó bị đông cứng chỉ có thể co ro, giờ đây cũng dám giãn ra
Trước tiên dùng móc sắt đẩy vòng sắt trên lò ra, Tô Niệm nhìn lửa bên trong, thấy lửa đã bốc cháy, lúc này mới yên tâm đậy vòng sắt lại
Tô Niệm cởi giày tuyết đặt dựa vào tường, rồi lại từ trong không gian lấy ra một đôi giày len đi trong nhà ra xỏ vào
Đôi giày này bên ngoài là len móc, lớp vải lót bên trong là san hô nhung lông xù, ở giữa độn thêm bông gòn
Đế giày làm bằng cao su, đi vào đặc biệt mềm, lại vô cùng ấm áp
Đây là giày mà Tô Niệm đã thấy một số bà cô, bà nội ở nông thôn tự tay làm
Lần đầu tiên nhìn thấy đôi giày này, Tô Niệm đã rất thích, liền mua hết tất cả những đôi có cỡ mình có thể đi
Đôi giày này tuy không chống nước, không thể đi ngoài trời, nhưng trong tình huống như bây giờ, đi trong phòng lại vô cùng thoải mái dễ chịu
Đế giày sạch sẽ, giẫm trên tấm thảm lông dê, Tô Niệm cũng không hề cảm thấy tiếc
Tấm thảm tuy có lông xù, nhưng ngồi trực tiếp lên, vẫn cảm thấy cứng và lạnh
Tô Niệm lấy ra một tấm đệm dày mười phân từ không gian, đặt dựa vào bên cạnh giường, lúc này mới ngồi xuống trên đó
Ba chiếc "tiểu thái dương" đều chiếu về phía Tô Niệm, nhiệt độ trong phòng cũng dần dần thăng lên
Được sưởi ấm một lúc, cả người Tô Niệm đều ấm áp, nàng duỗi thẳng thân thể nằm xuống trên đệm
Cửa sổ tuy đã đóng kín mít, nhưng Tô Niệm vẫn có thể nghe rõ tiếng gió lốc gào thét bên ngoài, và tuyết đã bắt đầu rơi
Cực nhiệt chỉ xuất hiện một năm, nhưng Cực Hàn lại kéo dài trọn hai năm
Kể từ hôm nay trong hai năm tới, tất cả những gì mọi người nhìn thấy đều sẽ là một màu trắng xóa
Vốn dĩ vì cực nhiệt mà không trồng được hoa màu, rau quả và hoa trái, cơ thể mọi người cũng đã bắt đầu thiếu các loại vitamin
Sau một thời gian tuyết rơi, đã có không ít người mắc phải chứng quáng tuyết
Đời trước Tô Niệm cũng từng mắc chứng quáng tuyết..
Nghĩ đến cái đói khổ lạnh lẽo của kiếp trước, Tô Niệm nhắm mắt lại, đẩy hết những hình ảnh đó ra khỏi đầu óc
Đó đều là chuyện trước kia, kiếp này, nàng sẽ không bao giờ để mình rơi vào hoàn cảnh đó nữa
Tô Niệm xoay người ngồi dậy, lấy ra cái bàn ăn nhỏ
Trên đó còn bày bia ướp lạnh và xiên nướng
Bia ướp lạnh chắc chắn không thể uống, Tô Niệm liền thu vào
Xiên nướng đã nguội đi một chút, Tô Niệm dứt khoát bưng xiên nướng đi đến bên lò
Đẩy vòng sắt phía trên sang một bên, lấy lưới nướng ra đặt lên
Lại đặt từng xiên nướng lên, chỉ trong chốc lát, những xiên nướng vốn đã nguội đi lại bắt đầu xèo xèo bốc dầu, mùi thơm cũng bay đầy cả phòng
Tô Niệm lấy một cái ghế đẩu chân cao ra, dứt khoát ngồi ngay bên cạnh lò
Vừa nướng vừa ăn, không đầy lát đã ăn hết hơn mười xiên nướng
Chỉ ăn những thứ này thì chưa no, Tô Niệm trở lại bên đệm ngồi, từ trong không gian lấy ra một bát mì chua cay
Mì chua cay chua chua cay cay, mấy ngụm xuống bụng, chóp mũi Tô Niệm liền đổ mồ hôi, cả người ấm lên từ trong ra ngoài
Ăn uống no đủ, Tô Niệm lấy ra hai chiếc máy tạo độ ẩm.