Chương 70: Lấy Bá Vương Hoa làm đối luyện
Tô Lương đi vào cao ốc, mặt không cảm xúc
Một người trong mắt chỉ có danh lợi, hắn làm sao có thể còn tiếp tục tới gần
Bây giờ có Thiển Thiển một người là đủ rồi
Bất quá ngay lúc lên lầu, ở chỗ rẽ cạnh phòng vệ sinh, hắn nhìn thấy một bóng lưng có vẻ hơi gấp gáp chờ đợi
“Ngươi xong chưa vậy?”
Tô Lương thấy cái tên này
Lúc đó liền chạy tới, cho hắn một cái tát vào sau gáy
“Ngọa tào
Ai da!”
Dương Bưu xoay người lại, vừa trợn mắt: “Ngọa tào, Lương ca!”
Tô Lương trừng mắt hắn: “Ngươi cái nghịch tử
Mấy ngày nay sao không thấy bóng dáng đâu
Cũng không tới tìm ta!”
Dương Bưu cũng vừa trợn mắt: “Ngươi còn có ý nói à, sao ngươi không tìm ta
Ngươi không phải quên ta rồi chứ?”
Tô Lương trong lòng có chút lúng túng, dạo gần đây hơi quá bận bịu
Có thể trên mặt nhất định sẽ không thừa nhận
“Nói nhảm, ta quên ai cũng sẽ không quên ngươi tên nghịch tử này, ta làm ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi cũng không hỏi thăm một tiếng à
Lương tâm của ngươi đâu?”
Dương Bưu gãi đầu, có vẻ hơi chột dạ
“Ta biết ngươi được đánh giá ngũ tinh, nhưng ta ở ban 32, tìm ngươi hơi xa.”
Tô Lương làm bộ lại muốn cho một bạt tai
Đúng lúc này, trong phòng vệ sinh đi ra một cô thiếu nữ xinh xắn, duyên dáng
“Dương Bưu, mình xong rồi, đi thôi.” Thiếu nữ ngây người, còn có người khác ở đây
Tô Lương cũng nhìn đối phương
Nghĩ ra rồi
Là nàng
Mẹ nó, suýt chút nữa quên mất, tên Bưu tử này, vừa vào Học viện Thần Tuyển Giả đã gặp vận đào hoa
Nhưng đây không phải là một đóa đào hoa tốt
Tô Lương híp mắt lại: “Thảo nào không thấy tìm đến ta, hóa ra là trọng sắc khinh bạn nha!”
Mặt của Dương Bưu lập tức đỏ lên
“Lương ca, ngươi đừng có nói bậy, bọn ta chỉ là bạn bè bình thường thôi.”
Nữ sinh cũng hơi thẹn thùng
Nhưng vẫn hỏi: “Dương Bưu, đây là bạn của cậu à?”
Dương Bưu vội giới thiệu
“Hương Hương, đây là bạn của mình, Tô Lương, chính là Tô Lương được đánh giá năm sao đấy.”
Nghe nói vậy, Ngô Xuân Hương lập tức hai mắt sáng lên
“Oa
Thì ra bạn là Tô Lương!”
Dương Bưu cười giới thiệu: “Lương ca, đây là bạn học cùng lớp của mình, Hương Hương, tên đầy đủ là Ngô Xuân Hương, tụi mình chung một tổ… Cho nên…”
Tô Lương cười tủm tỉm: “Chào bạn, Hương Hương.”
Ngô Xuân Hương cười như chuông bạc, “Chào bạn, Tô Lương.”
Ánh mắt của nàng rõ ràng có chút không đúng, cứ như thấy được lựa chọn tốt hơn
Mà Tô Lương hiểu rất rõ ý nghĩ trong lòng nữ sinh này
“Bưu tử, không phải mình nói cậu, không thể có bạn gái là quên mất ông anh này được nha.”
Mặt Dương Bưu đỏ bừng
“Hương Hương, cậu đừng nghe cậu ấy nói lung tung.”
Ngô Xuân Hương mang vẻ mặt kiều mị, cười nói, “mình biết, mấy cậu con trai đều thích thế cả mà, mình hiểu mà.”
Dương Bưu vội vàng nói: “Lương ca, mình không nói chuyện với cậu nữa, phải mau đi học, nếu không thì sẽ bị mắng, cậu cũng mau đi đi, khi nào rảnh mình sẽ tìm cậu.”
Tô Lương cười gật đầu: “Ừ, đi đi.”
Ngô Xuân Hương hơi lưu luyến, vẫy tay với Tô Lương
“Tô Lương, gặp lại sau nha.”
Đôi mắt đẹp trong như có sóng nước nhìn Tô Lương không sót một li nào
Tô Lương nhìn theo bọn họ rời đi
Nhìn bóng lưng Ngô Xuân Hương, Tô Lương trong lòng thầm rên một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Xuân Hương này vóc dáng và bề ngoài đều chỉ ở mức trung bình
Nhìn vẻ bề ngoài ngọt ngào đáng yêu, ngoan ngoãn khéo léo, nhưng đây không phải là một người tốt
Trong lòng lại rất phóng đãng
Đời trước dây dưa với Dương Bưu, hành hạ hắn mấy năm
Dương Bưu có gì tốt đều cho cô ta
Tiết kiệm tiền Thần Tinh cũng đều cho hết
Bên ngoài, hai người yêu nhau hai năm
Nhưng người phụ nữ này vừa thấy được lựa chọn tốt hơn, liền không chút tình nghĩa mà đá Bưu tử
Căn bản không hề có chút tình cảm nào
Ngô Xuân Hương cũng là cấp B, cho nên cô ta biết, mình muốn tìm một Thần Tuyển Giả cấp A làm bạn lữ, rất khó
Rất tỉnh táo, cô ta biết mình phải tìm kiếm trong cấp B
Thấy đó, vừa vào học, đã diễn một vở kịch, tìm được Bưu tử làm cái kẻ ngốc
Ân cần hai năm, cũng mới đi đến giai đoạn nắm tay, đến cái hôn còn không có được
Mẹ nó, đời này, tuyệt đối không thể để cho Ngô Xuân Hương gây họa cho Bưu tử nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Lương thu lại tâm tư, hướng về phòng chiến đấu lớp mình đi tới
Đến phòng chiến đấu, mọi người đã bắt đầu thực chiến
Về cơ bản là hai người đấu với nhau
Nhưng hiện tại có một người lẻ ra
Hàn Như Sương thấy Tô Lương, dù Tô Lương đến muộn, cũng không nói nhiều
“Đi chọn một bộ chiến kỹ mà học đi.” Hàn Như Sương nói
Tô Lương vừa cười vừa nói: “Lão sư, người cảm thấy bây giờ tôi học loại chiến kỹ cấp thấp này còn hữu dụng không?”
Nghe vậy, Hàn Như Sương im lặng một chút
Dường như cũng không có tác dụng lớn thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Học sinh bên cạnh kia sắc mặt hơi khó coi
“Lão sư, nếu đối thủ của tôi là hắn, vậy tôi cũng không cần phải đánh nữa.”
Tô Lương cười cười, thấy khóa học này dường như không có ý nghĩa gì với mình thật
Hàn Như Sương cau mày, nàng cũng không ngờ rằng học sinh của mình lại có một tên biến thái như thế
Nàng nhìn về phía người học sinh kia
“Thế này đi, ngươi đi tìm bạn cùng phòng của mình, để bọn hắn luân phiên nhau cùng ngươi luận bàn, chúng ta tổ nhất định sẽ có một người để trống ra.”
Người học sinh kia nhìn Tô Lương một cái, bất đắc dĩ gật đầu
Luôn cảm thấy tên Tô Lương này không nên ở trong ban cấp B, mà là nên ở cấp S mới phải
Tô Lương nói: “Lão sư, loại khóa học này không có ý nghĩa gì với tôi, tôi sẽ ngồi bên cạnh hấp thụ Thần Tinh tiến hóa, có gì thì gọi tôi nha.”
Hàn Như Sương hơi nhíu mày
“Khoan đã!”
Bước chân Tô Lương khựng lại
“Sao vậy?”
Hàn Như Sương đã thay một bộ quần áo huấn luyện khác
Quần áo bó sát, vòng một của nàng tựa như rất sống động
Chỉ thấy Hàn Như Sương rút ra Bá Vương Thương từ khí cụ chuyển đổi không gian của mình
Đột nhiên đập xuống mặt đất
“Ngươi đã là học sinh của ta, ta đương nhiên phải có trách nhiệm đến cùng!”
“Ta tới làm đối luyện cho ngươi!”
Nghe nói vậy, ánh mắt Tô Lương hơi chấn động
Khóe miệng có chút nhếch lên, cái này đúng là có chút thú vị
Đừng nói, quả thật khiến hắn có chút hứng thú
Hàn Như Sương là Thần Sĩ Tứ Ấn, một tay thương pháp Bá Vương Thương thuần thục đến mức lô hỏa thuần thanh
Cùng nàng đánh nhau, hẳn là có thể tiến bộ không ít
Dù sao ở đời trước, bản thân mình cũng chỉ là Thần Sư Tam Ấn mà thôi
Tô Lương cười
Cũng rút Hắc Thương của mình ra từ khí cụ chuyển đổi không gian
Rầm một tiếng vang lên trên mặt đất
“Cầu còn không được đấy!”
Ánh mắt Hàn Như Sương ngưng lại, khá lắm, ngay cả khí cụ chuyển đổi không gian cũng có
Hàn Như Sương nói: “Tô Lương, tuy bây giờ cấp bậc chiến lực của ngươi là năm sao, nhưng không có nghĩa là ngươi vô địch, kế tiếp, ta sẽ tự mình huấn luyện ngươi!”
Tô Lương cười gật đầu: “Vậy thì làm phiền Hàn lão sư.”
Ánh mắt Hàn Như Sương lạnh lùng, trường thương ở trong tay trong nháy mắt đó, cả người khí thế hoàn toàn thay đổi
Rõ ràng tướng mạo và vóc dáng đều thuộc dạng mỹ nhân tiêu chuẩn
Nhưng hiện tại, lại có một loại vẻ đẹp khác lạ
Bạo lực mỹ nhân
Không khác biệt là bao nhiêu cả
“Ra tay!” Hàn Như Sương khẽ quát một tiếng
Tô Lương cười gật đầu: “Lão sư
Đắc tội!”
Tô Lương nắm chặt trường thương, khí thế cũng thay đổi hoàn toàn
Dưới chân đột nhiên giậm mạnh, cả người trong nháy mắt bùng nổ lao ra
Tựa như âm thanh xé gió vang lên
Ánh mắt Hàn Như Sương đột nhiên ngưng lại, nhanh thật
Căn bản không giống như là một Thần Tuyển Giả Nhất Ấn có thể bộc phát ra
Ý thức chiến đấu của Hàn Như Sương rất mạnh
Trong chớp mắt cũng đã ra tay rồi
Đối mặt với một thương chưa từng có trước đây của Tô Lương
Nàng không hề bối rối, tựa như đã nhìn thấu Tô Lương
Trường thương quét ngang
Bang
Âm thanh kinh khủng vang vọng khắp phòng chiến đấu
Khí lãng bay tán loạn
Trong nháy mắt thu hút vô số sự chú ý của các bạn học
“Ngọa tào
Tô Lương vậy mà đang giao chiến với chủ nhiệm lớp!”
“Trời ạ
Mạnh mẽ quá!”
Tất cả học sinh đều nhìn sang
Tô Lương lại hoàn toàn chìm vào trong chiến đấu
Thương pháp cũng rất cương mãnh
Tốc độ ra thương cực nhanh
Trường thương ở trong tay hắn, tựa như mây trôi nước chảy, hoàn toàn không có chút nào không lưu loát
Khiến cho Hàn Như Sương cũng khiếp sợ
Tiểu tử này thương pháp sao mà mạnh như vậy!
Hơn nữa, nàng còn thấy một chút bóng dáng của Bá Vương Thương của nàng
Đồng thời, sức mạnh truyền đến từ trường thương cũng làm Hàn Như Sương vô cùng kinh hãi
Sức mạnh như vậy, căn bản không phải một Thần Tuyển Giả Nhất Ấn cấp B có thể bộc phát ra
Đương nhiên, sức mạnh như vậy không thể nào vượt qua nàng
Nhưng trận chiến đấu này cũng khơi dậy chút hứng thú của nàng
Hàn Như Sương lấy ra một chút tâm thái nghiêm túc
Bắt đầu giao chiến nghiêm túc với Tô Lương
Hai cây trường thương trong tay hai người vung vẩy, điên cuồng giao kích
Tia lửa bắn ra liên tục
Trong nháy mắt, Tô Lương đột nhiên cúi người, trường thương như ngân long quét ngang, thẳng đến hạ bàn của đối phương
Hàn Như Sương nhanh nhẹn đột nhiên giậm mạnh, thân hình bay lên không trung, khéo léo né tránh một kích hung mãnh này
Hàn Như Sương trở tay vung thương, thẳng đến vai Tô Lương
Trong đôi mắt động sát của Tô Lương, quỹ đạo chuyển động của Hàn Như Sương đã sớm bị hắn nắm bắt
Nghiêng người sang ngang, hai cây trường thương không hề va chạm, phát ra âm thanh va chạm giữa sắt thép trong trẻo, hai người sức mạnh đối kháng, cơ bắp căng cứng, đều đang tìm kiếm sơ hở của đối phương
Hai người ngươi tới ta đi, trường thương trong tay hai người dường như có sinh mệnh, mỗi một lần vung vẩy đều tràn đầy sức mạnh và vẻ đẹp
Trường thương múa, vạch ra từng đường vòng cung tao nhã
Mỗi một lần va chạm đều làm cho người kinh hãi run rẩy
Giờ khắc này, nơi nào còn có một chút mùi vị dạy dỗ
Hoàn toàn là một cuộc chiến đấu hết mình
Tất cả các bạn học đều trợn tròn mắt, Tô Lương vậy mà có thể chiến đấu với Bá Vương Hoa chủ nhiệm lớp đến mức này
Ngay cả chín vị lão sư còn lại cũng kinh hãi
Quá kinh khủng
Đây thật sự là một Thần Tuyển Giả mới vừa thức tỉnh sao
Hàn Như Sương càng đánh càng hăng
“Thúc giục Thần Ấn!” Nàng khẽ quát một tiếng
Tô Lương cũng không khách khí
Trong nháy mắt thúc giục Phong Hỏa Thần Ấn
Hỏa diễm đặc thù của Thần Ấn và sức mạnh của gió bùng lên trên người hắn
Trên trường thương, bị bao phủ một tầng hỏa diễm rực rỡ
Khuấy động trường thương giữa, ngọn lửa bùng cháy
Hai người lại một lần nữa giao chiến
Quần chúng xung quanh mỗi người đều trầm mặc
Cái cằm của tên mập ú kia đều sắp rớt xuống đất
“Cmn, Lương tử còn là người sao?”