Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 407: Người ngoài cuộc




Chương 407: Người ngoài cuộc
Lục Cảnh thấy Lương Tố Tố đứng dậy, còn tưởng rằng nàng muốn đi cùng Phong Nhị Nương tranh luận, không khỏi lo lắng cho an nguy của nàng
Tuy nói từ trước đến giờ hai bên chung sống xem như vui vẻ, Phong Nhị Nương đám người đối với bọn họ cũng rất là khách khí, nhưng điều này không có nghĩa Lục Cảnh sẽ quên xuất thân của Phong Nhị Nương đám người
Bọn họ trước khi trở thành nghĩa quân cũng là thổ phỉ thật sự, loại người giết người không chớp mắt, gặp đồ vật muốn đều trực tiếp động thủ đi cướp
Mà cấp bậc hiện tại của Lục Cảnh trang bị thì gần như không có, Lương Tố Tố thật muốn chọc giận bọn họ, Lục Cảnh cũng không cách nào bảo đảm còn có thể khống chế được cục diện
Cho nên cự tuyệt thì vẫn phải giảng chút kỹ xảo, hơn nữa chuyện này không thích hợp để Lương Tố Tố ra mặt, ý khiêu khích quá nồng, tốt nhất vẫn là do Lục Cảnh nói thì hơn
Nhưng Lương Tố Tố căn bản không cho Lục Cảnh cơ hội mở miệng, trực tiếp hỏi Phong Nhị Nương: "Ngươi muốn gả cho Lục lang
Phong Nhị Nương bị màn này của Liệp Ưng và Đại Hổ làm cho có chút đỏ mặt tim rung, nhưng dù sao nàng cũng là thủ lĩnh thổ phỉ, sẽ không như mấy cô nương bình thường trong lòng rối loạn
Nhất là thấy Lương Tố Tố chủ động nhắm vào mình, sự phản nghịch trong xương cốt của Phong Nhị Nương cũng bị kích phát, không hề nhường nhịn nói: "Không sai
"Vậy thì tốt, từ nay về sau chúng ta chính là tỷ muội
Lương Tố Tố gật đầu
??
Lục Cảnh bên cạnh chỉ cảm thấy đầy đầu dấu chấm hỏi
Mà Phong Nhị Nương cũng tương tự rất giật mình, nàng hỏi: "Ngươi không phản đối
"Nếu ngươi hỏi tâm ý của ta thì đương nhiên ta không muốn, nhưng không còn cách nào, ai bảo các ngươi cùng Lục lang đã cứu ta, ngươi cũng là nửa ân nhân cứu mạng của ta, ta Lương Tố Tố không phải là loại tiểu nhân vong ân bội nghĩa, đã ngươi muốn gả cho Lục lang, vậy ta đương nhiên cũng không ngăn cản
"Nhưng ta nếu gả cho Lục lang, vậy ngươi..
"Ta đương nhiên cũng gả, dù sao ta là hắn cứu, hơn nữa trừ một người đệ đệ bên ngoài, người nhà của ta đều không có ở đây, không đi theo hắn ta cũng không có lựa chọn nào khác
Phong Nhị Nương lúc này mới lấy lại tinh thần, và lập tức nghĩ ra điểm mấu chốt: "Vậy ta cùng ngươi, ai lớn ai nhỏ đây
Lương Tố Tố liếc mắt nhìn loan đao bên hông của Phong Nhị Nương, trầm ngâm một lát sau nói: "Mọi chuyện chung quy phải nói tới trước sau, ta cùng Lục lang quen biết đã mười hai năm, còn ngươi mới gặp hắn hôm nay, nếu tính như vậy tự nhiên là ta lớn
Phong Nhị Nương còn chưa kịp nói gì, Liệp Ưng cùng Đại Hổ đã không chịu, hét lên: "Sao có thể được, đại đương gia, đại đương gia đương nhiên là phải làm lớn, sao có thể để người khác làm nhỏ, coi như chính nàng bằng lòng, anh em trong trại cũng không đồng ý
"Vậy thì chỉ có một biện pháp giải quyết
Lương Tố Tố thở dài
"Ngươi muốn cùng ta đánh nhau một trận sao
Phong Nhị Nương nheo mắt, quan sát Lương Tố Tố từ trên xuống dưới một vòng, cũng không thấy nàng có gì đặc biệt, chỉ là một người bình thường, trừ trước ngực có hai lạng thịt, những chỗ khác nhìn đều gầy gò
Bất quá có vết xe đổ của Lục Cảnh, Phong Nhị Nương bây giờ cũng không dám xem nhẹ người bình thường
Ai biết Lục Cảnh thích nữ nhân có phải cùng một kiểu liều mạng hay không, dù sao lúc trước ở thư phòng Diêu phủ, Lương Tố Tố đã biểu hiện rất cương liệt
Nếu không phải Diêu Vọng Thư dùng đệ đệ nàng bức bách, nàng sợ đã vì Lục Cảnh tuẫn tình
Nữ nhân này có sự quyết tuyệt không tương xứng với bề ngoài, điểm này thực ra rất hợp khẩu vị Phong Nhị Nương
Lương Tố Tố lắc đầu: "Ta không cùng ngươi động thủ, ngươi là thủ lĩnh thổ phỉ, từ nhỏ đã luyện tập võ nghệ, thân thủ khẳng định tốt hơn ta, cũng giống như việc ngươi nhất định sẽ không so cầm kỳ thư họa với ta
"Vậy phải làm sao, chúng ta sở trường đối phương lại không giỏi, vậy tỷ thí này phải tiến hành thế nào
Phong Nhị Nương buông tay
"Vậy không so nữa, chúng ta cũng không phân lớn nhỏ
Lương Tố Tố nói
"Cái này..
cái này không hay lắm a, lớn nhỏ vẫn phải có chứ
Liệp Ưng cùng Đại Hổ còn chút do dự, nhưng Phong Nhị Nương đã nhíu mày, đưa tay ra cùng Lương Tố Tố nắm chặt lấy nhau: "Vậy quyết định rồi
Thấy Phong Nhị Nương đã đồng ý, Liệp Ưng cùng Đại Hổ nhìn nhau, cũng chỉ có thể chấp nhận kết quả có chút hoang đường này
Cũng may bọn họ vốn là thổ phỉ, đối với quy tắc thế tục cũng không để ý trong lòng, hơn nữa kết quả cuối cùng xem như mọi người đều vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ có Lục Cảnh xem như người trong cuộc thì lại im lặng
Chuyện này từ đầu tới cuối đều không liên quan đến hắn, Lương Tố Tố và Phong Nhị Nương hai người đã tự quyết định tất cả mọi việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến lúc Lục Cảnh lấy lại tinh thần thì đã có thêm hai bà vợ, bất quá cái này cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, đơn giản chỉ là từ tuyến tình yêu thuần túy đổi sang hình thức hậu cung, hơn nữa nhìn bộ dạng này thì còn có cả tranh bá tuyến, Lục Cảnh bây giờ có cảm giác như bắt đầu dùng Lục Nhất Cư sĩ đi chơi Tam Quốc Chí vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay lúc Lục Cảnh đang xoa tay chuẩn bị làm một phen lớn thì cảnh sắc xung quanh hắn bỗng nhiên thay đổi
Bất kể là Phong Nhị Nương hay Lương Tố Tố, tất cả đều biến mất không thấy gì, Lục Cảnh bây giờ cũng không ở ngoài đồng, mà đã trở lại trong thành, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người ta lật nhào xuống đất
Tiếp đó Lục Cảnh chỉ thấy một đám lưu manh vây quanh hắn, trên mặt đều lộ vẻ không vừa ý
Tên cầm đầu uống rượu: "Đặng tú tài, nếu hôm nay ngươi lại không trả xâu tiền này, thì có thể sẽ bị người ta khiêng ra khỏi ngõ này đấy
Lục Cảnh liếc nhìn hai tay mình, rồi sờ lên mặt và ngực, ừm, xem ra lại đổi nhân vật rồi, thể chất đại khái tốt hơn cái Nhạc Nha trước, nhưng gia cảnh thì có vẻ còn lâu mới so được, ngay cả một xâu tiền cũng không trả nổi
Nhưng không sao cả, Lục Cảnh tùy tiện nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nhặt lấy một viên gạch bên cạnh
Đám lưu manh thấy vậy thì không khỏi kinh ngạc, cái tên Đặng tú tài này tuy vóc dáng cao lớn, nhưng không biết có phải đọc sách thánh hiền nhiều quá đến mức ngốc không, ngày thường bị người ta bắt nạt chỉ biết giảng đạo lý, căn bản không biết động tay động chân, ai biết lần này lại cầm gạch lên
Bất quá đám lưu manh chỉ là kinh ngạc, chứ không mấy lo lắng, dù sao bọn họ có nhiều người hơn, lại quen tranh cường hiếu thắng, đối phó một thư sinh còn không dễ như trở bàn tay sao
Mà đối phương dám phản kháng, vậy bọn họ cũng không cần nương tay, nghĩ đến đây thì tên lưu manh đứng đầu đã xông lên, kết quả tại chỗ bị Lục Cảnh dùng gạch nện một phát vào đầu
Sau đó Lục Cảnh còn tiện tay lấy chiếc côn sắt trong tay hắn, ước lượng một chút, cảm thấy hiếm có, đây đã là câu chuyện thứ hai mà hắn mới miễn cưỡng tìm được một loại binh khí Phong Ma Nhất Bách Linh Bát Trượng để dùng
Ở phía bên kia, đám lưu manh cũng đã xông tới, Lục Cảnh một tay cầm côn, một tay cầm gạch, một mình xông lên nghênh chiến
Chốc lát sau, cả con hẻm nhỏ chỉ còn lại một mình Lục Cảnh đứng tại chỗ
Hắn thở hai hơi, vứt viên gạch xanh còn đang nhỏ máu, cầm côn sắt đi về phía trước, đến chỗ tên lưu manh đầu lĩnh đang bị dọa đến tè ra quần, tên kia nhìn hắn như đang nhìn quỷ thần vậy
Lục Cảnh dùng côn gõ gõ vào đầu hắn, nhếch miệng nói: "Bây giờ, nói hết tất cả những chuyện liên quan đến ta mà ngươi biết đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.