Diệp Mặc nghe Úc Diệu Đồng nói xong mới bừng tỉnh
Hiện tại Lạc Nguyệt không phải là Lạc Nguyệt mười mấy năm trước nữa
Mười mấy năm trước, Lạc Nguyệt vừa mới được hắn thành lập
Rất nhiều người vừa mới di dân đến Lạc Nguyệt
Bọn họ không một lòng trung thành với Lạc Nguyệt, tương tự Lạc Nguyệt cũng không cần chịu trách nhiệm về bọn họ
Lúc đó, hắn có thể không hề cố kỵ muốn đánh thì đánh
Nhưng hiện tại hắn không thể nói Úc Diệu Đồng đã sai rồi
Nếu như Adams Austin thật sự bị xâm lược, Lạc Nguyệt có thể tuyên chiến đồng thời phát động chiến tranh, như vậy gót chân có thể đứng trên đại nghĩa quốc tế
Nhưng khai chiến mà không có bất kỳ lý do gì, hiển nhiên không phù hợp với lợi ích của Lạc Nguyệt
Úc Diệu Đồng hoặc là đám người Hoàng Ức Niên chuẩn bị khai chiến, nhưng bọn họ còn đang chờ một thời cơ
Thời cơ này không phải nói đến là đến
Làm người lãnh đạo Lạc Nguyệt, đám người Úc Diệu Đồng nhất định phải chịu trách nhiệm trước tiền đồ của Lạc Nguyệt
Diệp Mặc trở nên trầm mặc
Hắn cảm giác mình có chút nóng nảy
Hắn có thể ân oán phân minh, lại không thích loại mài tới mài lui trong âm mưu này
Có thể đây cũng là lý do khiến hắn giao việc quản lý Lạc Nguyệt cho người khác
Mà thời điểm Lạc Nguyệt phát sinh phản loạn, hắn có thể nhanh chóng dẹp yên
Với tính cách này, hắn cần phải thay đổi một chút
Bất kể ở trong thế giới nào, đều có không ít những âm mưu và đánh lén
Tuyệt đối sẽ không thiếu những người như Đông Phương Vượng
Giết Đông Phương Vượng sẽ còn có Tây Phương Vượng
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thật lâu sau, Diệp Mặc mới ảm đạm nói:
- Chị nói đúng
Chuyện Adams Austin chúng ta phải xem bọn họ nói thế nào đã
Về phần chuyện Bắc Sa, không cần Lạc Nguyệt ra mặt
Để tôi tự đi giải quyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng Lạc Nguyệt không thích hợp để ra mặt, nhưng Diệp Mặc tuyệt đối không buông tha cho Bắc Sa
Hắn đã quyết định đơn thương độc mã tiêu diệt hang ổ Bắc Sa này
Hắn có thực lực, không cần phải chơi trò lải nhải với Bắc Sa
Nếu như nói trước kia hắn không có cách nào làm gì được Bắc Sa, nhưng hiện tại Bắc Sa đã có căn cứ cố định
Điều này đối Diệp Mặc mà nói, đúng lúc là một cơ hội để tiêu diệt Bắc Sa
Nghe thấy Diệp Mặc ngang nhiên nói muốn tiêu diệt Bắc Sa, người Nhật kia lại rùng mình một cái
Tuy rằng Diệp Mặc không hỏi Đông Phương Hiệu về chỗ ở của Đông Phương Vượng, tuy nhiên hắn lại biết chỗ của Đông Phương Đường
Đó là một bộ tộc nhỏ ở phía nam Hoa Hạ
..
Hai giờ sau, Diệp Mặc rời khỏi thôn trang này, lại quay về tới Nhạc Thanh
Người Nhật và Đông Phương Hiệu đều bị hắn giết chết
Tuy rằng công pháp Cổ Võ đối với Diệp Mặc không có tác dụng gì, nhưng hắn vẫn sao chép tất cả lại một bản
Ai biết có thể có lúc nào đó phải dùng tới
Sau khi chép lại xong, Diệp Mặc cất tất cả công pháp Cổ Võ này vào trong một cái túi lớn, cầm ở trong tay
Tuy rằng người Nhật kia cũng không biết được mấy chuyện của Bắc Sa, nhưng không thể nghi ngờ, tổ chức Bắc Sa chính là tổ chức đã khống chế Adams Austin
- Anh Diệp, anh đã đến rồi sao
Diệp Mặc cũng không ngờ được, hắn trở lại khách sạn Cửu Minh, người đầu tiên hắn gặp không ngờ lại là Tăng Chấn Hiệp
Tăng Chấn Hiệp đang đứng ở cửa khách sạn
Thấy Diệp Mặc, anh ta lập tức ngạc nhiên mừng rỡ đi tới đón
Hiển nhiên thương thế của anh ta đã tốt hơn rồi
- Anh không sao chứ
Thần thức của Diệp Mặc quét qua Tăng Chấn Hiệp một chút, xác nhận thương thế của anh ta quả thật là đã tốt hơn
- Anh Diệp, cảm ơn đan dược của anh
Nếu không đến bây giờ tôi vẫn còn nằm trên giường
Tuy rằng Tăng Chấn Hiệp không đột phá Tiên Thiên, nhưng là nửa bước Tiên Thiên đỉnh phong
Có thể thấy được mười mấy năm qua, anh ta đã không hề lơi lỏng
Chỉ có điều Diệp Mặc thấy được một chút tang thương và đa cảm trong mắt anh ta
Diệp Mặc biết đó là do môn phái của anh ta đã xảy ra chuyện
Ngay cả cao thủ như Tăng Chấn Hiệp cũng không thể ngăn cản được
Rất có thể chính là do Hạng Ngân tự mình ra tay
Diệp Mặc vỗ vỗ vào vai Tăng Chấn Hiệp nói:
- Anh Tăng, là ai đã cầm đầu tiêu diệt Tam Thập Lục Giang
Trong mắt Tăng Chấn Hiệp lộ vẻ căm phẫn, gằn rõ từng tiếng một nói:
- Gã tên là Hạng Ngân
Nếu không phải gã đánh lén, tôi tuyệt đối sẽ không bị thương
Thân pháp của gã có chút cổ quái
Nhưng tôi chắc chắn sẽ không buông tha
Tôi ở đây chờ anh qua, để nói với anh một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi muốn đi giết tên Hạng Ngân kia, bất kể gã là ai
- Anh Tăng, về phần giết Hạng Ngân thì không cần nữa
Vừa rồi tôi đã giúp anh giết chết gã rồi..
Diệp Mặc gật đầu nói
Quả nhiên là Hạng Ngân
Tuy nhiên Hạng Ngân cũng coi như quang minh, không ngờ đã báo tên của mình
- Cái gì
Anh đã giết Hạng Ngân sao
Những lời này không phải do Tăng Chấn Hiệp nói, mà là một người tu luyện cổ võ khác nói
Anh ta vừa từ trong khách sạn đi ra, đúng lúc nghe thấy Diệp Mặc nói những lời này
Diệp Mặc đã sớm phát hiện có người tới
Mấy người này hắn đều biết
Người đàn ông đi đầu tên là Phong Vũ
Hình như anh ta là phó môn chủ của Thư viện Cửu Minh
Hai người phía sau anh ta, một nam một nữ, hẳn là sư đệ Trịnh Triều và sư muội Thái Cơ của anh ta
Người vừa hỏi chính là Phong Vũ
Trịnh Triều vẫn là tu vi Địa Cấp trung kỳ
Mà Thái Cơ đã là tu vi Địa Cấp hậu kỳ
Tu vi của Phong Vũ tương đương với Tăng Chấn Hiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa nội khí cô đọng thậm chí còn thâm hậu hơn so với Tăng Chấn Hiệp một chút
Thảo nào Thư viện Cửu Minh có thể trở thành môn phái đứng đầu ngoại Ẩn Môn, nội tình quả thật khác hẳn
Tăng Chấn Hiệp hẳn là người đứng đầu của Tam Thập Lục Giang
Mà nghe nói Phong Vũ nhiều nhất chỉ đứng thứ ba trong Thư viện Cửu Minh mà thôi
Tuy rằng Diệp Mặc không biết tên của mấy người phía sau, nhưng hắn đã từng gặp bọn họ trong đại hội giao lưu trên Đoạn Đỉnh Sơn
Tất cả đều là võ giả Địa Cấp trở lên
- Anh Diệp, anh thật sự đã giết Hạng Ngân sao
Tăng Chấn Hiệp kích động nắm lấy tay Diệp Mặc hỏi
Tuy rằng anh ta có lòng tin đánh bại Hạng Ngân, nhưng lại không nắm chắc có thể giết được Hạng Ngân
Nhưng Hạng Ngân đã dẫn người gần như tiêu diệt toàn bộ Tam Thập Lục Giang của anh ta
Mối thù này anh ta tuyệt đối không thể bỏ qua
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi chẳng những giết Hạng Ngân, còn giết mấy tên cao thủ ám sát Ẩn Môn khác, những kẻ đã cướp đoạt công pháp Ẩn Môn
Sau khi đám người Phong Vũ nghe Diệp Mặc nói xong, tất cả đều sửng sốt
Trịnh Triều lập tức lộ vẻ vui mừng hỏi:
- Diệp thành chủ, anh thật sự đã điều tra ra chuyện này là do ai làm sao
Người này có quan hệ gì với anh vậy
Diệp Mặc nhíu mày
Đông Phương Vượng còn chưa bắt đầu thực hiện giá họa, những người này đã bắt đầu hoài nghi hắn
Một khi bắt đầu giá họa, hắn làm sao có thể nói rõ được
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Tăng Chấn Hiệp lập tức hừ lạnh một tiếng nói:
- Anh Trịnh, tôi dám lấy tính mạng của mình đảm bảo, anh Diệp tuyệt đối không phải là người như thế
Không ngờ anh còn hỏi những lời này
Diệp Mặc nghe vậy, trong lòng liền cảm thấy ấm áp
Hắn biết Tăng Chấn Hiệp khẳng định đã nói giúp hắn rất nhiều
Nếu không không đợi cuộc giá họa bắt đầu, hắn đã trở là hung thủ rồi
Tuy rằng hắn không sợ, nhưng hiện tại Lạc Nguyệt lại không thể gánh trên lưng tiếng xấu này
Tuy nhiên Diệp Mặc cũng biết, chiến tích trước kia của hắn quá xuất sắc
Bởi vì ngay cả Hồ Lô cốc cũng bị hắn tiêu diệt
Nhưng hắn không trách đám người Phong Vũ
Hắn gật đầu nói:
- Chuyện này quả thật không phải do Lạc Nguyệt làm
Nhưng cũng không thể nói là chuyện này không liên quan đến Lạc Nguyệt tôi
Nhìn ánh mắt mọi người đầy nghi hoặc, Diệp Mặc thở dài tiếp tục nói:
- Bởi vì Lạc Nguyệt tôi có một đối thủ một mất một còn tên là Đông Phương Vượng
Gã muốn tiêu diệt Ẩn Môn để giá họa cho Lạc Nguyệt tôi, khiến tôi mang tiếng xấu này
Cũng may hôm nay lúc tôi tới dây, phát hiện có kẻ giết người ngay tại cửa khách sạn
Sau đó tôi theo dõi người đó mới biết được chuyện này
Nghe Diệp Mặc nói xong, đám người Phong Vũ cảm thấy xấu hổ
Bọn họ cũng bởi vì có người bị giết tại cửa khách sạn Cửu Minh, nên mới bị thu hút tới đây
Mà Diệp Mặc cũng đã theo dõi người đó điều tra xong chuyện này
- Diệp thành chủ, mời vào trong nói chuyện
Phong Vũ lập tức trở nên vô cùng khách khí
Anh ta biết với bản lĩnh của Diệp Mặc, mười mấy năm trước đã có thể tiêu diệt Hồ Lô cốc
Hiện tại đã mười mấy năm trôi qua, muốn nói tu vi của hắn một chút cũng không nâng cao là chuyện không có khả năng
Có thể nói là tuy rằng Phong Vũ anh ta cũng có tiến bộ, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Mặc
Cái đó không liên quan tới cảnh giới
Thậm chí anh ta cảm giác cảnh giới của mình còn cao hơn so với Diệp Mặc, nhưng lực chiến đấu của Diệp Mặc dường như có chút kinh người
Về phương diện này có đủ cả công pháp cao nhất của Cổ Võ
Bởi vì rất nhiều môn phái đều bị tiêu diệt, cho nên những công pháp này Diệp Mặc đều để lại cho Thư viện Cửu Minh
Bởi vì tuy rằng môn phái này đã bị tiêu diệt, nhưng phần lớn người của các môn phái không phải đã bị giết sạch
Nếu là giá họa, Đông Phương Vượng chắc chắn sẽ không tới mức chút đầu óc ấy cũng không có
Giết sạch rồi, còn có ai đi gây phiền toái cho Lạc Nguyệt
Cuối cùng mọi người cùng thương lượng, do Thư viện Cửu Minh phát ra lệnh truy nã đối với Đông Phương gia, đồng thời xác định Đông Phương gia là kẻ thù quan trọng nhất của Ẩn Môn
Mà những người trong môn phái đã bị tiêu diệt, có thể đến Thư viện Cửu Minh nhận lấy công pháp của môn phái mình
Bởi vì địa vị và tu vi của Diệp Mặc, gần như tất cả đại biểu của Ẩn Môn đều tiến đến chào hỏi Diệp Mặc
Đối với những môn phái muốn thiết lập tại Lạc Nguyệt, chỉ cần không phải công pháp ác độc, bình thường Diệp Mặc cũng sẽ không từ chối
Nhưng sau khi tới Lạc Nguyệt, sẽ khác với lúc ở tại Hoa Hạ
Pháp luật Hoa Hạ rất ít khả năng quản đến Ẩn Môn
Nhưng ở Lạc Nguyệt, bất kể anh là kẻ nào, đều nhất định phải tuân thủ pháp quy của Lạc Nguyệt
Tuy rằng rất nhiều Ẩn Môn đã vì vậy mà rút lui, nhưng Tăng Chấn Hiệp vẫn quyết định chuyển tới Lạc Nguyệt
Sau khi hội nghị kết thúc, chuyện truy nã Đông Phương gia đã có đám người Phong Vũ đi làm
Diệp Mặc lại dẫn theo Tăng Chấn Hiệp đến sân thượng của khách sạn
Tăng Chấn Hiệp biết Diệp Mặc tìm anh ta có chuyện, nhưng lại không biết có chuyện gì mà phải dẫn anh ta đến sân thượng
Nhưng anh ta hoàn toàn tín nhiệm Diệp Mặc, không cần có lý do gì
Anh ta hiểu Diệp Mặc là người như thế nào, cũng giống như Diệp Mặc biết anh ta là người như thế nào
Sau khi hai người ngồi xuống, Diệp Mặc hỏi:
- Anh Tăng, tôi rất muốn biết anh theo đuổi điều gì
Tăng Chấn Hiệp hơi sửng sốt
tuy nhiên anh ta lập tức liền nói:
- Đương nhiên là Tiên Thiên
Sau Tiên Thiên, sức mạnh tăng lên gấp bội
Hơn nữa còn có thể sống lâu thêm một giáp
Hiện tại tuy rằng tôi thoạt nhìn chỉ hơn bốn mươi tuổi, nhưng tôi tự hiểu chuyện của mình
Tôi đã gần sáu mươi tuổi
Nếu tôi không đột phá được, sẽ không có cơ hội nữa
Cho nên hiện tại tôi theo đuổi chính là Tiên Thiên
Diệp Mặc lắc đầu nói:
- Kỳ thật giới hạn cao nhất của Cổ Võ không phải là Tiên Thiên
Huống gì Tiên Thiên mà anh nói..
- Cái gì
Tăng Chấn Hiệp chỉ giật mình nói hai chữ này, sau đó liền dừng lại không nói nữa
Anh ta biết Diệp Mặc nhất định còn có lời muốn nói
Nhưng anh ta lại không che dấu được vẻ kinh hãi trên mặt mình
Diệp Mặc lại trầm giọng nói:
- Ban đầu, hiểu biết của tôi về Cổ Võ còn không nhiều bằng anh, nhưng hiện tại tôi lại có thể nói rõ ràng cho anh biết
Đầu tiên, sau Địa Cấp đỉnh phong không phải là nửa bước Tiên Thiên, cũng không phải là Tiên Thiên, mà là Thiên Cấp
Chỉ có sau khi vượt qua Thiên Cấp, mới là Tiên Thiên
Mà sau Tiên Thiên, còn có trình độ cao hơn
Bởi vì tôi chỉ gặp cao thủ Tiên Thiên thực sự, lại chưa gặp qua người có trình độ cao hơn, mới không thể nói ra chính xác trình độ này
Vẻ mặt Tăng Chấn Hiệp chấn động nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, miệng há hốc
Sau một lúc lâu vẫn không nói ra được một từ nào..
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Ta Là Lão Ngũ