Chương 87: Có cần thiết không
Bên ngoài học viện
Khu nhà riêng của Lạc Tử Ôn
“A!”
Rầm
Ầm
Hắn điên cuồng đập phá tất cả những thứ có thể nhìn thấy được
Hắn thấy được những đánh giá của tất cả mọi người trong học viện đối với mình
Mặc dù hình ảnh đã bị bên quản lý xóa bỏ, nhưng lại xuất hiện một vài biểu cảm quỷ súc
‘Đinh ốc Tiểu Đế ta ở đây, các ngươi nhanh chóng cầm kính lúp mà nhìn.’
‘Đinh ốc Tiểu Đế ta thiếu cái cánh cửa sao
Ta thiếu chính là chìa khóa có thể mở ra.’
‘Đinh ốc Tiểu Đế, ta nguyện gọi là mạnh nhất!’
..
Những lời này khiến hắn hoàn toàn điên dại, hắn không thể ngóc đầu lên được nữa
Hai mắt đỏ ngầu, hắn điên cuồng suốt cả ngày
Hoàn toàn không thể nguôi cơn giận trong lòng, máu đã nôn ra mấy ngụm
“Ta muốn giết ngươi
Vương bát đản!”
Lửa giận bùng phát trên người hắn
Lửa giận vô tận thiêu đốt
Đến khi mệt mỏi ngã xuống, hắn nằm trên đất
Hai tay để trước ngực, nước mắt khóe mắt không thể ngừng được
Hắn vô ý thức kéo quần lót ra xem một chút
Nơi nào có đinh ốc
Không được, phải đi bệnh viện
Phải tái tạo lại
Nếu không thì đời này hắn cũng không có cách nào thoát ra khỏi bóng tối này
Đúng lúc này, một bóng người xinh đẹp xuất hiện sau lưng hắn
Nhìn thấy dáng vẻ hắn kéo quần lót lên
Lạc Tử Ôn đột nhiên giật mình
“Mẹ nó
Ngươi muốn chết sao?”
Đây là một mỹ nữ dung mạo xinh xắn
Nàng thần sắc lạnh lùng, lật người ngồi xuống sô pha, vắt chéo chân
“Ngươi chỉ có thế thôi sao
Cái kia làm lại cái khác không được à?”
Hai mắt Lạc Tử Ôn đỏ ngầu
“Cút cho ta!”
Lại còn dám nhắc tới chuyện này
Một mái tóc dài màu lam Lạc Tử Nhan mặt bình tĩnh, hoàn toàn không hề lay động
Lạc Tử Ôn đứng dậy
“Ngươi có gì mà kiêu ngạo
Ngươi chẳng phải cũng ngực lép à
Đây chẳng phải do ngươi gây ra?”
Lạc Tử Nhan gật đầu: “Đúng vậy, ta gây ra đó, ta giấu à?”
Lạc Tử Ôn không muốn nói chuyện
Dựa vào cái gì mà người nhà bọn họ ai cũng gặp phải vấn đề nuôi dưỡng không tốt vậy
Lạc Tử Ôn hơi bình tĩnh lại
“Ngươi đến đây làm gì
Bây giờ ta rất phiền, cút nhanh lên.”
Lạc Tử Nhan cười lạnh một tiếng: “Ngươi nghĩ ta muốn quản ngươi sao
Bài tốt như vậy mà để ngươi đánh thành nát bét.”
“Đã bảo ngươi đừng có làm bộ làm tịch như mấy cô gái đó nữa.”
Lạc Tử Ôn như một con dã thú
“Ngươi nghĩ ngươi thanh cao lắm à
Ngươi nuôi bao nhiêu Tiểu Bạch kiểm ta không biết sao?”
Giận dữ hét: “Nếu ngươi còn lải nhải, thì cút!”
Lạc Tử Nhan mặt không đổi sắc nói: “Lão đầu tử bảo ta tới, ngươi tưởng ta muốn đến chắc?”
Nghe nói thế, Lạc Tử Ôn dường như lập tức bình tĩnh lại, thậm chí có chút sợ hãi
Lạc Tử Nhan lộ ra vẻ mỉa mai
“Bảo ngươi đi theo đuổi Bạch Thiển Thiển, ngươi thì hay rồi, giờ lại chọc giận nàng, lão đầu tử bảo ta hỏi ngươi định làm thế nào
Nếu ngươi không có cách nào, thì cút về bộ phận đi, không thành Thần Tướng thì đừng có quay lại!”
Lạc Tử Ôn run lên, so với quân bộ tàn khốc, ở chỗ này chẳng khác nào hưởng phúc, muốn chơi gái thế nào thì chơi
“Ngươi về nói với hắn, ta sẽ thu Bạch Thiển Thiển vào tay, một con sâu kiến cấp B, khiến ta mất mặt lớn như thế, ta sẽ không bỏ qua cho hắn!”
“Cho ta một tháng, ta nhất định đoạt được Bạch Thiển Thiển!”
“Mềm không được thì ta dùng cứng!”
Lạc Tử Nhan cười khẩy, vốn dĩ hắn đã là một kẻ nhu nhược rồi
“Lão đầu tử bảo ta cảnh cáo ngươi, mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, cũng không thể chọc giận Bạch Thiển Thiển nữa, bảo ngươi dùng đầu óc chút đi
Đừng có làm một chuyện tốt thành chuyện nát bét.”
“Cái đám rác rưởi cấp B đó, chẳng lẽ không có người thân bạn bè à
Tùy tiện cũng có thể giải quyết được, không cần ngu xuẩn như vậy.”
“Cho ngươi một tháng thôi, nếu không được thì đổi ta tới, ta cũng có thể bắt được nàng.”
Nói xong câu đó, Lạc Tử Nhan chống cặp chân dài trắng trẻo lên, xoay người rời đi
Nhưng quay đầu nói thêm một câu
“Nhỏ như vậy, cũng có chút mất mặt, ta tìm cho ngươi một bác sĩ, đi khám thử xem.”
“Lạc Tử Nhan!!!”
Lạc Tử Ôn muốn điên rồi
Phụt
Máu cũng muốn nôn hết ra..
Học viện, ký túc xá tân sinh cấp B
Cả tòa ký túc xá đều náo loạn
Băng sơn đại giáo hoa vậy mà đến nơi ở của nam sinh bọn họ
Cứ thế mặt không đổi sắc từng bước một lên lầu
Xung quanh nàng, không có bất cứ nam sinh nào dám đến gần trong vòng 3 mét
Cái hơi lạnh kia khiến người ta không rét mà run
Nàng giống như đóa thiên sơn tuyết liên, khiến không biết bao nhiêu nam sinh chìm đắm trong đó, dù chỉ nhìn như vậy, bọn họ đều cảm thấy cuộc đời này đã đáng giá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhanh
Đại giáo hoa tới ký túc xá rồi!”
“Não có vấn đề hả
Sao đại giáo hoa có thể tới được?”
“Trời ơi
Không tin thì thôi!”
“Cái gì mà đại giáo hoa?”
“Phương Bắc Nguyệt!”
Ngày càng có nhiều nam sinh từ trong ký túc xá chạy ra, người đã chen đầy lối đi nhỏ
Trong mắt Phương Bắc Nguyệt, không có bất cứ nam sinh nào
Chỉ là trong lòng nàng mới nhận ra điều này là bình thường
Đây mới là phản ứng bình thường mà những tân sinh cấp B này nên có khi nhìn thấy nàng
Nhưng còn tên kia thì dựa vào cái gì
Vừa nghĩ đến chuyện mình bị một tân sinh cấp B làm cho tức khóc, nàng giận không có chỗ xả
Phương Bắc Nguyệt đi lên tầng ba, nàng chậm rãi đến gần ký túc xá đó
Các nam sinh chỉ có thể đứng nhìn từ xa, Phương Bắc Nguyệt đi đến đâu, bọn họ lùi lại đến đó, nhao nhao tránh đường
Khí tức lạnh lẽo trên người nàng, khiến người ta không dám lại gần
“Đại giáo hoa đến đây tìm ai vậy?”
“Khó trách vừa nãy ở cổng tòa nhà dạy học nàng đã đứng đó, quả nhiên nàng đang đợi tân sinh cấp B chúng ta.”
“Phương học tỷ thật sự quá đẹp, nữ thần!”
“Nếu Phương học tỷ đến tìm ta, ta chết bây giờ cũng nguyện ý.”
“Xì, soi mặt vào nước tiểu mà xem, có tìm cũng không tìm ngươi.”
“Thật không biết cái tên nhóc đó có phúc gì mà lại được Phương giáo hoa đích thân đến tìm.”
Rất nhanh, Phương Bắc Nguyệt tìm được phòng 309
Đứng trước cửa phòng
Và đúng lúc này, tên mập thích náo nhiệt vừa định xem có chuyện gì
Trong khoảnh khắc cửa mở
Một bóng dáng khiến hắn trầm luân ngay lập tức đứng ở cửa
Cái khí tức băng sương đập vào mặt
Trên mặt hắn trong nháy mắt đóng một lớp sương lạnh
“Phương...Phương..
Phương..
Trường trường trường trường...”
Toàn thân hắn đều đang run rẩy
Nhìn thấy cặp mắt lạnh băng của Phương Bắc Nguyệt, hắn căn bản không dám đối diện
Run rẩy xoay người
“Huynh huynh huynh..
đệ đệ...”
Vương Liệt và Dương Phi Hoa cảm thấy rất khó hiểu
“Sao vậy mập mạp?”
Hơi lạnh tràn vào trong ký túc xá, khiến bọn họ run rẩy
“Trời ơi, sao mà lạnh vậy?”
Bọn họ đi đến, liếc mắt nhìn
Cả hai con ngươi đều suýt chút nữa rớt ra ngoài
“Phương...Phương...Phương...”
Trời ơi, phản ứng giống nhau cả rồi
Phương Bắc Nguyệt một chân bước vào trong ký túc xá
Ba người mập mạp đã như khúc gỗ dính chặt trên tường
Những bạn học ở bên ngoài cũng choáng váng
309
Là ký túc xá của Tô Lương bọn họ
Đại giáo hoa đến tìm Tô Lương!
Mọi người đều bối rối
Thế giới này sao vậy
Tô Lương có SSS cấp Bạch Thiển Thiển còn chưa đủ à
Còn muốn quyến rũ cả đại giáo hoa sao
Buổi trưa còn có một muội tử bốc lửa đến tìm hắn, chuyện này rốt cuộc là sao vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Lương cũng nhíu mày, mở mắt ra
Trời ơi, trong nháy mắt, đã chạm mặt với cặp mắt trong veo lạnh lùng kia
(ΩДΩ)
Ánh mắt trong veo kia nhìn chằm chằm Tô Lương
Da đầu Tô Lương đều co rút lại
“Chết rồi chết rồi, mẹ nó, sao nàng ta tìm đến ký túc xá của mình được vậy!”
“Xong đời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn bị thanh toán rồi.”
Tô Lương nhấc chân chạy, muốn nhảy qua cửa sổ
Nhưng ngay sau đó, một cỗ khí tức kinh khủng ập đến, một luồng hơi lạnh bắn vào cửa sổ, trực tiếp đóng băng hắn
Tô Lương tê cả da đầu
“Phương Bắc Nguyệt
Ngươi muốn làm gì?”
Phương Bắc Nguyệt lạnh lùng liếc nhìn hắn
Quay đầu nhìn ba người mập mạp
“Ba người các cậu ra ngoài một chút được không
Tôi và bạn cùng phòng của các cậu có chuyện muốn nói riêng.”
Mập mạp và Vương Liệt gật đầu lia lịa như đánh trống
Bắt đầu di chuyển về phía cửa ra vào
Dương Phi Hoa giữ vững bình tĩnh
“Học tỷ, tỷ sẽ không làm hại Tô Lương chứ
Nếu không thì bọn em cũng không đi.”
Phương Bắc Nguyệt trong trẻo lạnh lùng lắc đầu: “Sẽ không.”
Lúc này Dương Phi Hoa mới gật đầu, đây là bên trong học viện, Phương Bắc Nguyệt cũng sẽ không thật sự động tay
Ba người nhìn Tô Lương một cái, thấy Tô Lương đang ra tín hiệu cầu cứu
Ba người căn bản không dám quan tâm
Băng sơn giáo hoa tìm ngươi, ngươi tự cầu phúc đi
Ba người còn nhiệt tình đóng cửa lại, thà Tô Lương ở trong đó đẻ con luôn còn hơn
Như vậy thì bọn họ liền có hai cái đùi để ôm
Tô Lương trong lòng chửi một tiếng, ba tên nghịch tử
Cửa phòng đóng lại, bên ngoài náo loạn cả lên
Tô Lương xem như đã bình tĩnh lại
Trở lại bên giường của mình, ổn định tâm tình, chẳng phải chỉ là một giáo hoa thôi sao
Giả bộ bộ dáng người ngoài cuộc
“Có chuyện thì mau nói, có rắm thì mau thả, cô nam quả nữ, nhỡ người khác hiểu lầm ta và ngươi có gì thì sao.”
Phương Bắc Nguyệt tức giận nghiến răng
Khí tức lạnh giá trong nháy mắt bùng nổ
Tô Lương hét quái lên: “Phương Bắc Nguyệt
Ngươi muốn mưu sát ân nhân cứu mạng đấy à?”
“Ta chẳng qua chỉ nói ngực ngươi nhỏ thôi mà
Có cần thiết không?”