Thiên Vực Đan Tôn

Chương 85: hắn có thể luyện chế mới là lạ




Chương 85: Hắn có thể luyện chế được thì mới là lạ
Mạc đại sư không để ý đến bọn họ, mà nói với Tô Trần: “Tô Trần tiểu hữu, lão hủ đến giới thiệu cho ngươi một chút, vị này mặc hỏa diễm trường bào chính là Nhị phẩm Luyện Đan sư Uông Đại Sư đến từ Hoàng Thạch Thành
Ba vị bên này đeo trang phục màu vàng vân trang trí, thì đều là Nhị phẩm Luyện Đan sư từ An Dương Thành đến, cũng chính là các vị trọng tài cho buổi thăng cấp hôm nay.”
“Còn về phần vị này......”
Ánh mắt Mạc đại sư nhìn về phía cô thiếu nữ cuối cùng ở hiện trường trông khoảng 17, 18 tuổi
Thiếu nữ kia liên tục khoát tay về phía Tô Trần, cười hì hì nói: “Đừng nhìn ta, ta cũng không phải đại sư gì đâu, chỉ là theo tới tham gia náo nhiệt, các ngươi có thể không cần để ý đến ta.”
Mạc đại sư nhìn dáng vẻ nhí nha nhí nhảnh của thiếu nữ này, ho khan một tiếng, cũng không giới thiệu nàng, mà cười nói với Tô Trần: “Tô Tiểu Hữu, mau vào chỗ ngồi đi.”
Mãi đến giờ phút này, mấy người khác trong phòng họp mới dần dần kịp phản ứng, hiểu rằng Mạc đại sư không phải đang nói đùa, Tô Trần hoàn toàn chính xác chính là vị đại sư có tạo nghệ luyện đan cấp bậc cao minh mà Mạc đại sư đã nhắc đến, chứ không phải là một vãn bối nào đó của Mạc đại sư
Chỉ là, điều này không khỏi cũng quá khiến người ta cảm thấy hoang đường, ánh mắt mấy người nhìn về phía Tô Trần đều vô cùng cổ quái
“Hừ!” Uông Đại Sư kia nặng nề hừ một tiếng, mặt giận dữ nói với Mạc đại sư: “Mạc Huynh, ta kính trọng ngươi đức cao vọng trọng, cho nên lúc ban đầu Trương Huynh mời ta tới Thanh Hà Thành giúp ngươi, ta mới có thể không chút do dự đáp ứng
Thế nhưng là ta không ngờ tới, ngươi còn mời người khác tới hỗ trợ, hơn nữa còn là một đứa nhóc miệng còn hôi sữa, lông lá chưa mọc
Mạc Huynh, ngươi đang vũ nhục năng lực của ta sao
Nếu như ngươi thật sự cảm thấy ta ngay cả một đứa nhóc con như thế cũng không bằng, vậy ta cứ đi thẳng là được, cũng đỡ làm khó ngươi!”
“Uông Lão Đệ nói gì vậy!” Mạc đại sư vội vàng nói: “Lão phu tuyệt đối không có ý này, chỉ là chuyện Tôn Huyền tìm ngươi hỗ trợ cũng không nói với ta, ta cũng là mấy ngày trước mới biết, nhưng ta đã mời Tô Tiểu Hữu, không thể nào nuốt lời với hắn, cho nên hôm nay mới mời cả hai người các ngươi đến.”
Hắn nói như vậy, mấy người khác ở đây liền nhao nhao hòa giải nói: “Uông Lão Đệ đừng tức giận, Mạc Huynh cũng không phải là hoài nghi năng lực của ngươi, chỉ là sự tình vừa khéo mà thôi.” “Đúng vậy, tạo nghệ luyện đan của ngươi mọi người đều công nhận, cứ ngồi xuống bình tĩnh một chút rồi nói.”
Uông Đại Sư kia lúc này mới hơi bình tĩnh một chút, chỉ là nhìn thấy Tô Trần, vẫn giận không chỗ phát tiết: “Không phải ta cố ý gây chuyện, chỉ là tiểu tử này có điểm nào giống Nhị phẩm Luyện Đan sư chứ, đơn giản là hoang đường
Danh xưng Đại sư này, cũng không phải người bình thường có thể tùy tiện gọi bậy đâu!”
Một vị trọng tài luyện đan khác cũng nói: “Đúng vậy, Mạc Huynh, có phải có chỗ nào sai lầm không, cái này nhỏ.....
Ừm, tiểu huynh đệ cũng không giống Nhị phẩm Luyện Đan sư chút nào.”
Nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng là ban đầu muốn nói “Tiểu quỷ” nhưng lại nuốt lời lại
Cần phải biết rằng, trong giới Đan Đạo, phẩm cấp và xưng hô cũng không phải tùy tiện như vậy, mà có tiêu chuẩn nghiêm ngặt
Một khi Thực tập Luyện Đan sư độc lập luyện chế thành công đan dược nhất phẩm, liền có thể trở thành Luyện Đan sư chính thức, cũng chính là Nhất phẩm Luyện Đan sư, mang ý nghĩa có thể bắt đầu được thế nhân gọi là “Đan sư”
Nếu muốn được thế nhân gọi là “Đại sư” thì nhất định phải là Nhị phẩm Luyện Đan sư, cũng chính là đã từng độc lập luyện chế thành công qua đan dược nhị phẩm mới được
Mạc đại sư đã thường thấy thái độ không tin tưởng của những người khác khi mới nhìn thấy Tô Trần, nhàn nhạt vung tay lên: “Ta biết bây giờ ta nói gì các ngươi cũng sẽ không tin, chờ các ngươi nếu thấy được công lực luyện đan của hắn thì sẽ hiểu.”
Uông Đại Sư kia hừ một tiếng, vẫn đánh giá Tô Trần với vẻ mặt tràn đầy khinh thường, đang chuẩn bị nói thêm điều gì đó, lại đột nhiên bị cô thiếu nữ cười hì hì kia cắt ngang: “Được rồi được rồi, các ngươi nói nhiều lời như vậy không thấy mệt mỏi sao
Hay là mau bắt đầu chính đề đi, chúng ta chờ đến hoa cũng héo tàn rồi.”
Nói xong, thiếu nữ kia với đôi con ngươi linh thấu nhìn qua Tô Trần, lại cười thầm nói: “Nếu Mạc Lão đã tôn sùng ngươi, vậy ta cảm thấy ngươi cũng hẳn là có chút thực lực đó, cũng đừng làm chúng ta thất vọng nha.”
Tô Trần nhàn nhạt lườm nàng một cái, không nói tiếp, ngồi xuống
Uông Đại Sư kia lúc này mới có chút không tình nguyện im lặng, nhưng vẫn nhỏ giọng lầm bầm: “Một đứa nhóc con, có thể biết gì về luyện đan chứ?”
Mạc đại sư nghiêm mặt, nói: “Uông Đại Sư, Tô Tiểu Hữu thế nhưng là kỳ tài luyện đan bất khả tư nghị nhất mà ta từng thấy, tạo nghệ luyện đan của hắn chỉ cao hơn chứ không thấp hơn ta, xin ngươi đừng nói lung tung nữa.”
Uông Đại Sư mỉm cười một tiếng, cảm thấy hoang đường mà lắc đầu: “Ý Mạc Huynh chẳng lẽ là, hắn cũng có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm sao
Ha ha......”
Từ thần sắc của Uông Đại Sư mà xem, hiển nhiên hắn không tin một lời nào từ Mạc đại sư
Mạc đại sư cũng không muốn nói nhiều với Uông Đại Sư, liền trực tiếp hướng những người khác nói: “Các vị, chúng ta mau bắt đầu thôi!”
“Chậm đã!” Uông Đại Sư lại nói: “Trước khi bắt đầu, ta có một câu muốn nói trước, hôm nay Luyện Đan Phân Hội Thanh Hà Thành mời ta tới hỗ trợ luyện chế đan dược nhị phẩm, nếu ta luyện chế thành công, tự nhiên cũng nên đòi lấy một khoản thù lao nhất định từ Luyện Đan Phân Hội Thanh Hà Thành.”
“Điều này cũng rất hợp lý.” Mấy vị trọng tài khác từ Luyện Đan Hội đến cũng đều gật đầu nói, bọn họ biết hôm nay Luyện Đan Phân Hội Thanh Hà Thành thuộc về nhờ người ngoài, bất quá bởi vì Tôn Huyền đã sớm chào hỏi với bọn họ nên cũng đều nhắm một mắt mở một mắt
Mạc đại sư trong lòng biết đây là lẽ thường tình của con người, cũng liền gật đầu nói: “Không biết Uông Đại Sư muốn loại thù lao nào?”
“Rất đơn giản, lần này nếu thăng cấp thành công, Luyện Đan Hội chẳng phải sẽ ban thưởng một cây Bàn Long Thảo sao
Ta không cần thù lao khác, chỉ cần đưa gốc Bàn Long Thảo kia cho ta là được.” Uông Đại Sư nói
Sắc mặt Mạc đại sư lại có vẻ cổ quái: “Bàn Long Thảo?”
“Không sai, chẳng lẽ Mạc Huynh không nỡ sao?” Uông Đại Sư mặt trầm xuống, có chút không vui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Uông Đại Sư, nếu là Bàn Long Thảo thì lão phu thật xin lỗi, thật sự không thể tự mình quyết định đáp ứng ngươi
Bởi vì lão phu trước đó đã nói xong với Tô Tiểu Hữu, chỉ cần hắn tới tham gia buổi thăng cấp, Bàn Long Thảo sẽ thuộc về hắn.” Mạc đại sư nói
“Cái gì?” Uông Đại Sư biến sắc: “Đây là ý gì, chẳng lẽ ngươi thật sự định để hắn ra tay luyện chế đan dược nhị phẩm sao?”
“Không sai.” Mạc đại sư cũng thẳng thắn nói: “Trước khi Uông Đại Sư ngươi đến, lão phu đích thực là dự định mời Tô Tiểu Hữu ra tay luyện chế đan dược nhị phẩm.”
Sắc mặt Uông Đại Sư triệt để trầm xuống: “Mạc Huynh, ngươi sẽ không phải là thật sự cảm thấy, cái đứa nhóc con lông lá còn chưa mọc đủ này thật sự có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm chứ?”
“Đó là đương nhiên!” Mạc đại sư nhẹ gật đầu, thần sắc tự nhiên nói
“Hoang đường, thật sự là hoang đường!” Uông Đại Sư rốt cục nhịn không được: “Một đứa bé làm sao có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm, Mạc Huynh ngươi cũng đã sống đến tuổi này rồi, hẳn là thật sự tin tưởng loại chuyện hoang đường này sao?”
“Không sai, lão phu tin tưởng Tô Tiểu Hữu!” Mạc đại sư thần sắc thản nhiên nói: “Cho nên, thật sự xin lỗi, Bàn Long Thảo không thể cho ngươi
Đương nhiên, nếu Uông Đại Sư vẫn muốn ra tay luyện chế đan dược nhị phẩm, lão phu ở đây có thể chuẩn bị thù lao khác cho Uông Đại Sư, chỉ là Bàn Long Thảo thì không được.”
“Hừ!”
Uông Đại Sư mặt giận dữ: “Xin lỗi, ta từ chối ra tay luyện chế, ta thực sự khó mà chịu đựng được việc bị đánh đồng với một đứa nhóc miệng còn hôi sữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như Mạc đại sư ngươi thật sự tin tưởng hắn, vậy thì cứ để hắn ra tay luyện chế đi, ta ngược lại muốn xem xem hắn có thật sự có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm không!”
Mạc đại sư còn muốn nói tiếp điều gì đó, lại bị tiếng nói nhàn nhạt của Tô Trần cắt ngang: “Không sao, Mạc Lão, vậy thì cứ để ta ra tay luyện chế đi.”
“Vậy làm phiền Tô Tiểu Hữu.” Mạc đại sư vội nói
“Hừ.”
Uông Đại Sư cười lạnh lườm Tô Trần một cái, bày ra một tư thế chế giễu, cái thiếu niên miệng còn hôi sữa này nếu thật sự có thể luyện chế ra đan dược nhị phẩm, thì đó mới là chuyện lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.