Theo bọn hắn đi vào trong phòng, không cần đốt đèn, bốn phía liền trở nên trong suốt, thậm chí còn có ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào
Thải Điệp lượn lờ bay múa trước những đóa thược dược bên cửa sổ, thậm chí còn có tiếng trẻ thơ cùng mẫu thân vui đùa ầm ĩ mơ hồ vọng tới
Nhiễm Nhiễm trong lỗ mũi vẫn còn đầy mùi ẩm mốc từ Thủy Động, thân thể cũng không cảm nhận được ánh nắng ấm áp
Nàng trừng mắt nhìn liền hiểu ra: “Nơi này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
đều là ảo tưởng sao?” Cũng như lúc trước nàng xông nhầm vào nương tử Dược Điền của Dược lão tiên, nơi này hẳn cũng là một đoạn ký ức kết thành huyễn cảnh
Chỉ là không biết là vị thần tiên nào đã lãng quên ký ức của mình tại nơi đây
Ngụy Củ lúc này ngồi liệt trên mặt đất
Hắn vừa rồi toàn bộ dựa vào sức mình để ngăn cản côn trùng, bị đốt đến toàn thân trên dưới đều là những vết lỗ chỗ
Lúc này hắn cảm giác thân thể không làm lên khí lực, tự nhiên cảnh giác nhìn xem Nhiễm Nhiễm có ý định đánh lén mình hay không
Gặp Nhiễm Nhiễm không có đến gần, hắn lúc này mới lên tiếng nói: “Nơi này hẳn là một đoạn ký ức mà Đại Năng Thuẫn Thiên phong tồn
Nghe nói khi đại năng phi thăng, phải bỏ qua những vương vấn chốn nhân gian, cho nên phải phong tồn ký ức lại
Về sau còn có thể ngẫu nhiên đến nhìn xem.” Nhiễm Nhiễm nghe hắn nói như vậy cũng cảm thấy có lý
Trong ký ức này của Thuẫn Thiên dường như có nữ nhân và hài tử, xem ra hắn trước khi thành tiên cũng đã thành gia lập thất..
Đúng lúc này, từ ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng gọi: “Phu quân, ăn cơm đi!” Rồi sau đó là một chuỗi tiếng cười khanh khách của hài tử: “Cha, nếu không đến, Bảo Nhi sẽ ăn hết đùi gà!” Thế nhưng cánh cửa phòng kia từ đầu đến cuối không ai đẩy ra, mà tiếng gọi ầm ĩ như vậy thì lại lặp đi lặp lại một lần rồi một lần nữa..
Chỉ chốc lát sau, một con chim lông đỏ trên cổ mang theo răng lông tơ cong cong hình trăng lưỡi liềm màu trắng bay tới, nhảy nhót trên bệ cửa sổ
Lúc này, tiếng ca ru con ngủ của nữ tử truyền đến, âm thanh kia dịu dàng như một dòng nước uốn lượn tĩnh lặng trôi..
Chú chim nhỏ kia dường như cũng say mê trong tiếng ca, co mình lại thành một cục lông nhung nhỏ, an tĩnh nghiêng đầu lắng nghe
Có lẽ trước khi Thuẫn Thiên thành tiên, điều hắn không thể dứt bỏ nhất chính là vợ con của mình, thế nhưng trong đoạn ký ức mà hắn tận lực phong tồn này lại chỉ nghe tiếng mà không thấy một thân, từ đầu đến cuối đều không nhìn thấy mặt của nữ tử kia cùng hài đồng
Là điều gì đã khiến hắn ngay cả trong hồi ức cũng không dám nhìn mặt vợ con
Nàng không kịp nghĩ nhiều, tranh thủ ngồi xuống kiểm tra vết thương của Bạch Hổ
Vừa rồi khi vào nước, các côn trùng trên người Bạch Hổ đều bị chấn văng ra, chỉ còn lại từng vết thương dày đặc, nhuộm đỏ cả bộ lông của Bạch Hổ
Nhiễm Nhiễm đau lòng ôm nó, xoa đầu nó, sau đó từ trong ngực lấy ra gói thuốc nhỏ tùy thân
Mặc dù bên trong thuốc đều đã ẩm ướt, nhưng vẫn có thể dùng được
Nàng thay Bạch Hổ bôi thuốc, hy vọng có thể giảm đau một chút, để nó dễ chịu hơn
Vừa rồi nàng xác định mình không nghe nhầm, con hổ này đích thực là đã nói chuyện, mà lại dùng chính giọng nói của sư phụ
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào
Chẳng lẽ sư phụ nàng là lão hổ tinh
Dáng vẻ của hắn đích xác có chút khác biệt với phàm nhân, nếu là yêu quái biến hóa, cũng rất có thể..
Dù sao hồ ly tinh một loại đều rất có mị lực..
Lão hổ lúc này nửa mở mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng thật sự là giống sư phụ như đúc
Nhiễm Nhiễm lúc này mới chợt tỉnh ngộ, trách không được hai ngày nay nàng liếc nhìn lão hổ luôn cảm thấy là lạ, thì ra là bởi vì chú lão hổ nhỏ bé kia không hiểu sao luôn mang lại cảm giác rất uy nghiêm
Nhiễm Nhiễm nghĩ đến mấy ngày nay mình ôm Bạch Hổ cọ mặt, sờ lông, còn cào bụng nó..
Lập tức có cảm giác luống cuống
Sư phụ
Xin tin tưởng đồ nhi
Ta cũng không phải là ngấp nghé sắc đẹp của người, mà cố ý phi lễ người
Đúng lúc này, bên tai nàng lại vang lên giọng nói thanh lãnh của Tô Dịch Thủy: “Trong túi tiền của ngươi có kim phù ta đưa cho ngươi, dán lên cho Ngụy Củ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn thoát khỏi nơi này, còn cần phải dùng hắn, tạm thời không thể giết hắn.” Nhiễm Nhiễm nháy mắt mấy cái, phát hiện Ngụy Củ ở một bên dường như cũng không nghe thấy Bạch Hổ nói chuyện
Nàng minh bạch, sư phụ dùng là truyền âm nhập mật, dường như chỉ có một mình nàng có thể nghe thấy
Lại nói Ngụy Củ tựa vào một bên, ngồi xuống điều tức
Hắn trước đây khi triền đấu với Nhiễm Nhiễm và Bạch Hổ đã bị thương, sau đó lại bị thị tiên trùng đốt một cách hung hăng như vậy, nhất định phải hảo hảo điều dưỡng
May mắn linh lực bị hút đi cũng không nhiều, mà Bạch Hổ kia lại vì che chở tiểu nha đầu mà bị trọng thương hao tổn linh lực, cho nên chỉ còn Nhiễm Nhiễm không đáng để gây sợ hãi
Về phần Mộc Thanh Ca..
Cũng không cần chờ cái gì phản phệ chi lực của hắc đầm làm đứt đoạn tình ái của hắn, hắn hiện tại hận không thể bắt được nàng, rồi một tay bẻ gãy cổ nàng..
Dù sao hắn đã về Tông Mật Cung, giải trừ hồn thệ đã lập với Tô Dịch Thủy trước đó, giết Mộc Thanh Ca hẳn là vô ngại..
Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy có người tiến đến gần, cũng không kịp phản ứng, trên mặt liền bị dán một đạo kim phù
Nhiễm Nhiễm cũng không nghĩ tới, đạo phù của mình vậy mà dán lên thuận lợi như vậy, nàng chẳng qua là thuận tay thử một lần, không nghĩ tới Ngụy Củ ngay cả tránh cũng không tránh, cứ như vậy bị dán lên
Ngụy Củ trừng mắt tròn xoe, cắn răng nghiến lợi nói: “Tháo phù ra, đánh lén như vậy tính là chính đạo sao?” Nhiễm Nhiễm thở dài nhẹ nhõm, nửa ngồi xổm, mắt lớn trừng mắt nhỏ với Ngụy Củ, nàng ngượng ngùng cười một tiếng: “Ta là thật đánh không lại ngươi, chi bằng dán cho ngươi một đạo phù, chúng ta đều cùng bình tĩnh một chút, nghĩ xem làm sao thoát hiểm?” Ngụy Củ lúc này hối hận nhất, chính là vừa rồi đã từ chối Mộc Thanh Ca, không cùng nàng giết chết tiểu nha đầu này
Bất quá, dưới mắt hắn đang ở thế yếu, mặc dù có thể nhanh chóng vào được Hắc Đàm, nhưng lại bị thị tiên trùng hút đi không ít linh khí, hiện tại đan điền có chút trống rỗng, cần phải tụ khí dưỡng sinh
Nghĩ đến điều này, hắn cũng không muốn đánh đòn độc thủ với tiểu nha đầu này, thế là giọng lạnh lùng nói: “Tiên trùng đó nên hóa giải như thế nào chỉ có ta biết, ngươi nếu muốn thoát hiểm còn phải nhờ ta giúp đỡ!” Ý tứ trong lời nói này của hắn, chính là cáo tri Tiết Nhiễm Nhiễm đừng nghĩ nhân cơ hội này làm bất lợi cho hắn, nếu là giết hắn, vậy thì nàng cũng phải bị vây chết trong sơn động
Nhiễm Nhiễm thành khẩn biểu thị Ma Tôn quá lo lắng, chỉ là nếu hắn có thể cùng nàng lập một cái hồn thệ, cam đoan không thương tổn đến an nguy tính mạng của nàng cùng Bạch Hổ, nàng rất tình nguyện lập tức thay Ma Tôn bóc phù
Ngụy Củ hừ lạnh một tiếng, cũng không có đáp ứng, mà là nhắm mắt bắt đầu điều tức
Nhiễm Nhiễm tạm thời đã thu phục được đại ma đầu, cũng có thể buông lỏng một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là nơi này là huyễn cảnh, cũng không có giường thật, cho nên nàng để lão hổ nằm trên chân mình, như vậy cũng có thể dễ chịu hơn một chút
Chỉ là hiện tại Canh Kim Bạch Hổ, cũng không phải là chú mèo con lúc đầu, cái đầu to lớn khoác lên trên đùi, cảm giác rất nặng.