"Phi Đầu thuật..
Mượn ánh lửa xanh biếc, Lục Vân liếc thấy cảnh Cát Long dùng đầu của mình tấn công, miệng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt
Gã này rốt cuộc là người hay quỷ
Dù là cương thi không có đầu cũng sẽ mất khả năng hành động
Cát Long trái lại, lại biến đầu thành vũ khí
Nhưng lúc này, Lục Vân không rảnh lo, hắn ôm Vãn Phong, nhanh chóng lao ra thạch thất
Bên ngoài thạch thất, một mảnh đen kịt, không chút ánh sáng
Phía sau, tiếng vo ve của thi ruồi càng lúc càng gần
Lục Vân ôm Vãn Phong, xiêu vẹo bước về phía trước
Bỗng, Lục Vân cảm thấy có cơn gió thổi qua mặt, sau đó da đầu tê dại, hắn vô thức buông tay, ném Vãn Phong xuống đất, quay đầu bỏ chạy
"Công tử, ngài làm nô tỳ đau rồi
Trong bóng tối, tiếng Vãn Phong yếu ớt vang lên
"Ngươi không phải Vãn Phong
Lục Vân quát lớn, hắn muốn quay lại thạch thất
"Nô tỳ không phải Vãn Phong thì là ai
Thanh âm đó ở rất gần Lục Vân, tựa như ngay bên cạnh hắn
"Vãn Phong là người sống, còn ngươi là người chết
Lúc nãy, Lục Vân vô tình chạm vào tay Vãn Phong, cổ tay nàng tuy nóng nhưng không có mạch đập
Không có mạch đập, chính là người chết
Kẻ hắn ôm trong ngực, chắc chắn không phải Vãn Phong
Vậy Vãn Phong thật sự ở đâu
Lục Vân tê cả da đầu
Vào thạch thất, dù có vô số thi ruồi và cương thi ngàn năm, nhưng có Cát Long, Lục Vân vẫn còn chút hy vọng sống sót
Trong bóng tối này, đối diện với thứ không biết, Lục Vân chỉ có con đường chết
"Tu tiên giả, tu tiên giả
Nếu ta là tu tiên giả, còn sợ những thứ này sao
Trên Địa Cầu, mộ cổ dù quỷ dị nhưng gặp được đại bánh chưng vẫn là may mắn, còn nơi này, đủ thứ quỷ dị không đếm xuể
Nếu Lục Vân có bản lĩnh của Vãn Phong, thì đã không cần phải chật vật như thế
"Chẳng lẽ là lệ quỷ
Lục Vân nghiến răng, không khỏi bước nhanh hơn
Nhưng ngay sau đó, hắn hoảng sợ phát hiện, thạch thất còn gần gang tấc và tỏa ánh lục nhạt, bỗng chốc trở nên xa vời
Dù hắn có gắng sức chạy nhanh, vẫn không thể vào thạch thất
"Quỷ Đả Tường
Lục Vân dừng bước, trong lòng lạnh lẽo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quỷ Đả Tường là một loại Phong Thủy Chi Trận, có thể mê hoặc cảm quan, khiến người ta đi vòng tại chỗ
Còn có một loại cách giải thích khác..
Quỷ Đả Tường là lệ quỷ che mắt người, tạo ảo giác
Quỷ Đả Tường thông thường không thể làm khó Lục Vân..
Vậy thì chỉ có khả năng thứ hai, cảm quan của Lục Vân đã bị thứ trong bóng tối che lấp
"Công tử, ngài không muốn nô tỳ sao
Đột nhiên, Lục Vân nghe bên tai một âm thanh trầm thấp
Một mùi hôi xộc vào mũi hắn
Lục Vân vô thức lùi lại, nhưng vật trong bóng tối lại như hình với bóng, dính sát lấy Lục Vân
Bỗng, Lục Vân ngửi thấy mùi hôi tanh, tựa như thứ gì đó đang há miệng rộng
"Nếu ngài không muốn nô tỳ, vậy thì để nô tỳ ăn ngài vậy..
trông ngài có vẻ rất ngon
Đây chính là giọng Cát Long vừa rồi
Rõ ràng, thứ này luôn ở cạnh Lục Vân
"Xoẹt"
Bỗng, một đạo kiếm quang màu bích lục trong bóng đêm lóe lên
"A
Trong bóng tối, vật kia hét thảm
Một đốm lửa nhỏ lóe sáng, Vãn Phong sắc mặt tái nhợt, tay cầm kiếm, xiêu vẹo đến gần Lục Vân
"Đại nhân, lúc nãy ngài làm nô tỳ đau quá
Vãn Phong một tay xoa mông, u oán nhìn Lục Vân
Lục Vân nắm tay Vãn Phong, có mạch đập
"Bị lừa rồi
Lục Vân lập tức phản ứng lại
Lúc nãy hắn ôm trong ngực chính là Vãn Phong
Nhưng thứ trong bóng tối che đậy nhận thức của Lục Vân, khiến hắn ném Vãn Phong xuống
Vãn Phong là tu tiên giả Đan Cảnh, thực lực rất mạnh
Có Vãn Phong bên cạnh, nó không có cơ hội ra tay với Lục Vân
Vì thế nó đã che lấp nhận thức của Lục Vân, khiến hắn ném Vãn Phong xuống
"Vừa rồi là ta không tốt, là quái vật kia làm
Lục Vân vội vàng an ủi
Vãn Phong ngẩn ra, nàng lớn từng này đây là lần đầu tiên nghe Lục Vân xin lỗi mình
Mặt Vãn Phong lập tức đỏ bừng, thần sắc nàng cũng có chút ngượng ngùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không không, đều là nô tỳ sai, nô tỳ bị Cát Long dọa sợ, mới bất cẩn ngất đi
Thứ trong bóng tối bị Vãn Phong đánh trọng thương, đã biến mất không thấy đâu
"Vừa rồi là cái gì vậy
Sao ở đây đồ vật nào cũng thích bắt chước nô tỳ nói chuyện vậy
Vãn Phong lại muốn khóc
"Có lẽ là một loại lệ quỷ, nhưng..
nó có vẻ không phải sinh ra trong tiên mộ này
Lục Vân thấy Vãn Phong không sao cũng yên lòng
Nhưng sau đó, lòng hắn hơi động
Đồ vật trong mộ, đâu đâu cũng tràn đầy hơi thở sa đọa đổ nát, nhưng con lệ quỷ vừa rồi lại khác biệt với mọi thứ trong mộ, có vẻ từ bên ngoài tiến vào
"Chẳng lẽ có thứ khác nữa vào
Chẳng lẽ là oán niệm không tan của những người chết ở phía nam Xích Huyền Sơn, hóa thành oán linh
Lòng Lục Vân có dự cảm chẳng lành
Thi ruồi ùa tới, sau khi vào bóng tối thì biến mất không còn tăm tích
"Đây là đâu
Lục Vân mở to mắt, muốn nhờ ánh lửa lờ mờ mà thấy rõ nơi này
Nhưng ngọn lửa trong tay Vãn Phong quá nhỏ, hắn chỉ nhìn rõ một góc mà thôi
Hình như là một căn phòng
"Đại..
công tử, nơi này hình như là một khuê phòng
Vãn Phong lên tiếng
Vãn Phong có thần niệm của tu tiên giả, thị lực của nàng hơn hẳn Lục Vân
"Khuê phòng
Lòng Lục Vân suy nghĩ
Trong mộ thất có phòng, chắc chắn là nơi ở của chủ mộ khi còn sống, được người xây mộ phục dựng lại nguyên trạng
"Công tử mau tới, nơi này có một bức họa
Đột nhiên, Vãn Phong kinh hô, nàng nhanh chân tới một góc, nhìn bức tranh treo trên tường
"Đẹp quá..
Vãn Phong thì thầm, mắt dán vào bức họa
Lục Vân cũng đến cạnh Vãn Phong, nhờ ánh lửa nhìn bức họa
Trên bức họa là một nữ tử bạch y thanh lệ vô song, nhìn chừng đôi tám, bạch y tung bay, ngự kiếm giữa trời
Trong tay nữ tử còn cầm một quyển tranh
Khi Lục Vân nhìn nữ tử bạch y, tim hắn bỗng khẽ giật mạnh
Thật đẹp
Dù đây chỉ là bức tranh, dung nhan, khí chất, phong thái của cô gái đều vô cùng hoàn mỹ..
dường như đây không chỉ là tranh mà là một giai nhân tuyệt sắc đang đứng trước mặt
"Thiên Nhai Tử tặng Đan Tiên Dục Ảnh
Lục Vân thấy ở một góc bức họa có một hàng chữ nhỏ bằng chữ tiểu triện
"Chữ tiểu triện
Chữ tiểu triện là chữ viết thông dụng thời Tần Hán trên Địa Cầu, Lục Vân là người nghiên cứu sâu lịch sử và chuyên trộm mộ, tự nhiên có thể đọc được
"Tiên Giới lại dùng chữ tiểu triện
Tiên giới dùng chữ tiểu triện là ngoài dự liệu của Lục Vân, nhưng cũng khiến hắn yên lòng, chí ít như vậy..
thì khả năng lộ tẩy sẽ ít hơn một chút
"Thiên Nhai Tử
Đan Tiên Dục Ảnh
Lục Vân nhìn tên trên bức họa, thì thầm: "Chẳng lẽ nữ tử trong tranh chính là người được chôn cất trong mộ này
"Đan Tiên Dục Ảnh
Vãn Phong mắt trừng lớn, "Sao lại là nàng
"Ngươi biết nàng
Lục Vân hỏi
"Ừm
Vãn Phong gật đầu, "Đan Tiên Dục Ảnh là nhân vật phong vân hơn ngàn năm trước, châu mục thứ tám của Huyền Châu
"Truyền thuyết nói, Đan Tiên Dục Ảnh phong hoa tuyệt đại, tài mạo vô song
Nàng còn dùng thân thể tu tiên để luyện thành tiên đan
Nhưng sau này, khi độ tiên kiếp thì nàng bị người đánh lén, bỏ mạng dưới thiên kiếp..
không ngờ mộ ở đây lại là của Đan Tiên Dục Ảnh
"Đại nhân
Vãn Phong kích động gần như nhảy cẫng lên, "Nếu là mộ Đan Tiên, thì ở đây biết đâu có Cửu Khiếu Kim Đan..
hoặc đan phương Cửu Khiếu Kim Đan
"Thật
Mắt Lục Vân cũng sáng rỡ, tim đập thình thịch
Có Cửu Khiếu Kim Đan, là hắn có thể tu tiên, có năng lực như Vãn Phong
Thậm chí, Lục Vân còn có thể tiếp tục làm chủ Huyền Châu..
Huyền Châu khô cằn, nhưng chỉ cần hắn thay đổi một chút bố cục của Cửu Long Sĩ Quan trong phủ Châu Mục, liền có thể khiến Huyền Châu phồn thịnh
Lòng Lục Vân nóng rực
"Vù
Bỗng nhiên, sau lưng hắn một cơn gió dữ vang lên, tựa như có vật gì nhào tới
"Đã sớm chờ ngươi
Đột ngột, Vãn Phong xoay người
Kiếm trong tay nàng vung ra kiếm hoa, đâm thẳng vào vật trong bóng tối
"Phụt
Dường như có vật gì bị đâm trúng, Lục Vân cảm thấy một thứ nhầy nhụa bắn vào người
Xung quanh Vãn Phong, ánh sáng xanh lục lóe lên, chặn chất lỏng nhầy nhụa lại
"Ục ục
Một cái đầu lăn xuống chân Lục Vân và Vãn Phong
Đó là cái đầu một sinh vật không rõ đã hư thối tới cực điểm, con ngươi muốn rớt ra khỏi hốc mắt
Trước cái đầu đó có một lỗ thủng do kiếm của Vãn Phong đâm xuyên, giống như của Cát Long
Nhưng miệng nó vẫn há ra khép lại, như muốn cắn xé thứ gì
"Vãn Phong, bổ cái đầu này ra
Lục Vân sợ hãi lùi mấy bước
"Được
Trải qua rèn luyện trong mộ, tâm tính Vãn Phong cũng trưởng thành, trở nên quyết đoán hơn
Nàng giơ kiếm, bùng phát kiếm quang, cắt cái đầu thành mấy mảnh nhỏ
"Để ngươi bắt chước ta, để ngươi bắt chước ta
Vừa chém, miệng Vãn Phong còn nhỏ giọng thì thầm..
..
Sâu trong tiên mộ, chủ mộ thất
Một chiếc quan tài lớn lơ lửng giữa không trung, bên dưới quan tài là một ngọn lửa xanh lục đang nhẹ nhàng nhảy múa
Ngọn lửa này mềm mại, linh động, như một Tinh Linh Lửa, khác hẳn với ngọn lửa màu xanh lục Lục Vân và Vãn Phong đã thấy
Xung quanh quan tài, tám người áo đen đứng theo tám hướng, hai tay giơ lên, miệng lẩm bẩm, tựa như đang tế tự
Đột nhiên, một người áo đen biến sắc
"Thi khôi của ta chết, có kẻ khác đã vào trong mộ
Người áo đen kia có giọng nói khàn khàn, như đã lâu không nói
"Đến vừa lúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một người áo đen khác nói, "Nếu có người lạ vào, vừa lúc dùng sinh hồn làm tế phẩm, nhanh chóng mở quan tài Dục Ảnh, một lần đạt được Sơn Thủy Luyện Đan Đồ
"Chúng ta đã tính kế ngàn năm để có được Sơn Thủy Luyện Đan Đồ, tuyệt đối không thể xảy ra sơ suất vào lúc này
"Đáng ghét cái tên Thiên Nhai Tử, lại đem tàn thi của Dục Ảnh và cả Sơn Thủy Luyện Đan Đồ chôn ở Cổ Tiên Mộ này, khiến chúng ta phí ngàn năm vô ích
..
"Lần này sẽ không sống lại chứ
Vãn Phong nhìn mảnh vỡ cái đầu dưới đất, cắn răng, nàng búng tay một cái, ngọn lửa liền ập xuống, đốt thành tro
Rõ ràng, việc Cát Long phục sinh đã gây sốc quá lớn cho nàng, để lại ám ảnh trong tâm hồn non nớt
"Chắc chắn sẽ không
Lục Vân thấy Vãn Phong có hành động liền lắc đầu, "Đây là thứ gì vậy
Lúc nãy hình như chính nó mê hoặc tâm thần ta, suýt chút nữa ăn thịt ta
"Nhưng nếu bị giết được, thì hẳn không phải lệ quỷ mà là một sinh vật không rõ, hoặc là cương thi
Lục Vân thở phào một hơi
"Gian phòng này có vẻ là phòng trước mộ, nếu ta đoán không sai thì chủ mộ thất nằm sau phòng này
"Vãn Phong, tăng lửa lớn lên, chiếu sáng nơi này
Lục Vân nói
"Vâng
Vãn Phong mở năm ngón tay
"Vù
Ngọn lửa nhỏ trong tay nàng bỗng nhảy lên, hóa thành một quả cầu lửa lớn bằng đầu người
Trong chốc lát, khuê phòng được chiếu sáng
"Quả nhiên là khuê phòng của nữ tử
Lục Vân quan sát khắp phòng
Dù nơi đây đã bị bỏ hoang ngàn năm, nhưng không dính một hạt bụi, bố trí tinh tế, cho thấy chủ nhân khuê phòng hẳn là một người con gái dịu dàng thanh tú
Nhưng căn phòng này có bốn cửa, chia theo tứ phương
"Lại là một cái bẫy
Lục Vân nhìn bốn cửa, trầm tư
"Đây là một loại tứ tượng chi cục..
Hướng mới tới là Nam phương, chủ hỏa
Cho nên mới có ngọn lửa xanh lục
Lúc trước cương thi ngàn năm phá tường, rõ ràng là do ngọn lửa đó
"Tây phương chủ kim, là đất sát phạt, vào chắc chắn chết
Bắc phương chủ nước, cửa phía bắc có lẽ là một vùng đầm lầy
"Chủ mộ thất ở phía đông
Đột ngột, sau một hồi tính toán, Lục Vân nhìn về phía cánh cửa ở phía đông
"Đi thôi, chúng ta đến cửa phía đông
Vừa nói, Lục Vân đã hào hứng chạy về phía cửa đông
"Công tử, ngài đi chậm thôi
Vãn Phong vội vã đuổi theo
Lục Vân đến bên cửa, khẽ đẩy tay
Trên cửa xuất hiện một đạo rung động, Lục Vân cứ thế biến mất vào hư không
"Đại nhân
Vãn Phong hoảng sợ, nàng ra sức đẩy cánh cửa, nhưng cửa đá vẫn bất động.