Trong tinh không vùng đất Điên Lạc
Tham Lang hóa thành một đạo cầu vồng, điên cuồng bỏ chạy, dọc đường đi thầm mắng chửi liên hồi, tựa hồ chỉ có vậy mới khiến hắn dễ chịu được một chút
Nếu không thì một khi nhớ tới chuyện pháp bảo bị người ta cướp đi hắn sẽ đau lòng tới phát điên mất
Giờ phút này vừa lao nhanh đi, tinh không phía trước Tham Lang đột nhiên có sóng gợn quanh quẩn
Trong nháy mắt khi nhìn thấy gợn sóng này, sắc mặt Tham Lang đại biến, không chút do dự chuyển hướng, tay phải giơ về phía trước
Lập tức liền có một phiến lá khô lớn bằng ba bàn tay xuất hiện
Phiến lá cây này vừa xuất hiện liền bị Tham Lang lập tức cầm lấy, hung hăng vứt về phía sóng gợn giữa tinh không
- Nhất diệp phong thiên
Phiến lá khô vàng này thoạt nhìn thì rất tầm thường, không có bất cứ sự thần kỳ nào nhưng trong nháy mắt khi nó rơi vào trong sóng gợn thì liền có ánh sáng vào từ đó bộc phát ra
Một lực phong ấn mênh mông tràn tới
Đột nhiên phiến lá khô vàng kia dường như được phóng đại lên vô số lần, trực tiếp khắc vào tinh không, vây kín sóng gợn kia, mặc cho nó giãy giụa thế nào cũng không thê thoát khỏi phạm vi của lá cây
Tham Lang sau khi ném lá cũng không dám nhìn kết quả mà thân thể nhoáng lên, dưới hai chân liền hiện lên ánh sáng màu tím, chợt hóa thành hai luồng sương mù màu tím
Sương mù này cuồn cuộn quay cuồng, mơ hồ truyền ra tiếng rít gào thê lương, lại hình thành hai ma ảnh màu tím thật lớn
Hai ma ảnh này không ngờ lại có hình dáng của Cổ ma
Dẫm lên hai ma ảnh, trong tiếng gào thét, tốc độ của Tham Lang lại nhanh hơn, chớp mắt một cái liền biến mất
Thân ảnh hắn vừa biến mất thì từ trong sóng gợn bị lá cây phong ấn trong tinh không, Vương Lâm bước ra
Thần sắc hắn âm trầm, sau khi xuất hiện tay phải liền vung lên đánh về phía trước một cái
Ầm một tiếng, hữu quyền của Vương Lâm đã cách không va chạm với lá cây phong ấn, tạo nên tiếng chấn động đinh tai
Nhưng lá cây kia lại chẳng hề di động mảy may
Một lực phản chấn mạnh mẽ đánh trở lại Vương Lâm
- Đây là thứ lá cây gì
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại, vẫn chưa tấn công tiếp mà bước về phía sau một bước, thân thể dung nhập thiên địa, không đi từ nơi này mà vòng qua lá cây truy đuổi Tham Lang
Sau lúc Vương Lâm rời đi, sóng gợn tiêu tan, lá cây kia chợt lóe lên ánh sáng vàng, cũng biến mất
Tham Lang trong tinh không phóng đi, hai ma ảnh dưới chân truyền ra tiếng gầm thét, khiến cho tốc độ của hắn mắt thường không thể thấy nổi
Đang lao đi thì thần sắc hắn lại biến đổi, tay phải giơ lên, trong lòng bàn tay lại xuất hiện phiến lá khô vừa vất lúc này
Nhìn lá cây, trên mặt Tham Lang lộ ra một tia đắc ý
- Nhất diệp phong thiên của lão phu dù là tu sĩ thiên nhân đệ ngũ suy muốn phá vỡ cũng phải tốn một phen công phu
Ta không tin là tu vi của Vương Lâm này đã đạt tới thiên nhân đệ ngũ suy
Tham Lang thu hồi lá cây, hướng về phía trước bay nhanh đi
Một lát sau, thân thể hắn lại sững lại, lộ ra nụ cười lạnh, tay phải lại vung lên một lần nữa
Phiến lá cây kia liền bay ra, hướng thẳng về hư không phía trước
Trong nháy mắt khi lá cây rơi xuống, trong hư không liền có sóng gợn hiện ra
Nhưng Tham Lang không biết sử dụng phương pháp gì mà không ngờ lại biết trước được chuẩn xác nơi Vương Lâm sắp hiện ra
- Thần thông của lão tử, thuật bỏ chạy là cường hãn nhất
Trong thiên địa này, nếu nói về bỏ chạy thì hiếm người nào có thể sánh với lão phu
Nếu không phải vậy thì pháp bảo trên người ta sớm đã bị kẻ khác rình lấy sạch bao nhiêu lần rồi
Tham Lang hừ lạnh, thân thể lại nhoáng lên, lập tức bắt đầu cấp tốc bỏ chạy
Nhưng đột nhiên trong lúc này, giữa tinh không lại xuất hiện một đạo huyết quang kinh thiên
Huyết quang này lúc xuất hiện dường như ở xa vô tận nhưng trong nháy mắt đã bao phủ cả tinh không
Từng trận rít gào bén nhọn vang lên kinh thiên động địa
Sắc mặt Tham Lang lập tức đại biến, không kịp né tránh
Huyết quang như thủy triều ngay lập tức ập tới, từ xa nhìn lại trông vô cùng kinh người
Huyết quang kia ngập trời, giống như một cái miệng lớn lấy tốc độ không thể tưởng tượng trực tiếp lao tới cắn nuốt Tham Lang
Cùng với huyết quang xuyên thấu qua người Tham Lang, nhưng tiếng bang bang vang lên khắp Tham Lang, lại có những tiếng va chạm như tiếng kim loại va chạm truyền ra
Một tiếng hét thảm thiết vang lên
Huyết quang trôi qua, thân thể Tham Lang bị đánh tung
Hắn cũng phun một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, trên ngực áo lộ ra một mảnh đen kịt
Hóa ra trên người hắn có ẩn giấu một bộ áo giáp
Trên ngực áo hắn lúc này xuất hiện vô số khe nứt, lan tràn ra bốn phía
Ngoài thân thể hắn, huyết kiếm bị chấn bay ra hơn mười trượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tham Lang giơ tay phải lên, hai ma ảnh dưới chân lập tức hóa thành hai đạo hắc khí, vờn quanh thân thể hắn, hình thành một luồng gió lốc màu đen, vừa xoay tròn vừa phát ra tiếng chấn động kịch liệt, cuốn Tham Lang nhanh chóng bỏ chạy
Hết thảy mọi chuyện đều diễn ra trong nháy mắt
Ngay khi Tham Lang ở trong cơn lốc màu đen bỏ chạy, ở chỗ lá cây phong ấn, Vương Lâm bước ra
Sau khi hiện thân, Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, tay phải chụp về phía trước một cái, lập tức nắm lấy cái lá kia.
Tham Lang trọng thương bỏ chạy dĩ nhiên là không thể điều khiển phiến lá này nữa
Sau khi bị Vương Lâm chụp lấy, liền bị hắn đánh lên vô số cấm chế phong ấn, không rảnh mà đi nghiên cứu, trực tiếp ném vào trong không gian trữ vật
Khi ngẩng đầu lên thì Tham Lang đã trốn không thấy tung tích
Thần sắc Vương Lâm lạnh lùng nhưng mơ hồ lại hiện lên vẻ hưng phấn
- Có ý tứ, Tham Lang này trên người quả có không ít pháp bảo
Mọi lần gặp được người này ta đều gặp vận may thật lớn, lại càng đoạt được vô số pháp bảo
Năm đó toàn bộ pháp bảo của hắn đã bị ta lột sạch, vốn tưởng là hắn phải chết, không ngở hôm nay gặp lại lại càng có nhiều pháp bảo hơn
Tính cách người này ta cũng hiểu một chút, nếu ta không bức hắn nóng lên thì hắn rất ít khi lộ ra loại pháp bảo giống như ở trên tu chân tinh kia
Hắn chỉ biết lấy ra từng thứ từng thứ một
Mà trên người kẻ này có rất nhiều bí mật
Trước tiên không nói hắn lấy được pháp bảo từ nơi nào, chỉ cần nói hắn dùng loại phương pháp nào tiến vào Thái Cổ Tinh Thần đã là điều ta muốn tìm hiểu
Thân thể Vương Lâm bước về phía trước một bước, biến mất
Hai người trong tinh không một đuổi một chạy, cả đoạn đường ầm ầm mà đi, khiến cho nhiều tộc lạc trong vùng đất Điên Lạc chú ý
Nhưng khi nhìn thấy tốc độ của hai người thì đám người này không dám để ý tới nữa
Người có loại tốc độ này tu vi hiển nhiên rất mạnh mẽ
Trong khi bỏ chạy, Tham Lang kêu khổ không ngừng
Vương Lâm như dòi trong xương, căn bản không thể thoát
Một đoạn đường này Tham Lang cũng đã ít nhiều nhìn ra tu vi của Vương Lâm
Hắn mơ hồ cảm giác mình không thể đối kháng
Nhưng nếu như thúc thủ chịu trói thì lại không phải là tính cách của hắn
Giờ phút này Tham Lang vừa lao đi, sắc mặt lại biến đối, cảm thấy tinh không bên phải có biến đổi rất nhỏ
Hắn cắn răng, tay phải lật lên, chụp vào hư không một cái
Lập tức có một cái bình ngọc màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay hắn
Bình ngọc này lạnh như băng, từng trận ma khí tràn ngập lan ra
Bên ngoài bình ngọc có điêu khắc một đồ án, không ngờ có hình dáng như Cổ ma
Phun một ngụm máu tươi lên bình ngọc, Tham Lang hét lớn:
- Ta mượn ba trăm ma hồn, phong sát người này xong xin trả lại ba vạn phách của sinh linh
Máu tươi hắn vừa mới đụng tới bình ngọc lập tức bị nó hấp thụ
Cùng lúc đó, trên bình ngọc ở nơi Tham Lang nắm liền có hai cái răng nanh thò ra đâm vào ngón tay Tham Lang
Máu tươi trong cơ thể hắn liền bị hút một lượng lớn vào trong bình
Mọi chuyện trong nháy mắt đã hoàn thành
Bình ngọc kia sau khi hấp thụ đủ máu thì bên trong liền có một tiếng như tiếng thở dài vang lên
Cùng lúc đó một lượng lớn sương mù màu đen từ trong bình ngọc phun ra
Cảnh tượng này giống như chiếc bình đã trở thành một ngọn núi lửa đang bộc phát
Sương mù màu đen ngay lập tức sau khi phun ra liền hóa thành một ma hồn dữ tợn
Trên đầu ma hồn này có một chiếc sừng, hóa ra là Cổ Ma
Trong hai mắt Cổ Ma này tỏa ra vẻ điên cuồng và oán độc vô tận, dường như bị áp chế trong vô tận năm tháng, đã phải trải qua sự thống khổ không thể tưởng tượng nổi, giờ phút này toàn bộ phóng ra
Lập tức oán khí ngập trời trào ra
Một tiếng kêu thê lương từ trong miệng ma hồn này truyền ra, kinh thiên động địa
Trong nháy mắt, ở giữa tinh không này, bên ngoài thân thể Tham Lang đã có ba trăm ma hồn ầm ầm lao ra
Mỗi một ma hồn đều tỏa ra khí tức tương đương với tu sĩ thiên nhân đệ nhất suy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng xoay tròn quanh người Tham Lang, tạo ra gió lốc kinh thiên động địa
Ma khí tung hoành, trong lúc xoay tròn gào thét liền ầm ầm lao tới tinh không phía trước
Trong tích tắc này, sóng gợn trong tinh không chấn động, thân ảnh Vương Lâm hư ảo hiện ra
Nhưng hắn còn không kịp đi ra thì gió lốc đã tới trước rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng kỳ dị, liếc mắt một cái là có thể nhận ra trong gió lốc là hình ảnh của Cổ Ma
Cổ Ma này cực kỳ giống với Tháp Già năm đó
Duy có một chút bất đồng đó là trong đồng tử bên trái của Cổ Ma không có tinh điểm mà là một đám khí lượn lờ
Đám khí này lưu động trong nháy mắt khi rơi vào mắt Vương Lâm thì trên mi tâm hắn liền có Cổ Thần tinh điểm tự động biến ảo ra, xoay tròn
- Khí tức của Cổ Thần
Thần sắc Vương Lâm biến đổi
Hắn cảm nhận được rõ ràng dòng khí trong đồng tử của pho tượng Cổ Ma trong gió lốc bất ngờ chính là do Cổ Thần lực ngưng tụ ra
- Ba trăm Cổ Ma bị một Cổ Thần lực cường đại phong ấn
Chỉ trong tích tắc này Vương Lâm đã hoàn toàn minh bạch
Trong nháy mắt khi cơn gió lốc Cổ Ma tới gần, trong người Vương Lâm truyền ra tiếng bang bang, ngửa mặt lên trời rống to một tiếng!
- Hống
Đây không phải là tiếng rống dùng pháp thuật thần thông tạo nên mà là tiếng rống của Cổ thần
Cổ Thần tinh điểm trên mi tâm của Vương Lâm xoay tròn, Cổ Thần lực mênh mông tràn ngập toàn thân, hóa thành tiếng rống kinh thiên động địa
Một tiếng rống này khiến cho ma phong đang bay tới ầm ầm rung chuyển, không ngờ lại ngừng lại, không dám đi tới
Ba trăm Cổ Ma trong đó ánh mắt lộ ra sự sợ hãi không thể hình dung
Chúng từ tiếng rống này cảm nhận được sự tồn tại của Cổ Thần
Sâu trong trí nhớ của chúng, cảnh tượng năm đó lại trào lên, bao phủ chúng
Ầm một tiếng, ma phong liền tự tan nát
Ba trăm Cổ Ma bay tứ tán về bốn phương tám hướng
Biến hóa này quá nhanh, khiến cho Tham Lang căn bản không kịp phản ứng, sững sờ đứng đó
Hắn chẳng sao hiểu nổi một kiện chí bảo lại chỉ vì một tiếng rống mà hỏng mất
- Ta rốt cục đã biết Tham Lang ngươi tìm được những pháp bảo này ở đâu rồi
Không ngờ được
Không ngờ được ngươi lại có thể tới nơi đó!
Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ mừng rỡ như điên, bước từng bước về phía Tham Lang!