Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi (Tối cường khí thiếu)

Chương 263: Không Nên Gây Sự Với Tôi




Diệp Mặc nhìn những cảnh sát tới bao vây xung quanh, đã biết những người này tới vì hắn
Chỉ có điều hắn lại không hề quan tâm
Diệp Mặc đoán không sai
Rất nhanh, hắn và Đường Bắc Vi đã bị hơn mười người cảnh bao vây
- Các anh làm gì thế này
Hồ Dương lập tức tiến lên hỏi
Người cảnh sát trung tuổi đi phía trước cười lạnh, đẩy Hồ Dương ra
- Viện trưởng Hồ, tôi biết ông là bác sĩ đức cao vọng trọng ở Đàn Đô
Chỉ có điều xin ông không nên cản trở chúng tôi chấp hành công vụ
Chúng tôi nghi ngờ hai người này có liên quan đến vụ phóng hỏa biệt thự Trúc Hồ ở Đàn Đô
Mời ông tránh đường cho
- Cảnh sát Ngũ, khi tôi đến còn được các anh bảo vệ
Tôi rất cảm ơm cảnh sát Đàn Đô
Nhưng trong chớp mắt các anh nói Diệp thần y là nghi phạm phóng hỏa
Điều này có phần thái quá rồi
Diệp thần y có y thuật như thế, cần phải đi phóng hỏa sao
Bàng Hải Hương lập tức đứng ra
Bất kể Diệp Mặc có phải là nghi phạm hay không, cô không thể để Diệp Mặc bị tổn thương
Điều này liên quan đến tính mạng của chồng cô
Sắc mặt cảnh sát Ngũ có chút khó coi
Anh ta nhìn Bàng Hải Hương nói:
- Bà Bàng, bà là khách quý của Đàn Đô
Tuy nhiên mong bà không nên cản trở công tác của chúng tôi
Sắc mặt Bàng Hải Hương rất khó coi, nhưng không thể nói được gì
Diệp Mặc không muốn gây ầm ĩ ở bệnh viện
Cho dù xảy ra chuyện, hắn cũng không muốn nhiều người nhìn như vậy
Người cảnh sát này rõ ràng là cùng một phe với Khiêm Hòa
Không biết sau khi anh ta biết Khiêm Hòa và lão đại sau lưng anh ta đều bị giết
Anh ta còn có thể kiêu ngạo như vậy nữa hay không
- Nếu như vậy, tôi đi với anh một chuyến
Chị Bàng, tối ngày mai tôi sẽ đến đây
Chị cứ đưa chồng chị qua
Không cần lo lắng về chuyện của tôi
Cũng không cần chị phải làm gì
Tôi khẳng định sẽ tới đúng giờ
Diệp Mặc nói xong nhìn cảnh sát Ngũ cười lạnh một tiếng
- Tự gây họa thì không thể sống được
- Hừ, tới đúng giờ
Anh nằm mơ đi
Cảnh sát Ngũ hừ một tiếng
Nhìn thấy Diệp Mặc nói xong, anh ta liền kéo thẳng Đường Bắc Vi vào xe cảnh sát
Sắc mặt người cảnh sát kia rất khó coi
Người kia không ngờ hắn lại kiêu ngạo như thế
Anh ta biết phía sau Khiêm Hòa còn có một lão đại
Lão đại kia không chỉ Khiêm Hòa, ngay cả Cục trưởng Liễu cũng không dám làm gì gã
Hiện tại, biệt thự Trúc Hồ của Khiêm Hòa ở lại bị đốt
Cho dù Khiêm Hòa bị giết, anh ta cũng phải bắt được người
Bằng không anh ta làm sao nói chuyện được với lão đại
Nhìn mấy chiếc xe cảnh sát đưa Diệp Mặc đi, vẻ mặt Bàng Hải Hương đầy lo lắng
Hồ Dương lại an ủi nói:
- Cô không cần sốt ruột
Tôi biết Phó cục trưởng Cục cảnh sát Lâm quận Nghi Định Đàn Đô
Đợi lát nữa tôi gọi điện thoại cho ông ấy
Mấy chiếc xe cảnh sát gào rú trên đường nhanh chóng đi tới Cục cảnh sát quận Nghi Định Đàn Đô
Cảnh sát Ngũ và hai người cảnh sát đi bên cạnh Diệp Mặc tiến vào Cục cảnh sát
Sau đó, anh ta lập tức cầm lấy điện thoại trên bàn gọi điện thoại nói vài câu
Đơn giản là đã dẫn ai tới
- Anh rất kiêu ngạo
Chỉ có điều anh rơi vào trong tay Ngũ Chấn Phi tôi, có kiêu ngạo cũng không đứng dậy nổi
Cảnh sát Ngũ để điện thoại xuống, thoáng nhìn về phía Diệp Mặc
Vẻ mặt anh ta không hề nghi ngờ đã lộ rõ, "loại người như anh chỉ cần một đầu ngón tay là có thể đè chết được"
Nếu Diệp Mặc dám có phản kháng, anh ta sẽ lập tức nổ súng
Đường Bắc Vi lại oán hận nhìn chằm chằm vào cảnh sát Ngũ này
Cô biết lúc trước Thiến Thiến báo cảnh sát là do anh ta giải quyết
Kết quả Thiến Thiến không thoát được vận rủi
Có thể thấy được người này tuyệt đối đã cấu kết với đám rác rưởi kia
Diệp Mặc lại thoáng nhìn qua hai người cảnh sát đang đang cầm súng đứng ở cửa, sau đó nhìn Ngũ Chấn Phi nói:
- Tôi có thể cho rằng anh đang uy hiếp tôi không
Hơn nữa còn là dùng thân phận của một cảnh sát để uy hiếp tôi
- Ha ha..
Ngũ Chấn Phi cười ha hả
- Không sai
Tôi chính là lấy thân phận của một cảnh sát để uy hiếp anh
Anh làm gì được hả
- Chẳng có gì cả
Nếu không phải sợ Hàn Tại Tân khó xử, tôi đã lập tức giết chết anh
Tuy nhiên, đợi lát nữa tôi vẫn sẽ giết anh
"Nếu tôi giết anh trước, sẽ phải đợi người tới lấy khẩu cung, như vậy sẽ khiến ông Hàn khó xử
Diệp Mặc thật sự nghĩ như vậy
Hắn không thể không giết Ngũ Chấn Phi
Nhưng dưới tình huống như vậy, giết một cảnh sát, thậm chí còn là một cảnh sát có chút chức vị, quả thật quá mức lỗ mãng
Tuy rằng hắn tự phụ, nhưng không tự phụ đến mức đối đầu với một quốc gia
Hơn nữa, hắn còn có một vài người nhà sống ở đây
Hắn còn không muốn làm gì quá đáng
Còn một điều nữa, hắn đúng là kẻ giết người rất quyết đoán, nhưng không phải là người không biết suy nghĩ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ hắn có thể dẫn người thân của mình chạy loạn khắp nơi sao
Hắn không tin người lợi hại nhất quốc gia chính là Phi Tuyết
Hàn Tại Tân là tay cáo già
Ông ta tuyệt đối không có khả năng tiết lộ bí mật quốc gia cho hắn biết
Hơn hai mươi năm trước, Âu Húc Hổ tiêu diệt một gia tộc
Có phải có người đã mượn đao giết người hay không, Diệp Mặc không dám khẳng định
Tống Gia có thể tìm được Lý Minh Cường, loại hậu kỳ Huyền cấp này để cùng hợp tác, một quốc gia không thể tìm thấy cao thủ Địa cấp để hợp tác sao
Cho dù nói thế nào, Diệp Mặc cũng không tin
Có lẽ, chỉ là chưa tới mức đó mà thôi
- Hừ..
Một tiếng hừ lạnh từ ngoài cửa truyền vào
Một người đàn ông trung niên bước vào
- Quả nhiên là kiêu ngạo
Dám ở Cục cảnh sát nói giết cảnh sát
Đây vẫn là lần đầu tiên Liễu Phương tôi được nghe thấy
Diệp Mặc thật sự không có nói sai
Hắn có giấy phép giết người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu khẳng định cảnh sát Ngũ này có hành vi phạm tội, hắn thật sự có thể lập tức giết anh ta
Chỉ có điều chuyện này không giải quyết tốt, nói không chừng việc này sẽ trở thành lý do để kẻ khác chơi cờ cùng Hàn Tại Tân
Ông Hàn là người không tệ lắm
Hắn không muốn tạo một vài cơ hội cho đối thủ của ông ta trên phương diện chính trị
Đối với hắn mà nói, giết sớm hay giết muộn đều giống nhau
Hắn không chú ý tới chút thời gian đó
Những tiếng bước chân dồn dập truyền đến
Từ ngoài cửa lại có một người vội vã chạy tới
Một người cảnh sát trung niên béo mập vọt vào
Anh ta vừa nhìn thấy Liễu Phương lập tức nói:
- Cục trưởng Liễu, Diệp Mặc là bạn của Viện trưởng Hồ, sao có thể là nghi phạm đốt biệt thự Trúc Hồ được
Có phải đã hiểu lầm không
- Phó cục trưởng Lâm, hiện tại không phải là chuyện có hiểu nhầm hay không nữa
Vừa rồi, tôi trực tiếp nghe thấy tên Diệp Mặc này nói muốn giết Ngũ Chấn Phi
Người này kiêu ngạo như thế, tôi sẽ không nghi ngờ lời nói của Ngũ Chấn Phi
Loại người bại hoại của xã hội ngay cả cảnh sát còn dám uy hiếp, nếu không đưa ra công lý, chúng ta sao có thể trả lời với người dân của Đàn Đô
Anh nói đi
Phó cục trưởng Lâm
Liễu Phương kéo dài bốn chữ Phó cục trưởng Lâm
Diệp Mặc cười lạnh
Hắn lập tức biết Cục trưởng Liễu và Phó cục trưởng Lâm này có vấn đề
Mà hẳn là có người nào đó đã nhờ Phó cục trưởng Lâm đến giúp mình
Người béo mập họ Lâm bị Liễu Phương chặn họng, sau một lúc lâu vẫn không nói nên lời
Theo bản năng anh ta nhìn Diệp Mặc
Ý là chẳng lẽ anh lại công khai nói như vậy trong trường hợp này sao
Anh làm vậy không phải đã khiến tôi khó xử sao
Tuy nhiên, lúc này Phó cục trưởng Lâm đã bình tĩnh trở lại
Anh ta nghĩ hẳn chuyện này không đơn giản như vậy
Liễu Phương sẽ không đến đây vì một người không quan trọng
Vừa rồi, chỉ bởi vì ông Hồ gọi điện thoại quá thiết tha, nên anh ta mới chạy đến đây
Hiện tại tỉnh táo lại, anh ta đã biết vì nguyên nhân gì
Tuy rằng anh ta và Liễu Phương không hợp nhau, nhưng sẽ không phạm sai lầm trong vấn đề quan trọng
Reng reng Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên đúng lúc Phó cục trưởng Lâm đang khó xử
Liễu Phương đi qua nhận điện thoại
- Chủ tịch thành phố Dư
Dạ, dạ, tôi biết
Người đã bắt được rồi
Được..
Nhất định nhất định
Để điện thoại xuống, Liễu Phương nhìn Phó cục trưởng Lâm cười lạnh một tiếng, nhưng lười nhìn Diệp Mặc, chỉ nói với người béo mập họ Lâm:
- Phó cục trưởng Lâm, vừa rồi Chủ tịch thành phố Dư gọi điện thoại qua, nói tính chất của sự việc này vô cùng nghiêm trọng
Nhất định phải xử lý nghiêm khắc, phạt nặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Mặc và Đường Bắc Vi là người bị tình nghi phạm tội, lập tức bắt cả
Không biết Phó cục trưởng Lâm còn có ý kiến gì khác hay không
Khi người béo mập họ Lâm nghe Liễu Phương nói người trong điện thoại là Chủ tịch thành phố Dư, đã biết là không xong rồi
Dường như mình đã rơi vào một cái bẫy, không khỏi âm thầm trách Hồ Dương
Ban đầu, anh ta tưởng rằng đây chỉ là vấn đề nhỏ
Không ngờ cuối cùng ngay cả Chủ tịch thành phố Dư đều liên lụy vào
Chuyện này không phải là chuyện nhỏ
Đang lúc người béo mập họ Lâm không biết nên nói cái gì, Diệp Mặc lại lại nói
- Phó Cục trưởng Lâm, cảm ơn anh tới nói giúp cho tôi
Tôi nghĩ anh sẽ nhanh chóng có thể bỏ đi chữ phó này rồi
Sắc mặt Liễu Phương tức giận xanh mét
- Dẫn hai người này đi
Điều tra kỹ càng, nhất định phải điều tra ra kết quả
Diệp Mặc không đợi Phó cục trưởng béo mập này nói chuyện, liền quay đầu nhìn Liễu Phương nói
- Nếu không điều tra ra kết quả có phải liền dùng hình phạt nghiêm khắc để tra hỏi hay không
Tuy nhiên không cần phải làm thế
Hiện tại tôi tự mình thẩm vấn
Anh mở to mắt đứng đấy nhìn xem chuyện gì
Đi, Phó cục trưởng Lâm, chuẩn bị ghi âm
- Tên điên này, tra khảo hắn trước..
Liễu Phương lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc một cái, muốn hai người cảnh sát phía sau trực tiếp động thủ
Diệp Mặc nói xong lấy ra một quyển sổ màu xanh quơ quơ trước mặt Liễu Phương
- Anh nói tôi có tư cách hay không
- Tổng huấn luyện viên Phi Tuyết
Chỉ đọc năm chữ này, phía sau còn có một dấu in nổi, Liễu Phương lại không thể nói gì thêm
Cái dấu in nổi này tuyệt đối là thật
Bản thân ông ta là Cục trưởng Cục cảnh sát, chút việc ấy vẫn có thể nhận ra được
Phó cục trưởng Lâm vội vàng đưa đầu qua
Anh ta cũng biết dấu in nổi của Tổng cục đặc binh, trong mắt lập tức chợt hiện lên chút thần thái
Phản ứng của anh ta rất nhanh, lập tức tiến lên nói:
- Hóa ra là Huấn luyện viên Diệp tự mình qua
Ha hả, tôi tên là Lâm Tán
Được gặp anh thật là vinh hạnh, vinh hạnh
Nói xong, anh ta đưa tay qua
- Sao, anh là Diệp Mặc
Đúng, đúng là Diệp Mặc ở Yến Kinh..
Bỗng nhiên Lâm Tán nhớ tới Diệp Mặc là ai
Đang nói chuyện, lập tức tạm dừng
Không ngờ hắn lại là Diệp Mặc trong truyền thuyết
Liễu Phương thấy Diệp Mặc có bằng chứng xác thực, trong lòng đầy kinh ngạc, tuy nhiên vẫn chưa hoàn toàn mất đi vị thế của mình
Cho dù hắn là huấn luyện viên, có thể giết người, nhưng hắn không thể can thiệp vào việc phá án của cơ quan cảnh sát tỉnh ngoài
Huống gì Chủ tịch thành phố đã tự mình căn dặn về chuyện này
Nhưng khi ông ta nghe thấy hai chữ Diệp Mặc này, đồng thời cũng liếc nhìn thấy hai chữ này trên giấy chứng nhận, đầu óc của ông ta chợt quay cuồng
Bản thân cũng không có cách nào ngăn chặn được sự sợ hãi ở trong lòng
Danh tiếng của Diệp Mặc, có thể rất nhiều dân chúng không biết tới, nhưng ông ta là Cục trưởng cảnh sát Quận của một thành phố, sao có thể không biết Diệp Mặc là ai
Hắn là tồn tại khiến Tống Gia kiêng kỵ, hơn nữa đã ra tay tàn nhẫn diệt Âu Gia
Âu Gia tùy tùy tiện tiện lấy ra một người cũng là một Chủ tịch thành phố, đừng nói tới một Phó chủ tịch thành phố
Mồ hôi lạnh chảy xuống sau lưng Liễu Phương
Đầu ông ta choáng váng từng đợt
Ông ta biết mình xong rồi
Thật sự xong đời
Diệp Mặc nói có thể giết Ngũ Chấn Phi một chút cũng không sai
Hắn nói đều là sự thật
Hắn quả thật có thể tùy tiện giết chết Ngũ Chấn Phi, hơn nữa không phải chịu bất kỳ trách nhiệm gì
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Ta Là Lão Ngũ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.