Sau khi lao ra hố sâu ,vật hình người liếc mắt liền thấy được Vương Lâm đang tới gần rừng trúc
Hai con mắt lạnh như băng của nó hiện ra sát khí ,hướng về Vương Lâm gầm lên một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ngao
Tiếng rống này chấn động trời đất, một ít cấm chế xung quanh bị tiếng rống ảnh hưởng tự động mở ra
Nhưng cấm chế kia chưa kịp phát huy uy lực liền lập tức sụp đổ trong tiếng rống
Ngay cả mặt đất giờ phút này cũng vỡ vụn một mảnh lớn, xuất hiện vô số khe nứt
Một cỗ gió mạnh gào thét xông thẳng lên trời cao
Phía trước vật hình người này theo tiếng rống xuất hiện một dạo sóng gợn vặn vẹo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân hình nó lao về phía trước, bước vào trong sóng gợn điên cuồng xông về hướng Vương Lâm
Cho tới bây giờ Vương Lâm cũng không biết đây rốt cuộc là vật gì
Nó có hình người nhưng bộ dang cực kỳ quỷ dị
Nhất là hai mắt, tuy có thần thái nhưng hỉ nhìn thấy ánh mắt này tuyệt đối sẽ không cho rằng vật này là người
Nhất là một đường nó đuổi theo Vương Lâm
Tuy Vương Lâm bỏ chạy nhưng thần thức vẫn gắt gao quan sát, không có nhìn thấy nó thi triển thần thông gì, cho dù là những sợi tơ nhỏ trên thân thể bắn ra phảng phất như bản năng của nó vậy
Càng quan sát, Vương Lâm càng cảm thấy vật này quỷ dị
Mà càng khiến trong lòng hắn u ám đó là vật này dĩ nhiên lại tồn tại trong đầu lâu Cổ Thần
Nó rốt cuộc là có trước khi Cổ thần này chết, hay sau đó chui vào trong
Nếu là sau đó chui vào trong thì thôi
Nhưng nếu là có trước khi Cổ Thần kia chết như vậy việc Cổ Thần bát tinh này chết có liên quan gì tới vật này hay không
Hay là cái chết Cổ Thần bát tinh này, không phải như ta đoán là do Thiên Đạo hư vô mờ mịt gây nên
Vương Lâm biết lúc trước mình đoán có chút vô lý ,thậm chí chính hắn cũng có chút không dám xác định
Nhất là sau khi nhìn thấy vật hình người này ,ý nghĩ của hắn lại có dao động
Năm xưa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
là ai giết Cổ Thần bát tinh này, chặt bỏ đầu hắn
Vì sao tiên nhân có thể giành được đầu lâu càng khiến Vương Lâm nghi hoặc trong lòng
Nếu Tiên nhân chiếm được cái đầu lâu này làm sao có khả nắng không phát hiện thanh kiếm kia ở bên trong
Vì sao không lấy thanh kiếm này ra
Rất nhiều nghi ngờ hỗn loạn trong đầu Vương Lâm, nhưng hắn không có thời gian đi suy nghĩ hẳn hoi
Bên tai truyền đến tiếng vật hình người kia gào rít, Vương Lâm xoay người lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vật hình người trong sóng gợn như con thoi nhanh chóng đến gần, hắn nhấc chân bước vào trong rừng trúc trước mặt nó
Trong con mắt lạnh lùng của nó lộ ra một tia cẩn thận
Nhưng một lát sau, vẻ cẩn thận trong mắt vật hình người này biến mất lập tức bị một cỗ lo âu thay thế
Nó gầm nhẹ một tiếng lương lự ở ngoài rùng trúc một lát những sợi nhỏ bên ngoài thân thể bắt đầu uốn éo
Nó ngẩng đầu không do dự lập tức nhảy vào trong rừng trúc
Hào quang chợt lóe lên, vật hình người này biến mất
Sau khi thân hình nó biến mất ,một nơi sâu trong rừng trúc chợt lóe lên hào quang ,Vương Lâm bước ra
Hắn bình tĩnh nhìn qua chỗ vật hình người kia biến mất, xoay người nhìn về rừng trúc trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ tính toán
Hắn cẩn thận bước sang bên cạnh một bước
Chỉ một bước tức thì mắt hắn hoa lên, đợi khi rõ ràng thì đã bước ra khỏi cánh rừng trúc này
Đối với cấm chế nơi này ,lấy hiểu biết của Vương Lâm về thuật cấm chế cho dù muốn phá giải cũng có chút gian nan
Nhưng sau khi có bẳn đồ ngọc giản, một chút cấm chế trong đó cũng có thể làm được trốn vào trong mà không làm cấm chế mở ra
Giống như là khu rừng trúc này chính là như vậy
- Cấm chế khu rừng trúc này tuy mạnh nhưng vật hình người kia càng quỷ dị
Cấm chế này sợ là không nhốt được hắn bao lâu
Nhân khoảng thời gian này chính là mau rời đi, xâm nhập vào trong động phủ là hơn
Vương Lâm nhìn phía trước ,nơi tràn ngập màn sương đen ở chỗ sâu trong nhiều lầu các
Từ xa nhìn lại có thể mơ hồ thấy được một góc cung điện như ẩn như hiện trong màn sương đen
Vị trí đó chính là trung tâm toàn bộ động phủ này
Nhưng Vương Lâm cũng biết nơi đó chỉ là lối vào từ tầng thứ nhất sang tầng thứ hai
Trước khi có bản đồ ngọc giản, đối với động phủ Tiên Đế này Vương Lâm có chút mê man không biết rõ ràng
Nhưng hiện tại trừ một tầng cuối cùng kia ra hết thảy kết cấu động phủ này đã thành hình trong đầu hắn động phủ Tiên Đế này có chín tầng ,mỗi một tầng kiến trúc khác nhau, cấm chế cũng càng tăng ngày càng mạnh
Lúc này cấm chế tầng thứ nhất đã không kém, mà theo không ngừng đi vào cấm chế này cuối cùng sẽ đạt tới một trình độ khủ bố,
- Đây mới là động phủ Tiên Đế chân chính
Nguyên bản sau khi từ ngoại giới được truyền tống đến đây, đúng ra phải xuất hiện ở trong này
Nhưng hiển nhiên trong quá trình truyền tống bị Tán Ma kia dùng Bạch Ngọc Bình quấy nhiễu
Vì thế nên tất cả mọi người đều bị truyền tống vào trong bình
Sau khi bình bị phá vỡ
Tán Ma kia mở ra táng Tiên Trì ,sau khi sụp đổ lại khiến mọi người tản ra
Mục đích của hắn là khiến chúng ta hoàn toàn mê hoặc trong động phủ Tiên Đế này
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên
Hắn đạt được bản đồ trong ngọc giản cũng không đầy đủ, chỉ có bảy tầng đầu
Hai tầng cuối không rõ, giống như là bị người khác xóa đi
Việc này, năm xưa khi Vương Lâm vừa đạt được ngọc giản đã phát hiện ra, lúc này đến động phủ Tiên Đế sau khi xác minh lại càng thêm rõ ràng
Vương Lâm trầm ngâm nhấc chân bước về phía trước
Phía trước hắn, đi khỏi rừng trúc có một con đường nhỏ
Mặt đường trải hàng loạt tiên ngọc phát ra từng tia sáng êm dịu
Vương Lâm bước chân trên đường ,cẩn thận nhìn về phía trước màn sương đen xa xa
Thân hình hắn nhoáng một cái, phi thăng về trước
Hai bên con đường nhỏ này gieo trồng các loại hoa màu nào cũng có nhìn thật xinh đẹp bất phàm
Nhưng ở trên những cây hoa này cũng có rất nhiều cấm chế, hơi chút tác động sẽ khiến cấm chế mở ra, hoặc là tấn công, hoặc là vây khốn, hoặc là truyền tống đến một nơi khác
Nếu là người không biết gì ở tầng thứ nhất động phủ Tiên Đế này thì nửa bước cũng khó đi, cho dù là tiên ngọc trên con đường nhỏ này cũng ẩn chứa chấm chế
Nếu phương hướng đi lại và trình tự bước chân hạ xuống không đúng, cấm chế cũng sẽ mở ra
Chỉ có điều, chuyện này đối với Vương Lâm mà nói cũng không có hung hiểm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bản đồ ngọc giản này tuy không nói phương phán hóa giải cấm chế này nhưng mà giới thiệu tỉ mỉ một lượt
Nếu người khác đạt được bản đồ có lẽ là vô dụng
Nhưng Vương Lâm là cấm chế đại sư, chỉ cần biết một số giới thiệu chị tiết về những cấm chế này thì chỉ nhìn một lần là biết rõ đúng sai, đỡ phí rất nhiều công sức
Chỉ là với tính cách Vương Lâm cũng không hoàn toàn tin vào bản đồ ngọc giản, tốc độ đi tuy nhanh nhưng không ngừng xác minh xem nhưng ghi chép trong bản đồ ngọc giản có đúng hay không
Đang đi, hắn vỗ túi trữ vật
Lập tức thanh kiếm thép cướp được của vật kỳ dị hình người kia xuất hiện trong tay Vương Lâm
Thần thức hắn tản khắp thanh kiếm cẩn thận quan sát
Thanh kiếm này nhìn như tầm thường nhưng thần thức của Vương Lâm ở mặt trên bị cản trở mạnh mẽ
Phảng phất như có một cỗ lực lượng ẩn tàng ở trong ,ngăn cản thần thức tra xét
Nhất là những vết rỉ sét trên thân kiếm ,lực cản càng mạnh
Vương Lâm thu hồi thần thức, mắt lộ vẻ trầm ngâm:
-Đây rốt cuộc là thanh kiếm gì...
Nhìn những vết rỉ sét kia, Vương Lâm nhớ rõ năm xưa khi sứ giả Thác Sâm vừa cầm lấy thanh kiếm giống như thế này, biểu tình giống như là chiếm được chí bảo
Chẳng qua sứ giả Thác Sâm kia nhìn cũng không phải là thanh kiếm này mà là vết rỉ sét trân kiếm
Ánh mắt Vương Lâm thủy chung nhìn vào những vết rỉ sét kia
hắn nâng tay trái lên sờ nhẹ vào bên trên một cái, đưa tay lên nhìn
Trên đầu ngón tay dính một chút rỉ sét màu đen sẫm, đặt ở mũi ngửi chỉ thấy một mùi tanh nhàn nhạt
-Chẳng qua chỉ là rỉ sắt tầm thường mà thôi
Vương Lâm nhíu mày hạ tay trái xuống
Nhưng ngay khoảnh khắc tay trái hắn hạ xuống, lập tức khoảng không mà cánh tay này xẹt qua vang lên một tiếng "xuy", sau đó hiện một cai khe
Càng làm cho Vương Lâm ngẩn ra là những bụi hoa có nhiều cấm chế bên cạnh hắn vốn còn cách một khoảng
Nhưng theo cánh tay trái vừa rồi hại xuống gây nên, lập tức những cánh hoa kia tản ra từng luồng ánh sáng đỏ đậm, theo sau toàn bộ héo rũ xuống một cách quỷ dị
ngay cả cấm chế ở bên trên cũng im lặng sụp đổ
Hai mắt Vương Lâm bỗng lóe lên tinh quang, nhìn chằm chằm vào những cánh hoa đã tàn kia, lại nhìn màu của rỉ sét trên tay trái
Vương Lâm lui ra sau vài bước, ngón tay dính màu sét chỉ về hướng một bụi hoa khác
Lập tức những cánh hoa đó nhanh chóng héo rũ ,trở thành bùn đất
Vết ố rỉ sét trên tay Vương Lâm theo đó cũng tiên tan
Vương Lâm hít sâu một hơi nhìn chằm chằm vết rỉ sét trên thanh kiếm thép, ánh mắt lộ vẻ rúng động
Hắn trầm ngâm một lát sau đó cắn răng ,tâm thần khẽ động
Trong nháy mắt con mắt thứ ba trên mi tâm mở ra.