Không gian bên ngoài, chiến đấu giữa thần văn giả và Tinh Không hung thú đang không ngừng nghỉ mà tiến hành
Không ngừng có thần văn giả truyền tới tin tức đột phá
Trên một tòa cổ thành phế tích, hai thần văn giả giết chết một con Tinh Không hung thú cuối cùng trong cổ thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy nghìn mảnh vỡ thần văn lực đủ loại màu sắc bị hai người hút tới trước mặt
Một thần văn giả trong đó nói: “Đại ca, tòa thành trước tất cả mảnh vỡ thần văn lực đều bị ta dùng rồi, lần này tất cả mảnh vỡ đều để ngươi hấp thu đi.”
Thần văn giả được gọi là đại ca gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu hấp thu mảnh vỡ thần văn lực
Một thần văn giả khác thì cảnh giác nhìn chăm chú xung quanh, để ngừa phát sinh tình huống bất ngờ
Hai người một đường trợ giúp lẫn nhau, không ngừng săn giết Tinh Không hung thú, thông qua mảnh vỡ thần văn lực để tăng lên thực lực
Chỉ một tháng ngắn ngủi, hai người cũng đã từ chiến đế cấp năm mươi lăm tăng lên tới cấp bảy mươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loại tốc độ tăng lên đáng sợ này, ở bên ngoài Vũ Trụ chi thành là hoàn toàn không có khả năng xuất hiện
Nhưng ở trong này lại đơn giản giống như ăn cơm đi ngủ vậy
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần văn giả đang ngồi khoanh chân, khí thế trên người liên tục tăng cao, ngay sau đó, uy áp cường đại phóng ra
Thần văn giả bảo vệ bên người lập tức chúc mừng: “Chúc mừng đại ca, đột phá tới cấp bảy mươi mốt.”
Nhưng mà đáp lại gã, chính là trầm mặc của đối phương
Thần văn giả đang bảo hộ không nghi ngờ gì, còn cho rằng đối phương chỉ là đang làm quen với biến hóa tăng cấp của bản thân
Thần văn giả được gọi là đại ca kia chậm rãi ngẩng đầu, thần thái trong mắt lúc sáng lúc tối, tựa như đang mê mang giãy dụa
Đột nhiên, miệng của gã lộ ra một nụ cười tà mị, sát ý trong mắt đột nhiên dâng lên
Bên ngoài Vũ Trụ chi thành, giết chóc không ngừng diễn ra trên mặt đất
Từ lúc bắt đầu, khi hiệu quả của mảnh vỡ thần văn lực bị phát hiện kia
Sinh linh của nguyên vũ trụ và Tinh Không hung thú đã tiến vào cục diện không chết không thôi
Cảm giác có thể trở nên mạnh hơn quá đơn giản như vậy, thực sự khiến cho thần văn giả mê say
Cho dù có một bộ phận thần văn giả phát hiện dị thường, thì cũng đã quá muộn
Thần văn giả bị ăn mòn rồi rơi vào hắc ám, đã không còn khả năng quay đầu
Vì thế, những người cùng xông pha vào Vũ Trụ chi thành, từ bạn bè, người yêu, người thân, không biết khi nào có thể trở tay cho người tín nhiệm mình nhất một đao
Đây là tu la tràng, là tu la tràng do thiên ma ngoại vực tạo ra
Sinh linh tiến vào đây, không ai có thể trốn thoát
..
Thành Trác Lộc vẫn còn khoảng cách rất xa
Con đường phía trước tràn ngập sương mù
Cố Trường Khanh cố ý thông qua trùng động tìm ra không gian tiết điểm của thành Trác Lộc
Nhưng cuối cùng vẫn thất bại
Tiên hiền của Nhân Tộc có vẻ cũng không muốn khiến cho quá trình của bọn họ quá mức thuận lợi
Lại qua ba ngày, trên mặt đất có càng nhiều biến hóa
Cố Trường Khanh và đám người Hoàng Đế đi tới trước một con sông lớn
Trước đó ở trong Vũ Trụ chi thành cũng không phải chưa từng nhìn thấy sông
Nhưng tất cả các con sông đều là vô cùng khô hạn, không có dấu vết của nước
Nhưng mà dòng sông trước mắt lại có nước
Mặt sông yên tĩnh, không hề gợn sóng
Thậm chí cũng không có dấu hiệu của dòng chảy
Tựa như một mỹ nhân đang ngủ say, bình yên tốt đẹp
Mặt sông không biết rộng bao nhiêu, nơi cuối cùng tầm mắt có thể thấy được lại là sương mù mờ mịt
Cho dù hiện tại thần niệm của Cố Trường Khanh đã đủ cường đại, nhưng cũng không thể đột phá sương mù để nhìn được phong cảnh ở chỗ xa hơn
Những sương mù này có lai lịch gì, vì sao lại có hiệu quả ngăn cách thần niệm mạnh như vậy
Cố Trường Khanh muốn bắt giữ một ít sương mù tới để tham khảo một chút, nhưng lại thất bại
Đừng nói là tra xét sương mù, ngay cả bắt giữ chúng nó cũng không làm được
Điều này khiến cho Vũ Trụ chi thành càng tăng thêm vài phần sắc thái thần bí
Những tiên hiền của Nhân Tộc rốt cuộc để lại bao nhiêu bí mật trong Vũ Trụ chi thành
Một đường đi tới, trong lòng Cố Trường Khanh ngày càng tràn ngập kính ý với bọn họ
Mấy người Trương Hổ sau khi tra xét mọi nơi một phen, cũng không có thu hoạch gì mà trở lại
Cố Trường Khanh cũng không tính toán trì hoãn thời gian, mọi người bay lên không trung, bay về phía bờ sông bên kia
Sông lớn dưới chân vốn không hề thu hút quá nhiều sự chú ý của Cố Trường Khanh
Nhưng sau khi bay một lát, dưới chân mọi người vẫn như trước là mặt sông yên tĩnh
Cố Trường Khanh nhíu mày, nhìn thoáng qua phía sau
Bờ sông đã sớm biến mất trong tầm mắt, bị sương mù che khuất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xung quanh, ngoại trừ mặt sông dưới chân thì không còn thứ gì khác
“Tinh đế bệ hạ, có chút không thích hợp.”
Hoàng Đế dừng lại, cảnh giác nhìn nước sông dưới chân.”
Thấy thế, tất cả mọi người ngừng lại
“Tất cả đừng cử động, ta đi xuống tra xét một chút.”
Cố Trường Khanh dặn dò, ở đây hắn cũng không yên tâm để cho bọn Trương Hổ đi
Tuy rằng mỗi người bọn họ đều có thực lực cực mạnh, nhưng vẫn không thể khinh thường
Người mạnh nhất ở đây chính là hắn, tiếp theo là Hoàng Đế
Để Hoàng Đế ở lại chung với bọn họ, cho dù có gặp phải vấn đề, bằng vào thực lực và kinh nghiệm của Hoàng Đế thì cũng đủ để đối phó
Cố Trường Khanh đáp xuống mặt sông, ngẩng đầu, thân thể của mấy người Hoàng Đế đã có chút hư ảo, nhưng vẫn còn ở trong tầm mắt như trước
Nước sông vẫn lặng yên như lúc ban đầu, cũng không bởi vì Cố Trường Khanh đến mà nổi lên gợn sóng
Cố Trường Khanh tò mò ngồi xổm xuống, muốn vốc lên một chút nước, nhưng khiến hắn không ngờ được là, tay đưa vào giữa sông nhưng lại vơ phải khoảng không
Trong sông, cái gì cũng không có
Cố Trường Khanh tản ra thần niệm, lại rõ ràng có thể cảm ứng được nước sông có tồn tại
Tiến vào Vũ Trụ chi thành, chuyện kỳ dị gặp phải cũng không phải một hai chuyện
Cố Trường Khanh nghĩ một lát, trực tiếp tiến vào trong sông
Nhưng mà Cố Trường Khanh đang ở trong lòng sông, bên người tựa như có nước, nhưng lại không đụng được tới nước sông
Tuần tra hồi lâu, cuối cùng Cố Trường Khanh vẫn không phát hiện được gì, hắn đành phải quay trở lại lên bờ, đúng lúc này, hắn chợt phát khí tức của mấy người Hoàng Đế đã biến mất