Xảo Liên nghe con gái nhỏ giọng thì thầm kể lại, đều sững sờ
Chuyện con gái nói, nàng mờ mịt vẫn còn chút ấn tượng, khi đó Nhiễm Nhiễm cũng chỉ mới sáu tuổi đầu
Thế mà nàng trong lòng lại thấu hiểu tất cả
Nghĩ đến Nhiễm Nhiễm sau này, dường như đích thật là bớt đi chút tính tình ham chơi của con nít, tuy thân thể không tốt, nhưng luôn luôn hết sức giúp đỡ nàng giặt quần áo, múc nước, còn có nấu cơm… Mặt khác, chính là khi nàng đi cầu y hỏi thuốc, Nhiễm Nhiễm luôn luôn khóc rống, nói thẳng không thích ăn thuốc, không cho phép nàng đi tiêu tiền mua thuốc
Nàng lúc đó còn tưởng rằng đứa nhỏ ghét thuốc đắng… Thì ra lại là nguyên nhân này…
Trong lòng Xảo Liên chua xót, lại bật khóc
Đứa nhỏ này hiểu chuyện đến vậy, là sợ cha mẹ không cần nàng sao
Lúc đó nàng còn nhỏ như vậy, nghe những lời này, hẳn là đã hoang mang sợ hãi biết bao
Thấy mẫu thân lại khóc, Nhiễm Nhiễm vội vàng lau nước mắt cho mẫu thân, sau đó nói: “Con lúc đó nhỏ, không dám cùng mẫu thân nói con biết, bất quá về sau lại cảm thấy không cần thiết nói, dù sao thân thể con quá yếu, ngay cả bà Vàng sát vách cũng nói, như con thế này không bán được mấy đồng bạc, cũng không cách nào cải thiện gia cảnh.” Khi đó Nhiễm Nhiễm thật ra còn rất động lòng muốn bán mình để cải thiện gia cảnh, vì thế còn cố ý hỏi bà Vàng sát vách, nàng có thân thích làm nha tử trong huyện thành, rõ ràng nhất giá cả thị trường
Kết quả bà Vàng nhìn Nhiễm Nhiễm nhỏ gầy như con gà con, nói cho nàng biết, như nàng thế này ai mua còn phải bỏ tiền mua thuốc thang chiếu chăn, chắc là bán không được
Nhiễm Nhiễm lúc này mới từ bỏ ý niệm này, ngoan ngoãn giúp đỡ mẫu thân làm chút việc nhà trong khả năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất quá chuyện xuất thân này, hai mẹ con các nàng tâm ý tương thông ai cũng không nhắc đến, vì sao Xảo Liên đến lúc then chốt này lại nhắc đến chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xảo Liên thật ra cũng không muốn, chỉ là ngay tại nửa tháng trước, người nhà mẹ nàng đột nhiên tìm tới cửa, nói là Phủ Nha phái người đến hỏi chuyện Xảo Liên trước đây sai người bổ sung hộ tịch cho hài tử
Hơn nữa, người nhà mẹ đẻ của Xảo Liên còn nói là bên trên có quý nhân tìm con, nếu tìm được người nuôi dưỡng, nguyện ý cho trăm lượng hoàng kim làm bồi thường
Khoản bồi thường này đủ để mua cả một thôn
Ai nghe thấy mà không thèm, hận không thể hài tử nhà mình là đứa bé được ôm về trước đây
Người nhà mẹ đẻ của Xảo Liên nghe được động lòng, liền đi đến Quan Nha, nói con gái nhà nàng trước đây có nhận nuôi một đứa bé, thế là người của Quan Nha liền một đường đi đến Tuyệt Phong Thôn
May mắn lúc đó Xảo Liên đi rất gấp, cũng không kịp thông báo người nhà mẹ đẻ, cho nên bọn họ còn chưa truy xét đến đây
Chỉ là ngay cả Quý trước đó vài ngày đến Lâm Huyện đi tiếp nhận công việc thợ mộc, vô tình gặp lại hương nhân cũ, nghe hắn nói đến những chuyện này, dọa đến thợ mộc vội vàng bảo hắn đừng nói ra chuyện gặp phải bọn họ ở đây, rồi trở về kể cho Xảo Liên
Không ngờ, người kia không giữ mồm giữ miệng, kết quả người nhà mẹ nàng trước tiên tìm đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần này đến tìm hài tử thế nhưng là người trong quan phủ, khác biệt với những kẻ áo đen áo hung thần ác sát trước đó, điều này nói rõ Nhiễm Nhiễm thật ra là con cái nhà giàu sang
Bây giờ người ta nguyện ý xuất ra trăm lượng hoàng kim để nhận thân, nếu như bọn họ không chịu nhận, chẳng phải là để Nhiễm Nhiễm tiếp tục sống uốn mình trong căn nhà nghèo khó của bọn họ
Tựa như Tiết Liên Quý đã nói, tương lai Nhiễm Nhiễm cho dù tu chân thành công, xuống núi trở về sau, khả năng cũng chỉ là lại tìm một công tượng hay nông phu mà gả
Xảo Liên càng nghĩ, mặc dù trăm phần không muốn, nhưng cảm thấy con gái đã lớn, chuyện này vẫn phải cáo tri Nhiễm Nhiễm, để chính nàng quyết định có trở về nhận thân hay không
Nhiễm Nhiễm an tĩnh nghe xong cha mẹ kể, không chút do dự lắc đầu: “Mẹ, con chỉ có mẹ cùng cha là một đôi phụ mẫu này, mặc kệ ai đến, con đều không nhận.” Nghe xong lời này của con gái, Xảo Liên cảm thấy nhiều năm yêu thương quả nhiên không sai, ôm lấy con gái, hai mẹ con lại nức nở một trận, khiến Tiết thợ mộc cũng không nhịn được đỏ vành mắt
Khi Nhiễm Nhiễm từ tiểu viện bên trong đi ra, ngẩng đầu một cái liền nhìn thấy sư phụ đang đứng tại đầu phố cách đó không xa dưới gốc cây um tùm
Lúc này đã vào xuân, trên cây nở đầy hoa lê say lòng người, những đóa hoa tuyết trắng làm nổi bật lên nam tử cao lớn dưới cây mang theo khí tức đặc biệt thu hút
Thanh phong phảng phất thổi đến, lay động trường sam của hắn, khiến ánh mắt người ta cũng như gió từng trận, không nỡ rời khỏi hắn…
Tô Dịch Thủy đang dùng một miếng bánh lấy từ nhà Tiết đút cho một con mèo ngồi xổm trên đầu tường, trông thấy Nhiễm Nhiễm đến, lúc này mới đứng dậy đón nàng
Hắn nhìn ra khóe mắt Nhiễm Nhiễm hồng hồng như vừa khóc qua, cũng không mở miệng hỏi, mà là đi một lúc sau, mới mở miệng nói: “Ngày mai, ta sẽ an bài Vũ Thần hộ tống cha mẹ của ngươi rời đi thôn trấn
Mười bốn sư thúc của ngươi ở nơi khác cũng có sản nghiệp, bọn họ sẽ đi nơi đó và được chăm sóc rất tốt.” Nhiễm Nhiễm không nghĩ tới sư phụ thế mà lại mở miệng bảo cha mẹ nàng rời đi, không khỏi hơi kinh ngạc, hỏi: “Vì sao?” Tô Dịch Thủy quay đầu nhìn nàng, thản nhiên nói: “Kẻ đến tìm ngươi tuyệt đối không phải cha mẹ ruột của ngươi, chỉ sợ dụng ý khó dò, nhân lúc bọn chúng còn chưa tìm tới trước, ngươi mau chóng để họ đi, nếu không hiểm nguy khó lường, ngươi lại phải khóc một trận.” Nhiễm Nhiễm cũng chẳng suy nghĩ gì nữa sư phụ sẽ nghe được nàng cùng cha mẹ đối thoại, cái gọi là tường vây, đối với người có tu vi thật sự mà nói, cũng không đáng kể là trở ngại
Chỉ là sư phụ tại sao lại chắc chắn nói, khoản thưởng trăm lượng hoàng kim kia khẳng định không phải do cha mẹ nàng ban tặng đâu
Có thể nàng hỏi lại Tô Dịch Thủy, Tô Dịch Thủy lại bước nhanh về phía trước, cũng không quá muốn trả lời bộ dáng, Nhiễm Nhiễm có chút khí muộn, cảm thấy sư phụ vòng vo quả thật… đáng giận
Đột nhiên, đầu óc Nhiễm Nhiễm lóe lên linh quang, đột nhiên biểu lộ quái dị mà nhìn xem Tô Dịch Thủy, chần chờ hỏi: “Sư phụ, Nhị sư thúc nói ngài năm đó vì để Mộc Tiên sư trùng sinh, đã từng mấy lần đi qua Tuyệt Sơn, mà trên ngọn Tuyệt Sơn kia lại là người không phận sự không thể vào, con lại vẫn cứ ở trên Tuyệt Sơn bị mẹ nhặt được… Ngài lỗi lạc anh tuấn như vậy, nhất định có rất nhiều nữ tử ngưỡng mộ, ngài năm đó có phải hay không cùng vị nữ tiên nào đó sinh ra… hài nhi…” Nhiễm Nhiễm thật ra muốn hỏi nhất chính là: “Con… là nữ nhi của ngài sao?” Chịu Tam sư tỷ bịa đặt ghi chép ân oán tiên tu nhi nữ dẫn dắt, Nhiễm Nhiễm nhất thời không khỏi nghĩ đến, sư phụ chắc chắn về thân thế của nàng như vậy, chẳng lẽ hắn trước kia liền biết nàng bị ném ở đó
Nghĩ tới sư phụ ngày bình thường đối với mình nghiêm khắc nhưng vẫn có yêu thương lo lắng, đây chẳng phải là diễn xuất của một lão phụ thân sao
Chẳng lẽ hắn lúc trước cùng vị nữ tiên nào đó tự định tình, sinh ra nàng, khổ vì không thể công khai cùng người, liền đưa nàng nhét vào trên Tuyệt Sơn, cho đến khi cha mẹ ôm nàng trở về?