Lúc này mọi người xung quanh mới nhìn thấy rõ ràng chân tướng sự tình
Hóa ra tiếng "xèo xèo" chói tai vừa rồi là do một kiếm của Diệp Mặc đã trực tiếp chém dọc thanh trường kiếm đánh lén hắn thành hai nửa
Mà sau khi chém thành hai nửa, kiếm của Diệp Mặc chẳng những không dừng lại, ngược lại cũng chém Trưởng lão của Côn Càn Môn thành hai nửa
Mọi người đều hít một hơi lạnh
Đây là bản lĩnh gì
Kỳ Hữu Tân vốn cũng muốn đánh lén Diệp Mặc, theo bản năng rùng mình một cái
Nếu gã đánh lén, hiện tại người nằm trên mặt đất chẳng phải chính là Kỳ Hữu Tân gã hay sao
Người này quá lợi hại
Tuy rằng vừa rồi Kỳ trưởng lão của Côn Càn Phái nóng lòng muốn báo thù, nhưng dù sao ông ta cũng là một cao thủ Tiên Thiên
Một cao thủ Tiên Thiên lại bị giết dễ dàng như vậy
- Người này đã mất trí rồi
Dám ở Ẩn Môn giết người vô tội bừa bãi như vậy
Lăng Vô Thủy tôi với danh nghĩa Côn Càn Phái phát ra lệnh truy sát tối cao, đối với Diệp Mặc giết không tha
Tất cả Ẩn Môn tham gia cuộc vây giết lần này, sẽ là môn phái hữu hảo với Côn Càn Phái
Đồng thời còn tặng một viên linh dược tấn cấp Tiên Thiên
Tuy Lăng Vô Thủy tức giận tới mức run rẩy, nhưng ông ta biết với bản lĩnh của Diệp Mặc, một mình ông ta căn bản không thể giết được
Đạo sĩ của Thái Ất Môn lập tức phụ họa nói:
- Tôi Lãnh Thuyên đại biểu Thái Ất Môn đồng ý với ý kiến của Lăng huynh
Hai phái chúng tôi có vô số cao thủ đã tới đây
Cho dù người này lợi hại đến mấy, không thể nghi ngờ hắn cũng phải chết
Vây giết Diệp Mặc là chuyện đại sự của Ẩn Môn chúng ta
Tất cả những ai chống lại mệnh lệnh tìm cách rút lui, hoặc là không muốn xuất lực vì sự tồn vong của Ẩn Môn chúng ta, sau này tự gánh lấy hậu quả
Đạo sĩ của Thái Ất Môn này, ngay cả lời nói uy hiếp cũng đã nói ra, đồng thời còn đánh chiêu bài lớn tồn vong của Ẩn Môn
Rất nhiều người sau khi chứng kiến bản lĩnh và sự sát phạt quyết đoán của Diệp Mặc, đều muốn ra lệnh rút quân
Nhưng bọn họ nghe thấy lời uy hiếp này, lại không dám rút quân nữa
- Ha ha..
Lại một tiếng cười lạnh truyền đến
Một bà lão phi thân qua đây
Bà ta chỉ lên xuống mấy cái, đã tới giữa vòng vây
Diệp Mặc biết người này
Đó chính là Phượng Mỗ của Băng Hồ
Bà lão này liếc mắt nhìn Diệp Mặc một cái, sau đó gật đầu nói:
- Không ngờ được Phượng Mỗ tôi cũng có lúc nhìn nhầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu chẳng những là một Dược Sư cao cấp, còn là một người sánh ngang Tiên Thiên đỉnh phong
- Phượng Mỗ, bà là một người trong những môn phái Ẩn Môn
Người này tới làm xằng làm bậy ở Ẩn Môn chúng ta
Vì sự tồn vong của Ẩn Môn, tôi hi vọng bà có thể liên kết với chúng tôi cùng nhau giết hắn
Sau này tôi cam đoan Băng Hồ có thể tấn cấp môn phái nhị đẳng
Lãnh Thuyên thấy Phượng Mỗ đi tới, trên mặt lộ vẻ vui mừng
Thực lực của bà lão này thực sự không thua gã
Tuy rằng kém hơn gã một chút, nhưng cũng không nhiều
Phượng Mỗ khinh thường nhìn Lãnh Thuyên một chút, lạnh giọng nói:
- Họ Lãnh kia, ông cũng đừng dùng những lời lẽ buồn nôn như vậy để lừa bà già này
Ông không cảm thấy buồn nôn, tôi vẫn cảm thấy buồn nôn
Sở dĩ hôm nay Băng Hồ tôi rơi xuống môn phái tam đẳng, ông đừng nói không liên quan đến Thái Ất Môn của ông
Phượng Mỗ nói tới đây lại thoáng nhìn về phía Lăng Vô Thủy, lạnh giọng nói tiếp:
- Còn cả Côn Càn Phái của ông, đều là một giuộc với nhau
Âm mưu đánh lén, không ai có thể hơn được các người
Hôm nay Băng Hồ tôi cố tình rời khỏi cuộc vây giết này, ông có thể làm được gì
Không cần phải nói Mục Tiểu Vận là đệ tử của Băng Hồ tôi, cho dù không phải là đệ tử của Băng Hồ, tôi muốn rời khỏi thì rời khỏi, sao có thể bị ông uy hiếp được
Nghe Phượng Mỗ nói xong, Lãnh Thuyên tức giận sắc mặt càng trở nên khó coi hơn
Nhưng Lăng Vô Thủy lại rất bình tĩnh
Ông ta chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phượng Mỗ, cũng không nói lời nào
Sau khi Phượng Mỗ nói xong những lời này, không ngờ xoay người nhìn Diệp Mặc nói:
- Diệp Mặc, tôi biết cậu là một cao thủ, hơn nữa còn là một cao thủ có thực lực mà ngay cả tôi cũng không nhìn ra được
Nhưng cậu có lợi hại mấy, đối mặt với nhiều cao thủ cùng vây giết như vậy, cậu cũng khó có thể bảo vệ được Mục Tiểu Vận
Mục Tiểu Vận là đệ tử của tôi
Nếu cậu tin tưởng lời nói của tôi, để tôi đưa Mục Tiểu Vận đi, cậu chuyên tâm đối địch, cậu thấy thế nào
- Phượng Mỗ, bà thật là quá đáng
Sau khi Lãnh Thuyên nghe Phượng Mỗ nói xong liền quát lớn
Nhưng Phượng Mỗ không hề e ngại xoay người nói:
- sao
Tôi dẫn đệ tử của Băng Hồ của tôi đi, chẳng lẽ có gì sai sao
Nếu ông không đồng ý, vậy ông động thủ đi, đừng trách Phượng Mỗ tôi vô tình
Tuy rằng biết Phượng Mỗ bỏ đá xuống giếng, nhưng Lãnh Thuyên vẫn không có bất kỳ biện pháp gì
Gã chỉ có thể chờ đợi cao thủ của Thái Ất Môn và Côn Càn Môn qua đây
- Tốt, bà đi đi
Nhưng hi vọng bà không nhúng tay vào chuyện chúng tôi đối phó với Diệp Mặc
Nếu không, hừ
Lúc này Lăng Vô Thủy bỗng nhiên ngắt lời một câu
Ông ta thấy rất rõ ràng, cho dù Mục Tiểu Vận ở trong này, nhiều nhất cũng chỉ khiến Diệp Mặc có chút e dè mà thôi
Một khi Mục Tiểu Vận bị giết, ngược lại Phượng Mỗ sẽ tăng thêm lực chiến đấu của đối phương
Để Phượng Mỗ dẫn Mục Tiểu Vận đi, chỉ cần bọn họ giết chết Diệp Mặc, bất cứ lúc nào cũng có thể qua tìm
Người bọn họ muốn giết chính là Diệp Mặc, không phải là Mục Tiểu Vận
Dường như Phượng Mỗ biết chuyện nhất định sẽ như vậy
Bà ta không hề bất ngờ, mà lại quay sang Diệp Mặc, dường như đang chờ Diệp Mặc trả lời
Diệp Mặc nhíu nhíu mày
Trên thực tế giao Mục Tiểu Vận cho một cao thủ như Phượng Mỗ thật sự không còn gì tốt hơn
Như vậy hắn có thể rảnh tay ra đối địch
Nhưng hắn lại mơ hồ cảm giác bà già Phượng Mỗ này không đơn giản
Hơn nữa bà ta cứu Mục Tiểu Vận, dường như cũng không chỉ bởi vì Tiểu Vận là đệ tử của Băng Hồ
Nhưng điều này chỉ là cảm giác của Diệp Mặc, mà không có bất kỳ lý do gì
Nhưng không giao Mục Tiểu Vận cho Phượng Mỗ, tình cảnh của Mục Tiểu Vận dường như càng thêm khó khăn
- Tướng công, em và Phượng Mỗ đi với nhau là được rồi
Chờ sau khi anh làm xong chuyện bên này, anh tới Băng Hồ tìm em
Nếu tướng công không đến, em sẽ đi theo anh Mục Tiểu Vận biết mình ở lại bên cạnh Diệp Mặc chỉ là một gánh nặng mà thôi
Cho nên cô chủ động đưa ra ý rời khỏi nơi này
Diệp Mặc thở dài nói:
- Được, Tiểu Vận, em đi cùng với Phượng Mỗ đi
Nhưng em yên tâm, anh khẳng định sẽ tới Băng Hồ tìm em
Những người này anh còn chưa để vào mắt
Em nhất định phải chờ anh qua
- Diệp lang, Tiểu Vận nhất định chờ anh
Mục Tiểu Vận kiên định nói
Bỗng nhiên Diệp Mặc lấy ra một viên thuốc tỏa ra mùi thơm ngát đưa cho Phượng Mỗ nói:
- Phượng Mỗ, viên đan dược này là đan dược chữa thương thượng đẳng, do tôi dùng rất nhiều dược liệu quý hiếm chế luyện ra
Khẳng định có thể chữa trị nội thương trong cơ thể bà
Vì báo đáp sự chiếu cố của bà đối với Tiểu Vận, tôi tặng cho bà
Trong mắt Phượng Mỗ lộ vẻ vui sướng, lập tức nhận viên thuốc
Thậm chí nhìn cũng chưa nhìn bà ta đã bỏ vào trong miệng
Đan dược kia vừa vào miệng lập tức tan ra
Phượng Mỗ lập tức cảm giác được thương thế trong cơ thể mình có chiều hướng khôi phục
Trong lòng bà ta càng thêm vui sướng
Hắn quả nhiên là một Dược Sư khá lợi hại
Nội thương của mình không ngờ đã được chữa trị đơn giản như thế
- Quả nhiên là đan dược tốt, vào miệng lập tức tan ra
Thương thế của tôi tốt hơn rồi
Nội thương mấy chục năm đã được chữa khỏi, trong lòng Phượng Mỗ quá mức vui mừng, lập tức nói ra Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Phượng Mỗ có thể chiếu cố Tiểu Vận, những chuyện nhỏ này hẳn là tôi nên làm
Đan dược này gọi là Minh Ý Đan
Mặc dù có chút hơi tanh, nhưng đối với nội thương lại có ích lợi cực lớn
Tôi tìm được loại dược liệu này ở Ngũ Uẩn Sơn mấy năm trước, chế luyện ra đan dược có thể trị bất kỳ nội thương nào
Không cần vận công luyện hóa, chỉ cần một ngày một đêm là có thể hết
Mục Tiểu Vận lại cảm thấy có chút kỳ lạ
Cô biết chồng mình có một loại đan dược trị liệu nội thương, gọi là Liên Sinh Đan
Sau khi nội thương sẽ nhanh chóng hết, căn bản không cần một ngày một đêm
Nhưng mặc kệ Diệp Mặc lấy ra đan dược gì, cô đều cho rằng đây là bình thường
- Tiểu Vận, anh còn có một vài thứ, muốn em mang trên người
Về sau em phải gấp rút tu luyện, không thể dừng lại
Khi Diệp Mặc nói chuyện, đã đem ngọc giản Hồng Mông Tạo Hóa Quyết, còn có rất nhiều đan dược đặt vào trong nhẫn của Mục Tiểu Vận
- Ừm
Mục Tiểu Vận cảm thấy hối hận
Nếu hàng ngày cô không tốn thời gian chờ đợi tướng công mình, hiện tại đã có thể đạt tới luyện khí tầng năm rồi
Cũng không đến mức vướng chân tướng công mình như vậy
Diệp Mặc gật đầu
- Biết được là tốt rồi
Anh sẽ giúp em chế luyện một vật
Nói xong Diệp Mặc không biết lấy ra từ chỗ nào mấy loại khoáng thạch, thậm chí còn có một viên đan dược
Trong chớp mắt mấy loại khoáng thạch và đan dược ở trong tay hắn liền biến thành một vòng tay
Diệp Mặc đưa vòng tay ra đeo trên tay Mục Tiểu Vận, sau đó nhẹ giọng nói:
- Vòng tay này đại biểu anh ở bên cạnh em
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Em không nên tháo ra
- Ừm
Mục Tiểu Vận rất ngoan ngoãn đáp ứng
Cho dù Diệp Mặc Không nói chuyện này, cô cũng sẽ không tháo vòng tay của Diệp Mặc đã cho cô ra
Mọi người xung quanh thấy Diệp Mặc tùy ý dùng lửa chế luyện một vòng tay, đều kinh ngạc há hốc miệng
Ánh mắt của Lãnh Thuyên và Lăng Vô Thủy càng không ngừng chuyển động, thỉnh thoảng chợt lóe tinh quang
Diệp Mặc nhìn theo bóng dáng Mục Tiểu Vận và Phượng Mỗ rời khỏi, lúc này mới quay đầu nhìn Lãnh Thuyên và Lăng Vô Thủy lạnh lùng nói:
- Nếu các người muốn tìm chết, thì đừng trách tôi không khách khí
Hôm nay Diệp Mặc tôi ở trong này sẽ mở sát giới
Nói xong Diệp Mặc lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh một chút, sát khí trên người lập tức tỏa ra, giống như thực chất, khiến rất nhiều người xung quanh không tự chủ được rùng mình một cái
- Khoan đã, Đô Thiên Phái tôi lui ra ngoài
Đệ tử Đô Thiên Phái, toàn bộ rời khỏi
Chuyện này và Đô Thiên Phái chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì..
Lại một giọng nói vang lên
Một đám đệ tử Đô Thiên Phái đều rời khỏi
Trong chớp mắt, đám cao thủ đã mất đi hai gã Tiên Thiên
- Sư phụ, Diệp Mặc vốn tên là Mạc Ảnh
Hắn là bằng hữu của con
Tuy rằng con không thể giúp hắn, nhưng con cũng không hy vọng Thục Sơn Kiếm Tông vây giết bằng hữu của con
Lại một giọng nói truyền đến
Diệp Mặc thấy Lưu Lỗi, hắn gật đầu
Bất kể Thục Sơn Kiếm Tông có rời khỏi hay không, hắn cũng không thèm để ý
Nhưng Lưu Lỗi là một đệ tử nội môn, dám nói ra những nói như vậy, chứng tỏ anh ta vẫn có tình người
Rất nhiều môn phái đang lo không có lý do rời khỏi
Hiện tại Lưu Lỗi nói lời này, trưởng lão Thục Sơn Kiếm Tông lập tức liền tuyên bố Thục Sơn Kiếm Tông cũng rời khỏi cuộc vây giết Diệp Mặc
Bởi vì Diệp Mặc vũ lực cường hãn, thậm chí có thể điều khiển kiếm giết người, rất nhiều môn phái không có lý do cũng đều rời khỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì ban đầu Diệp Mặc đã từng nói qua, nếu hắn có thể rời khỏi núi Thần Châu, hắn sẽ tới thăm hỏi từng môn phái đã tham dự bao vây tấn công hắn hôm nay
Nhìn số người rút lui càng ngày càng nhiều, Lãnh Thuyên giận dữ, lập tức quát lớn:
- Cùng nhau động thủ, giết hắn
Nói xong gã và Lăng Vô Thủy cùng nhau vọt lên
Tề Khải cũng không chút do dự vọt lên
Những võ giả còn lại tại hiện trường, trong Thái Ất Môn, Côn Càn Phái, Song Tử Kiếm Tông, còn dưới sự chỉ huy của Đoán Khí Đường, giống như ong vỡ tổ xông về phía Diệp Mặc
Gần như chỉ trong phút chốc, vô số ám khí, đao kiếm, nội khí quyền đều đánh về phía Diệp Mặc
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Ta Là Lão Ngũ