“Tình hình của Nguyệt Thần 1 như thế nào rồi?”
Trần Mặc xem số liệu quỹ đạo truyền tới từ vệ tinh trên màn hình
Do quá trình truyền dữ liệu và mệnh lệnh có độ trễ quá lớn (khoảng chừng 1 phút), nên toàn bộ quá trình hạ cánh xuống Mặt Trăng của Nguyệt Thần số 1 không phải được điều khiển bởi Trần Mặc hay bộ phận dưới mặt đất, mà được quyết định bởi hệ thống trí tuệ nhân tạo bên trong Nguyệt Thần 1
Các thuật toán cần thiết và những tham số quỹ đạo đều đã được Trần Mặc ghi vào lõi của tàu đổ bộ, hệ thống trí tuệ nhân tạo bên trong tàu đổ bộ sẽ tự động tính toán các tham số dựa trên dữ liệu phản hồi, từ đó có thể điều chỉnh trạng thái, độ cao rồi tự hạ cánh
“Kiến Mộc số 1 và Cầu Hỉ Thước đều đã nhận được tín hiệu Nguyệt Thần số 1, Nguyệt Thần số 1 đang trong tình trạng điều chỉnh để tiến vào gần quỹ đạo Mặt Trăng hơn.”
Hiện giờ, Trần Mặc chỉ có thể ngồi chờ
“Các tham số quỹ đạo của Nguyệt Thần 1 đang được tính toán…”
“Các số liệu quỹ đạo đang được sửa đổi, yêu cầu giảm tốc độ…”
“Tốc độ đang giảm, độ cao hiện tại là 20.000 mét, chuẩn bị tiến vào quỹ đạo theo dự định…”
“Điều chỉnh tốc độ… Điều chỉnh tốc độ…”
“Đang tính toán tham số quỹ đạo…”
“Nguyệt Thần số 1 thành công tiến vào quỹ đạo được dự tính…”
Trong quỹ đạo phía trên của Mặt Trăng, Nguyệt Thần số 1 đang ở chính giữa bầu trời, không ngừng điều chỉnh trạng thái, tia lửa màu lam thẫm của động cơ ion lúc ẩn lúc hiện, từng phần số liệu bắt đầu được thu nhận và truyền về Nữ Thần và trung tâm chỉ huy dưới mặt đất thông qua các vệ tinh trung chuyển Kiến Mộc số 1 và Cầu Hỉ Thước
“Anh Mặc, Nguyệt Thần 1 đã thành công tiến vào quỹ đạo dự tính từ trước.”
Nhận được số liệu Nguyệt Thần 1 truyền về, sự căng thẳng trong lòng Trần Mặc cuối cùng cũng được thả lỏng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi thành công tiến vào gần quỹ đạo Mặt Trăng thì sẽ đến quá trình đáp xuống mặt đất của Nguyệt Thần 1, chỉ cần chạm đất thành công là coi như nhiệm vụ lên Mặt Trăng lần này mỹ mãn
Nguyệt Thần 1 có hai nhiệm vụ chủ yếu
Nhiệm vụ đầu tiên là mang hai người máy cỡ nhỏ dò xét bề mặt, thu thập dữ liệu về môi trường và thổ nhưỡng của mặt sau Mặt Trăng; nhiệm vụ thứ hai là mang thổ nhưỡng của Mặt Trăng trở về Trái Đất để tiến hành nghiên cứu
Nhiệm vụ thứ hai là quan trọng nhất, liên quan đến kế hoạch xây dựng căn cứ trên Mặt Trăng của hắn
Không gian bên trong tàu đổ bộ Nguyệt Thần 1 không lớn cho lắm, nhưng động cơ ion vẫn có đủ lực đẩy để đưa tàu đổ bộ trở ngược lại không gian , do đó, Nguyệt Thần 1 có khả năng qua về Trái
Khi mang được mẫu thổ nhưỡng từ Mặt Trăng trở về, hắn cần phải tiến hành nghiên cứu, chế tạo vật liệu xây dựng phù hợp với bề mặt của Mặt Trăng, điều này sẽ thuận tiện trong việc xây dựng căn cứ trên Mặt Trăng trong tương lai
Ba vệ tinh còn lại có nhiệm vụ liên tục dò xét môi trường Mặt Trăng, thu thập dữ liệu cần thiết cho lần hạ cánh tiếp theo của hắn
“Dựa theo khoảng cách dự tính từ Nguyệt Thần 1 đến điểm hạ cánh, thì cần thời gian là bao lâu?”
“Dựa theo việc tính toán số liệu được truyền về vừa rồi, ước chừng cần 3 giờ.” Mặc Nữ nói
“Vẫn còn thời gian.”
Thông qua cửa sổ thủy tinh, Trần Mặc nhìn về nơi sâu thẳm của vũ trụ xa xăm, trong đầu nảy ra một ý tưởng táo bạo
……
……
Một người mặc bộ đồ vũ trụ đứng trên lưng máy bay vũ trụ, thân thể được kết nối bằng một sợi dây thừng với Nữ Thần
Chính là Trần Mặc
Đôi giày dưới chân hắn bám chặt vào thân máy, giúp hắn có thể đứng vững trên lưng Nữ Thần
“Thực sự rất đẹp.”
Trần Mặc cảm thán
Đến khi đứng ở nơi đây, hắn mới có thể cảm nhận vẻ đẹp hùng vĩ ngoài vũ trụ, quả địa cầu xanh thẳm ở trước mắt, còn vô vàn các ngôi sao nằm trên đỉnh đầu
Có điều, vẻ đẹp này khiến người ta cảm thấy có chút hoảng hốt, bởi vì xung quanh không có bất cứ âm thanh nào, chỉ có sự thần bí và mênh mông
Trời cao đất rộng, vũ trụ trải dài đến vô hạn
Người xưa sớm đã biết mình chỉ là một sinh linh nhỏ bé tầm thường giữa vũ trụ bao la, nhưng đến khi thực sự đứng ở giữa vũ trụ, Trần Mặc mới có thể cảm nhận được mình nhỏ bé như hạt bụi
Tuy hắn từng lĩnh hội đạo lý này từ những ký ức được ghi chép lại trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng nếu so sánh với trải nghiệm của bản thân thì vẫn là một sự khác biệt cực lớn
Đối với vũ trụ có đường kính dài đến mấy chục tỉ năm ánh sáng mà nói, nhân loại có là gì chứ
Nhỏ bé đến mức làm người ta hoảng hốt
Có lẽ, trong mắt của các loài sinh vật ngoài hành tinh khác, nhân loại không khác gì một con kiến, thậm chí là một con vi khuẩn
Cảm giác bé nhỏ này khiến cho người ta tự ti đến mức khủng hoảng, nếu như người đứng ở chỗ này là người không vững gan và thiếu kiên nhẫn, thì thật sự sẽ nảy sinh sự nghi ngờ cuộc đời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vũ trụ xa xôi vô tận tràn ngập những ẩn số và kinh ngạc
Nhưng bất luận vũ trụ sâu thẳm đến mức nào, Trần Mặc nhất định phải tiếp tục khám phá, bởi vì đó chính là sứ mệnh dành riêng của hắn
Bởi vì Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đang tồn tại trong đầu hắn, Trần Mặc muốn trốn cũng không trốn được
“Cái tên khốn nạn này, chơi đến nghiện rồi à?”
Từ trung tâm chỉ huy dưới mặt đất, Triệu Mẫn nhìn thấy Trần Mặc đang ở bên ngoài Nữ Thần, cô không khỏi cảm thấy đau đầu vô cùng
Đã là lúc nào rồi mà cái tên này còn có tâm trạng làm loạn, hắn thế mà lại bước ra khỏi cabin, bước vào vũ trụ
Nhìn bộ dạng này của Trần Mặc, hắn có lẽ đang đoán chừng vũ trụ sâu rộng như thế nào
Nếu như nhân viên trong trung tâm chỉ huy không thông báo cho cô, thì có lẽ cô ấy cũng không biết
Trần Mặc tự mình tiến vào vũ trụ đã quá mạo hiểm, hành động hiện giờ của hắn còn mạo hiểm hơn nữa
Đã năm phút đồng hồ trôi qua, ngươi cũng không phải là phi hành gia chuyên nghiệp, đi ra ngoài cabin để tìm hiểu cuộc sống ngoài vũ trụ làm gì chứ