Tiểu Ngư đặt đĩa thức ăn cuối cùng lên bàn, sau đó cởi tạp dề ra rồi ngồi xuống, ánh mắt của cô nhìn Trần Mặc tràn đầy mong đợi
“Được.”
Trần Mặc đồng ý ngay lập tức, kể từ sau sự cố lính đánh thuê lần trước, hắn cũng hiếm khi đưa Tiểu Ngư ra ngoài dạo phố
May mắn thay, Tiểu Ngư vẫn luôn là một cô gái hiểu chuyện, chưa bao giờ yêu cầu hắn đưa cô ấy đi chơi
Khoảng thời gian gần đây, hai người đã bị công việc đè ép đến mức thở không nổi, hiện tại đã không còn việc gì, cho nên đi ra ngoài dạo chơi một chút cũng không tệ lắm
Sau khi thấy Trần Mặc đồng ý, Tiểu Ngư liền mỉm cười hạnh phúc
Nhìn thấy nụ cười của cô, tâm trạng của Trần Mặc cũng trở nên thoải mái hơn
Bất kể là trước đây, hay cho đến hiện tại, Tiểu Ngư rất ít khi đòi hỏi, cô không yêu cầu Trần Mặc làm bất cứ điều gì cho mình, cũng sẽ không dùng tiền của hắn
Điều này khiến Trần Mặc cảm thấy hơi bất đắc dĩ
Tiểu Ngư vốn dĩ là một cô gái rất dễ thỏa mãn, mong ước của cô chỉ là một cuộc sống bình dị mà thôi
Chính vì lẽ đó, Trần Mặc lại càng yêu thương Tiểu Ngư hơn
“Ngươi ăn nhiều một chút.”
Tâm trạng của Tiểu ngư rất tốt, cô không ngừng gắp thức ăn vào trong chén của Trần Mặc
“Ngươi đang nuôi heo à?”
Trần Mặc cười nói
“Ngươi nói ta đang nuôi heo, nhưng thật ra ta đang nuôi ngươi mà
À mà bình thường ngươi ở nhà cũng không khác con heo là mấy, chỉ biết ăn ngủ cả ngày, không chịu làm gì cả.”
Tiểu Ngư chợt nảy ra ý đồ trêu chọc Trần Mặc
“Ai nói ta không làm gì
Ta đã rửa chén với giúp ngươi sấy tóc đấy
Nhưng mà được một người vừa đẹp vừa nấu ăn ngon như ngươi bao nuôi, loại cảm giác này cũng không tệ.”
Trần Mặc nghiêm túc gật đầu
Tiểu Ngư hơi đỏ mặt: “Ăn nhanh lên.”
Sau khi cơm nước và dọn dẹp xong xuôi, Trần Mặc mang theo Tiểu Ngư rời khỏi căn biệt thự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại trung tâm thương mại, Tiểu Ngư vừa đi vừa tựa người vào cánh tay của Trần Mặc, khuôn mặt của cô mang theo nụ cười ngọt ngào, nhìn hai người từ xa chẳng khác gì những cặp đôi yêu nhau thông thường
“Có muốn đi xem phim không?”
Trần Mặc hỏi
“Không muốn, khó có dịp ra ngoài một lần, nếu ngồi lì ở rạp chiếu phim thì không hay cho lắm.”
Tiểu Ngư nói: “Trước tiên chúng ta đi dạo một vòng, sau đó đi siêu thị đi.”
“Đằng kia có một cửa hàng trang sức nữ......”
“Không cần.”
Còn không đợi Trần Mặc nói xong, Tiểu Ngư đã lôi hắn đi về hướng khác
Mỗi lần Tiểu Ngư nhớ tới lúc đến cửa hàng trang sức, cô lại chợt thở dài bất lực
“Những cô gái khác đều thích đồ trang sức, ngươi không thích sao?”
Trần Mặc hỏi
“Ai nói ta không thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cũng thích, nhưng có một cái là đủ rồi, không cần nhiều quá đâu, thật lãng phí.”
Tiểu Ngư nói
“Ta bây giờ là người có tiền, nhưng không có chỗ để xài đây.”
Trần Mặc cười khổ, tuy nhiên, chính hắn cũng không biết trong tài khoản của mình đang có bao nhiêu tiền
Đối với hắn mà nói, tiền bạc bây giờ chỉ là một con số
Mà tất cả những thay đổi này, chính là từ lúc bắt đầu gặp gỡ Tiểu Ngư
“Ngươi là đang muốn biến ta thành một người phụ nữ chỉ biết ăn diện sao?”
Giọng nói của Tiểu Ngư có chút hờn dỗi
“Chú ý từ ngữ, ngươi còn chưa được tính là phụ nữ đâu.”
Nghe được câu này, lỗ tai của Tiểu Ngư lập tức đỏ lên, gương mặt cũng hơi nóng bừng, cô khẽ gắt gỏng: “Đồ ngốc.”
“Ta phát hiện ngươi rất thích gọi ta là đồ ngốc
Ta ngốc ở chỗ nào?”
“Ta nói ngươi ngốc, thì ngươi chính là đồ ngốc.”
“Được thôi, ngươi thắng.”
Trần Mặc lập tức đầu hàng
Tiểu Ngư lôi kéo Trần Mặc đi dạo một vòng trung tâm thương mại, sau đó giúp hắn mua một bộ quần áo, còn những cái khác cô đều bỏ qua mà đi thẳng tới siêu thị
“Hôm nay chị Triệu đã yêu cầu Bộ phận Đầu tư, Mua bán và Sáp nhập làm báo cáo ước định giá trị của một số doanh nghiệp y dược và mỹ phẩm, chẳng lẽ công ty muốn tiến vào thị trường y dược sao?”
Tiểu Ngư vừa mua sắm, vừa hỏi
“Đúng là ta đang muốn thử sức với thị trường y dược
Nhưng mà bây giờ là thời gian nghỉ ngơi của chúng ta, đừng bàn về công việc nữa.”
Trần Mặc vừa đẩy xe hàng vừa nói
“Được, ta không nói nữa.”
Hai người chậm rãi đi dạo trong siêu thị
Nửa tiếng sau đó, Trần Mặc xách theo mấy cái túi lớn bước ra khỏi trung tâm thương mại, tất cả đều là đồ ăn vặt, hoa quả và một số vật dụng hàng ngày
“Ta phát hiện, đi siêu thị lúc rảnh rỗi cũng khá vui đấy chứ.”
“Vậy lần sau cần mua thứ gì, ta để ngươi tới đây nhé.”
Tiểu Ngư vừa cười, vừa nói
“Đi siêu thị một mình chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Hai người cười cười nói nói, chẳng mấy chốc đã đến cổng siêu thị
Đột nhiên, Tiểu Ngư khuỵu gối, ôm lấy bụng dưới, hai đầu chân mày của cô cau lại
“Làm sao vậy?”
Trần Mặc lập tức phát giác Tiểu Ngư có chút không ổn
“Ưm, đau.”
Tiểu Ngư cười khổ: “Trước đây không hề có chuyện này
Ta cũng không biết vì cái gì mà hai ngày nay lại bị đau như vậy.”
“Có đau lắm không?”
“Không sao, nghỉ ngơi một lát sẽ ổn thôi.”
“Có lẽ là do ngươi bị stress quá đó
Nhân dịp hai ngày cuối tuần, ngươi hãy ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, không cần phải quan tâm đến chuyện khác nữa
Đến đây đi, ta cõng ngươi về.”
Trần Mặc đi đến phía trước Tiểu Ngư
Tiểu Ngư có chút thẹn thùng, cô liếc nhìn những người xung quanh, chần chờ một lúc rồi mới nằm sấp trên lưng Trần Mặc, vùi đầu vào lưng của hắn, hai vành tai của cô bỗng chốc đỏ bừng
Trần Mặc cõng Tiểu Ngư trên lưng, cảm giác mềm mại truyền tới phần lưng khiến hắn không nhịn được mà hít một hơi thật sâu
Trần Mặc cầm lấy chiến lợi phẩm của ngày hôm nay rồi bước ra khỏi siêu thị
“Trong khoảng thời gian này, ta đang phụ trách một cái dự án, cho nên khá là bận rộn, ngoài ra còn phải chuẩn bị luận văn tốt nghiệp nữa
Còn một tháng nữa thôi, ta sẽ trở về trường học để bảo vệ luận văn rồi tốt nghiệp luôn.”
“Sắp tốt nghiệp rồi à, sao ta không có cảm giác gì cả.”
Trần Mặc nói
“Loại nhân vật thần thánh như ngươi căn bản không cần phải lo lắng chuyện này
Ngươi có thể cảm giác được gì chứ?”
Âm thanh trò chuyện khe khẽ giữa hai người càng lúc càng xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Niềm hạnh phúc từ những giây phút bình dị này lại càng trở nên đáng quý