Ví như, nàng không tán đồng rằng nữ tử không tài chính là đức, duy trì việc Diệp Trinh nên học nhiều kỹ năng để bàng thân
Ví như, nàng cho rằng chỉ có đấu tranh mới có thể đuổi đi kẻ xâm lược, thực hiện dân tộc tự do cùng hòa bình
Nàng nói cho Diệp Trinh biết, nam tử tài giỏi, nữ tử cũng tài giỏi, bảo vệ gia quốc không chỉ là chuyện của nam nhân
Thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách, cá nhân cùng quốc gia cùng tồn tại, cho nên nàng nguyện vì quốc gia của mình, vì quốc thái dân an, chinh chiến máu nhuộm áo, bất bình cường đạo thề không ngớt
Nàng còn nói, bản thân chiến đấu không chỉ là vì sự sinh tồn và tôn nghiêm ngay trước mắt, mà càng là vì hậu thế có thể sống trong một thế giới hòa bình không có chiến tranh, không có xâm lược
Diệp Trinh bị tình yêu nước nồng đậm cùng sự thuần túy của nàng làm rung động và cảm nhiễm, nàng kiên định chấp hành đề nghị của Diệp Kinh Hồng, dùng tâm vun trồng bọn nhỏ
Thế nên, bọn nhỏ không làm Trung Dũng Hầu thất vọng, trái lại còn mang đến nhiều kinh hỉ hơn những gì hắn dự đoán
A Ngưu lực lớn vô cùng, mới chỉ cao đến vai Trung Dũng Hầu, vậy mà hắn có thể dễ dàng nhấc bổng Trung Dũng Hầu lên, chạy như gió lốc
Xuân Ny có thể trong lúc bọn họ đang chạy, dùng cây ná cao su nhỏ bé của mình bắn rơi chiếc túi đựng đồ ăn vặt bên hông A Ngưu
A Ly sẽ trước khi chiếc túi rơi xuống đất, đạp trên khinh công, kịp thời nhặt chiếc túi lên, những đứa bé còn lại cũng nhao nhao phô bày năng lực của mình
Lại thêm bọn họ phối hợp ăn ý
Trung Dũng Hầu bị nâng đến tóc tai lỏng lẻo, cũng không màng đến hình tượng, liên tục tán thưởng
“Đi theo ta vào quân doanh, thế nào?” Hắn hỏi mấy đứa con trai
A Ly chắp tay, “Đa tạ Hầu Gia hảo ý, tiểu tử muốn chuẩn bị kiểm tra kỳ thi mùa xuân sang năm.” Trung Dũng Hầu nhớ Diệp Trinh từng nói qua A Ly là người sẽ đọc sách, gật đầu, “Được, bản hầu sẽ thay ngươi tìm một lão sư đáng tin cậy.” Diệp Trinh thay A Ly nói lời cảm tạ hắn
A Ly có thiên phú đọc sách, cũng muốn vào triều làm quan, nhưng trước mặt các thế gia môn phiệt, học sinh nhà nghèo muốn ra mặt không dễ dàng
Nếu có Trung Dũng Hầu dẫn tiến, con đường của A Ly sẽ bớt gian nan hơn rất nhiều, Diệp Trinh không phải người giả thanh cao để ngăn cản tương lai của bọn nhỏ
A Ly cũng vội vàng nói tạ ơn
Trung Dũng Hầu hài lòng vì bọn họ không khách khí, không chối từ, như vậy, mới không lộ vẻ xa lạ
Hắn lại nhìn về phía những đứa bé còn lại
A Ngưu gãi gãi đầu, “Ta ăn hơi nhiều, đi quân doanh bọn họ có thể nào sẽ trêu chọc ta không, còn có thể trở về gặp đại tỷ tỷ không?” Từ nhỏ hắn đã có sức lực lớn, bị trong nhà ghét bỏ vì ăn nhiều, nhưng đại tỷ tỷ lại nói đó là ưu điểm của hắn, tương lai sẽ có nhiều đất dụng võ
A Ngưu đọc sách bình thường, hắn cẩn thận nghĩ tới tiền đồ của mình có thể là đi theo con đường võ tướng, hắn muốn làm đại tướng quân để báo đáp đại tỷ tỷ
Nhưng núi cao còn có núi cao hơn, với bản lĩnh và tuổi tác của hắn bây giờ, muốn đứng đầu võ cử thì rất khó
Lời đề nghị của Trung Dũng Hầu khiến hắn có chút động lòng, cho nên hắn đã nói ra những băn khoăn của mình
Trung Dũng Hầu cười, “Trong quân hán tử đều có thể ăn, bệ hạ cũng nuôi nổi, điểm này ngươi không cần lo lắng
Trong quân có thời gian nghỉ ngơi giữa các trận chiến, ngươi có thể trở về gặp người mà ngươi muốn gặp.” A Ngưu và mấy đứa nhỏ liền nhìn về phía Diệp Trinh, thấy Diệp Trinh gật đầu, bọn họ rất nghiêm túc chắp tay hành lễ với Trung Dũng Hầu, biểu thị nguyện ý nhập vào dưới trướng của Trung Dũng Hầu
Trung Dũng Hầu có được mấy hạt giống xuất sắc, cười ha ha
Chỉ khi nhìn về phía Xuân Ny và Tuệ Tuệ, hắn vẫn mang theo chút tiếc nuối, đáng tiếc trong quân không thu nữ tử
Nếu không thì hai đứa bé này hắn cũng muốn thu, nhất là cái ná cao su của Xuân Ny rất chuẩn xác, nếu đổi thành cung nỏ và mũi tên, thì tiền đồ bất khả hạn lượng
Hắn không khỏi liền nghĩ đến Diệp Kinh Hồng, nếu quân lính áo đỏ của nàng còn đó thì tốt biết mấy
Diệp Trinh không lo lắng về tương lai của Xuân Ny và những đứa trẻ khác, mẫu thân đã nói qua, nữ tử cũng có thể có tương lai của mình
Nàng biết sẽ dùng tâm để trù tính cho bọn họ
Trung Dũng Hầu là người hành động nhanh chóng, ngay trong ngày liền giao bọn nhỏ cho thân tín La phó tướng, do La phó tướng đích thân thao luyện, chờ hắn trở về nghiệm thu thành quả
Buổi chiều lại dẫn A Ly đi bái kiến một vị trí sĩ Lão Hàn Lâm
Lão Hàn Lâm cùng Trung Dũng Hầu có mối quan hệ không ít, sau khi khảo sát học vấn của A Ly, rất hài lòng với người đồ đệ này, cả hai bên đều vui vẻ
Diệp Trinh không thể báo đáp, chép lại một bộ nội công tâm pháp truyền thụ cho Trung Dũng Hầu, để lúc mấu chốt có thể bảo toàn tính mạng
Một ngày sau đó, đến thời gian Trung Dũng Hầu rời kinh đi tiễu phỉ, hắn đi chào từ biệt lão phu nhân
Lão phu nhân từ chỗ Phó Giang có được tin tức tình báo, bởi vậy nhìn Trung Dũng Hầu ánh mắt mang theo sự dò xét, Trung Dũng Hầu chỉ coi như không biết, vẫn như thường lệ chia tay, căn dặn lão phu nhân chú ý thân thể
Lại nhờ lão phu nhân thay hắn chiếu cố Tạ Lan Chu, không hề tỏ ra Tạ Lan Chu không phải con của hắn
Lão phu nhân từ trên mặt hắn nhìn không ra nửa điểm mánh khóe, khó tránh khỏi hoảng hốt, Trung Dũng Hầu liệu có như Phó Giang nói, biết tất cả mọi chuyện
Liền nghe Trung Dũng Hầu nói, “Phó Giang người kia hoa ngôn xảo ngữ, nhi tử lo lắng hắn khuyến khích Đại Trường công chúa đối phó Hầu phủ, nhi tử sẽ trở về trước, ngài đừng xung đột chính diện với bọn họ, mọi thứ cứ đợi nhi tử trở lại hẵng nói.” Lão phu nhân liền nghĩ đến chuyện Phó Giang trộm ngọc bội của nàng, giấu giếm nàng việc tìm kiếm che chở, trong lúc nhất thời, lại cũng không biết nên tin tưởng ai
Trung Dũng Hầu nhìn lão phu nhân bị lay động trong mắt, châm ngòi thành công, thỏa mãn rời kinh, Phó Giang cũng bị đưa ra kinh thành
Theo bọn họ rời kinh, Hầu phủ tạm thời yên bình trở lại
Trong thời gian này, Diệp Trinh đi gặp Man nô, nàng bị dùng trọng hình, nhưng lại là một người cứng rắn, không chịu tiết lộ chút nào về chuyện của lão phu nhân
Diệp Trinh liền không gặp lại nàng, mặc nàng bị giam tại mật lao của Tạ Đình Chu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão phu nhân cùng Diệp Trinh vẫn duy trì sự thân cận bề ngoài, lại cho bọn nhỏ hai lần đồ ăn, y phục
Nàng còn bị Đại Trường công chúa triệu kiến một lần, sau khi trở về, chủ động nói cho Diệp Trinh, Đại Trường công chúa hỏi nàng về chuyện của Niệm Khê
Nhưng thái độ bình tĩnh của nàng khiến Diệp Trinh càng thêm cảnh giác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá, Diệp Trinh mơ hồ có chút suy đoán, lão phu nhân ước chừng là muốn từ thanh danh của nàng cùng Tạ Đình Chu ra tay, bởi vì nàng phát hiện người của lão phu nhân từ một nơi bí mật gần đó dò hỏi về sự tiếp xúc của nàng và Tạ Đình Chu
Thời gian trôi qua trong sự phòng bị căng thẳng
Tạ Đình Chu gửi cho Diệp Trinh một tin tức tốt, người của hắn đã tìm được Ân Cửu Nương
Mặc dù bị thương, nhưng tình huống không tệ, bọn họ đã trở về kinh thành
Không đầy hai ngày, Diệp Trinh cũng nhận được thư của Ẩm Nguyệt, các nàng cũng đã hội hợp cùng Ân Cửu Nương
Điều này đối với Diệp Trinh quả thực là vui như lên trời
Nàng lòng tràn đầy vui vẻ chờ đợi sư phụ đến, thì trong phủ xảy ra chuyện
Tuệ Tuệ, Xuân Ny, Sương Mai ba người đều đột nhiên phát sốt cao, đặc biệt là Tuệ Tuệ vốn vết thương chưa lành, lại bị sốt đến hôn mê bất tỉnh…
Chương 111: Lão phu nhân diệt tuyệt nhân tính
Ba người đồng thời phát bệnh, lại có triệu chứng tương tự, quá bất thường
Phủ y không khám ra dấu hiệu trúng độc, triệu chứng giống như phong hàn, nhưng nào có ba đứa trẻ cùng lúc bị phong hàn
Diệp Trinh trực giác có điều không ổn, đem ba người chuyển đến một chỗ, cách ly với những người còn lại, để phủ y trước tiên tìm cách hạ sốt cho bọn họ
Cũng may, phủ y có chân tài thực học, có chút bản lĩnh thật sự, cả ba người đều đã hạ sốt, Tuệ Tuệ cũng thanh tỉnh
Còn chưa kịp để Diệp Trinh thở phào một hơi, nửa đêm sau ba người lại sốt cao trở lại, trên thân bắt đầu nổi ban đỏ, phủ y nhìn thấy cả kinh liên tục lùi về phía sau
“Bệnh đậu mùa
Thiếu phu nhân, cái này nhìn là bệnh đậu mùa a.” Bệnh đậu mùa là dịch bệnh, phát bệnh trước thường phát sốt, đau đầu, toàn thân rã rời, thậm chí buồn nôn nôn mửa, cho nên thường bị coi là phong hàn mà chữa trị
Phát sốt sau, người bệnh trên thân sẽ xuất hiện ban đỏ, dần dần trưởng thành mụn mủ bọc đầu đen
Đây là bệnh hiểm nghèo, Đại Uyên tạm thời chưa có biện pháp chữa trị triệt để
Lo lắng Diệp Trinh không biết tầm quan trọng của nó, phủ y che miệng mũi giải thích
“Vài thập niên trước, khi lão hủ còn là ấu hài, Đại Uyên bộc phát một lần, những đứa trẻ cùng lứa xung quanh lão hủ cơ hồ chết hết, người lớn cũng chết không ít
Là tổ phụ lão hủ mang theo cả nhà kịp thời trốn vào thâm sơn, cách biệt với đời, mới thoát khỏi một kiếp
Thiếu phu nhân, bệnh này có tính truyền nhiễm cực mạnh, không biết ba hài tử này rốt cuộc là làm thế nào mà dính phải, nhưng xin Thiếu phu nhân kịp thời phong phủ.” Một khi lan rộng ra kinh thành, chỉ sợ cuối cùng ngay cả hoàng cung cũng không thể may mắn thoát khỏi
Đến lúc đó, Trung Dũng Hầu phủ sẽ trở thành mầm tai họa, cả nhà khó mà tồn tại
Diệp Trinh toàn thân phát lạnh, “Ngài có thể chẩn đoán chính xác?” Phủ y gật gật đầu, “Lão hủ bởi vì trận kinh lịch khi còn bé đó mới nảy sinh ý nghĩ học y, những năm này không ngừng tìm hiểu các tình huống liên quan
Thiếu phu nhân, lão hủ có 90% chắc chắn đây chính là bệnh đậu mùa.”
“Vậy ngài có bao nhiêu phần trăm chắc chắn chữa trị?” Phủ y tuyệt vọng lắc đầu, “Lão hủ không có chắc chắn.” Sau khi học y hắn chưa từng gặp lại bệnh nhân mắc bệnh đậu mùa, “Nhưng cũng thử một lần.” Diệp Trinh có chút nhẹ nhõm thở ra, “Vậy thì xin ngài hết sức cứu chữa, cần dược liệu gì, ngài cứ cáo tri ta.” Phủ y đã tiếp xúc với ba đứa trẻ, lại không có khả năng ra khỏi phủ, thêm nữa hắn đã qua tuổi lục tuần, nghiên cứu nửa đời, cũng muốn liều một phen, đem toàn bộ những thứ cần thiết nói rõ cho Diệp Trinh
Diệp Trinh cẩn thận ghi lại, buộc khăn che mặt rời khỏi sân của bọn nhỏ
Tay áo siết chặt thành quyền
Ba đứa trẻ mấy ngày nay đều chưa từng ra khỏi phủ, đang yên đang lành sao lại nhiễm bệnh đậu mùa
Nàng lúc này lấy lý do lão phu nhân thân thể bệnh nhẹ, cần tứ tật, đóng cửa phủ, xin miễn khách đến thăm, hạ nhân trong phủ cũng không được ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Để hộ vệ cầm đao thay thế gác cổng, giám sát chặt chẽ các cửa
Diệp Trinh trực giác việc này có liên quan đến lão phu nhân, nhưng nàng ngàn phòng vạn phòng, không nghĩ tới, đối phương lại dùng chiêu số diệt tuyệt nhân tính như vậy
Cho nên Diệp Trinh trước tiên cho lão phu nhân cái tiếng sinh bệnh, đã là để ngăn cách Hầu phủ với những người khác, cũng là để vây lão phu nhân trong phủ
Nếu dịch bệnh này quả nhiên là do lão phu nhân gây ra, vậy thì để nàng cùng Hầu phủ đồng sinh cộng tử, nàng đừng mơ tưởng thoát thân
Lại sai người lần lượt loại bỏ những người còn lại trong phủ, xem xét còn có ai phát bệnh giống như Sương Mai và bọn nhỏ không, nếu có, tập trung đến một chỗ để cùng nhau trị liệu…
Diệp Trinh hành động mau lẹ, sau khi sắp xếp xong xuôi tự mình đi Mặc Viện
Nàng muốn mời người của Mặc Viện ra ngoài mua thêm một số dược liệu, thức ăn và các nhu yếu phẩm sinh tồn khác vào phủ
Mặc Viện có cửa ra vào riêng của mình, toàn bộ Trung Dũng Hầu phủ, mấy ngày nay hoàn toàn không có người nào tiếp xúc trực tiếp hoặc gián tiếp với ba đứa trẻ, chỉ có hộ vệ Mặc Viện
Khả năng bọn họ mang dịch bệnh ra ngoài là rất nhỏ
Diệp Trinh còn muốn hỏi Tạ Đình Chu xem thiên hoa có cách nào không
Có điều Tạ Đình Chu không có ở đó
Phù Quang biết được sự việc, sắc mặt ngưng trọng, “Thiếu phu nhân, chủ tử ngày hôm trước đã rời kinh, ước chừng ba bốn ngày sau mới có thể trở về
Ta sẽ gửi tin cho hắn, ngài trước tiên đem danh sách vật tư cần thiết nói cho ta, ta sẽ sai người đi mua sắm dược liệu ngay lập tức.”