Khi Lâm Thư chuẩn bị rời đi thì một chiếc xe liền dừng lại trước mặt cô
Lâm Thư đơ người, ngước mắt nhìn người trên xe bước xuống, đó chính là Trần Mặc và Tiểu Ngư, ân nhân của cô
“Xin chào.”
Trần Mặc cười
“Chào các ngươi, cảm ơn.”
Lâm Thư cúi thấp đầu: “Ta nhất định sẽ báo đáp ngươi.”
“Lần trước ngươi đã nói cảm ơn rồi, cho nên không cần báo đáp nữa.”
Trần Mặc nói: “Lần này ta có chút chuyện muốn nói với ngươi.”
“Ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ làm.”
Lâm Thư nói
“Đây là năm mươi vạn, mật khẩu là sáu số cuối của số thẻ, cho ngươi.”
Trần Mặc lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng đưa cho Lâm Thư
Khi nhìn thấy thẻ ngân hàng, Lâm Thư nghĩ đến điều gì đó, hai má trở nên đỏ bừng, cô cắn môi nhìn Tiểu Ngư mà không đưa tay ra nhận
“Đây là tiền để mua phần mềm của ngươi, công ty chúng ta muốn thu mua chương trình diệt virus của ngươi.”
“Ồ…ồ.”
Nhận ra sự hiểu lầm, Lâm Thư vội vàng, hai má càng đỏ hơn nữa: “Lần này các ngươi giúp ta, phần mềm đó ta tặng cho các ngươi, ta không cần nữa.”
Trên miệng thì nói như thế nhưng ánh mắt của Lâm Thư vẫn dán vào thẻ ngân hàng
Cô rất ao ước số tiền kia để chữa bệnh cho em trai
Trần Mặc không thu lại thẻ ngân hàng
“Vậy thì coi như ta cho ngươi mượn, sau này trả lại ta sau.”
“Nhưng mà ta không có tiền trả lại.”
Lâm Thư cảm động
“Vậy thì bán mình để gán nợ…”
Trần Mặc vừa nói xong thì hét lên một tiếng đau đớn, hắn suýt nữa thì bật dậy ngay tại chỗ, còn Tiểu Ngư ở bên cạnh thì đang trừng mắt nhìn
“Hắn nói đùa đấy, ý của hắn là nếu như ngươi đồng ý thì có thể vào công ty Kiến Hành Quân để làm việc, số tiền này sẽ coi là tiền lương mà chúng ta thanh toán trước cho ngươi.”
“Ta có thể vào công ty Kiến Hành Quân làm việc sao?”
Vẻ mặt Lâm Thư kinh ngạc, hai mắt đỏ hoe
“Ngươi đã học ngôn ngữ lập trình bằng chữ Hán rất tốt, hoàn toàn có thể gia nhập công ty
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều, ngươi cần phải học đại học trước, sau này nếu ngươi có thời gian thì hãy giúp công ty phát triển phần mềm
Đối với vị trí lập trình viên phần mềm cao cấp của công ty chúng ta, mức lương khởi điểm là năm vạn.”
“Cảm ơn…cảm ơn
Ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi.”
Lâm Thư cầm lấy thẻ ngân hàng trong tay Trần Mặc, trong mắt hiện lên vẻ cảm kích cùng sự phức tạp
“Không cần cảm ơn ta, tự tin lên một chút, ngươi rất xuất sắc.”
Nhìn thấy bóng lưng Trần Mặc và Tiểu Ngư rời đi, Lâm Thư giữ chặt thẻ ngân hàng, nước mắt không ngừng rơi: “Ta làm trâu làm ngựa cũng sẽ báo đáp ngươi.”
Nói xong, Lâm Thư chạy về nhà với chiếc thẻ ngân hàng trên tay
Trên đường đi, Tiểu Ngư ôm lấy cánh tay Trần Mặc, ánh mắt vô cùng bất thiện: “Bán mình gán nợ
Ta ăn của ngươi, sống với ngươi, có cần phải bán thân trả nợ không?”
“Con mèo nhỏ nhà ngươi đã là của ta rồi.”
Trần Mặc cười
“Ai là của ngươi?”
Vẻ mặt tức giận ban đầu của Tiểu Ngư lập tức biến mất, cô lập tức nở nụ cười ngọt ngào
Đối với những lời yêu thương của Trần Mặc thì khả năng miễn nhiễm của cô là con số không
(Tiểu Ngư simp chúa… )
“Còn không phải sao
Vậy thì tiếp tục cố gắng, tối nay ta muốn ăn cá, gào gào…”
Bên trong phòng khách sạn
Tiểu Ngư mặc đồ ngủ, cô vừa ăn đồ ăn vặt vừa yên lặng ngồi trên ghế sofa xem tivi, trong khi Trần Mặc đang ở đằng sau sấy tóc giúp cô
Mỗi lần Tiểu Ngư gội đầu xong, chỉ cần có Trần Mặc ở bên cạnh, thì hắn sẽ luôn luôn giúp cô sấy tóc, tuy chỉ là chuyện nhỏ nhưng đây lại là cách ân ái của hai người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Trần Mặc này, ngươi biết Cục Công An sẽ nhờ chúng ta giúp chuyện virus lần này phải không?”
Tiểu Ngư hỏi chuyện đang thắc mắc trong lòng
Khi chính quyền thành phố Giang Nam liên lạc, thật ra bọn họ đã đến đây trước rồi, đi cùng với hai người còn có cả luật sư Lý
Trần Mặc giống như đã biết trước chính quyền thành phố Giang Nam sẽ đề nghị công ty Kiến Hành Quân hỗ trợ kỹ thuật
“Ta có năng lực tiên tri đó, ngươi có tin không?”
“Tin ngươi mới lạ.”
Tiểu Ngư nói
“Thực ra ta cũng không ngờ bọn họ sẽ nhờ chúng ta hỗ trợ kỹ thuật
Chuyến đi lần này của ta tới đây có hai mục đích.”
Trần Mặc giải thích: “Đầu tiên là đưa ngươi đi du lịch vài ngày, gần đây ta thấy ngươi rất mệt mỏi, ngươi nên nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt.”
Ánh mắt Tiểu Ngư Vũ lộ ra vẻ vui mừng khi nghe được sự quan tâm trong lời nói của Trần Mặc
“Thứ hai là ta muốn giúp cô gái kia một lần
Chỉ trong vài tháng mà cô ấy đã hiểu rõ ngôn ngữ lập trình chữ Hán như vậy, đúng là một tài năng hiếm có
Nếu chúng ta giúp cô ấy một tay, cô gái này chắc chắn sẽ là một cao thủ lập trình trong tương lai
Với lại, thật ra con virus này có chút đặc biệt.”
“Có gì đặc biệt?”
Tiểu Ngư hỏi
“Con virus này là loại bán thông minh
Phần mềm của cô ấy có một đoạn mã thuộc hệ thống trí tuệ nhân tạo, cho nên tốc độ lây lan của con virus này rất đáng sợ
Ngay từ khi ở thành phố Tân Hải, ta đã có can thiệp vào sự cố lần này, nếu không thì một nửa không gian mạng của thành phố Giang Nam đã bị xâm nhập rồi.”
“Nghiêm trọng đến như vậy sao?”
Tiểu Ngư sửng sốt
“Đó là lý do tại sao ta nói cô gái kia là một nhân tài, cô ấy vậy mà viết ra được code trí thông minh
Nếu chúng ta không giúp cô ấy, cuộc sống của cô ấy sẽ bị hủy hoại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một bước lên thiên đường, cũng có thể là một bước dẫn đến địa ngục, giống như việc lập trình vậy, nếu ngươi viết sai vài dòng code thôi, nó sẽ biến từ phần mềm diệt virus thành một con virus ngay.”
“Ngươi giúp người ta, rồi để người ta bán mình gán nợ cho ngươi chứ gì?”
Tiểu Ngư nói giọng chua ngoa, cười như không cười nhìn Trần Mặc: “Đi du lịch với ta là giả, giúp cô gái đó mới là mục đích thật sự của ngươi khi đến đây lần này phải không?”
“Ui da
Sao ta nghe có mùi chua đâu đây vậy nè
Vị giấm chua đó.”
Trần Mặc để máy sấy tóc xuống, hít hít mấy cái trên người Tiểu Ngư
“Tránh ra, ta không có ăn giấm đâu.”
Tiểu Ngư mặt đỏ bừng đẩy đầu Trần Mặc ra
Trần Mặc ôm Tiểu Ngư vào lòng, để cô ngồi lên đùi mình: “Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết xong rồi, ngày mai ta đưa ngươi đi thăm thú xung quanh, nghe nói phong cảnh ở thành phố Giang Nam rất đẹp, có điều đêm nay ta phải ăn món cá chua ngọt đã.”
“Ngươi..
ưm ưm ư...”
Tiểu Ngư từ bỏ chống cự, cô để mặc cho Trần Mặc ôm vào phòng