Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 167: Đêm tiệc từ thiện




“Ý ngươi là gì?”
Trần Mặc nói
“Giá trị thị trường hiện tại của công ty tuy vẫn chưa được xác định giá, nhưng giá trị cá nhân của ngươi thì không khó để lọt vào danh sách top 10 người giàu nhất trong nước đâu.”
Triệu Mẫn giải thích: “Chẳng bao lâu nữa, ngươi nhất định sẽ vươn lên dẫn đầu.”
“Vì sao lại nói như vậy?”
Trần Mặc thắc mắc
Hắn vốn không có khái niệm gì về tiền bạc, chỉ biết bản thân đang có rất nhiều tiền, dù hắn chưa xem qua con số cụ thể bao giờ
Ha ha, từ lúc trở thành chủ nhân của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật đến bay, tiền bạc cũng dần vô nghĩa đối với hắn
“Hai ngày sau, ta sẽ đi châu u một chuyến để bàn chuyện với các công ty điện tử viễn thông châu u về việc đưa Mắt Hồ Điệp ra mắt thị trường quốc tế
Nếu dòng điện thoại Mắt Hồ Điệp có thể tiến vào thị trường quốc tế thì lợi nhuận thu vào còn nhanh hơn dùng máy in
Trong thời gian ta không có mặt ở đây, ta muốn nhờ người giúp một chuyện.”
“Chuyện gì vậy?”
Trần Mặc hỏi
“Đêm tiệc từ thiện Hải Sa.”
Triệu Mẫn đặt thư mời trước mặt Trần Mặc
“Bữa tiệc năm nay vừa khéo được tổ chức tại thành phố Tân Hải
Bữa tiệc này hội tụ rất nhiều doanh nhân trong nước, minh tinh nổi tiếng cũng như những người tầng lớp tinh anh khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Công ty của chúng ta hiện tại là một doanh nghiệp lớn của thành phố, cho nên cũng có tên trong danh sách khách mời
Nhưng mà do chuyến đi châu u nên ta không đến đó được, đành phải nhờ ngươi đi giúp vậy.”
“Ta không giỏi giao tiếp, nên nếu có đến đó thì ta cũng chỉ ngồi trong góc rồi ăn gì đó thôi.”
Trần Mặc nói thật
Đối với một số người, bữa tiệc từ thiện này chính là cơ hội để mở rộng mạng lưới giao thiệp
Trong xã hội hiện nay, mạng lưới giao thiệp là rất quan trọng, đặc biệt là trong giới kinh doanh
Nhiều người không có ý định quyên góp từ thiện, nhưng họ vẫn tìm mọi cách tham gia bữa tiệc chỉ vì không muốn bỏ qua cơ hội giao lưu như thế này
Lúc trước, công ty Kiến Hành Quân cũng phải dựa vào các mối quan hệ của Triệu Mẫn để đi lên
Nhưng Trần Mặc không thích xã giao qua lại với người khác, cho nên mọi chuyện của công ty hắn đều giao cho Triệu Mẫn lo liệu
“Mấy tên làm kỹ thuật đều lấy cớ là không giỏi giao tiếp để né tránh mấy chuyện này, cho nên từ trước tới giờ đều là ta tham gia các hoạt động xã giao
Nhưng ngươi cũng nên xuất hiện một lần đi chứ, chỉ đóng cửa làm việc mãi cũng không ổn đâu
Chức vụ của ngươi là chủ tịch, tiếng nói có trọng lượng hơn ta nhiều
Hơn nữa, bữa tiệc này còn là hoạt động từ thiện, nếu ngươi tham gia thì có thể nâng cao danh tiếng và hình tượng của công ty.”
Triệu Mẫn thuyết phục
“Ngươi thật sự muốn ta đi sao?”
Trần Mặc nói
“Ngươi không đồng ý cũng được.”
Triệu Mẫn nói đùa: “Ta sẽ bảo Tiểu Ngư mang theo bạn trai của cô ấy, đại diện cho công ty để tham gia bữa tiệc.”
Trần Mặc bị Triệu Mẫn chọc cười, cô gái thật sự rất khôn khéo
Nếu để Tiểu Ngư mở lời, hắn thật sự không biết phải từ chối như thế nào nữa
“Được rồi, ta đi.”
Trần Mặc thỏa hiệp
“Đêm tiệc từ thiện sẽ diễn ra vào tuần sau, ta sẽ cử người chuẩn bị lễ phục cho các ngươi.”
“Ngươi biết kích thước của ta à?”
“Tiểu Ngư biết.”
Triệu Mẫn nói xong, đứng lên khỏi chỗ ngồi, cố ý nhìn về phía robot trong góc: “Nếu ngươi muốn công bố robot với thị trường thì nhớ thông báo trước cho ta.”
“Được.”
Trần Mặc không quá yêu thích loại chuyện xã giao này, nếu bữa tiệc này chỉ là hoạt động từ thiện bình thường thì sẽ hắn không ngại tham gia
Nghèo thì chỉ lo cho bản thân mình, nhưng khi khá giả thì nên san sẻ cho mọi người, đây không phải là lời nói suông
Tuy nhiên, cách làm từ thiện cũng phải phù hợp, không nên chỉ giúp đỡ một cách mù quáng
Mặc dù một số vụ bê bối gần đây khiến nhiều người không tin vào các tổ chức từ thiện, nhưng không thể vì việc nhỏ mà bỏ luôn cả việc lớn
Trần Mặc từng nghe nói, hình thức quyên góp ở đêm từ thiện Hải Sa là bằng hiện vật, thay vì đưa tiền cho một tổ chức từ thiện nào đó, loại hình từ thiện này thực tế hơn nhiều
Sau khi Triệu Mẫn rời đi, Trần Mặc để thư mời dự tiệc từ thiện sang một bên, tiếp tục đắm chìm vào việc đọc sách

….
Buổi tối trước khi đêm tiệc từ thiện được tổ chức một ngày
Khi Trần Mặc và Tiểu Ngư đang ngồi trên ghế sofa xem phim, tiếng chuông cửa bỗng nhiên vang lên
Vừa mở cửa ra, Vương Hải đã cầm hai cái hộp đi vào
“Chủ tịch, tổng giám đốc Triệu cử ta đưa lễ phục cho bữa tiệc tối mai tới cho hai người.”
Vương Hải đặt lễ phục xuống bàn rồi xoay người rời đi
Trần Mặc mở hộp ra, đưa bộ lễ phục cho Tiểu Ngư: “Đây là của ngươi, ngươi mau mặc thử đi, nếu không vừa thì có thể đổi ngay.”
“Của ta sao?” Tiểu Ngư nhìn Trần Mặc
“Ngươi không biết sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta tưởng Triệu Mẫn nói với ngươi rồi nên không nhắc lại nữa
Ngươi sẽ cùng ta tham gia đêm tiệc từ thiện Hải Sa vào tối mai.”
“Chị Triệu chỉ nói ngươi muốn tham gia tiệc tối thôi, chứ không nói ta cũng đi với ngươi.”
“Ngươi không phải bạn gái ta sao
Ngươi muốn bạn trai của mình tìm bạn gái khác à, ta không ngại đâu nha.”
Trần Mặc cười nói
“Ngươi dám?”
Tiểu Ngư hừ nhẹ một cái, sau đó cầm lễ phục vào phòng thay đồ
Không bao lâu sau, Tiểu Ngư đã bước ra
Ngay khi vừa nhìn thấy Tiểu Ngư, trong lòng Trần Mặc dâng lên một loại cảm xúc vừa kinh ngạc vừa tán thưởng
Sau khi cẩn thận chiêm ngưỡng một hồi, hắn mới phát hiện Tiểu Ngư quả thực là một cái giá treo quần áo, cô mặc loại trang phục nào cũng có thể toả ra khí chất đặc biệt
Váy lụa dài với thiết kế cổ chữ V, vừa vặn để lộ xương quai xanh của cô, kết hợp với màu trắng gạo của lụa, giúp làm nổi bật khí chất dịu dàng, thuần khiết của Tiểu Ngư
Dù sắc đẹp của Tiểu Ngư không tính là khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng ở cấp bậc mỹ nữ, lại còn có khí chất hơn người phụ trợ, khiến cô trông giống như tiên nữ hạ phàm, khiến người ta nhìn một lần rồi không khỏi nhìn thêm lần nữa
“Quả nhiên là người đẹp nhờ lụa.”
Trần Mặc khen ngợi
“Đồ ngốc này, ngươi nhìn đủ chưa hả
Nhìn đủ rồi thì giúp ta xem có vừa người không.”
Tiểu Ngư xách váy đến bên cạnh Trần Mặc
“Rất vừa, nhưng ta cảm thấy thiếu thiếu gì đó.”
Trần Mặc quan sát Tiểu Ngư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thiếu cái gì?” Tiểu Ngư hỏi
“Giày cao gót.”
Trần Mặc sực tỉnh, đi tới tủ giày tìm một hồi rồi quay lại: “Ta thấy ngươi không có đôi giày cao gót nào cả, đi thay váy đi, ta cùng ngươi đi mua vài đôi giày.”
“Ngươi không cần phải làm thế đâu.”
Tiểu Ngư nói
“Bạn học Tiểu Ngư à, ta phát hiện ngươi rất khách sáo với ta đó
Bây giờ ngươi đã là bạn gái của ta rồi, nếu ngươi không thay thì để ta giúp ngươi thay nha.”
Trần Mặc không chờ Tiểu Ngư trả lời đã bế bổng cô lên rồi bước vào phòng thay đồ
“A, ngươi thả ta xuống, ta sẽ tự thay.”
“Muộn rồi.”

Mười phút sau, Tiểu Ngư đi theo sau lưng Trần Mặc, mặt đỏ bừng, hai mắt ngập nước
“Kẻ xấu.”
“Cái này mà xấu à
Rất nhanh nữa thôi, ta sẽ có thể ăn sạch ngươi rồi.”
Trần Mặc nở nụ cười nhẹ nhàng trên mặt
“Đồ ngốc.” Tiểu Ngư tức giận đáp

Hai người vừa nhỏ giọng cãi nhau vừa rời khỏi biệt thự

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.