Trong Quần Anh Hội đều là một đám khách giang hồ mưu sinh bằng tài nghệ, đối với việc đi lại cũng không có chú trọng nhiều
Lần này xuống phía nam mặc dù đã bao cả một chiếc thuyền, nhưng đó chỉ là một con tàu chở khách nhỏ
Các gian phòng trên thuyền đa phần đều rất nhỏ hẹp, chỉ đủ kê một cái giường, bàn hay kỷ án đều không có
Thực tế, sau khi Lục Cảnh và Hạ Hòe bỏ hành lý xuống, hai người chỉ cần đứng bên cạnh giường thôi cũng đã thấy căn phòng chật ních
Chẳng trách mà trước đó Trần Thông và những người khác đều chờ ở trước khoang thuyền
Bách nhị gia mang vẻ áy náy nói: "Cái này..
hoàn cảnh hơi đơn sơ, chủ yếu là dạo gần đây việc làm ăn không được tốt cho lắm
"Có thể hiểu được
Lục Cảnh hỏi: "Vậy phí thuyền là bao nhiêu
"Không cần, không cần," Bách nhị gia vội xua tay: "Dù sao tiền bao thuyền cũng đã chi rồi, thêm hai người các ngươi hay thiếu hai người cũng không khác biệt, coi như là kết giao bạn bè đi
Ông dừng một chút rồi nói tiếp: "Hai vị dùng thuật người giấy quả thật thần kỳ, ta nghĩ rằng hai vị có thể thắng Trần Thông, nhưng không ngờ lại có thể thắng triệt để như vậy
Xin mạo muội hỏi một câu, hai vị có dự định gì cho tương lai không
Lục Cảnh đã sớm nghĩ kỹ lời giải thích, nghe vậy liền nói: "À, chúng ta dự định xuống phía nam đầu nhập vào một người thúc bá của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bách nhị gia khẽ gật đầu: "Bây giờ thế đạo gian nan, có người thân có thể nương nhờ vẫn là một chuyện tốt
Nói xong, ông lại chắp tay về phía Lục Cảnh và Hạ Hòe: "Nếu còn cần gì thì cứ đến phòng ở cuối thuyền tìm ta, Bách mỗ sẽ không quấy rầy hiền khang nữa
Chờ Bách nhị gia rời đi, trong căn phòng nhỏ hẹp chỉ còn lại Lục Cảnh và Hạ Hòe
Nhìn chiếc giường nhỏ mà hai người chỉ có thể dính vào nhau mới nằm đủ, Hạ Hòe có chút hối hận vì lúc trước đã nói dối mình là vợ của Lục Cảnh
Thế này thì làm sao ngủ đây
Dường như biết nàng đang nghĩ gì, Lục Cảnh nói: "Ngươi có thể ngủ trên giường
"Vậy còn ngươi
"Ta cũng ngủ trên giường
"..
"Ta nói đùa thôi, ta có thể ra trước khoang thuyền, chỗ đó rộng hơn, lại còn có ghế, chỉ cần ghép mấy cái ghế lại thì có thể ngủ được
Lục Cảnh nói
Hạ Hòe lắc đầu: "Để người khác thấy thì nhất định sẽ nghi ngờ thân phận vợ chồng của chúng ta
Việc chính quan trọng, vẫn là không nên phức tạp hóa vấn đề
Nàng như hạ quyết tâm lớn, ngập ngừng nói: "Ở lại đây đi
"Vậy ngươi..
"Ta cũng sẽ ở lại," Hạ Hòe nói, "chỉ cần chúng ta đều mặc quần áo kín đáo, như vậy là đều có thể không thẹn với lương tâm
Bốn chữ cuối cùng của nàng giống như là đang nói với chính mình, để thuyết phục bản thân chấp nhận việc Lục Cảnh ở lại
"Vậy có cần để một chén nước ở giữa không
"Cái gì
"Không có gì, ta chỉ chợt nhớ đến câu chuyện Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, hình như bọn họ cũng từng như vậy, giữ nguyên áo mà ngủ
Lục Cảnh nói
"Đây là do chính ngươi bịa ra đó à
Hạ Hòe cũng đã đọc qua không ít sách, nàng lục lọi trong trí nhớ cũng không có chút ấn tượng gì về hai cái tên này
"Không phải mà," Lục Cảnh nói: "Nếu ngươi muốn nghe, ta có thể kể cho ngươi
"Ai muốn nghe cái loại chuyện này chứ
Mặt Hạ Hòe đỏ lên, sau đó chủ động chuyển chủ đề: "Ta cảm thấy vị Bách nhị gia kia giống như trong lời nói có ẩn ý
"Ừ, hẳn là ông ta muốn lôi kéo chúng ta nhập bọn, để đối phó Trần Thông
"Trần Thông sao
Người kia tuy miệng thúi, nhưng đúng là có chút bản lĩnh thực sự
Lúc nãy hắn biểu diễn cái thuật người giấy kia, ta không nhìn ra rốt cuộc hắn làm thế nào, ngươi thì sao
"Ta cũng không nhìn ra
Lục Cảnh buông tay
Hạ Hòe nghe vậy hơi ngạc nhiên, nàng biết rõ nhãn lực của Lục Cảnh rất là xuất sắc, thậm chí đã có thể quan sát rất tỉ mỉ
Theo lý thuyết thì những động tác nhỏ của những người làm trò kia không thể qua mắt được hắn
"Ta đại khái có thể đoán được những thứ kia của hắn dùng để làm gì, cũng có thể đoán được mục đích của từng bước là gì, nhưng mà ta nhìn từ đầu đến cuối, quả thực không nhìn ra sơ hở gì
Lục Cảnh khen: "Tên đó rất lợi hại, thảo nào có thể trở thành trụ cột trong Quần Anh Hội
Dù Lục Cảnh đã dễ dàng đánh bại Trần Thông, nhưng cũng không vì thế mà coi thường đối phương
Bởi vì hắn dùng chân pháp thuật để đối phó ảo thuật của Trần Thông, bản thân là đã gian lận, có thể thắng là lẽ thường tình, chẳng có gì đáng kiêu ngạo
Đây cũng là lý do tại sao Lục Cảnh không muốn tiếp tục ở lại khoang thuyền, hắn sợ rằng những người trong Quần Anh Hội sẽ thổi phồng hắn quá mức, hắn tuy mặt dày thật đấy, nhưng ít nhiều gì cũng sẽ thấy hơi ngại
Thà cứ im lặng rời đi như thế, còn có thể dựng nên một hình tượng cao thủ bí ẩn lạnh lùng, tránh cho có người lại đến hỏi đông hỏi tây
Mà Lục Cảnh vừa dứt lời, thì nghe ngoài cửa phòng lại có động tĩnh
Chính xác hơn thì tiếng ồn ào truyền đến từ phía dưới cửa phòng
Chỉ thấy một con người giấy bị cắt cho méo mó nhỏ xíu, đang nằm ngang mình, chui từ khe hở giữa cửa và sàn nhà vào, sau đó đứng thẳng dậy, phủi bụi trên người một cái, rồi nhảy lên bàn tay của Lục Cảnh
"Ta vừa ra lệnh cho nó dạo một vòng trong khoang thuyền, bây giờ xem ra mọi thứ đều bình thường, ngoài việc có một vài người còn đang chờ trong phòng riêng không đi ra, thì trên thuyền cũng không có gì đáng nghi, xem ra bọn họ đích thực chỉ là một lũ giang hồ mưu sinh bằng tài nghệ thôi
Lục Cảnh nhìn con người giấy khoa tay một hồi rồi nói
Nói xong, hai tay hắn chắp lại, con người giấy bị hắn đặt vào lòng bàn tay, trong chớp mắt đã không động đậy nữa, lại biến về một con người giấy bình thường
"Vậy là tốt nhất," Hạ Hòe nói: "Hy vọng có thể nhanh chóng đến được địa điểm mà Quách thiếu giám muốn chúng ta đến
..
Hai ngày sau đó, hai người cơ bản đều ở trong phòng, trừ khi ra ngoài ăn cơm thì chưa từng đi ra cửa
Ban ngày thì đả tọa tu luyện, ban đêm thì giữ nguyên quần áo mà ngủ
Đáng tiếc con ếch giấy kia vẫn luôn rất yên tĩnh, từ đầu đến cuối không có động tĩnh gì
Thế nhưng, đến ngày thứ ba, lại có người gõ cửa phòng của họ
Lục Cảnh tưởng Bách nhị gia lại đến khuyên bọn họ gia nhập Quần Anh Hội
Không ngờ mở cửa ra, người đứng ngoài lại là cô bé hát kinh từ kia
"Tiểu Liên cô nương
Lục Cảnh nhướng mày, "Lục tiểu ca, Hạ tỷ tỷ, ta có thể vào không
Tiểu Liên mở miệng nói, ngữ khí có chút nôn nóng
"Ta thì không phản đối ngươi vào, nhưng mà ngươi xác định mình thật sự có thể vào được không
Lục Cảnh liếc nhìn căn phòng nhỏ chật chội, sau khi hai người đã chui vào rồi, nơi này gần như không còn chỗ cho người thứ ba đặt chân
Nhưng mà, hắn chưa dứt lời thì Tiểu Liên đã lách người chui vào
Được thôi, xem ra nàng không chỉ biết hát kinh từ, còn học qua một ít vũ kỹ nữa
Cái eo này nhìn là biết có luyện rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều, cú chui người của nàng gần như đã suýt chút nữa chui vào lòng Lục Cảnh
Lục Cảnh liếc nhìn Hạ Hòe ở một bên, dứt khoát lui về giường
Còn Tiểu Liên thì lúc này đã khép cửa phòng lại
Tim nàng đập rất nhanh, dù đứng xa như vậy Lục Cảnh và Hạ Hòe đều có thể nghe thấy tiếng tim nàng thình thịch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi..
các ngươi bị người để ý rồi
Tiểu Liên hạ giọng nói
Lục Cảnh và Hạ Hòe nhìn nhau, sau đó hỏi: "Người nào?"