“Ta đang nắm công thức bào chế một loại thuốc, hai người cần phải nghiên cứu các loại dược liệu cần thiết.”
Trần Mặc đưa công thức [Kem bôi tăng kích thước vòng một] cho hai người này, tuy nhiên, hắn không giới thiệu công dụng của nó cho bọn họ
“Hai người có biết đây là thuốc gì không?”
Trần Mặc hỏi
“Nước lá lô hội, nguyệt kiến thảo, cây xô thơm, hoa y lan...”
Thạch Lâm nhìn vào tên của vô số dược liệu trong công thức, mí mắt ông ta khẽ giật
Cuối cùng, Thạch Lâm nói với vẻ không chắc chắn: : “Cái này tương tự với công thức của tinh dầu mát xa ngực, đây chẳng lẽ là dược phẩm giúp tăng kích thước vùng ngực sao?”
“Thạch tiên sinh quả nhiên là chuyên gia y học cổ truyền .”
Trần Mặc mang ống nghiệm có màu trắng ngà ở trên bàn đặt trước mặt Thạch Lâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta thường sẽ xem sách lúc rảnh rỗi
Ta đã đọc qua rất nhiều loại sách y học, cuối cùng phát hiện ra công thức điều chế loại dược phẩm này
Nhưng ta không có kinh nghiệm lâm sàng, cho nên ta cần nhóm nghiên cứu của hai người giúp ta hoàn thiện loại thuốc này.”
Trần Mặc đưa các số liệu cụ thể cho hai người
“Chủ tịch, bình thường ngươi ở trong phòng thí nghiệm một mình, là đang nghiên cứu thuốc làm to ngực sao?”
Từ Mẫn Sinh và Thạch Lâm bốn mắt nhìn nhau, sau đó dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía Trần Mặc
Khoé miệng Trần Mặc giật giật, hắn lúng túng xoa xoa mũi: “Tâm huyết dâng trào mà thôi
Kiến thức y học của ta chỉ giới hạn trên mặt lý luận, không có kinh nghiệm thực tiễn
Ta đều đã xem qua mấy cuốn sách Dược lý học và Hoá dược học, Phân tích dược lý, Bản thảo cương mục, Kim quỹ yếu lược, mà đó cũng chỉ xem qua mà thôi.”
Trần Mặc không thể nói ở trong não bộ của hắn có một Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, mà công thức điều chế này là do hắn lấy ra từ trong đó
Cho nên hắn chỉ có thể biện hộ như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nếu như có thể phối chế loại dược phẩm này thành công, đây sẽ là phúc tinh cho ngàn vạn phụ nữ nha.”
Từ Mẫn Sinh cười nói
“Lợi nhuận vẫn là trên hết.”
Trần Mặc dở khóc dở cười
“Nếu có thể nghiên cứu loại thuốc này thành công, chúng ta chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền
Chúng ta sẽ cố gắng cải tiến công thức này, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài mong đợi.”
Thạch Lâm do dự một lúc rồi gật đầu
“Vậy làm phiền hai người nhé
Ta sẽ cứ người đem những tài liệu và mẫu thí nghiệm này đến chỗ của hai người
Hai người hãy sắp xếp nhân viên để có thể bắt đầu công việc ngay lập tức nhé
Khi có kết quả thực nghiệm lâm sàng, hãy báo cho ta biết ngay
Ngoài ra, công thức điều chế này, không được để người thứ tư biết được.”
Trần Mặc tạm thời chưa cung cấp công thức thuốc tráng dương cho bọn họ, vì nếu đưa ra quá nhiều, không phải sẽ khiến bọn họ nghĩ hắn là quái vật sao
Sau khi tiễn hai người rời đi, Trần Mặc tiếp tục xem sách, hắn cũng không tiến vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật để tiếp thu công nghệ mới
Trần Mặc bây giờ chỉ muốn chuyên tâm hoàn thành nhiệm vụ đọc 1000 cuốn sách
…
…
Mười ngày sau
Trong văn phòng, Trần Mặc ném quyển sách trong tay sang một bên, trên mặt của hắn xuất hiện một nụ cười thoải mái
Đã hơn nửa năm trôi qua, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn
Trong khoảng thời gian này, hắn đã đọc xong một lượng sách mà nhiều người có đọc cả đời cũng không bao giờ hết
Ngay cả khi hắn có một bộ não siêu phàm, nhưng mục tiêu 1000 cuốn sách cũng khiến hắn choáng váng cả đầu
Lúc này Trần Mặc vẫn còn giữ được một chút lý trí, nếu không thì hắn đã xúc động đến mức muốn viết một bài thơ
Trần Mặc xoa nhẹ hai bên thái dương, sau đó đặt tất cả sách trên bàn trở lại kệ
Sau khi hoàn thành mục tiêu 1000 cuốn sách, trong lòng hắn bình thản đến lạ kỳ
Điều duy nhất Trần Mặc nghĩ đến bây giờ chính là cấp thẩm quyền tiếp theo của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, đó cũng chính là điều kiện để hắn có thể nhận được nhiều loại sách cao cấp hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, hắn nằm trên ghế sofa trong văn phòng rồi nhắm mắt lại
Cánh cổng màu vàng cao hàng trăm mét, trên đó khắc dày đặc những ký tự và ký hiệu kỳ lạ trải dài khắp nơi, khiến cho người ta cảm thấy đơn giản mà trang trọng
Trần Mặc đứng dưới cổng nhìn lên, từ tận đáy lòng của hắn có chút cảm thán, con người quả thật rất nhỏ bé
Lúc này, cảm xúc trong lòng Trần Mặc hoàn toàn khác với cảm giác lạ lẫm khi hắn vừa đến Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật
Hắn đặt lòng bàn tay lên cánh cổng vừa dày vừa nặng kia, chậm rãi dùng sức để đẩy nó ra
Những luồng ánh sáng màu trắng đột nhiên tràn ra và bao phủ lấy hắn
Khi luồng ánh sáng này tan hết, cũng là lúc Trần Mặc xuất hiện trong thư viện
Trước mắt Trần Mặt vẫn là những giá sách quen thuộc cao hàng trăm mét, hắn chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn, sau đó lại cảm thấy bản thân như một con kiến đang đi lạc
Sau khi kiềm chế những cảm xúc trong lòng, Trần Mặc bước tới bàn, mở quyển sách màu đỏ sậm ra