“Thăm dò hoàng đế có thể khoan dung nàng đến mức nào, hay là thăm dò hoàng đế thật sự dung túng nàng, hay là muốn nuôi phế nàng?” Ngôn Thập An lắc đầu: “Ta không xác định, nàng có tâm tư kia, ta không dám cùng nàng đi quá gần.” “Cũng may mắn nàng không phải dựa vào thân phận công chúa để ép buộc người, nếu không cửa ải này ngươi liền không dễ chịu.” Thời Bất Ngu lại hỏi: “Nàng cùng Đại công chúa quan hệ thế nào?” “Cả triều đều biết tỷ muội họ không hợp, mỗi lần gặp mặt Thanh Hoan tất yếu tìm Đại công chúa không thoải mái, Đại công chúa thì nhường nhịn rất nhiều.” “Không hợp từ khi nào?” “10 năm trước, Thanh Hoan 16 tuổi đi một chuyến đến phủ Đại công chúa, chẳng biết tại sao lại đại náo một trận, rồi từ đó không còn qua lại
Đại công chúa đã cầu hòa, đưa đi đồ vật không ngoại lệ đều bị Thanh Hoan ném ra ngoài cửa.” Thời Bất Ngu đột nhiên cười, một người gọi Thanh Hoan, một người gọi Đại công chúa, thân sơ xa gần đã hiển lộ ra
“Ngươi không thích Đại công chúa?” Ngôn Thập An trầm mặc một lát: “Lúc phụ thân qua đời, nàng đã 12 tuổi, là hài nhi được phụ thân sủng ái và chiếu cố nhiều nhất, nhưng nàng lại là người nhanh nhất quên phụ thân
Một lòng nịnh nọt hoàng đế, gả cho người hoàng đế an bài, sinh con dưỡng cái, hưởng hết phú quý quyền thế
Nàng nhìn như khắp nơi nhường nhịn Thanh Hoan, nhưng lại đem tất cả sự nhường nhịn chịu thiệt đó đều thể hiện ra bên ngoài, biết rõ Thanh Hoan không thu đồ của nàng, mỗi năm bị ném, vẫn là mỗi năm đều đưa
Kết quả là Thanh Hoan mang tiếng bất kính trưởng tỷ, còn nàng, sau đó nhất định được hoàng đế ban thưởng đủ loại để trấn an.” Điều này quả thực là, rồng sinh chín con, mỗi con một khác biệt
Thời Bất Ngu nghĩ nghĩ, chuyển sang một mạch suy nghĩ khác: “Có khả năng hay không hai người là đang diễn trò?” “Không phải.” Ngôn Thập An lắc đầu: “Phi tử còn sống sót trong hậu cung tiên hoàng không còn mấy người, thân phận cao nhất là mẫu thân ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh Hoan từ trước tới giờ không đi mời an, nhìn thấy trong hoàng cung cũng sẽ tránh đi, với tính tình của nàng hẳn là hận mẫu thân năm đó đứng về phía hoàng đế trợ hắn lên ngôi
Đại công chúa làm việc hoàn toàn trái ngược với tính cách hòa nhã vui vẻ của mẫu thân
Mẫu thân nói ngay từ đầu Đại công chúa coi nàng như chỗ dựa, đối với nàng còn có hai phần thực tình, nhưng sau khi thành thân thì năm này qua năm khác tình cảm lại càng nhạt, rồi đến về sau dứt khoát liền trái ngược, ngay cả trước mặt mẫu thân ta cũng bày ra phong thái Trưởng công chúa
Sau khi các nàng tỷ muội cãi nhau, mẫu thân muốn khuyên giải, Đại công chúa lại nói: chìm đắm vào chuyện đã qua thì có ích gì cho nhân sinh.” Chương 40: Tứ thông thành biến “Ta biết đại khái tại sao các nàng lại trở mặt.” Thời Bất Ngu khẽ cười một tiếng: “Đại công chúa nhìn là cái lợi trước mắt, chuyện cũ sớm bị nàng không để tâm, một lòng vì chính mình tranh thủ lợi ích càng nhiều
Thanh Hoan lại luôn ghi nhớ phụ thân mình là ai, nàng cho là tỷ tỷ máu mủ ruột rà cũng nghĩ như vậy, lại không ngờ tỷ tỷ đã sớm không còn đồng hành
Hoàng đế biết nguyên nhân bọn họ cãi nhau không?” “Không thấy hoàng đế có làm gì, chắc là bị Đại công chúa che đậy
Nàng hiểu Thanh Hoan, nếu là nàng dám làm cho Thanh Hoan không dễ chịu, Thanh Hoan có thể kéo nàng cùng chết.” Thời Bất Ngu có chút cảm khái: “Thanh Hoan thật sự là tốt tính.” Ngôn Thập An cảm thấy, cũng là.....
Chỉ có thể nói là may mắn
“Hôm nay trong triều, hoàng đế bởi vì một chuyện nhỏ đã phát lạc Thái sư, để hắn bế môn tư quá ba ngày.” Đối diện với ánh mắt cô nương, Ngôn Thập An nói: “Vừa mới nhận được tin tức, Tướng quốc phái ra bốn chi nhân mã ra khỏi thành, đều là đi về hướng bến tàu Đào Liễu Huyện.” Đó là lối đi giả do Thời Bất Ngu sắp đặt, đối phương đã mắc câu, đang truy tra theo hướng đó
“Từ bến tàu kia có thể đi qua nhiều chỗ, ta ngược lại muốn xem xem bọn hắn có thể tra ra cái gì, bất quá ta cũng nhìn ra một vài điều rồi.” Thời Bất Ngu ngồi thẳng thân thể: “Chương Tướng quốc là thanh đao trong tay hoàng đế.” “Nói cách khác, là hoàng đế muốn diệt Trung Dũng Hầu phủ cả nhà.” Ngôn Thập An nhíu mày: “Thật chẳng lẽ là bởi vì Trung Dũng Hầu đã tra được điều gì khiến hoàng đế biết được?” “Đây chỉ là suy đoán của chúng ta, chưa chứng minh được gì, chờ một chút
Một ngày chưa bắt được người Thời gia, hắn một ngày không được yên ổn, chẳng cần làm gì cả, hiện tại quyền chủ động đang nằm trong tay chúng ta.” Thời Bất Ngu mắt sáng lên: “Nói không chừng, chúng ta còn có thể làm chút gì đó để ‘dẫn xà xuất động’!” Ngôn Thập An nghe theo liền cảm thấy trong lòng khẽ động: “Ví như?” “Không vội, để bọn hắn đi trước tìm người, chờ bọn hắn tìm mệt, lại cho bọn hắn một viên đường ăn.” Là đường, hay là thạch tín bọc đường
Ngôn Thập An nhìn vẻ mặt hứng thú bừng bừng, hận không thể lập tức liền đi tạo mấy viên đường lúc cô nương, trong lòng lại cũng ẩn ẩn sinh ra chút chờ mong, hắn đã bị động quá lâu rồi
*** Tháng sáu trời thay đổi thất thường, một khắc trước còn mặt trời chói chang, sau một khắc đã là mưa to mưa như trút nước, cuối cùng cũng làm cho cái nóng liên tục tăng lên dịu xuống chút, Thời Bất Ngu tham lam nhìn mấy ngày thoại bản cuối cùng cũng bị a cô không thể nhịn được nữa đuổi ra khỏi cửa
Trong kinh phồn hoa, khắp nơi náo nhiệt
Chỗ này có người múa đao, chỗ kia có người ném thẻ vào bình rượu, nàng còn nhìn thấy một con khỉ con phối hợp với chủ nhân hát vở kịch lớn
Chủ nhân nói đến tình cảm dạt dào, con khỉ đến lúc nên lăn thì lăn, nên chống nạnh thì xiên eo, thỉnh thoảng lại đi bát tự bước, chọc cho người xung quanh cười ha hả, khi nó giơ mũ rơm ra thu tiền thưởng, mọi người cho đến độ rất hào phóng
Thời Bất Ngu liền từ trong túi tiền của a cô bắt một nắm lớn bỏ vào
“Nghe nói tửu lâu này tay nghề không tệ, cô nương có muốn thử xem không?” Thời Bất Ngu vừa vặn đói bụng, vừa đi về phía quán rượu vừa cười như một kẻ xấu: “Không ăn hết được thì mang một phần trở về cho Ngôn Thập An ăn.” Vạn Hà vẫn dung túng: “Mỗi món đều gọi một phần.” Thời Bất Ngu lập tức tâm trạng rất tốt, mặc kệ có ngon hay không, giờ phút này đều đánh cuộc không ăn ngon, nhất định phải mang một phần cho Ngôn Thập An ăn, còn phải ngay trước mặt Ngôn Tắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáng tiếc phần tâm trạng tốt này cũng không thể kéo dài quá lâu
Một cái bàn bên cửa sổ vừa vặn để trống, Thời Bất Ngu gọi đồ ăn ngon ăn, từ trên cao nhìn xuống con phố rộng rãi bên dưới, ngay cả nàng cũng không thể không cảm thán sự rộng lớn, đại khí của kinh thành, chẳng trách nhiều người như vậy tâm tâm niệm niệm muốn tới kinh thành này mở ra khát vọng
“A cô......” Vạn Hà đột nhiên đứng lên, nâng cửa sổ lên cao nhất cúi người ra bên ngoài nhô ra thân đi
Thời Bất Ngu im lặng chờ đợi
Rất nhanh, Vạn Hà lùi về, thấp giọng cáo tri: “Cô nương, là lính liên lạc!” Lính liên lạc, chỉ có thể khiến Thời Bất Ngu nghĩ đến hai chữ chiến báo
Rất nhanh, lờ mờ một tiếng “Người đi đường tránh lui” lọt vào tai, ngay sau đó chính là tiếng vó ngựa dồn dập, nàng đứng dậy nhìn về phía đường cái, lính liên lạc được bốn kỵ sĩ phía trước sau hộ tống giơ cao chiến báo trong tay, giọng khàn khàn, lại đinh tai nhức óc.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]