Tiên Nghịch

Chương 1641: Kỵ Hổ Bất Hạ




Thân thể Vương Lâm bước về phía trước, càng ngày càng gần
Tiếng gầm của Đạo cổ vang lên kinh thiên, ầm ầm truyền ra bốn phía, khiến cho đại địa lại một lần nữa sụp đổ, thiên không bị cuốn động
Tiếng gầm đó đã trở thành âm thanh mạnh nhất trong thiên địa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong tiếng gầm này, sóng âm tràn tới, vượt qua thân thể Vương Lâm, trực tiếp đánh tới Bạch Hổ khổng lồ kia
Sóng âm đánh tới khiến cho toàn thân Bạch Hổ vặn vẹo, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu sụp đổ nhưng vẫn còn cố gắng gượng
Chẳng qua tốc độ lùi lại phía sau lúc này của nó nhanh hơn rất nhiều
Đầu mãnh hổ này cho dù có uy nghiêm vô thượng thì nếu so với Vương Lâm cũng chẳng thể nào bằng
Vương Lâm đi tới, tay phải giơ lên điểm mạnh về phía trước
Một chỉ này điểm ra liền khiến đầu lâu của Đạo cổ gầm thét, xuyên qua người Vương Lâm tiến tới gần Bạch Hổ dữ tợn mở miệng thôn phệ
Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này khiến tâm thần kẻ chứng kiến phải chấn động
chỉ thấy bầu trời giống như phân thành hai, hóa thành hai nửa
Một nửa là đầu lâu của Đạo cổ, một nửa là đầu Bạch Hổ khổng lồ kinh thiên kia
Hai con quái vật khổng lồ này một tiến một lui, nhưng khoảng cách nhanh chóng giảm bớt, hầu như chỉ trong thời gian ngắn là đầu lâu của Đạo cổ sẽ tới gần Bạch Hổ, mở miệng gầm thét và cắn nuốt
Tiếng ầm ầm vang dội không gian
Đầu lâu của Đạo cổ va chạm với Bạch Hổ, tạo nên một lực trùng kích đánh thẳng vào viễn cổ tiên vực
Mặt đất sụp đổ trong phạm vi lớn
Ngay cả vô số bức tượng khổng lồ của tam tộc cổ cũng có rất nhiều bức bị nổ tung
Luồng lực lượng này mạnh mẽ tràn ra, giống như muốn hủy diệt cả viễn cổ tiên vực vậy
Lực lượng này đánh thẳng vào khiến thân thể Bạch Hổ tan nát, hóa thành chút bạch quang tỏa ra bốn phía
Trong thân Bạch Hổ vừa bị đánh tan, lão già tóc bạc phun một ngụm lớn máu tươi, thân thể lảo đảo trực tiếp bị cuốn đi, đánh thẳng vào pho tượng lớn như núi mà hắn vốn chữa thương trong đó
Những tiếng răng rắc truyền ra
Pho tượng này bị lão già va chạm liền xuất hiện vô số khe nứt
lan ra khắp toàn thân, giống như lúc nào cũng có thể vỡ tung ra vậy
Thân thể Vương Lâm cũng bị lực lượng trùng kích này đánh sâu về phía sau, sắc mặt tuy hơi tái nhợt nhưng hàn quang trong mắt lại càng thêm nồng đậm
Một trận chiến này Vương Lâm không thi triển cây cung của Lý Quảng
Hắn chiến đấu không phải với tu sĩ, không phải với bậc toàn năng của giới ngoại mà là một trong tứ đại chiến tướng khi xưa của viễn cổ tiên tôn - Bạch Hổ chiến tướng
Bạch Hổ chiến tướng ngoài thọ nguyên dài lâu thì hắn còn không thuộc về giới nội hay giới ngoại mà là người của tiên cương đại lục thần bí kia
Hắn là tiên nhân, là tiên nhân chân chính
Huyết mạch của hắn ẩn chứa tiên lực vượt hơn Vương Lâm rất nhiều
Nếu không phải bởi vì năm đó thương thế quá nặng, còn chưa hoàn toàn khôi phục thì Vương Lâm muốn đánh một trận với người này sẽ càng gian nan hơn
Nhưng nếu chiến đấu sinh tử, song phương có dùng toàn lực hay không thì đó lại là chuyện khác
Vương Lâm vừa lui lại phía sau, đầu lâu của Đạo cổ cùng với hư ảnh của tam tộc cổ đánh sâu vào hư ảnh của Bạch Hổ
Lúc này hư ảnh của tam tộc cổ đã tan nát, chỉ còn mỗi đầu lâu của Đạo Cổ vẫn đang lơ lửng trên bầu trời, chưa bị tan rã
Tu vi của Vương Lâm là Không Linh trung kỳ nhưng thân thể cổ Thần và thần thông của hắn đủ để đánh với tu sĩ Không Huyền sơ kỳ
Cho dù đối phương có tu vi vượt qua Không Huyền sơ kỳ thì Vương Lâm cũng còn có cây cung của Lý Quảng
Cung này xuất ra, một tiễn kinh thiên động địa
Thân thể Bạch Hổ lão giả bị đánh găm vào pho tượng vừa chữa thương, lúc này thần sắc dữ tợn, hai mắt lộ vẻ kiêng kỵ rất sâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng sự kiêng kỵ này không đủ khiến hắn lùi bước
Hắn thân là Bạch Hổ chiến tướng, dân cư của tiên cương đại lục, là một trong tứ đại chiến tướng của Thất Thải Tiên Tôn
Hắn đã trải qua vô số trận chiến, cũng trải qua kinh biến tại động phủ năm đó
Tôn nghiêm và lòng tự cao của hắn không thể cho phép hắn để một con kiến hôi ở hạ giới chiến thắng
Mặc dù con kiến hôi tu sĩ này khiến sâu trong nội tâm hắn sợ hãi nhưng sự sợ hãi này bị hắn mạnh mẽ áp chế
-Tây phương Bạch Hổ, một trong thất tú của tinh không, là kim tinh trong vạn vật
Ta là truyền thừa của Bạch Hổ, ngưng hóa lực lượng vô thượng hóa thành thần thông đại thuật của bộ tộc Bạch Hổ ta
Phong diệt người này, thuật Kỵ Hổ Nan Hạ
Bạch Hổ lão giả gầm thét, hai tay nhấn mạnh vào pho tượng bên người, thân thể trong tiếng ầm vang liền bay ra, song chưởng vung lên, hai tay bắt quyết, mái tóc bạc toán loạn, đôi mắt lộ hung quang ngập trời, hướng về phía Vương Lâm đột nhiên điểm một chỉ
Một chỉ này khiến bạch quang vô tận do Bạch Hổ vừa tiêu tán trong thiên địa lại một lần nữa xuất hiện, lấy Vương Lâm làm trung tâm, dùng một loại tốc độ không thể hình dung ầm ầm ngưng tụ lại
Trong thời gian ngắn, dưới thân Vương Lâm bất ngờ có vô tận bạch quang, hóa thành một đầu Bạch Hổ kinh thiên
Từ xa nhìn lại, Vương Lâm giống như đang đứng trên lưng hổ vậy
Một luồng uy áp nồng đậm từ trên người Bạch Hổ bộc phát ra, khiến cho bầu trời bốn phía quanh Vương Lâm dường như bị phong ấn
Luồng uy áp này không ngừng ngưng tụ, hóa thành một đạo phong ấn khổng lồ
Phong ấn này toàn bộ đật trên người Vương Lâm
Nó vô hình như Vương Lâm lại có thể cảm
nhận được rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần sắc hắn ngưng trọng
Luồng uy áp này khóa chặt thiên địa bốn phía Vương Lâm, khiến cho thân thể hắn giống như chìm trong bùn lầy, ngay cả hô hấp cũng trở nên trầm trọng
Những tiếng bùng bùng truyền ra từ cơ thể Vương Lâm
Lực phong ấn này hoàn toàn từ Bạch Hổ dưới thân hắn truyền lên, khiến cho thân thể Vương Lâm không thể rời khỏi lưng Bạch Hổ
Mà thời gian càng trôi qua thì uy áp của phong ấn càng ngày càng mạnh, mơ hồ hình thành một bàn tay khổng lồ vô hình đè lên thân thể Vương Lâm, khiến hắn không ngừng tới sát Bạch Hổ dưới chân, lại càng phải đứng ở đó
không thể rời đi
Lúc này Bạch Hổ gầm thét, bộ lông toàn thân dựng thẳng đứng, từ xa nhìn lại giống như có vô số cây cối màu trắng rung động
Thân thể nó lại càng to lớn, tỏa ra bạch quang chói mắt
Mơ hồ trên thân thể nó có vô số ký hiệu lóe lên
Những ký hiệu này giống như ấn ký, sau khi xuất hiện rất nhiều liền khiến cho con Bạch Hổ khổng lồ này giống như trở thành một đạo phong ấn sống
Ký hiệu trên thân thể Bạch Hổ càng ngày càng nhiều, chỉ trong thời gian ngắn khiến thân thể nó thảy đổi, trở thành một dòng xoáy màu trắng khổng lồ
Bên trong dòng xoáy này có ký hiệu vô tận vờn quanh, nhưng tiếng hổ gầm kinh thiên vang lên
Dòng xoáy ầm ầm chuyển động, từ xa nhìn lại mơ hồ có thể thấy đây đâu phải là một dòng xoáy gì, rõ ràng là một con Bạch Hổ khổng lồ đang ở phía dưới Vương Lâm không ngừng chạy thành vòng tròn, bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên nó mới hình thành một dòng xoáy khổng lồ như vậy
Lực hút của dòng xoáy này rất kinh người, hơn nữa lại còn có lực lượng phong ấn kia khiến cho Vương Lâm không thể thoát khỏi nơi đây, giống như là phàm nhân cưỡi hổ khó xuống, căn bản là không thể thoát khỏi tấm lưng của con mãnh hổ
Đây là đại thuật thần thông của Bạch Hổ chiến tướng - Kỵ Hổ Nan Hạ
Pháp thuật này là thần
thông nhưng cũng là thuật phong ấn
-Bạch Hổ linh khởi, mang thần hồn của người này trấn dưới động phủ, đặt ở sáu mươi bảy đạo thiên sơn trên tiên cương đại lục
Thần sắc Bạch Hổ lão giả dữ tợn, vung song chưởng, tiếng nói ầm ầm truyền ra
Khi tiếng nói này vang lên, chỉ thấy bên trong dòng xoáy liền có một tiếng hổ gầm kinh thiên xuất hiện
Một con mãnh hổ ước chừng mười trượng trực tiếp lao ra khỏi dòng xoáy
Con Bạch Hổ này chính là linh hồn của Bạch Hổ kia, giống như nguyên thần của tu sĩ vậy
Thân thể nó từ bên trong dòng xoáy lao ra, không ngừng vặn vẹo, thân thể thu nhỏ lại nhưng uy nghiêm lại càng ngày càng đậm
Cho tới khi xuất hiện
Bạch Hổ tinh gầm thét lao thẳng về phía Vương Lâm, không phải thôn phệ hắn mà giống như mãnh xa, quấn quanh người hắn, hổ khẩu mở ra, hướng về phía thiên linh của Vương Lâm thôn phệ, mang theo thân thể hắn trở về phía trong dòng xoáy
Nếu một khi bị nó mang đi thì Vương Lâm sẽ bị trấn áp dưới giới nội và giới ngoại trong động phủ, bị hắn đè cho chết bẹp
Thần thông của Bạch Hổ lão giả Vương Lâm cả đời chưa từng gặp, lần này lại gặp phải thứ thần thông không thuộc về thế giới này mà tới từ tiên cương đại lục
Thần sắc hắn âm trầm, thân thể bị Bạch Hổ quấn quanh, trong nháy mắt khi hổ khẩu mở ra muốn cắn nuốt thì tay trái hắn liền giơ lên đặt lên hổ khẩu
-Thuật Kỵ Hổ Nan Hạ hay thật
Hôm này Vương Lâm không hạ được khỏi thân hổ này, ngươi nếu muốn đem ta phong ấn thì phải xem Bạch Hổ này trấn ta hay là bị ta trấn nhiếp
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên
Hắn không thi triển bất cứ thần thông nào, hai mắt lại nhắm lại một lần nữa
Lúc này khí tức toàn thân hắn lập tức biến đổi
Một luồng khí thế của bậc đại nho đương thời từ trên thân thể hắn ầm ầm tràn ra
Giờ phút này hắn không phải là tu sĩ mà hắn là bậc đại nho
Hắn hiểu đạo lý của thiên địa
Hắn là bậc đại nho biết hết thảy chỉ là một một tòa động phủ, biết hết thảy mọi chuyện
Dưới luồng khí thế của đại nho này, Vương Lâm coi tất thảy là vô vi, ánh mắt bình tĩnh lộ ra một luồng lực lượng mênh mông
Hắn nghiêng đầu nhìn về phía hổ linh đang quấn quanh mình, bị mình đè tay trái lên
Một cái liếc mắt này khiến khí thế mênh mông toàn thân trực tiếp trấn áp hổ linh này
Đầu hổ linh này lúc này trong mắt Vương Lâm không phải là thần thú do thần thông biến thành mà chỉ là một con hổ tầm thường ở phàm gian
-Ngươi dám nuốt ta
Vương Lâm chậm rãi mở miệng, ánh mắt trừng lên, nhìn chằm chằm vào hổ linh, thần sắc không giận mà uy
Thân thể hắn bừng lên một luồng khí tức mênh mông của bậc đại nho, ngay cả thiên địa cũng không sợ, huống chỉ là một con hổ nhỏ bé này
Con hổ quấn quanh hắn liền run rẩy toàn thân, hai mắt không ngờ lộ vẻ sợ hãi
Trong trái tim nó dâng lên một ý nghĩ không rõ
Ý nghĩ này dường như khiến nó thấy được luân hồi nhân quả, thấy được buổi sơ khai của tiên cương đại lục, tổ tiên của Bạch Hổ linh tộc nó đang quỳ trên mặt đất, hướng về phía bầu trời bái lạy
Nó không biết tại sao lại nảy ra ý nghĩ này
Nhưng nó nghĩ tiếp lại cảm thấy một sự sợ hãi tới từ linh hồn
Lời nói của Vương Lâm truyền ra
Hắn dường như hóa thân thành thiên địa, hướng về phía hổ linh mà trấn áp
Luồng lực trấn áp này ẩn chứa minh ngộ cả đời Vương Lâm, ẩn chứa hư bổn nguyên bước thứ ba, ẩn chứa sự uy nghiêm vô thượng
Hổ linh nọ kêu lên nức nở, trong ánh mắt không dám tin của Bạch Hổ lão giả liền buông lỏng thân thể Vương Lâm, lui lại phía sau mấy bước, đầu hổ hướng về hắn mà cúi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.