Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2012: Cực phẩm thế gian (1)




Trong tiếng gọi của bà Lâm, Lâm Vi Vi mở cửa phòng mình ra, khi đối mặt với mẹ mình, trên mặt cô đầy vẻ oán trách, gần như không thể nhịn được nữa
Con gái nhìn mẹ ruột tới vẻ mặt như vậy cũng là bị ép cho nóng nảy rồi
- Mẹ, ở trong mắt mẹ, con gái kém cỏi tới mức phải tìm một người đàn ông như vậy sao?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Vi Vi bi thương căm phẫn hạ giọng nói
Mẹ Lâm thấy vẻ mặt con gái như vậy cũng có chút xấu hổ, áy náy
Bà Lâm cũng không hài lòng lắm về người đàn ông kia, nhưng dù sao cũng đã đồng ý, còn là do người bạn của mình giới thiệu tới, cũng đến cửa nhà mình rồi, chẳng lẽ không gặp mặt đã đuổi người ta đi
Như vậy thật sự không phải phép lắm, hai người bọn họ đều là phần tử trí thức cao cấp, chắc chắn không bỏ được mặt mũi như vậy
- Tốt xấu gì cũng gặp mặt một lần đã
Dù sao cũng là người do dì Lâm con giới thiệu tới, người cũng tới rồi
Bà Lâm nói càng lúc càng nhỏ, vẻ mặt đầy cầu xin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Vi Vi không lên tiếng
Bà Lâm hạ quyết tâm, nói:

- Hôm nay con cứ gặp mặt, không hài lòng thì chúng ta lại nói sau
Cùng lắm thì..
năm nay mẹ không nhắc tới chuyện đi xem mắt với con nữa
Bà Lâm vừa nói vậy, Lâm Vi Vi cảm thấy điều kiện này có thể tiếp nhận được, vẻ mặt không tình nguyện lắm nhưng vẫn khẽ gật đầu
- Cô gái nhỏ của mẹ, con đừng nhăn nhó nữa, cho mẹ chút mặt mũi mà mỉm cười lên đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà Lâm cầu xin
Lâm Vi Vi hơi nhếch môi lộ ra hàm răng trắng, toàn bộ cho rằng mình đã lộ ra vẻ tươi cười
Bà Lâm không đành lòng nhìn, vội vàng gật đầu:

- Đi thôi đi thôi, vậy cũng được rồi
Nói xong, hai mẹ con cùng đi về phía phòng khách
Khi bà Lâm đi gọi Lâm Vi Vi, ông Lâm đang mở cửa
Sau khi cửa mở, bên ngoài có một người đàn ông đang đứng
Lúc vừa nhìn thấy người kia, ông Lâm còn tưởng rằng đó là phụ huynh của đối phương tới
Người kia hơi hói, quần áo cũng có vẻ già nua, nhìn thoáng qua lại có vẻ lớn tuổi
So sánh xuống, ông Lâm cảm giác mình ăn mặc còn t thời trang trẻ trung hơn nhiều
Ông Lâm suýt nữa muốn gọi đối phương một tiếng "Anh"
- Ngài là ngài Lâm à
Tôi là Tiểu Trần
Đối phương cười ha hả nói một câu, làm cho ông Lâm cuối cùng mới ý thức được người tới này là ai
Đây là đối tượng lớn hơn con gái của tôi bảy tám tuổi, tính giới thiệu cho nó sao
Ôi mẹ ơi
Đây thật sự là tìm ba cho con gái của tôi thì có
Ông Lâm lập tức không hài lòng, nhưng trên mặt vẫn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười
- Tiểu Trần..
A, tới rồi, mau vào đi
Ông Lâm điều chỉnh tâm trạng, nói với đối phương
Tiểu Trần kia đi vào nhà họ Lâm và nhìn xung quanh, trong ánh mắt vô cùng thỏa mãn với căn nhà lớn này, quả thật rất đẹp
Sau đó, Tiểu Trần mới nhìn thấy ông Lâm bên cạnh đang quan sát hắn, lập tức cười và giơ tay lên
Hóa ra trong tay hắn còn cầm một cái túi xanh, nhưng nhìn tỉ lệ những quả quýt bên trong không tốt lắm, giống như loại hoa quả được bán tống bán tháo khi hết hàng
- Tôi có mang cho ngài chút hoa quả để thể hiện sự tôn trọng
Tiểu Trần mỉm cười nói
Ông Lâm liếc nhìn, khóe miệng giật giật một cái, cười khan nói:

- Cậu xem..
Tới thì tới, còn mang theo quà làm gì..
Lần đầu đi tới nhà người khác, còn là gặp mặt, không nói chuẩn bị một giỏ quà, mua thêm chút hoa quả cũng tốt, cầm một túi quýt nhìn đã không đẹp mắt, tồi tệ nhất là có vẻ như hàng còn sót lại.
Ông Lâm cũng là một người có tu dưỡng, cho dù trong lòng không vui nhưng không thể hiện ra mặt, vẫn mời Tiểu Trần này vào trong phòng khách
Tiểu Trần này còn không mở mắt, vẫn nói chuyện với ông về chuyện túi quýt
- Bây giờ hoa quả đắt tiền thật
Còn hơn cả thịt rồi
Dân chúng bình thường sắp ăn không nổi nữa
Ngài xem tôi mua những thứ này được giảm giá, rẻ tới hai đồng đấy
Tiểu Trần không ngừng nói
Dường như hắn cảm thấy nói vậy mới thể hiện ra mình có năng lực trong cuộc sống vậy
Ông Lâm hàm hồ ứng phó
Trong khi nói chuyện, Tiểu Trần còn nhìn xung quanh căn phòng lớn của nhà họ Lâm, khen:

- Nhà này của ngài thật lớn, rộng rãi, cho dù có thêm vài người vào ở cũng không chật
- Đúng vậy
Ông Lâm thuận miệng nói
- Nhưng phải nói là đoạn đường đi qua nhà ngài thật sự không giống với chỗ tôi
Mặc dù nhà chúng tôi bây giờ là khu căn hộ cũ, chỉ có mấy chục mét vuông nhưng cũng là trung tâm thành phố, qua mấy năm nữa chắc hẳn cũng sẽ được khai thác, vậy chẳng phải sẽ mua được tám, mười nhà sao
Tôi là nhân viên nhà nước có biết được thông tin, không đến mấy năm, chính phủ sẽ cho di dời khu vực của chúng tôi
Tiểu Trần nói như thật
Khi nói chuyện, Tiểu Trần đi vào trong, bước đi chân cao chân thấp làm ông Lâm nhìn thấy lại đau đồng
Nghe nói là khi bị tai nạn lao động, Tiểu Trần kiên quyết không lùi bước, ngược lại cũng bởi vậy mà có chút công lao
Từ ngoài cửa tới phòng khách, Tiểu Trần vẫn nói không ngừng về giá trị căn nhà của hắn
Ông Lâm cũng không hiểu lắm, thuận miệng trả lời:

- Nhà tôi là do con gái của tôi mua
Một câu nói làm Tiểu Trần phát hiện ra đề tài mới
- Con gái mỗi ngày ra bên ngoài bôn ba, xuất đầu lộ diện thật ra không tốt, tôi vẫn cảm thấy phụ nữ Trung Quốc chúng ta vẫn nên ở nhà rửa bát chăm con thì hơn
Tiểu Trần không ngừng nói ra ý kiến của mình:

- Ngài nói sao
Trong khi nói chuyện, bọn họ đã đến phòng khách
Ông Lâm cũng lười trả lời vấn đề này
Dì Lâm đang ngồi ở trên sô pha, mỉm cười cao giọng nói:

- A, Tiểu Trần tới rồi à, đúng giờ nhỉ
- Đúng vậy, dì Lâm, người trong biên chế chúng tôi coi trọng nhất là quan niệm thời gian
Tiểu Trần lập tức mỉm cười nói, giọng điệu như mình là lãnh đạo lớn vậy
- Nhanh tới đây ngồi đi
Dì Lâm đánh tiếng với Tiểu Trần
Lúc này, Lâm Vi Vi và bà Lâm cũng vào phòng khách
Thật ra, vừa rồi, mẹ con bọn họ đều nghe được những lời trưởng giả của Tiểu Trần
Lúc đó Lâm Vi Vi đã nhíu mày, cong môi, vẻ mặt ghét bỏ
Cho dù Bà Lâm nghe cũng cảm giác không lọt tai, nhưng vẫn nhìn con gái khẽ lắc đầu, ra hiệu cho cô kìm chế
Tiểu Trần kia vừa muốn ngồi xuống lại nhìn thấy mẹ con Lâm Vi Vi, ánh mắt nhìn Lâm Vi Vi chằm chằm không rời mắt
Lâm Vi Vi không chỉ rất đẹp, hơn nữa còn có khí chất, nhiều năm làm việc tiếp xúc với giới thượng lưu, làm cho cô lộ ra cảm giác khác hẳn với những cô gái bình thường
Tiểu Trần thấy vậy, mắt cũng mở to, đầy vẻ háo sắc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.