Thiên Vực Đan Tôn

Chương 6: tranh đoạt dược liệu




Chương 6: Tranh đoạt dược liệu
Tô Trần nhờ có kinh nghiệm kiếp trước, quen thuộc đi đến Ngũ Bảo Đường, đi thẳng tới một quầy hàng bên trong, hỏi: “Có Băng Tuyết Hàn Thiền không?”
“Băng Tuyết Hàn Thiền
Đó là vật gì?” Tiểu nhị phía sau quầy sững sờ, hắn làm ở Ngũ Bảo Đường này cũng năm sáu năm rồi, nhưng từ trước đến nay chưa từng nghe nói đến loại dược liệu nào tên là Băng Tuyết Hàn Thiền cả
Đối phương chưa từng nghe nói đến Băng Tuyết Hàn Thiền, Tô Trần cũng không bất ngờ gì, dù sao loại vật này như Băng Tuyết Hàn Thiền khó có khả năng tùy tiện xuất hiện trên thị trường, hắn cũng không trông mong có thể tìm thấy trên thị trường
Ngay sau đó, Tô Trần đổi một loại dược liệu khác, nói: “Vậy thì cần một gốc Bách Niên Chí Dương Thảo đi.”
Bách Niên Chí Dương Thảo là một loại dược liệu mang tính Thuần Dương, mặc dù không quý hiếm bằng Băng Tuyết Hàn Thiền trăm năm khó gặp, nhưng cũng vô cùng hi hữu
Ngay cả cửa hàng lớn như Ngũ Bảo Đường cũng nhiều lắm thì chỉ có một hai gốc mà thôi
Tô Trần muốn mua một gốc Bách Niên Chí Dương Thảo là để điều dưỡng thân thể cho tiểu di
Bởi vì hắn biết, tiểu di trước kia từng bị trọng thương, sau này khi dưỡng thương lại làm hao tổn cơ thể, dẫn đến cứ cách một khoảng thời gian, vết thương cũ sẽ tái phát một lần
Mỗi lần tái phát, tiểu di đều đau khổ vô cùng
Từng mời rất nhiều đan dược sư về nhà khám, nhưng cũng không thấy hiệu quả
Mãi đến sau này khi Tô Trần đến Đan Vực, hắn mới biết được, vết thương của tiểu di thực ra là hàn độc, phải dùng dược vật thuần dương mới có thể loại bỏ
Cho nên kiếp này, Tô Trần không muốn chậm trễ một ngày nào, sớm ngày loại bỏ hàn độc trên người tiểu di, nàng liền có thể sớm ngày thoát khỏi đau khổ
“Khách nhân, Bách Niên Chí Dương Thảo là dược liệu hi hữu, tiệm ta hiện tại chỉ có một gốc, vô cùng quý giá, giá bán của nó...” Tiểu nhị vừa nói, vừa như có như không đánh giá trang phục hết sức bình thường của Tô Trần
Rất hiển nhiên, Tô Trần vừa rồi hỏi ngay đến Băng Tuyết Hàn Thiền – loại vật mà người bình thường chưa từng nghe nói đến – khiến tiểu nhị không thể không nghi ngờ liệu hắn có phải đến gây rối hay không
Huống chi, loại người trẻ tuổi ăn mặc bình thường như Tô Trần, trên đường phố tới tới lui lui không biết bao nhiêu, căn bản không giống người có thể mua được Bách Niên Chí Dương Thảo
Tô Trần cũng lười nói nhiều, trực tiếp lấy ra ngân phiếu một ngàn lượng, dứt khoát ngắt lời tiểu nhị: “Gốc Bách Niên Chí Dương Thảo kia, ta muốn.”
Tiểu nhị nhìn thấy ngân phiếu, đôi mắt lúc này mới rụt rè nhìn lại
Có thể dễ dàng lấy ra một tờ ngân phiếu một ngàn lượng, ít nhất hẳn là nhân vật cấp bậc tử đệ của tam đại gia tộc
Tiểu nhị lập tức thay đổi thái độ trước đó, nhiệt tình nói: “Vậy xin công tử chờ một lát, ta lập tức đi lấy Bách Niên Chí Dương Thảo đến.”
Ngay khi tiểu nhị rời đi, đột nhiên từ bên ngoài cửa Ngũ Bảo Đường lại có hai người đi vào
Một người trong đó là thiếu nữ mắt ngọc mày ngà, khí độ ung dung, người còn lại là một lão giả tóc ngắn màu trắng, mặc trường sam màu tím thắt lưng
Lão giả này trên một cánh tay còn quấn băng vải thật dày, trên băng vải lộ ra vài vết máu, sắc mặt nhìn cũng có chút tái nhợt
“Có Bách Niên Chí Dương Thảo không
Cho chúng ta một gốc.” Thiếu nữ còn chưa đi đến trước quầy, đã lạnh lùng như băng sương hô lên
“Ai
Đến đây, đến đây.” Một tên quản sự Ngũ Bảo Đường không biết từ đâu xông ra, mặt tràn đầy vẻ nịnh nọt nhìn lão giả và thiếu nữ
Từ khi lão giả và thiếu nữ này vừa bước vào Ngũ Bảo Đường, tên quản sự này đã chú ý đến họ, từ quần áo và khí chất của hai người, đều có thể nhìn ra hai người này không phải là nhân vật tầm thường
Lạ là hai người này rất lạ mặt, không giống người ở Thanh Hà Thành, không chừng là đại nhân vật từ nơi khác đến
“Hai vị quý khách muốn Bách Niên Chí Dương Thảo ư
Lập tức đi tìm!” Quản sự phân phó đám tiểu nhị dưới quyền
Đúng lúc này, tên tiểu nhị trước đó tiếp đãi Tô Trần đi ra, cầm trong tay một hộp gỗ, bên trong chứa một gốc Bách Niên Chí Dương Thảo
Tên quản sự kia vừa nhìn thấy, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng, đi tới nói: “Mau đưa Bách Niên Chí Dương Thảo cho ta!”
“Thế nhưng là, gốc Bách Niên Chí Dương Thảo này, là vị công tử kia muốn...” Tiểu nhị lắp bắp nói
Quản sự không nói lời nào, giật lấy Bách Niên Chí Dương Thảo, khiển trách: “Thật không biết điều, chẳng lẽ không nhìn ra vị lão tiền bối này và tiểu thư đặc biệt nhu cầu cấp bách Bách Niên Chí Dương Thảo sao
Chúng ta làm Đan Dược Đường, nên đáp ứng điều khách nhân muốn, giải quyết điều khách nhân cần, biết không?”
Nói xong, quản sự mặt tươi cười, đem Bách Niên Chí Dương Thảo đưa cho lão giả và thiếu nữ: “Hai vị muốn Bách Niên Chí Dương Thảo đây ạ.”
Rõ ràng là chuyện nâng cao dìm thấp, nhưng lại bị tên quản sự này nói thành đặc biệt cao thượng
Thiếu nữ kia do dự một chút, cau mày định nhận lấy Bách Niên Chí Dương Thảo từ tay quản sự
Ngay lúc này, đột nhiên một tiếng quát lạnh nhàn nhạt vang lên: “Chậm đã!”
Cùng lúc đó, một bàn tay thò ra không khí, nắm lấy tay của tên quản sự
“Quản sự, bán đồ không nên chú trọng người đến trước kẻ đến sau sao
Bách Niên Chí Dương Thảo, là ta muốn trước.” Tô Trần lạnh lùng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên quản sự kia lúc này mới ra vẻ vừa mới nhìn thấy Tô Trần, khinh thường đánh giá trang phục của Tô Trần, cười ha ha: “Khách nhân, xin lỗi, tiệm ta Bách Niên Chí Dương Thảo cũng chỉ có một gốc, vậy làm phiền ngươi rộng lượng một chút, nhường Bách Niên Chí Dương Thảo lại đi?”
Một bên là lão giả và thiếu nữ quần áo lộng lẫy, khí chất cao nhã, một bên khác là thiếu niên ăn mặc bình thường, kẻ ngốc cũng biết nên đem Bách Niên Chí Dương Thảo bán cho ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Trần bình tĩnh nói: “Nếu ta không nhường thì sao?”
Lúc này, thiếu nữ đứng một bên hơi cau mày mở miệng: “Vị công tử này, chúng ta xác thực đang nhu cầu cấp bách Bách Niên Chí Dương Thảo, nếu như ngươi nguyện ý nhường gốc Bách Niên Chí Dương Thảo này cho bọn ta, chúng ta nguyện ý bồi thường cho ngươi hậu hĩnh, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
“Xin lỗi, không nhường.” Tô Trần vẫn dứt khoát cự tuyệt
Thiếu nữ lông mày nhíu càng sâu, nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Suy nghĩ lại đi, chúng ta mua Bách Niên Chí Dương Thảo là muốn cứu người, về phần bồi thường, có thể cho ngươi một ngàn lượng ngân phiếu.”
“Cứu người?”
Tô Trần ngước mắt nhìn lão giả và thiếu nữ một chút, bình tĩnh nói: “Cứu người nào?”
Thiếu nữ hít sâu một hơi, chỉ vào cánh tay đang quấn băng vải của lão giả, nhẫn nại nói: “Gia gia của ta ở trong núi bị Băng Lân Mãng cắn bị thương, nhu cầu cấp bách gốc Bách Niên Chí Dương Thảo này để trị liệu vết thương
Ngươi nhường Bách Niên Chí Dương Thảo cho bọn ta, đã là làm việc thiện tích đức, lại có thể được lợi
Cớ gì không làm?”
Lúc này, bởi vì tiếng tranh chấp giữa hai bên quá lớn, khiến những khách nhân khác trong tiệm cũng nhao nhao vây tới, chỉ trỏ
“Này thiếu niên, ngươi nhường lại đi, dù sao đây cũng là dược liệu cứu mạng người ta.”
“Đúng vậy, huống hồ cũng không phải muốn ngươi không công nhường, còn có bồi thường nữa.”
“Tên thiếu niên này thật không hiểu chuyện, rõ ràng nhường dược liệu ra là có thể cứu người, hắn lại nhiều lần cự tuyệt.”
Đám người người nói qua kẻ nói lại, phổ biến đều chỉ trích Tô Trần không nên bá chiếm dược liệu không chịu buông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Trần mí mắt khẽ nhấc, nhìn về phía thiếu nữ kia, thản nhiên nói: “Là ai nói cho ngươi, vết thương của gia gia ngươi cần dùng Bách Niên Chí Dương Thảo trị liệu?”
Thiếu nữ sững sờ: “Chẳng lẽ không phải?”
Tô Trần cũng lười nói nhiều, trực tiếp nói thẳng: “Ta cho ngươi biết, vết thương của gia gia ngươi mà dùng Bách Niên Chí Dương Thảo để chữa trị thì hoàn toàn sai, sẽ chỉ khiến vết thương nghiêm trọng hơn!”
“Làm sao có thể?” Thiếu nữ khẽ cau mày, hiển nhiên cũng không tin tưởng lời nói của Tô Trần
Tên quản sự Ngũ Bảo Đường kia cũng như nghe được chuyện cười lớn, lắc đầu cười nhạo: “Nói bậy bạ!”
Tô Trần không thèm nhìn, lạnh lùng nói: “Từ đâu tới con ruồi bay vo ve thế, ồn ào quá
Khách nhân đang nói chuyện với nhau, một tên hạ nhân chen miệng cái gì?”
“Ngươi...” Mặt tên quản sự Ngũ Bảo Đường kia lập tức đỏ bừng, nói đúng ra, hắn thực sự chỉ là một hạ nhân của Ngũ Bảo Đường mà thôi
“Là ai đang nói năng bừa bãi trong Ngũ Bảo Đường của ta vậy?”
Ngay vào lúc này, chỉ nghe một thanh âm đột ngột truyền đến từ hậu sảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.