Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 287: Báo đáp




Cam Thành nhìn thấy Trần Mặc thì lập tức đi lên tiếp đón
Nếu không có tin nhắn của Lan Hinh, hắn cũng không biết ông chủ lớn công ty Kiến Hành Quân lại tự mình tới thành phố Giang Nam
"Trần tiên sinh, ngươi có thể tự mình tới đây như vậy, thật sự quá tốt rồi
Cam Thành chào đón, cầm tay của Trần Mặc
"Cục trưởng, xin chào
Trần Mặc mỉm cười nói
"Hiện tại virus này đang quấy nhiễu chúng ta, bây giờ vẫn còn lan tràn trong xã hội, cho nên sự việc rất phức tạp
Cam Thành nói
"Có thể đưa ta đi gặp cô gái kia trước hay không
Trần Mặc nói
"Có thể
Lúc này Cam Thành gật đầu rồi đưa Trần Mặc đi vào trong: "Cô gái này tên là Lâm Thư, là học sinh của một trường cấp ba ở Giang Nam…
Sắc mặt Lâm Thư tiều tụy, cô hiện tại cũng không biết mình nên làm cái gì bây giờ
Lần trước nhìn thấy ông nội rơi lệ ở trước mặt cô, cô lo lắng nhưng cũng không biết làm sao
Hiện tại ông nội tuổi tác đã cao, bản thân lại trở thành kẻ phạm tội, cô lo ông nội sẽ không chịu đả kích này
Lâm Thư ngồi cắn môi ở trong phòng, ánh mắt cô không có tiêu cự
Một lát sau, cửa phòng mở ra, cô mới quay đầu, nhìn về phía cửa theo bản năng
Có ba người tiến vào, hai nam một nữ
Sau khi thấy rõ bộ mặt của người đang đi vào, Lâm Thư bất chợt ngây người
Cô không hề xa lạ với gương mặt này
Đó là ông chủ lớn của công ty Kiến Hành Quân, Trần Mặc, đồng thời cũng là người sáng lập ra ngôn ngữ lập trình chữ Hán, được ca tụng là nhân vật thiên tài nhất ở trong nước
Cô nghi ngờ có phải bản thân bị xuất hiện ảo giác rồi hay không, cho nên mới ảo tưởng ra một anh hùng đến cứu mình như vậy
Nhưng một nhân vật như Trần Mặc thì làm sao có thể nhìn tới một cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn như cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Lâm Thư có chút tự giễu, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt trên người Trần Mặc
"Xin chào, ta tên là Trần Mặc
Trần Mặc ngồi xuống trước mặt Lâm Thư: "Ngươi không cần lo lắng, chúng ta tới đây để giúp ngươi
Sau khi Trần Mặc mở miệng, ánh mắt đang vô hồn của Lâm Thư dần dần sáng lên
Không phải ảo giác sao
Lâm Thư nhìn Trần Mặc, ánh mắt có hơi lờ đờ
"Xin chào, ta tên là Trần Mặc
Trần Mặc nhìn thấy Lâm Thư không có phản ứng nên mở miệng lần nữa
"Ngươi..
Xin chào
Lâm Thư cắn môi, hốc mắt cô hơi đỏ lên, không biết nên nói cái gì
"Ngươi có thể nói cho ta biết nguyên nhân ngươi gây ra chuyện này không
Trần Mặc nói
"Ta muốn tham gia cuộc thi lập trình máy tính của công ty Kiến Hành Quân, cho nên mới thiết kế một phần mềm diệt virus bằng ngôn ngữ lập trình chữ Hán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta không biết nó đã bị lỗi ở chỗ nào mà lại biến thành víu như vậy
Ta không cố ý phát tán nó, ta thực sự không cố ý mà
Lâm Thư nói xong thì khóc oà lên
"Đừng khóc, chúng ta tới để giúp ngươi
Tiểu Ngư có hơi không đành lòng, cô lấy ra một chiếc khăn tay cho Lâm Thư
"Ngươi học ngôn ngữ lập trình chữ Hán bao lâu rồi
Trần Mặc hỏi
"Từ lúc ngôn ngữ lập trình chữ Hán xuất hiện thì ta đã bắt đầu học rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đọc tài liệu dạy học trong lớp, ở nhà ta không có máy tính, vì nên ta thường đến quán cà phê Internet để làm việc bán thời gian và sử dụng máy tính trong quán để luyện tập lập trình
Ta chỉ muốn tham gia cuộc thi lấy tiền thưởng để chữa bệnh cho em trai ta
Ta không phải cố ý đâu
Trần Mặc nhìn người đàn ông trung niên trông có vẻ gầy yếu mang kính mắt màu vàng ở bên cạnh
Hắn là luật sư Lý Hoài thuộc bộ phận pháp lý của công ty Kiến Hành Quân
"Chủ tịch, khi dữ liệu và chương trình ứng dụng được lưu trữ, xử lý, truyền tải trong hệ thống thông tin máy tính bị hư hỏng do nguyên nhân kỹ thuật không thành thạo hoặc sai sót, sẽ không cấu thành tội phá hoại hệ thống thông tin máy tính
Cô gái này gây ra hậu quả do sơ suất, không cố ý phạm tội và cũng không thu được lợi ích gì từ đó, vì thiếu điều kiện quan trọng là yếu tố chủ quan của tội phạm nên sẽ không có việc gì đâu
Lý Hoài đẩy mắt kính nói ra
Nghe được lời nói của Lý Hoài, lập tức ánh mắt Lâm Thư khôi phục hy vọng
"Nhưng mà tốt nhất có thể chứng minh ý định ban đầu của cô ấy là phần mềm diệt virus, nhưng do lỗi kỹ thuật nên mới xuất hiện tình huống này
Như vậy thì khi tố tụng cũng sẽ có lợi thế hơn
Lý Hoài nói
"Ừ
Trần Mặc gật đầu, hắn nhìn về phía Lâm Thư: "Có nghe được chưa
Lúc cảnh sát đến lấy khẩu cung thì ngươi cũng nói như vậy nhé, rõ chưa
Lâm Thư gật gật đầu thật mạnh, cô vẫn nhìn Trần Mặc với ánh mắt tràn ngập hy vọng
"Vậy ngươi cứ yên tâm chờ ở chỗ này đi, sẽ được ra ngoài sớm thôi
Trần Mặc cười nói
"Cảm ơn
Lâm Thư nhìn Trần Mặc rồi nói đầy cảm kích: "Ta chắc chắn sẽ báo đáp ngươi
"Chờ ngươi đi ra rồi cảm ơn ta sau, hiện tại ta cần đi ra ngoài một chuyến để chứng minh sự trong sạch của ngươi
Trần Mặc nói xong thì đứng dậy rời đi
Nhìn thấy bóng dáng Trần Mặc, Lâm Thư nắm chặt tay mình, không kiềm được mà rơi nước mắt: "Cảm ơn
Trần Mặc ra khỏi phòng thì nhìn về phía Cam Thành: "Bây giờ cho ta xem chương trình mà cô ấy viết ra đi
Hắn vừa mở miệng thì Cam Thành đã lập tức dẫn hắn đi vào một căn phòng
Hiện tại Trần Mặc muốn ra tay giúp đỡ, hắn ta cầu còn không được đây

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.