Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi (Tối cường khí thiếu)

Chương 761: Thức Thời Một Chút




Chuyện gì
Sắc mặt Phùng Năng trầm xuống nói
Gã vừa muốn hành sự, đã bị ngắt giữa chừng
Trong lòng gã rất không thoải mái
Thủ hạ vừa tiến vào có chút nơm nớp lo sợ nói:
- Bang chủ đại nhân
Trưởng lão Vô Bại đã dẫn theo Thiếu chủ và trưởng lão Vô Thường trở lại
Phùng Năng nghe nói con trai trở lại, nhất định là chuyện Đàn Thành đã xong xuôi
Nhanh như vậy con trai gã đã xử lý mọi chuyện xong xuôi, gã vẫn rất vui mừng
Gã còn chưa nghe người thủ hạ này nói hết, đã gật đầu, lại kéo tỳ nữ kia sang bên cạnh nói:
- Nếu Chá Bình đã trở lại, thì để ba người bọn họ vào đi..
Nói tới đây, Phùng Năng dường như nghĩ tới điều gì
Gã đập bàn một cái nhìn chằm chằm vào tên thủ hạ kia lạnh giọng nói:
- Lần sau lúc nói chuyện nếu như lại nói lung tung, lập tức loạn côn đánh chết
Gã đã nghĩ tới một câu nói vừa rồi của anh ta, không phải là Thiếu chủ dẫn theo Vô Thường và Vô Bại trở lại, mà là Vô Bại dẫn theo Thiếu chủ và Vô Thường trở lại
- A, không phải
Tôi không nói lung tung, là trưởng lão Vô Bại dẫn theo..
Người thủ hạ tiến vào bẩm báo này có chút ngu dốt
Đến bây giờ anh ta vẫn chưa hiểu được điều khiến bang chủ tức giận
Phùng Năng hừ lạnh một tiếng, tâm tình trở nên không vui
Gã căn bản lười nghe tiếp, giơ tay cầm lấy một cái chén lên rồi ném xuống
Cái chén này đúng lúc nện trúng vào trán người thủ hạ này
Không ngờ cái chén không vỡ vụn, mà cắm sâu vào trong đầu anh ta
Máu tươi lập tức chảy dọc theo trán anh ta xuống
Người thủ hạ này trừng mắt nhìn chằm chằm vào Phùng Năng
Dường như sắp chết cũng không biết vì sao bang chủ lại muốn giết anh ta
Chẳng lẽ chỉ bởi vì anh ta tiến đến quấy rầy chuyện tốt của bang chủ sao
Nhưng chuyện anh ta muốn báo cáo dường như rất quan trọng
Phùng Năng còn chưa kịp nói thêm câu gì, lại có một gã đàn ông mặt ngựa vội vàng đi vào
Phùng Năng nhíu nhíu mày
Gã biết đây là đệ nhất tướng tài, thủ hạ của gã, là quản gia của gã, tên là Phương Khoan
Địa vị của y còn trên anh em Vô Thường Vô Bại
Tuy rằng cũng là tu vi Tiên Thiên, đồng dạng là Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng y lại là một tay ám khí mà ngay cả cao thủ Tiên Thiên trung kỳ đều khó lòng phòng bị
Hơn nữa y còn có một tuyệt kỹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chính là khí châm đả thương người
Bình thường y có thể tụ khí thành châm đả thương người
Ngay cả Tiên Thiên đỉnh phong cũng không chắc có thể làm được, nhưng Phương Khoan lại có thể làm được
Phương Khoan là tâm phúc đứng đầu của Phùng Năng, cũng là người đi theo Phùng Năng lâu nhất
Năm đó thời điểm Phương Khoan vẫn là tu vi Địa Cấp, đã to gan lớn mật đi cưỡng hiếp con gái một thành chủ
Kết quả y bị thành chủ này truy sát
Thời khắc mấu chốt Phùng Năng đã cứu y, đồng thời vẫn để y đi theo bên người
Sau đó, Phương Khoan tấn cấp Tiên Thiên, đã giết sạch cả nhà thành chủ kia, lúc này mới dừng lại
Địa vị của Phương Khoan ở Hải Thương Phái rất cao
Hơn nữa Phùng Năng đối với y cũng không tồi, cho nên y cũng rất trung thành và tận tâm đối với lão đại Phùng Năng này
Tuy rằng lúc này Phương Khoan xông vào, Phùng Năng có chút không vui, nhưng gã lại không nói gì
Đối xử với Phương Khoan đương nhiên không thể giống như với một tiểu lâu la bình thường
Sau khi Phương Khoan tiến vào, căn bản cũng không nhìn tên thủ hạ đang nằm chết trên mặt đất
Y vội vàng nói:
- Đại ca, Thiếu chủ Chá Bình bị giết ở Đàn Thành
Vô Thường bị chặt đứt hai tay hai chân hiện tại đã mất quá nhiều máu mà chết
Chỉ có một mình Vô Bại quay trở về
Nhưng Vô Bại cũng bị người ta phế bỏ đan điền, hiện tại thành một phế nhân
Toàn bộ Hải Thương Phái chỉ có một mình Phương Khoan có thể gọi Phùng Năng là đại ca
Điều này cũng có thể thấy được địa vị của Phương Khoan ở trong lòng Phùng Năng như thế nào
- Cái gì
Phùng Năng nghe Phương Khoan nói xong, sắc mặt đại biến, lập tức đứng lên
Gân xanh trên trán nổi lên
Nếu như tức giận có thể biến thành lửa, hiện tại trong phòng gã toàn bộ đã là lửa
Gã chỉ có Phùng Chá Bình này là con trai độc nhất, thật sự là nâng trong tay sợ rơi xuống, ngậm trong miệng sợ tan đi
Cho dù Phùng Chá Bình len lén cướp tiểu thiếp của gã, gã cũng có thể xem như chưa hề có chuyện gì phát sinh
Nhưng hiện tại không ngờ con trai gã bị người ta giết chết
Gã có thể không tức giận sao
Hơn nữa thủ hạ đắc lực nhất của gã là anh em Vô Thường Vô Bại cũng bị người ta hủy
Mối thù này đã là mối thù không đội trời chung
- Là ai
Rốt cuộc là ai, a..
Phùng Năng gần như đã phát điên
Bàn trà trước mặt gã đã bị gã vỗ một cái nát vụn
Hai người tỳ nữ bên cạnh gã sợ tới mức vội vàng trốn sang một bên, sợ một khi không cẩn thận, không chừng sẽ bị chủ nhân đáng sợ này giết chết
- Bang chủ
Vô Bại bất lực, xin bang chủ trách phạt..
Vô Bại vừa tiến vào, liền thấy bang chủ tức giận ngút trời, lập tức quỳ xuống tạ tội
Phía sau ông ta là bốn người của Hải Thương Phái đang nâng cái hai cáng
Nằm trên cáng là hai người Phùng Chá Bình con trai gã và Vô Thường
Sắc mặt Phùng Năng trở nên trắng bệch
Gã đi đến bên cạnh Phùng Chá Bình, lật tấm vải trên mặt con ra
Vừa nhìn, gã đã thấy một khuôn mặt hoảng sợ trắng như tờ giấy
Đó rõ ràng là Phùng Chá Bình con gã
Một người khác nằm trên cáng, gã không cần nhìn, cũng biết chắc chắn là Vô Thường
Phùng Năng xiết chặt nắm tay
Gân xanh trên nắm tay gã nổi lên
Lúc này gã không nghĩ mình đã giết oan người thủ hạ kia, mà chỉ nghĩ làm thế nào để lóc xương lột da kẻ thù
Người trong phòng cũng không ai dám thở mạnh
Lúc này bọn họ cũng không dám nói lời nào
Phùng Năng đang tức giận, có thể giết bất kỳ người nào
Thật lâu sau, Phùng Năng mới chậm rãi bình tĩnh trở lại
Gã từ từ quay người trở lại chỗ ngồi
Sau khi thở ra một hơi, lúc này gã mới lạnh lùng nói:
- Vô Bại, đã xảy ra chuyện gì, anh nói lại tỉ mỉ đi
- Vâng, bang chủ
Vô Bại hít một hơi thật sâu
Ông ta biết Thiếu chủ chết dưới sự giám hộ của ông ta, bất kể vì lý do gì, ông ta cũng không có được kết cục tốt
Nhưng ông ta nhất định phải nói ra toàn bộ chuyện này
- Sau khi chúng tôi tiến vào Đàn Thành, cũng đã liên lạc với mấy trưởng lão của Thần Thương Hội đã đáp ứng hợp tác với chúng ta..
Vô Bại vừa mới nói tới đây đã bị Phùng Năng ngắt lời
Gã lạnh lùng thoáng nhìn về phía Vô Bại, lạnh giọng nói:
- Nói thẳng vào trọng điểm
Những gì không quan trọng cũng đừng nhiều lời
- Vâng
Trong lòng Vô Bại dâng lên một nỗi chua xót
Cho dù là Tiên Thiên, ở trong mắt Phùng Năng ông ta cũng không bằng một con chó
Hiện nay tu vi của ông ta đã bị phế bỏ
Phỏng đoán ngay cả một con chó cũng không bằng
Trước đây, Phùng Năng đối với anh em bọn họ có lúc nào không khách khí
Làm sao có thái độ như bây giờ
Người đi trà lạnh
Lúc này, người còn chưa đi, đừng nói tới trà lạnh, mà căn bản cũng không có nữa rồi
Trong lòng Vô Bại cảm thấy chán nản
Phùng Năng không bảo ông ta đứng lên, nhưng ông ta lại không muốn tiếp tục quỳ nữa
Ông ta đứng lên, giọng điệu đã bình tĩnh hơn rất nhiều
- Người giết chết Thiếu chủ chính là một trưởng lão của Thần Thương Hội
Tu vi của y là nửa bước Tiên Thiên, tên là Trữ Dị Sanh
Phùng Năng không suy nghĩ gì về chuyện Vô Bại tự mình đứng lên
Gã bỗng nhiên lạnh giọng hừ một tiếng
- Trữ Dị Sanh chỉ là một kẻ nửa bước Tiên Thiên, đã dám giết Thiếu chủ của Hải Thương Phái ta
Thật đúng là gan chó lớn
Tôi không cắt bỏ từng miếng thịt chó của y, thề không bỏ qua
Vô Bại ngầm cười lạnh một tiếng, miệng lại vẫn bình tĩnh nói:
- Lúc ấy Trữ Dị Sanh đá một cước vào người Thiếu chủ, rõ ràng không có sát ý, nhưng Thiếu chủ lại chết
Tôi nghi ngờ người thật sự hạ sát thủ không phải là Trữ Dị Sanh, mà là Diệp Mặc
- Diệp Mặc, ai là Diệp Mặc
Phùng Năng không kịp phản ứng
Vẻ mặt Vô Bại vẫn rất bình tĩnh nói:
- Diệp Mặc chính là người trợ giúp cho Thần Thương Hội
Hắn tiến vào liền giết anh trai tôi Vô Thường
Sau đó Thiếu chủ dập đầu cầu xin hắn tha thứ
Trữ Dị Sanh vốn là nội ứng của Hải Thương Phái chúng ta, nhưng y thấy Diệp Mặc vừa đến, vì muốn lấy lòng Diệp Mặc, không ngờ đã chủ động tiến lên đá Thiếu chủ một cước
- Diệp Mặc, bất kể hắn là ai, dám khiêu khích ta, ta phải cho hắn biết chết đối với hắn mà nói là chuyện hạnh phúc tới mức nào..
Phùng Năng đã tức giận đến mức không thể khống chế được mình
Gã hận không thể lập tức chộp lấy nuốt sống kẻ đã giết con của gã
- Tên Diệp Mặc kia nói, hắn bảo bang chủ thức thời một chút
Bởi vì hắn không muốn phải tới Hải Thương Phái đi dạo
Vô Bại dường như không thấy dộ dạng hổn hển của Phùng Năng
Ông ta vẫn bình tĩnh thêm một câu
- Ha ha..
Bảo tôi thức thời một chút..
Phùng Năng cả giận cười, nhưng không có nửa phần vui vẻ
Phương Khoan cảm thấy kỳ lạ thoáng nhìn về phía Vô Bại
Y biết Vô Bại không phải là một người nói nhiều, nhưng hôm nay dường như ông ta nói thật sự có hơi nhiều một chút
Diệp Mặc
Phương Khoan bỗng nhiên nhớ tới một người, mấy ngày trước đã giết vô số cao thủ ở núi Thần Châu
Tiên Thiên ở trong tay hắn chỉ như một con gà con không thể phản kháng
Sau đó hắn lại đơn thương độc mã tiêu diệt mấy Ẩn Môn
Trong đó còn bao gồm cả Thái Ất Môn là một Ẩn Môn hạng nhất
Điều này vẫn chưa phải là điều khiến người ta sợ hãi nhất
Điều khiến cho người khác sợ nhất chính là, trong một ngày không ngờ hắn đã tiêu diệt hơn mười Ẩn Môn
Mà những Ẩn Môn này lại khá xa nhau
Cho dù ngồi xe cũng phải mất mấy ngày
Nhưng người tên là Diệp Mặc kia lại tiêu diệt chỉ trong vòng một ngày
Không có bất cứ kẻ nào biết được, làm sao Diệp Mặc có thể trong thời gian ngắn như vậy đi tới nhiều nơi như vậy
Tất cả mọi người đều biết những bí ẩn này, nhưng không ai dám công khai bàn luận
Hiện tại, Diệp Mặc thậm chí đã trở thành một cấm kỵ, thành một cấm kỵ của Ẩn Môn
Tuy rằng Hải Thương Phái có thực lực không nhỏ, nhưng ở trước mặt Diệp Mặc, dường như vẫn không đủ nhìn
Nếu như Diệp Mặc mà Vô Bại nói là Diệp Mặc này, vậy Hải Thương Phái không cần phải nói tới chuyện báo thù, tốt hơn là nên suy nghĩ một chút xem làm thế nào để tiếp tục sinh tồn được
Nghĩ đến đây, Phương Khoan rùng mình một cái
Y gần như có thể khẳng định Diệp Mặc mà Vô Bại nói chính là người này
Ngoại trừ hắn còn có ai có thể giết Vô Thường dễ dàng như vậy
Còn có ai có thể dễ dàng hủy đi tu vi của Vô Bại
Còn có ai lại coi thường Hải Thương Phái như vậy
Phương Khoan nghĩ tới, nhưng Phùng Năng đang tức giận đến run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gã làm sao còn có thể nghĩ ra ai là Diệp Mặc
- Phương Khoan, cậu lập tức chuẩn bị một chút, cùng tôi đi Đàn Thành một chuyến
Tôi thật sự rất muốn xem thử người quá sức trâu bò này là ai
Bảo tôi thức thời một chút
Tốt nhất hắn còn có gan, không rời khỏi Đàn Thành
Còn cả Tử Hoa Tiên Tử kia nữa..
Tôi không bắt cô ta chết đi sống lại, tôi không xứng làm bang chủ Hải Thương Phái..
Vẻ mặt Phùng Năng dữ tợn
Những lời này gã gần như đã gằn ra từng tiếng một
Đã hiểu được Diệp Mặc là ai, đương nhiên Phương Khoan sẽ không để Phùng Năng đi chịu chết
Y không đợi Phùng Năng nói dứt lời, liền đi ra nói:
- Đại ca, tên Diệp Mặc kia hẳn là chính là người mấy ngày trước đã giết vô số Tiên Thiên ở núi Thần Châu, lại thần tốc tiêu diệt Thái Ất Môn và người của phần lớn các môn phái khác..
Phùng Năng giống như con gà trống bị người ta bóp cổ
Âm thanh chợt im bặt
Bỗng nhiên gã cảm giác được một luồng khí lạnh từ đỉnh đầu chui xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vô Bại nhìn Phùng Năng từ vẻ mặt vô cùng phẫn nộ trở thành vô cùng kinh hãi, trong lòng bỗng nhiên cảm giác sảng khoái, giải tỏa được tức giận trong lòng..
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Ta Là Lão Ngũ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.