Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 193: Thân phận bị bại lộ




Trên đường tới trường, âm thanh trợ lý di động thông minh trong điện thoại của Tiểu Ngư vang lên, cô vội vàng nhận cuộc gọi, một lúc sau mới cúp máy
“Triệu Mẫn tìm ngươi có chuyện gì thế?”
Trần Mặc hỏi
“Chị Triệu bảo hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm của ngươi đang chờ đón tiếp ngươi ở trước cổng trường.”
“Không phải chứ?”
Trần Mặc cười khổ, nếu để hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm đón tiếp một sinh viên ở trước cổng trường, tình huống như vậy có hơi quá đáng nha
Xem ra, hắn có muốn lặng lẽ trở về cũng không được, hắn cũng không thể để hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm leo cây được
“Không phải cái gì, ngươi đã đóng góp 200 vạn để xây sửa trường học, ban giám hiệu không coi ngươi là Phật mà cúng bái mới là lạ đó.”
Tiểu Ngư đáp lại
Rất nhanh sau đó, chiếc xe chở hai người đã dừng trước cổng chính của Đại học Tân Hải
Lúc này, nơi đó đang nghìn nghịt người, nhưng bóng dáng của hiệu trưởng và một vài giáo sư đầu ngành vẫn vô cùng nổi bật giữa đám đông
Ngoài ra, có không ít sinh viên và phóng viên đến dự lễ tốt nghiệp cũng tới hóng chuyện
Tất cả mọi người đều tò mò, rốt cuộc là đại thần phương nào mà có thể khiến hiệu trưởng và nhiều lãnh đạo phải đích thân đón tiếp như vậy
Sau khi nhìn thấy chiếc xe của Trần Mặc dừng lại, trên sân bỗng xuất hiện âm thanh xôn xao bàn tán
“Ta vốn dĩ muốn khiêm tốn một chút, nhưng xem ra không thể khiêm tốn được rồi.”
Trần Mặc quan sát tình hình trước cổng trường rồi lặng lẽ nói ra
Sau đó, hắn và Tiểu Ngư chậm rãi bước xuống từ trên xe
Nhìn thấy trang phục mộc mạc trên người Trần Mặc, không ít người bắt đầu nhỏ tiếng bàn luận, nhìn thế nào đi nữa thì tên tiểu tử này cũng giống như một sinh viên bình thường, căn bản không có khí thế của một đại nhân vật
Thấy Trần Mặc và Tiểu Ngư đi tới, hiệu trưởng và các giáo viên vốn chờ đợi đã lâu đều chạy đến tiếp đón
Kẻ này là ai
Đám người nhìn thấy cảnh tượng này, trong đầu bọn họ đều xuất hiện một dấu chấm hỏi cực lớn
Có một vài sinh viên còn dùng điện thoại quay lại video rồi đăng lên vòng bạn bè
“Hiệu trưởng Khưu, người này chính là chủ tịch của công ty chúng ta, cũng chính là sinh viên của trường học các ngươi, Trần Mặc.”
Lý Lăng Phong giới thiệu thân phận của Trần Mặc với mọi người
“Bạn học Trần Mặc, chào mừng trở về.”
Một người đàn ông trung niên đeo một kính mạ vàng đang đứng chính giữa, tóc trên đầu chải ngược ra sau, ông ta đưa tay ra, nắm chặt tay Trần Mặc, trên mặt đang nở nụ cười vui vẻ
Đó chính là hiệu trưởng Khưu Quốc Phong của đại học Tân Hải
Trong mấy năm đại học, ngoại trừ mấy buổi khai giảng đầu năm, đây chính là lần đầu tiên Trần Mặt có thể đối diện trực tiếp với vị hiệu trưởng này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở bên trái Khưu Quốc Phong là một người đàn ông trung niên có vóc người khá thấp bé, chính là viện trưởng Dương Hiểu Đông của khoa vật lý học, chuyên ngành của Trần Mặc
Còn người bên phải chính là chủ nhiệm lớp kiêm người hướng dẫn của hắn, Lý Hồng
Ngoài ra còn có phó viện trưởng và một số giáo viên khác cũng đang có mặt ở đây
“Hiệu trưởng, viện trưởng, các thầy cô.”
Trần Mặc chào hỏi tất cả giáo viên một lượt
Đối với trường hợp như thế này, hắn cũng không biết nên làm thế nào mới phải
“Đúng là tuổi trẻ tài cao, thật không hổ danh là sinh viên của đại học Tân Hải
Đại học Tân Hải vô cùng tự hào khi có một sinh viên như ngươi.”
Khưu Quốc Phong đánh giá Trần Mặc một chút rồi gật đầu hài lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cảm ơn hiệu trưởng quá khen, học trò không dám nhận.”
Trần Mặc chỉ có thể kiên trì đáp lại
“Cô.”
Sau khi xã giao vài câu đơn giản với hiệu trưởng, Trần Mặc mới nhìn về phía Lý Hồng
Khi hắn có ý định dọn ra ngoài để tập trung lập nghiệp, chính là cô giáo hướng dẫn đã hỗ trợ hắn xin miễn tham gia chương trình học
“Ta không ngờ ngươi lại có thể trở thành ông chủ có thu nhập hàng trăm vạn nhanh như vậy.”
Biểu cảm trên mặt Lý Hồng vô cùng vui sướng, học trò của mình có được thành tựu lớn như vậy, khiến cô thật sự rất tự hào
Khi Trần Mặc nộp đơn xin miễn tham gia chương trình học, hắn có nói muốn khởi nghiệp, lúc đó cô cho rằng hắn chỉ mở một công ty nhỏ thôi, nhưng không ngờ công ty vốn được mệnh danh huyền thoại trong giới kinh doanh lại là do hắn sáng lập
Bây giờ cô đột nhiên cảm thấy, quyết định để hắn ra ngoài lập nghiệp là một quyết định vô cùng sáng suốt
“Ở trước mặt mọi người, ta mãi mãi là sinh viên.”
“Vào đi rồi nói chuyện sau, cổng trường đang nhiều người quá.”
Dương Hiểu Đông nhìn xung quanh rồi bảo
Khoa vật lý học đã đào tạo ra một sinh viên tài năng, hắn đã lậo nên truyền kỳ trong giới kinh doanh chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, quả thật không thể không khiến người ta cảm thán xuýt xoa
Ngay khi đám người bọn họ đi vào trong ttrường học, trên diễn đàn trường học và vòng bạn bè đã có đủ loại bài đăng về chuyện này
Trong ký túc xá nam sinh, Phổ Nguyên đang lướt tin trên vòng bạn bè, đột nhiên ánh mắt của hắn lộ ra vẻ kinh ngạc: “Mọi người, dừng chút đã, đừng chơi trò chơi nữa, mau tới nhận người đi, người này có phải là Trần Mặc không?”
“Sao cơ
Trần Mặc làm sao?”
Tên mập và đám người Chúc Cương cũng dừng chơi game mà chạy lại xem
“Đây là Trần Mặc mà, cô gái bên cạnh là bạn gái hắn, ngươi không nhận lầm đâu.”
Tên béo đáp: “Sao hắn lại ngồi trên siêu xe, lại còn được hiệu trưởng đón tiếp nữa?”
“Phú nhị đại?”
“Phú nhị đại cái cọng lông
Tên mập, ngươi xác định cô gái này chính là bạn gái của Trần Mặc chứ?”
Lưu Đức lên tiếng hỏi
“Đương nhiên
Ở học kỳ trước, tiểu tử Trần Mặc có thuê một cửa hàng máy tính trên phố ẩm thực, cô bạn gái này còn thường xuyên tới đưa cơm cho hắn nữa mà, ta đã bắt gặp bọn họ vài lần rồi.”
Tên mập đáp
“Ta cũng từng gặp qua cô gái này rồi, chính là trợ lý tổng giám đốc ở công ty Kiến Hành Quân
Ta đã từng nhìn thấy cô ấy trong video phỏng vấn của công ty Kiến Hành Quân.”
Lưu Đức có chút không kiềm chế được âm thanh
“Không phải chứ
Lẽ nào Trần Mặc đang quen bạch mỹ phú?”
Ngưu Lỗi cả người cơ bắp hỏi
Đám người trong ký túc xá chỉ biết đưa mắt nhìn nhau, bọn họ càng nghĩ càng thấy hợp lý
“Đợi đã, ngươi vừa mới nói là công ty Kiến Hành Quân sao?”
Dường như Phổ Nguyên nhớ ra điều gì đó: “Hình như chủ tịch của công ty Kiến Hành Quân cũng tên là Trần Mặc, nhưng chỉ là nghe danh chứ chưa thấy người thật bao giờ
Bọn họ có cùng tên sao
Trùng hợp thế?”
Hắn vừa dứt lời, cả ký túc xá đột nhiên rơi vào trong im lặng, sau đó đám người bọn họ cùng nhau hít vào một ngụm khí lạnh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.