Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 136: Bỏ lỡ?




“Chủ tịch, có người theo dõi chúng ta.”
Trần Mặc nhíu mày: “Theo dõi?”
“Đúng vậy, có hai chiếc xe vẫn luôn đi theo chúng ta từ quảng trường thương mại đến giờ.”
Vương Hải đáp lại
Trần Mặc quay đầu nhìn phía sau, quả nhiên có hai chiếc xe mini bus đang theo sát xe của hắn
Trần Mặc lôi điện thoại từ trong túi quần, ra lệnh cho Mặc Nữ tìm hiểu những kẻ đang bám theo mình trên giao diện chat
Bởi vì Vương Hải vẫn đang ở đây, cho nên hắn cũng không tiện lên tiếng nói chuyện với Mặc Nữ, bằng không rất dễ bại lộ
Rất nhanh, Mặc Nữ đã gửi thông tin tới
“Một đội ngũ dàn cảnh cướp của chuyên nghiệp, hai xe tám người.”
Nhận được tin này, Trần Mặc thở phào một hơi, nếu đối phương thật sự nhắm vào mình sẽ có chút phiền phức
Ở thời điểm hiện tại, thân phận của hắn cũng khác rồi, nếu như có người có mưu đồ, chắc chắn hắn sẽ gặp nguy hiểm
Tuy nhiên, chuyện lần này đã cho Trần Mặc thêm một lời nhắc nhở
Trần Mặc nói: “Cắt đuôi bọn họ đi.”
“Được.”
Vương Hải chậm rãi tăng tốc, vượt vài chiếc xe rồi trực tiếp chuyển hướng
“Vương Hải, trước đây ngươi làm gì ở trong quân đội?”
Sau khi cắt đuôi hai xe bám theo sau, Trần Mặc dồn sự chú ý lên người Vương Hải
Đối phương đã làm việc hắn lâu như vậy rồi, nhưng vì hai người ít khi nói chuyện cùng nhau nên Trần Mặc cũng không hiểu Vương Hải cho lắm
“Lính bình thường.”
Vương Hải đáp lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Mặc đương nhiên không tin vào câu trả lời này của Vương Hải
Trên cổ tay hắn có một vài vết sẹo do đao và súng, những vết sẹo này không phải là thứ mà một người lính bình thường nên có
Tuy nhiên, nếu Vương Hải không nói, Trần Mặc cũng không gặng hỏi
Dù sao hắn cũng có Mặc Nữ, hắn có thể trở về tự mình điều tra
Lúc trước Trần Mặc không quan tâm đến thân phận của Vương Hải, nhưng bây giờ lại có chút hứng thú
Không bao lâu sau, Vương Hải đã đưa hai người trở về biệt thự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi xe dừng lại, Trần Mặc mới đánh thức Tiểu Ngư
“Ta đi tắm rửa trước.”
Sau khi vào bên trong biệt thự, Tiểu Ngư đi cất đồ rồi đỏ mặt chạy vào trong phòng
Nhìn bộ dáng vui vẻ của cô, Trần Mặc vừa cười vừa lắc đầu, thuận tay mở tivi lên xem
Qua chừng hai mươi phút, trong phòng mới phát ra tiếng động
Tiểu Ngư cầm máy sấy tóc đi ra, trực tiếp đưa cho hắn: “Sấy tóc cho ta.”
“Được.”
Trần Mặc đồng ý với Tiểu Ngư rồi cầm máy sấy tóc
Trần Mặc cảm thấy tối nay Tiểu Ngư có chút câu nệ, khoảnh khắc mà hắn cầm máy sấy tóc từ trong tay cô, cơ thể Tiểu Ngư có hơi căng lên, hoàn toàn khác với lúc bình thường khi cô kêu hắn giúp sấy tóc
“Tiểu Ngư, có phải thấy khó chịu gì không?”
Hắn hỏi
“Không, chỉ là rối rắm một chuyện mà thôi.”
Tiểu Ngư cúi đầu, ngồi yên để Trần Mặc giúp mình sấy tóc
Hai bàn tay cô nắm váy ngủ, dường như đang đưa ra quyết định gì đó trong lòng, biểu cảm trên khuôn mặt rất mâu thuẫn
“Rối rắm chuyện gì thế
Băn khoăn chuyện ta chưa mua nhẫn sao?”
“Không, không phải chuyện đó
Thôi bỏ đi, ra không rối rắm nữa, sau này nói sau.”
Tiểu Ngư thấp giọng thì thầm: “Ai kêu ngươi không biết chủ động chứ, đồ ngốc, đáng kiếp phải chịu tội.”
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
Trần Mặc có chút không hiểu, hắn hoàn toàn không nghĩ ra chuyện gì cả
“Là một chuyện tốt, ta vốn muốn tặng ngươi một món quà, nhưng bây giờ ta thay đổi ý định rồi.”
Tiểu Ngư hừ nhẹ, đáp
“Đừng đổi mà, quà gì thế?”
“Sau này nói sau.”
Tiểu Ngư mỉm cười rồi đứng dậy khỏi sô pha, nghênh ngang đi về phòng ngủ
Trần Mặc nhìn theo bóng lưng của cô, hắn suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không biết mình đã bỏ lỡ điều gì


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sáng hôm sau, tại văn phòng cao nhất toà nhà công ty Kiến Hành Quân
Trần Mặc ngồi trước máy tính, lên tiếng gọi: “Mặc Nữ.”
“Anh Mặc, Mặc Nữ tới rồi.”
“Giúp ta điều tra thông tin về Vương Hải.”
Không bao lâu sau, thông tin của Vương Hải đã hiện lên trên màn hình máy tính
“Vương Hải, nam, 31 tuổi...”
Trong mắt Trần Mặc lộ ra vẻ kinh ngạc khi xem qua những thông tin này
[Thành viên của tiểu đội đặc chủng Kiếm Xanh, biệt hiệu: Hải Vương.]
Hắn không ngờ một Vương Hải có bề ngoài không bắt mắt, tính cách ít nói lại có thân phận khủng bố như thế
Làm thế nào một người như vậy có thể an phận làm vệ sĩ kiêm tài xế chứ ở công ty của họ chứ
Thân phận của đối phương hoàn toàn vượt xa lính bình thường
Với thành tích trong quá khứ của hắn, cho dù là xuất ngũ thì Vương Hải cũng có thể vào làm việc trong cơ quan nhà nước mà
Nhưng bây giờ hắn lại chịu làm việc trong công ty của mình, Trần Mặc không thể không nghi ngờ liệu có lý do đặc biệt gì đằng sau chuyện này không
Trần Mặc tò mò đọc tiếp, rất nhanh sau đó đã đọc đến mục cuối cùng: Hoàn thành xuất sắc chiến dịch Rắn Hổ Mang, xuất ngũ do bị thương nặng
Trần Mặc cũng không tiếp tục tìm hiểu chiến dịch Rắn Hổ Mang là gì mà ra lệnh Mặc Nữ đóng các trang thông tin lại
Dù vậy, hắn cũng đã hiểu sơ bộ về Vương Hải, ít nhất hắn cũng biết đối phương không phải người lính bình thường
Còn nguyên nhân vì sao Vương Hải không làm việc trong cơ quan nhà nước, Trần Mặc cũng không quan tâm nhiều làm gì
Có nhiều thứ không nên đào quá sâu, biết quá nhiều cũng không mang lại điều gì tốt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.