Vương Lâm trầm mặc mất một lúc
Sau khi đã nghiệm chứng thủ quyết, thì đây cũng không phải là phương pháp tất yếu có thể rời khỏi nơi đây
Day day mi tâm, hắn nghĩ có nên tiến vào không gian nghịch thiên hay không
Phải biết rằng nếu có thể đi vào nghịch thiên không gian, khả năng chạy trốn của hắn lại tăng lên không ít
Một hồi lâu sau, hắn buông tay, khuôn mặt vẫn bình thường nhưng trong mắt lại hiện lên một vui vẻ
Không gian nghịch thiên không bị hạn chế nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào
Vương Lâm thở ra một hơi, tay phải vừa lật lấy ra túi trữ vật của Cổ Đế
Hắn dụng thần thức đảo qua, lập tức bị một thứ lực lưỡng cản lại
Sắc mặt của Vương Lâm vẫn bình thản
Hiển nhiên Cổ Đế bị Mạnh Đà Tử ném vào cái khe không gian, cái khe đó với cái khe xuất hiện ở cửa thứ ba đều thông tới cùng một địa phương
Túi trữ vật ngăn cản thần thức của Vương Lâm, nên có thể thấy được Cổ Đế chưa tử vong
Thực tế hiện tại, Vương Lâm cũng chưa xác định được việc này
Dù sao túi trữ vật của Mạnh Đà Tử không có thần thức
Dựa theo đạo lý thì hắn đã chết mới đúng nhưng cuối cùng hắn lại xuất hiện lần nữa
Tính đến hiện tại, trên tay hắn có hai túi trữ vật của Cổ Đế và của thi hài thần bí trong động phủ có thần đạo thuật của Chiến Thần Điện
Hai túi trữ vật này đều có thần thức của cố chủ
Nếu bọn họ không chết chỉ có thể than thở mà chờ đợi
Vương Lâm không nóng nảy, hắn đưa tay vỗ vào túi trữ vật bên phải, thần thức còn lưu lại của Cổ Đế bao lấy túi trữ vật ngăn cản thần thức của Vương Lâm cảm ứng bên trong
Làm xong hết thảy, Vương Lâm hít một hơi thật sâu, thân mình như tên rời cung, hướng về phương xa bay đi
Mục tiêu của hắn là Thức hải của Cổ Thần
Dù sao ở cửa thứ hai hắn đã chiếm được một cái ngọc giản có khắc phương pháp luyện chế cấm phiên, ở bên trong có nói một loại tài liệu chủ yếu để chế tạo ra nó chỉ có ở trong Thức Hải
Lấy cực nhanh tốc độ, bay đi một lúc trong cái thế giới chẳng phân biệt được thiên địa này, Vương Lâm vẫn không nhìn thấy biên giới
Trong tầm mắt của hắn chỉ có một mảnh xanh thẳm
Hắn nhớ lúc trước đám người Đoan Mộc Cực có nói qua thân thể của Cổ Thần rất lớn
Một Cổ Thần trưởng thành thậm chí còn lơn hơn so với toàn bộ Chu Tước tinh
Do đó, phi hành trong cơ thể hắn thì giữa hai đại huyệt cũng có khoảng cách lớn không thể tưởng tượng được
Cũng may nơi này tuy rộng lớn nhưng dọc theo đường đi cũng không có cấm chế hay sinh vật gì xuất hiện
Tất cả chỉ là một mảnh yên tĩnh
Vương Lâm nhíu mày, vẫn không dừng lại, tiếp tục hướng phía trước phóng đi
Tại bên trong cơ thể của Cổ Thần, thần thức không bị hạn chế như ở ba cửa trước, mà có thể tản mát rất xa, còn hơn so với ngoại giới
Thần thức của Vương Lâm sau khi được tẩm bổ ở cửa thứ ba
Nhất là vào phút cuối cùng có thể thôn phệ được một phần của du hồn nên đã có bước nhảy vọt
Hiện tại, phạm vi thần thức của hắn buông có thể đạt đến phạm vi mấy ngàn dặm
Do đó, hắn vừa sử dụng thần thức quan sát bốn phía vừa nhanh chóng phi hành
Một lúc lâu sau, Vương Lâm đột nhiên giật mình
Nét mặt hiện vẻ kinh nghi, nhìn chằm chằm về phía trước
Linh lực trong cơ thể hắn, xuất hiện từng đạo dao động, dường như đã bị một thứ lực lượng thần bí dẫn động
Ngay sau đó, thần thức của hắn thấy được xa xa xuất hiện một loạt làn khí màu thâm lam
Làn khí cao đến vạn trượng, chiều dài thì không thể đoán được, nhìn không thấy giới hạn
Khoảng cách đến làn khí còn rất xa, nhưng vô số tiếng động rầm rầm đã truyền đến
Gần như trong nháy mắt, khi đến gần dòng khí, linh lực dao động trong cơ thể càng lúc càng mạnh
Hắn không do dự hướng phía đó bay đi
Làn khí đó quá mức cổ quái
Càng làm cho đáy lòng Vương Lâm trầm xuống chính là linh lực của cơ thể hắn không thể khống chế, kim đan rung động kịch liệt
Tốc độ phi hành của hắn vội giảm xuống
Lúc này khoảng cách đến làn khí đó càng lúc càng gần
Vô số thanh âm như đập vào tai hắn
Mặc dù Vương Lâm cảm thấy kinh hãi nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh, bất loạn
Hắn biết chắc chắn không thể thoát đi trước khi khí lãng ập đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Do đó hắn đặt tay phải lên mi tâm, lập tức Nghịch Thiên châu từ trong mi tâm xuất hiện, toàn thân của Vương Lâm lập tức trở nên hư ảo, cuối cùng biến mất hoàn toàn
Qua chừng mười lần hô hấp, làn khí đã ập đến, gào thét lao qua chỗ Vương Lâm vừa biến mất, ầm ầm lao về phía xa
Sau đó, thân ảnh hư ảo của Vương Lâm lại xuất hiện, từ từ trở nên rõ ràng
Sau khi hiện thân, hắn chằm chằm nhìn về phía làn khí đang ào ào bay đi ngày một xa, ánh mắt chớp chớp
Nhìn một lúc, hắn lại chuyển thân, hướng phía trước tiếp tục bay đi
Lúc này, ở cách xa cửa thứ ba nghìn trượng, huyết quang bao phủ toàn thân Lục dục Ma quân đã biến mất, lộ ra một khuôn mặt gầy gò, trong tay cầm một bộ hài cốt thiếu nửa cánh tay
Trên thân hài cốt có vô số điểm sáng, tản mát một tia ánh sáng nhàn nhạt
Khi cùng du hồn tranh đấu, toàn thân huyết nhục của hắn đã bị cắn nuốt sạch sẽ, nguyên anh cũng sắp bị vỡ nát
Trong thân thể của hắn có vô số du hồn đang liên tục công kích, khiến Lục dục Ma quân mệt mỏi đến không thể chịu nổi
Hiện tại, hắn liên tục thi triển dục niệm huyết độn, nhưng không đủ sức để phản kháng nữa, chỉ có thể chờ đợi đến lúc hoàn toàn bị du hồn cắn nuốt hoặc bị sư phụ của hắn đuổi đến
Lúc này, đáy lòng hắn có phần mong cho trước khi du hồn có thể cắn nuốt toàn bộ thân thể sư phụ hắn có thể tới nơi
Chỉ cần có thể giữ được tính mạng, dù cho bị ma hóa hắn cũng nguyện ý
Đáng tiếc, mong ước này của hắn khó có thể hiện thực
Cuối cùng một chút phòng ngự cuối cùng của Nguyên Anh đã bị du hồn đánh tan, thần thức của hắn đã hoàn toàn lộ ra trước đàn du hồn lớn đông đúc
Đám du hồn lộ rõ vẻ thèm khát, đồng loạt lao tới
Lúc này, Lục Dục ma quân có vẻ đã bất lực
Nhưng đúng vào lúc đó, cái thi thể trong tay hắn chợt tỏa ra kim quang
Kim quang từ hài cốt dần dần bao lấy Lục dục Ma quân
Đám du hồn trong cơ thể hắn đang muốn xông lên đột nhiên kêu thảm, nhanh chóng giẫm đạp lên nhau chui ra khỏi cơ thể hắn chạy đi
Lục dục Ma quân ngơ ngác nhìn sự việc xảy ra
Đám du hồn chạy mất khiến cho hắn lại lần nữa nắm quyền điều khiển thân thể, ánh mắt lộ vẻ kích động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nắm lấy hài cốt, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cảm khái khi tìm được đường sống trong chỗ chết
Nhưng là rất nhanh hắn liền cảm thấy nghi hoặc, tuy vậy lúc này không phải là lúc cân nhắc tỉ mỉ nguyên do
Xung quanh hắn có rất nhiều du hồn, lúc này cũng đều chạy đi, dường như rất sợ hãi thứ kim quang đó
Lục dục Ma quân là một kẻ quyết đoán, sau khi phát hiện ra điểm này, hắn lập tức thu hồi tâm thần, nhanh chóng hướng về lối ra của cửa thứ ba cách đó nghìn trượng mà bay đi
Cái khe khổng lồ trên bầu trời cũng đã biến mất
Tốc độ của Lục Dục ma quân cực nhanh, lại không có du hổn cản trở, nên trong nháy mắt hắn đã lao vào trong cơn lốc xoáy
Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm
Nếu có thể may mắn thoát khỏi cửa thứ ba, hắn thề sẽ không bao giờ quay trở lại nữa
Năm đó, lần đầu tiên hắn đến nơi này, tuy cũng tiến nhập vào cửa thứ ba nhưng không quỷ dị như lần này
Một loạt sự tình, sư phụ tái sinh, Mạnh Đà Tử ma hóa, khiến cho trong lòng hắn bao phủ một đám sương mù thật lớn
Đám sương mù biến thành bóng ma, dọa hắn mất hồn
Lúc này, hắn đứng ở trong lốc xoáy
Khi lôi điện đánh xuống , tay phải hắn vung lên, đánh ra một loạt pháp quyết
Sau khi đánh xong toàn bộ pháp quyết, Nguyên Anh trong cơ thể Lục dục Ma quân lập tức rút nhỏ xuống một vòng lớn
Thần thái trong mắt hắn rõ ràng đã ảm đạm đi nhiều
Toàn bộ pháp quyết tập trung hết vào cái thi hài trên tay hắn, lập tức kim quang kịch liệt lóe lên
Ngay sau đó, trên thi hài xuất hiện vô số vết nứt, rồi hóa thành một đoàn tro cốt hướng bốn phía khuếch tán
Trong đám tro cốt này có vô số điểm sáng màu vàng
Lục Dục ma quân vung tay lên, lập tức tro cốt tiêu tán
Các điểm sáng màu vàng nhanh chóng ngưng tụ lại cùng một chỗ, hình thành một cái xương tay lóng lánh kim quang
Chẳng qua, trên cái xương cánh tay đó chỉ có bốn ngón tay, ngón áp út chỉ có một nửa
Đoạn xương tay vừa hình thành, những tia chớp màu tím lập tức trở nên yên tĩnh, dừng tại chỗ, không nhúc nhích
Lục dục Ma quân cũng không thèm liếc mắt, nắm lấy đoạn xương tay, trong miệng phun ra một đạo linh khí
Linh khí bị nó hấp thu, nhanh chóng biến mất
Sau đó Lục dục Ma quân dùng đoạn xương đánh ra từng đạo pháp quyết
Nếu là Vương Lâm ở đây lúc này chắc chắn nhận ra pháp quyết này hoàn toàn giống như của Cổ Đế truyền cho hắn, chẳng qua nó không chỉ có 4 trăm thủ ấn mà là gần ngàn
Sau khi đánh ra một ngàn thủ quyết, một đạo lốc xoáy dần dần xuất hiện, quay tròn trước mặt hắn
Lục dục Ma quân lộ ra vẻ vui mừng
Lần này hắn quay lại nơi đây là do cho rằng mình đã nghiên cứu thấu triệt thủ cốt
Chỉ cần có nó, hắn tự tin có thể lần nữa bình yên rời khỏi nơi này như ngàn năm trước
Thủ cốt này thực tế chính là vật truyền thừa của Cổ Thần mà Vương Lâm vẫn tìm kiếm
Năm đó, Thiên Ma Tán Nhân đưa thủ cốt cho Lục dục Ma quân
Trải qua ngàn năm nghiên cứu rốt cục, hắn cũng hiểu được sự huyền bí của nó
Lo sợ khi sử dụng bị người khác đoạt đi hoặc phát sinh những biến cố không thể kháng cự nên hắn không tiếc tiêu phí rất nhiều tâm huyết đem nó dung hợp vào trong cơ thể của đệ tử
Kể từ đó không ai nghĩ đến vật truyền thừa đó không phải nằm trong túi trữ vật của hắn mà lại ở trong cơ thể người trẻ tuổi vẫn luôn đi theo bên cạnh
Mà thông qua liên hệ với thủ cốt, bất cứ lúc nào hắn đều có thể lấy nó ra sử dụng
Hơn nữa, bởi vì thủ cốt này chính là vật truyền thừa của Cổ Thần nên không bị cấm chế nơi này hạn chế
Đệ tử của hắn hoàn toàn không chịu trở ngại, có thể tiến vào Cổ Thần chi địa
Sau khi đánh ra đạo thủ pháp cuối cùng, Lục dục Ma quân quyết định từ giờ về sau sẽ không đến địa phương quỷ dị này nữa
Nhưng lúc hắn đang tràn ngập tin tưởng, chuẩn bị một bước tiến vào dòng xoáy, rời khỏi nơi này
Dòng xoáy đột nhiên sụp đổ, vô thanh vô tức tan biến
Lục dục Ma quân ngây người một lúc
Lúc này những tia chớp màu tím vốn đang đứng yên giữa không đột nhiên hạ xuống, hút lấy Lục dục Ma quân, nhanh chóng biến mất khỏi cửa thứ ba
Sau khi hắn biến mất, ở một nơi nào đó, Thiên Ma Tán Nhân vẻ mặt bình thản, khóe miệng lộ ra một nụ cười cổ quái, đáy lòng tự nói:
- Đồ đệ tốt của ta
Ngươi nhất định phải thành công, mới không uổng công vi sư âm thầm mở ra vật truyền thừa trợ giúp ngươi thoát khỏi du hồn, và ngăn cản ngươi rời khỏi nơi này
Toàn thân Vương Lâm giống như một đạo thiểm điện, ở bên ngoài huyệt khí hải của Cổ Thần nhanh chóng bay đi
Lúc này, hắn đã thay đổi phương hướng, không phải đi về phía trước mà bay lên phía trên
Chính hắn cũng không biết trải qua bao lâu, những thứ hắn thấy được trước mắt vẫn không có gì thay đổi
Nếu không phải hắn có thể sử dụng thần niệm điều tra, chắc chắn hắn sẽ nghĩ bản thân vẫn đang giẫm chân tại chỗ
Trong khoảng thời gian này, hắn đã gặp hơn mười lần làn khí như trước
Mỗi lần hắn đều tiến vào không gian của Nghịch Thiên châu để tránh né
Dần dần hắn cũng phát hiện một ít manh mối
Theo hắn quan sát thì làn khí đó như được linh khí tạo thành
Đáy lòng Vương Lâm có đáp án, chẳng qua vẫn có chút không dám tin
làn khí này rõ ràng đến từ dòng xoáy linh khí của huyệt khí hải
Nếu đây chỉ là làn khí phát ra từ dòng xoáy mà đã có uy lực như thế thì dòng xoáy trong Khí Hải sẽ có uy lực không thể tưởng tượng được
Rõ ràng Cổ Thần đã tử vong tại sao linh khí trong cơ thể còn có thể tự động lưu thông
Ngoài ra càng phi hành về phía trước hắn càng cảm thấy nghi hoặc
Hắn cảm thấy từng trận dao động cổ quái từ bốn phương tám hướng chậm rãi quét đến
Mỗi lần những dao động vô hình đảo qua đều khiến cho Vương Lâm cảm giác được rằng dù chúng không có tính công kích nhưng đều khiến cho cảm xúc của hắn có sự thay đổi rất nhỏ
Tuy rằng rất nhỏ nhưng cũng làm Vương Lâm càng thêm cảnh giác
Hắn đối chiếu vị trí huyệt khí hải của bản thân, trên khí hải chính là huyệt tổ khiếu
Thức hải cũng chính là ở chỗ này
Vương Lâm vừa phi hành vừa âm thầm tính toán
Đáng tiếc thông tin mà hắn nhận được quá ít khiến cho trong đầu vẫn luôn có một tầng sương mù bao phủ, nhìn không rõ chân tướng
Lúc này, hắn chỉ cảm nhận toàn bộ Cổ Thần chi địa được bao phủ bởi một bầu không khí rất quỷ dị
Đang phi hành, Vương Lâm đột nhiên rùng mình, không chút do dự tiến vào trong không gian nghịch thiên
Đúng lúc đó, một đạo bạch quang ở cách đó không xa hiện ra
Sau khi hào quang tiêu tán, Lục dục Ma quân hiện thân, vẻ mặt đầy kinh ngạc
Sắc mặt hắn lúc này rất âm trầm, hết nhìn kim sắc thủ cốt trong tay, rồi lại nhìn xung quanh
Đột nhiên nét mặt của hắn trở nên sửng sốt
Ngay sau đó, hắn lại đưa mắt nhìn bốn phía, trên mặt đột nhiên biến hóa, lộ vẻ mừng rỡ như điên
- Này …này Cổ Thần rõ ràng đã chết, vì sao nơi này vẫn có dục niệm dao động mạnh như vậy
- Hai mắt Lục dục Ma quân càng lúc càng sáng
Hắn vừa xuất hiện đã cảm nhận được từ bốn phương truyền đến từng trận dao động
Hắn có thể nhận thấy rõ ràng đó chính là đủ loại dục niệm
Lúc này mắt hắn hàn mang lóe lên, hai tay bấm quyết, niệm chú, hướng vào hư không đánh ra một đạo pháp quyết
Đột nhiên một làn sương mù màu đen hiện lên ở trước mặt hắn
Sau đó nó lóe lên bay về phía xa
Ánh mắt Lục dục Ma quân lóe lên, há mồm hút một cái
Làn sương đen lập tức quay đầu, trong nháy mắt bị hút vào trong miệng hắn
Lục dục Ma quân lại hiện lên vẻ mừng rỡ, hắn rõ ràng cảm giác được rằng hấp thu một tia dục niệm này làm Nguyên Anh của hắn trước đó bị du hồn cắn nuốt lập tức khôi phục lại bình thường
Lục dục Ma quân không chút do dự, thần thức tỏa ra
Sau khi không thấy có gì dị thường liền giơ hai tay đan vào nhau, hai chân khoanh lại, trong miệng quát khẽ:
- Khủng dục
Thu
Dứt lời, thủ pháp trên tay hắn nhanh chóng biến hóa
Lập tức bốn phương tám hướng xuất hiện vô số hắc sắc vụ khí, điên cuồng lao về phía Lục dục Ma quân
Dần dần hắc sắc vụ khí ngày càng nhiều, cuối cùng là che kín cả khu vực
Chúng xuất hiện một cách liên miên bất tuyệt
Thân thể của Lục Dục ma quân như cái động không đáy, liên tục cắn nuốt hắc sắc vụ khí
Vẻ mặt của hắn ngày càng phấn khởi, vừa vui mừng vừa sợ hãi
Hắn có thể cảm giác được dục niệm trong cơ thể Cổ Thần lớn vô cùng đã vượt qua sự tưởng tưởng của hắn
Thời gian chậm rãi trôi qua
Ở một vị trí cách đó mười vạn dặm, Thiên Ma Tán Nhân hai mắt lộ vẻ hưng phấn, nhìn về phía phương xa Lục dục Ma quân, lẩm bẩm:
- Hấp đi, đồ đệ tốt của ta, tận tình hấp đi… Vì đại kế của vi sư, ngươi phải làm cho thật tốt
Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười cổ quái
Hai tay hắn đang giao nhau bỗng duỗi ra, một cái vòng tròn màu lam nhanh chóng hướng khuếch tán ra bốn phía
Trong nháy mắt nó liền bao phủ phạm vi ngàn dặm
Làm xong, Thiên Ma Tán Nhân chớp chớp hai mắt, nụ cười càng thêm rạng rỡ
Đáy lòng hắn thầm nhủ:
- Đồ nhi tốt, vi sư năm đó cho rằng Chấp niệm của ngươi chính là kẽ hở lớn nhất
Nhưng bây giờ có lẽ cái chấp niệm đó sẽ là nguyên nhân trực tiếp hỗ trợ vi sư thành công
Thời gian chậm rãi trôi qua, vô cùng vô tận hắc vụ đã đem phạm vi ngàn dặm bao trùm hoàn toàn, nếu không phải Thiên Ma Tán Nhân bố trí cấm chế, chắc chắn màn sương này sẽ còn khuếch tán thêm nữa
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, hắc vụ kia dần dần biến mất, ánh mắt Lục dục Ma quân lộ ra vẻ điên cuồng
Tu vi bây giờ của hắn dĩ nhiên đã đạt đến một trình độ không thể tin nổi
- Tham dục, thu
– Hắn quát khẽ một tiếng
Trong nháy mắt hồng sắc vụ khí lại bỗng nhiên xuất hiện
Không lâu sau, trong phạm vi ngàn dặm lập tức bị hồng vụ bao phủ
Kế tiếp là tất cả các loại dục vọng bao gồm vọng dục, duyệt dục, đố dục, chấp dục đều bị Lục Dục ma quân cắn nuốt
Ánh mắt của hắn bây giờ đã hoàn toàn trở nên điên cuồng
Sư phụ của hắn nói đúng khuyết điểm lớn nhất của Lục dục Ma quân chính là luôn cầu mong tu vi tinh tiến
Một khi có cơ hội để gia tăng tu vi, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là bây giờ, hắn không hề có ý định đình chỉ, mà là cứ điên cuồng hấp thu, cắn nuốt mãi cho đến loại dục niệm cuối cùng
Sau đó, toàn bộ cơ thể hắn tản mát ra một cỗ ngập trời hơi thở
Sáu loại dục niệm trong cơ thể của Cổ Thần là do trước khi chết, thần thức trong cơ thể đặc thù biến hóa mà thành
Sau đó chúng phân liệt và khuếch tán ra xung quanh
Lúc này Lục Dục ma quân có thể nói đã hấp thu một phần dục niệm của Cổ Thần
Huyền Thiên Ma Dục Quyết của hắn đã dĩ nhiên vượt qua dự đoán chung cực của người sáng lập là Thiên Ma Tán Nhân
Ngay lúc đó, ở ngoài vạn dặm, Thiên Ma Tán Nhân lộ vẻ cực kỳ vui sướng
Người luôn âm trầm như hắn mà vào lúc này cũng không kìm được phải cười lên sảng khoái
Thân hình hắn thoáng động, hướng về phía Lục Dục ma quân phóng đi
- Đồ nhi tốt của ta
Nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành
Không uổng công năm đó lão phu thu dưỡng ngươi
Giờ ngươi có quyền báo ân rồi!