Lại xem nàng như ân nhân cứu mạng, vì không nơi nương tựa nên đưa nàng về nuôi nấng bên mình, ý đồ gả nàng cho Hầu gia làm vợ
Thế nhưng Hầu gia vừa gặp Lâu Thính Lan đã đem lòng yêu mến, Lão Hầu gia cũng không đồng ý cho nhi tử cưới nàng cô nhi này
Trong lúc đó, mẹ nàng lại để nàng tiếp xúc với Phó Giang, yêu mến Phó Giang
Song mẹ nàng nắm lấy người nhà nàng, nàng đành phải gả cho Hầu gia làm kế thất sau khi Lâu Thính Lan qua đời
Nhiều năm như vậy, mẹ nàng vừa muốn nàng làm nữ nhân của Phó Giang, lại muốn nàng làm vợ của Hầu gia
Hơn nữa, mỗi lần nàng cùng Hầu gia động phòng, mẹ nàng lại lấy lý do mang thai mà đưa canh tránh thai cho nàng, chỉ muốn nàng sinh hạ con của Phó Giang
Nàng không phải chưa từng phản kháng, nhưng chỉ cần nàng phản kháng, mẹ nàng sẽ dùng người nhà để uy hiếp nàng, về sau, con nàng cũng trở thành điểm yếu của nàng
Hiện tại, mẹ nàng lại muốn dùng con của nàng và người nhà để uy hiếp nàng, bắt nàng gánh chịu mọi tội lỗi
Thế nhưng người ai cũng muốn cầu sinh, nàng không muốn chết
“Mẫu thân, ta là bị người hãm hại, ta không biết chuyện gì xảy ra, mơ mơ hồ hồ liền......” Nàng giải thích, “Lúc đó ta đã không còn lý trí, không thấy rõ tướng mạo người tới, nhất định có người đã hạ dược cho ta.”
Lại có một người đột nhiên quỳ gối trước mặt Trấn Dũng Hầu, “Hầu gia, tiểu nhân từng là gã sai vặt của Vân Chu thiếu gia, tiểu nhân xác nhận phu nhân, năm năm trước đã cùng ngoại nam cấu kết
Lúc đó Vân Chu thiếu gia cũng có mặt, mắng phu nhân dơ bẩn, vì thế hai người còn lớn tiếng cãi vã một trận
Sau đó, Vân Chu thiếu gia bị nhốt trong phòng nửa tháng không ra ngoài, phu nhân lấy lý do tiểu nhân chăm sóc không chu toàn, sai người đánh gãy chân tiểu nhân, đuổi tiểu nhân ra khỏi phủ
Hầu gia nhân từ, trên đường thấy tiểu nhân ăn xin, hảo tâm đem tiểu nhân thu nhận vào phủ
Thế nhưng tiểu nhân nhát gan, lại không có chứng cứ, lúc trước không dám nói thật với ngài, hôm nay thấy phu nhân làm nhục ngài như vậy, tiểu nhân không nhịn được mà phải nói ra.”
“Ngươi nói bậy.” Liễu thị không ngờ người bị đuổi ra phủ lại xuất hiện ở đây, “Hầu gia hắn nói bậy......”
Trấn Dũng Hầu cười lạnh trong cơn giận dữ, “Liễu thị, lần này Bản Hầu hồi phủ phát giác ngươi đã làm sai quá nhiều, tội đáng chết
Nhưng bận tâm tương lai của bọn nhỏ, Bản Hầu giữ lại tính mạng ngươi, cho ngươi ở trong Phật đường tĩnh tâm suy nghĩ, không được giả bộ, không được xa hoa lãng phí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi nói có người hạ dược cho ngươi, vậy cái trang điểm này của ngươi cũng là người khác trang điểm cho ngươi sao?”
Đám người nhao nhao nhìn về phía Liễu thị
Liễu thị vừa trải qua chuyện tình, ánh mắt còn vương vẻ mị hoặc, mặc dù trang điểm kỹ càng, nhưng không khó để thấy nàng đã tỉ mỉ tô vẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây không phải tự mình chủ động trộm người thì là gì
Liễu thị hết đường chối cãi, tuyệt vọng nhìn về phía lão phu nhân, lão phu nhân phẫn nộ trừng nàng
Đồ ngu xuẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liên lụy Phó Giang, chết cũng chẳng có gì đáng tiếc
“Ngươi quá làm lão thân thất vọng, Bang Nhi hôm nay xử trí ngươi thế nào, đều là việc ngươi nên chấp nhận, vì các hài tử của ngươi có thể ngẩng đầu làm người, ngươi cũng nên chấp nhận.” Liễu thị xụi lơ trên mặt đất, nàng xác định
Mẹ nàng đích xác là muốn nàng gánh chịu hết thảy
Nàng đưa tay muốn bắt lấy Trấn Dũng Hầu, cầu xin tha thứ, “Hầu gia, thiếp thân sai rồi, xin xem ở bọn nhỏ......”
Trấn Dũng Hầu tránh đi, “Ngươi còn dám nhắc đến hài tử?” Hắn biết hôm nay qua đi, có người đồng tình hắn, nhưng cũng không tránh khỏi bị người chế giễu là đồ đầu xanh
Nhưng thân thế mấy đứa trẻ, sự khác thường của lão phu nhân, cùng sự ngông cuồng của Phó Giang đều khiến hắn hiểu rõ, những chuyện này trong Hầu phủ không thể giấu được
Cùng với việc che che lấp lấp bị người sau lưng cười nhạo bàn tán, không bằng dứt khoát làm lớn chuyện
Cho nên khi tra ra năm đó Tạ Vân Chu đã ẩn nấp trong khoang bí mật của xe ngựa, mắt thấy gian tình của Liễu thị và Phó Giang, sau đó ghét bỏ cơ thể nữ tử, đổi sang giao du với nam tử
Hắn đã bí mật đưa gã sai vặt mà hắn cảm kích vào phủ, lại cố ý sai người làm cho Liễu thị ngất xỉu, và tiết lộ âm mưu hãm hại Tạ Đình Chu của lão phu nhân cho Phó Giang
Phó Giang những năm nay được lão phu nhân và Liễu thị vỗ béo lá gan, mà hắn Tạ Bang nhiều năm qua không chút nào phát giác, càng khiến Phó Giang có cảm giác ưu việt
Hắn tin là thật, tưởng thật sẽ tới
“Liễu thị, hôm nay ngươi bị Bản Hầu bắt tại trận, Bản Hầu lại khó tha thứ cho ngươi.”
“Không cần ạ, Hầu gia, cầu ngài.” Liễu thị cầu khẩn
Ngô Đông Đại Bộ tiến đến, “Hầu gia, xe ngựa của lão phu nhân có điểm bất thường, bên trong hư hư thực thực có khoang bí mật.” Hắn đến thỉnh cầu Trấn Dũng Hầu, có nên động đến xe ngựa của lão phu nhân không
Lão phu nhân thân thể lay động, “Xe ngựa của lão thân vì sao lại có vấn đề?”
Trấn Dũng Hầu nhìn nàng một cái, sai người dẫn theo Liễu thị, “Dẫn đi.” Khi đang tra xét chuyện của Tạ Vân Chu, biết được xe ngựa của Liễu thị có khoang bí mật, hắn liền hiểu rõ lời nói năm đó của trưởng tử là thật
Hắn quả nhiên đã bị Liễu thị làm hại, đây cũng là lý do hắn vừa mới cố ý thả Phó Giang đi
Trước khi xử trí đôi cẩu nam nữ này, hắn phải đòi lại công đạo cho trưởng tử
Khi Trấn Dũng Hầu đến, xe ngựa đã vây kín người
Có hậu sinh trẻ tuổi một mặt xúc động phẫn nộ, “Hầu gia, bên cạnh xe ngựa có vết máu, trong buồng xe không thấy người, nhưng có khí tức, nơi này nhất định có khoang bí mật.” Hắn là con của nhà võ tướng, thân mang võ công, Phó Giang lại bị đá đau, thêm vào bị đám người truy đuổi khẩn trương, hắn không thể toàn bộ hành trình nín thở, rất nhanh đã bị hậu sinh này phát hiện
Trấn Dũng Hầu gật đầu đến gần
Phó Giang đào tẩu sau, Ám Vệ vẫn luôn theo dõi, cho nên hắn ngay từ đầu đã biết hắn nấp trong xe ngựa
Vết máu kia là do hắn trần chân đào tẩu, trên đường bị quẹt làm bị thương mà để lại
Nội lực của hắn thâm hậu, nghe được trong xe ngựa tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng răng va vào nhau
A
Nguyên lai hắn cũng biết sợ
Lão phu nhân cước trình chậm, vô cùng lo lắng rốt cục chạy tới, đang muốn ngăn cản, chỉ thấy Trấn Dũng Hầu vận khởi nội lực, một chưởng vỗ vào xe ngựa
Xe ngựa tan nát.....
Chương 83: Đình Trinh hộ cha
Phó Giang bọc lấy một chiếc áo mỏng co quắp trước mặt mọi người
Hắn giống như chim cút ôm lấy đầu của mình, không dám để người khác nhìn thấy mặt hắn
Tại Thanh Châu nhiều năm như vậy, tuy chỉ là một huyện lệnh, nhưng nhờ thế lực và tiền tài của Hầu phủ, hắn đã trở thành thổ hoàng đế ở đó
Điều duy nhất không hài lòng, chính là tước vị Trấn Dũng Hầu vẫn chưa về tay
Cuộc sống xuôi gió xuôi nước nhiều năm khiến hắn nghĩ mọi chuyện đơn giản, làm thế nào cũng không ngờ, hắn sẽ bị người ta tính toán, công khai bị bắt quả tang gian díu
“Ngươi là người phương nào, ngẩng đầu lên!” Giọng nói trang trọng uy nghiêm của Trấn Dũng Hầu vang lên trên đầu Phó Giang, hắn không khỏi rùng mình
Phó Giang không dám ngẩng đầu, không chỉ vì sợ hãi
Từ khi hắn biết Tạ Bang này, hắn đã ngầm so sánh hai người trong lòng, hắn khinh miệt Trấn Dũng Hầu dễ lừa gạt, nhưng trong lòng lại là tự ti
Vô luận gia thế hay năng lực, hắn đều không bằng Tạ Bang
Cho nên hắn để Tạ Bang thay hắn nuôi hài tử, ngủ với nữ nhân của Tạ Bang, dùng tiền tài của Tạ Bang, dùng điều này để có được cảm giác ưu việt
Hắn chưa từng nghĩ đến Tạ Bang sẽ phát hiện, cho nên hắn nhất thời không biết cách đối phó
Nhưng thanh kiếm lạnh lẽo trên cổ, tự mang theo khí tức sát phạt và tử vong
Hắn đã bài tiết không kiểm soát
“Thật là một tên không có gan, dám làm không dám chịu.” Có người giễu cợt lên tiếng
Lão phu nhân nhìn thấy bộ dạng này của Phó Giang, cực kỳ đau lòng
Nàng ngăn trước mặt Phó Giang, nói với Trấn Dũng Hầu, “Bang Nhi, chuyện xấu trong nhà không nên phô trương, trước hết hãy để các tân khách tản đi, chúng ta đóng cửa lại để xử lý người này.”
Trấn Dũng Hầu thần sắc lạnh lẽo, “Người này cùng Liễu thị đã cấu kết nhiều năm trước, hôm nay càng tại dưới mí mắt của Bản Hầu mà tằng tịu với nhau, phách lối cuồng vọng, còn dám đi ị đi tiểu trên đầu Bản Hầu.” Lần đầu tiên hắn trước mặt lão phu nhân thể hiện khí thế của một thiên tử trọng thần, cùng với tính cách thẳng thắn nóng nảy của một võ tướng
“Trong những năm Bản Hầu không hay biết, bọn hắn còn không biết giương oai đến mức nào, chỉ sợ trừ Bản Hầu, không ít người đều đã biết rồi
Cái xấu hổ này Bản Hầu muốn che thế nào
Mẫu thân ngăn cản như vậy, rốt cuộc là vì Hầu phủ mà cân nhắc, hay là muốn bao che hai người này?” Lão phu nhân tự nhiên là muốn cứu Phó Giang, nhưng nàng cũng biết sự tình đến nước này không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể ỷ vào thân phận mẫu thân mà khóc lóc om sòm
“Tạ Bang, ngươi là giận điên lên sao, mẫu thân làm ra đều là vì Hầu phủ, ngươi dám chất vấn mẹ của mình
Cái kinh thành này nhà ai hậu viện không có chuyện dơ bẩn, nhưng ngươi thấy ai như ngươi làm ầm ĩ cho thiên hạ biết rõ
Ngươi không vì Hầu phủ mà cân nhắc, cũng phải vì Cẩn Dao bọn hắn mà cân nhắc, bọn hắn đều là cốt nhục thân sinh của ngươi, ngươi liền nhẫn tâm nhìn bọn họ bị tai họa này liên lụy, hủy hoại quãng đời còn lại sao?” Trấn Dũng Hầu dĩ vãng coi trọng nhất bọn nhỏ, lão phu nhân vốn định dùng điều này để thuyết phục hắn
Lại không biết Trấn Dũng Hầu đã biết chân tướng thân thế của bọn nhỏ, điều này hoàn toàn chọc vào nỗi đau của Trấn Dũng Hầu
Trấn Dũng Hầu vội vàng nhắm mắt, nắm chặt tay, sợ mình không kiềm chế được mà trực tiếp bóp chết lão phu nhân
Nhưng Đại Uyên lấy hiếu trị thiên hạ, mặc dù lão phu nhân có hoang đường đến mấy, chỉ cần nàng là mẹ của hắn, hắn nếu dám trước mặt mọi người giết mẹ, hắn và Hầu phủ cũng sẽ bị hủy hoại
Hắn còn chưa tra ra lão phu nhân và Phó Giang rốt cuộc có chuyện gì, chưa tra ra phụ thân yêu thương hắn vì sao lại lừa hắn
Trấn Dũng Hầu không cam tâm
Hắn cũng đã đồng ý với trưởng tử, muốn thay hắn che chở người kia, đó là lần đầu tiên trưởng tử bảy tuổi cầu hắn, hắn không thể nào thất tín với hắn
Còn có Diệp Trinh, đứa nhỏ này bị Liễu thị tính toán nhập phủ, chịu khắc nghiệt, hà khắc nhiều năm, cũng không nên lại liên lụy nàng cuốn vào tai bay vạ gió này
Nội tâm cực hạn giằng xé, khiến thiết huyết nam nhi kiên cường trên khuôn mặt rơi xuống một hàng nước mắt trong veo
Diệp Trinh trong lòng xúc động, nhanh chân đi đến bên cạnh Trấn Dũng Hầu
“Lời tổ mẫu là quá thiên vị, bị chê cười không phải phụ thân, không vì hài tử mà cân nhắc, liên lụy chính hài tử của mình càng không phải là phụ thân, phụ thân hắn là người bị hại.” Diệp Trinh chỉ vào chiếc xe ngựa đã vỡ nát kia, “Đây vốn là xe ngựa của bà mẹ, Tôn Tức ngồi qua đều chưa từng phát hiện bên trong có khoang bí mật
Tên tặc nhân này lại xe nhẹ đường quen giấu mình trong xe ngựa, có thể thấy được hắn đã sớm biết xe ngựa có chỗ ẩn thân
Thừa dịp phụ thân ở bên ngoài chinh chiến, hộ tống bà mẹ nhập phủ, chim khách chiếm tổ chim khác, đừng nói phụ thân, ngay cả chúng ta đều lòng đầy căm phẫn
Mong rằng tổ mẫu nhiều thông cảm cho phụ thân, để hắn xả được cơn ác khí này, chớ có lại đâm dao vào tim hắn.”
Lão phu nhân liếc ngang, đang muốn mắng Diệp Trinh nhiều chuyện
Cùng Diệp Trinh cùng một thời gian, đi về phía Trấn Dũng Hầu, Tạ Đình Chu mặt mày trầm xuống, lại khẽ cười một tiếng
“Nghe nói mấy ngày trước, khi Liễu thị sám hối ở thôn làng, trong phòng hư hư thực thực xuất hiện nam tử, lúc phụ thân bắt người, là lão phu nhân kịp thời xuất hiện ngăn cản, nói người kia là Man nô.”