Tiên Nghịch

Chương 1970: Tên!




Trên con đường của Đông Thành có một con Hải Long thân thể thu nhỏ lại còn mười trượng đang gầm nhẹ, bay thẳng về phía xa
Nó không dám bay quá cao vì ở nơi này có một luồng uy áp khiến nó kinh sợ, giống như bay lên quá cao thì sẽ gặp phải công kích trí mạng vậy
Vừa bay đi, toàn thân nó hiện ra rất nhiều vết thương, nhất là ở bụng nó còn có một mũi tên màu đen đâm vào một nửa, tỏa ra lực lượng phá hủy sinh cơ, khiến toàn thân Hải Long tràn ngập hắc khí
Trên lưng là Lưu Kim Bưu vẻ mặt tức giận
Lúc này thần sắc Lưu Kim Bưu cực kỳ chật vật
Một tiễn đột ngột vừa rồi nếu không phải Hải Long thay hắn chống đỡ thì chỉ sợ rằng hắn đã chết lâu rồi
Mũi tên kia phá hủy tất cả thần thông của Hải Long, trực tiếp đâm vào bụng nó
Mũi tên này quá mạnh mẽ
Rốt cục là người nào muốn giết ta
Ta chỉ lừa gạt có bảy người mà thôi, thế đã làm sao
Lưu Kim Bưu tức giận nhưng không sợ hãi
Bà nội nó, dám trêu vào lão tử
Chủ nhân của lão tử sẽ không bỏ qua cho người đâu
Hắn quay đầu lại rống to một tiếng
Phía sau Hải Long có một thân ảnh màu đen
giống như dung hợp vào trong đêm tối
Nhanh chóng truy kích
Thân ảnh này không rõ làm nam hay nữ, thậm chí không rõ già trẻ, nhưng tốc độ lại quá nhanh, còn nhanh hơn Hải Long một chút, giờ phút này đuổi theo trong tay rõ ràng có một cây cung, tay phải giơ lên bỗng nhiên bắn ra một tiễn
Mũi tên này bắn ra liền khiến cho tiên khí bốn phía ngưng tụ lại, dung nhập vào trong mũi tên này, gào thét lao tới
Lưu Kim Bưu và Hải Long bỏ chạy cho tới giờ mới chỉ qua thời gian mười nhịp thở
Người truy kích kia đã bắn ra mũi tên thứ hai
Trong mũi tên này ẩn chứa một luồng sát khí lạnh lùng, giống như muốn giết chết Lưu Kim Bưu ở phía trên Hải Long vậy
Thấy mũi tên ập tới, Lưu Kim Bưu phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai tay bấm quyết đang muốn chống cự thì bỗng nhiên Hải Long gầm lên, toàn thân lập tức tràn ngập tầng tầng sóng gợn
Thân ảnh đang truy kích kia lộ ra một nụ cười nhạo
Mũi tên của hắn khi bắn ra thì tu sĩ cùng giai rất ít người có thể chống cự được
Mũi tên này nhất định có thể đồng thời bắn chết Hải Long, lại làm trọng thương tu sĩ nho nhỏ trên lưng nó
Bắt được đối phương đem về coi như hắn đã lập đại công
Nhưng đúng lúc này, nụ cười nhạo của người này tiêu tán, đôi tay sững lại, hai con ngươi trong mắt co rút lại, lộ vẻ hoảng sợ
Chỉ thấy trước người Hải Long và Lưu Kim Bưu đột nhiên khi mũi tên ập tới liền có một thân ảnh đội mũ trùm, mặc áo tơi xuất hiện
Thân ảnh này xuất hiện cực kỳ đột ngột, giống như do thiên địa sinh ra vậy
Hắn sau khi xuất hiện không hề xuất thủ, chẳng qua chỉ ngẩng đầu một cái, trong mắt lóe lên kim quang
Mũi tên gào thét tới trước mặt hắn lập tức tan nát
Thân ảnh ẩn trong bóng tối truy kích kia đầu óc ầm vang, thân thể run lên, trực tiếp lộ ra thân thể, sắc mặt tái nhợt
Hắn trong nháy mắt khi nhìn thấy ánh mắt của đối phương, cảm giác như bị vạn kiếm đánh tới
Hắn căn bản không thể đối kháng, tâm thần chấn động kịch liệt, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị cuốn đi, hoàn toàn mất đi ý thức, ầm một tiếng liền rơi xuống mặt tuyết, khiến tuyết bắn lên tung tóe
Trước khi hắn hôn mê, toàn thân tràn ngập sự sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt của đối phương khiến cho hắn cảm nhận được một cảm giác kinh khủng chưa từng có, thậm chí còn vượt qua lão tổ trong gia tộc
Chủ nhân
Người rốt cục cũng tới rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn muốn giết ta
Hải Long cũng bị thương rồi
Lưu Kim Bưu sau khi nhìn thấy Vương Lâm lập tức trở lên kích động
Giờ phút này Hải Long chợt xoay người, hai mắt tràn ngập hung khí, nhìn chằm chằm vào thân ảnh không nhúc nhích phía xa kia
Tay phải Vương Lâm giơ lên, vuốt lên đầu Hải Long một cái
Thân thể nó liền run lên, hắc khí toàn thân giống như bị cuồng phong quét qua, lập tức tiêu tán, mũi tên cắm ở bụng cũng bị bắn ra, da thịt ở vết thương hoàn toàn khôi phục
Mũi tên màu đen kia bị Vương Lâm nắm lấy, cầm vào trong tay lập tức bóp nát, hóa thành một đám bụi dung hợp vào trong gió tuyết
- Lý Phủ này hơi quá rồi
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, chậm rãi nói
- Lý Phủ
Chủ nhân biết lai lịch của hắn sao
Chẳng lẽ không phải là ta gạt người bị lộ à
Lưu Kim Bưu ngẩn ra, ngay sau đó từ tức giận biến thành tủi thân, ra vẻ đáng thương nhìn Vương Lâm
- Đi thôi, cùng ta đi một chuyến tới Lý Phủ
Thần sắc Vương Lâm bình thản, đi về phía thân ảnh không nhúc nhích phía xa xa trên mặt đất kia
Không thấy Vương Lâm cử động chút nào nhưng thân thể người này lại lơ lửng quỷ dị lên, lộ ra dung mạo
Đây là một nam tử trung niên, giờ phút này hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng như giấy, hoàn toàn hôn mê
Thần thức ngưng tụ lại, dung hợp vào thiên linh của người này, sau khi lấy được thông tin cần thiết xong, tay áo Vương Lâm phất lên, đem theo Hải Long, Lưu Kim Bưu và nam tử trung niên đã hôn mê này biến mất, lúc xuất hiện đã ở sâu trong Đông Thành, bên ngoài Lý Phủ yên tĩnh kia
- Đi gõ cửa, gọi chủ nhân của Lý Phủ tới đây
Vương Lâm nhìn hai chữ Lý Phủ phía trên cánh cửa, chậm rãi mở miệng nói
- Được
Tinh thần Lưu Kim Bưu phấn chấn
Hắn thích nhất là sĩ nhục kẻ khác, giờ phút này tay áo vung lên, bước nhanh về phía đại môn Lý Phủ
Trong tích tắc khi hắn đi qua hai pho tượng sư tử đá đang nhắm mắt, hai pho tượng này cũng không hề động đậy, tùy ý để Lưu Kim Bưu nghênh ngang đi qua, giống như những bức tượng trước đại môn của phủ đệ phàm gian vậy
Bộ dáng của Lưu Kim Bưu lúc này giống hệt như một tên năm ngoái tới nơi này, ngay cả thần sắc cũng tương tự
Ở phía trước đại môn, Lưu Kim Bưu giơ chân lên đá một cái, lưu lại một vết chân dính tuyết xong liền hét lớn
- Này
Chủ nhân nhà ta tới, còn không ra tiếp khách
Lời nói này cũng chẳng khác người năm ngoái tới đây là mấy, chỉ có mấy chữ bất đồng mà thôi
Nếu thanh niên mặc hồng y kia biết được thì chắc chắn sẽ chấn động
Chẳng qua điểm bất đồng chính là Hứa Lập Quốc kia đá ra một cước không khiến cánh cửa này chấn động chút nào, còn một cước của Lưu Kim Bưu lại khiến cho cánh cửa nổ vang kịch liệt, rõ ràng bị một cước đá văng, hoàn toàn mở vào phía trong
Cảnh tượng này khiến Lưu Kim Bưu sửng sốt, dùng tốc độ nhanh nhất lui lại phía sau, giống như sợ hết hồn
Hắn thầm nghĩ một cước của mình hắn không có lực lượng này
Cánh cửa này đúng là quá tệ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Lâm nhìn cánh cửa đã mờ, thần sắc bình thản, một lúc sau mới lắc đầu cười một tiếng
- Nếu chủ nhân không ra thì Vương mỗ liền đi vào
Vương Lâm vừa nói, tay phải liền vung lên
Lập tức nam tử trung niên đang mê man kia liền bị vứt vào bên trong cửa
Ngay sau đó Vương Lâm bình tĩnh bước thẳng vào
Trong nháy mắt khi hắn đi qua hai con sư tử đá
Hai pho tượng này đột nhiên mở mắt, hướng về phía Vương Lâm phát ra một tiếng gầm kinh thiên
Tiếng gầm này ầm ầm truyền ra, lan khắp tám phương, khuếch tán ra hơn nửa Đông Thành, khiến cho những nơi bị tiếng gầm này truyền tới tại Đông Thành lập tức không còn tiếng nhạc, trở lên yên tĩnh
Trong tiếng gầm này, chỉ thấy phía trên hai con sư tử đá rõ ràng xuất hiện hai hư ảnh khổng lồ
Đây là hai con sư tử lớn tới mấy trăm trượng, biến ảo ra giữa không trung, lao thẳng về phía Vương Lâm
Vương Lâm không thèm ngẩng đầu, vẫn mặc áo tới, đội mũ trùm đi về phía cánh cửa đã mở kia
Trong nháy mắt khi hai con sư tử tới gần, áp sát còn cách Vương Lâm mười trượng thì lập tức tiếng gầm thét biến thành tiếng kêu rên, giống như sương khói gặp phải cuồng phong, trong tích tắc bị thổi tan trước mặt Vương Lâm
Tiếng răng rắc truyền ra
Hai con sư tử đá bên cạnh đại môn xuất hiện những khe nứt, vỡ tung ra thành nhiều mảnh
Vương Lâm tiếp tục đi thẳng về phía trước
Lưu Kim Bưu ở phía sau hít sâu một hơi
Ánh mắt lộ vẻ hưng phấn
Vương Lâm càng mạnh thì hắn lại càng có thể làm cáo mượn oai hùm
Không ai dám bắt nạt hắn
Hải Long kia nhìn thấy cảnh này đôi mắt lộ ra vẻ kính sợ thật sâu
Đúng vào nháy mắt khi Vương Lâm bước vào trong cánh cửa của Lý Phủ, đột nhiên có một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên
Chỉ thấy ở trong Lý Phủ giờ phút này đột nhiên xuất hiện rất nhiều thân ảnh
Động tác của bọn họ đồng đều
toàn bộ đều là tay trái cầm cung, tay phải kéo dây cung, bắn ra một mũi tên
Mấy trăm mũi tên gào thét bay thẳng về phía Vương Lâm vừa bước vào cửa
Mỗi một mũi tên này đều ẩn chứa lực lượng cực mạnh, giờ phút này mấy trăm mũi cùng bắn ra, ngưng tụ thành một vùng mưa tên trước người Vương Lâm
Phía sau mơ hồ hiện ra một đồ án trận pháp
Trận pháp này vừa xuất hiện liền tỏa ra hồng mang vô tận, còn có một luồng sát khí kinh thiên động địa ầm ầm bộc phát ra, trong nháy mắt tới gần Vương Lâm
Bước chân Vương Lâm không dừng lại
Đi về phía trước, tay phải giơ lên, hướng về phía trước vung một cái
Một động tác này liền khiến một chưởng ấn khổng lồ xuất hiện phía trước Vương Lâm
Chưởng ấn này cực kỳ chân thật, từng đường vân tay vô cùng rõ ràng, trong nháy mắt khi xuất hiện liền va chạm với trận mưa tên kia
Tiếng nổ vang trời truyền ra
Chỉ thấy trận mưa tên sụp đổ nhưng bàn tay cũng ảm đạm đi, sau khi Vương Lâm bước vào trong đại môn, xuyên qua chưởng ấn liền khiến nó tiêu tán
Hoàn toàn trong nháy mắt có thể ngưng tụ ra lực lượng bằng với Thiên Tôn vượt qua được tầng sáu
Y phục Vương Lâm không hề suy chuyển, bước từng bước vào bên trong phủ đệ
Mấy trăm thân ảnh kia có nam có nữ, giờ phút này thần sắc hoảng sợ, lộ vẻ không thể nào tin nổi, bị nỗi kinh hãi tràn ngập toàn thân
Lực lượng của một mũi tên này của bọn họ có lòng tin khiến Thiên Tôn gặp phải cũng rất khó có thể đối kháng được
Nhưng người trước mắt này chỉ phất tay một cái liền hóa giải hoàn toàn
Trong lúc mấy trăm người Lý Phủ đang trợn mắt há mồm, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi thì lại thấy tại chín vị trí trong Lý Phủ bắn ra chín mũi tên, sau khi bắn ra liền nổ tung, tạo thành mấy trăm mũi tên, không hề thua kém lực lượng của mấy trăm người vừa tạo thành kia
Chín mũi tên đồng thời bắn ra có thể so với chín lần tiễn trận vừa rồi, giống như mưa tên ngập trời, hóa thành một cơn cuồng phong dữ dội quét tới
Giống như có một bàn tay khổng lồ hung hăng chụp lấy Vương Lâm, khiến một khi hắn bị bắt được sẽ phải chịu cảnh hình thần câu diệt vậy
Bước chân Vương Lâm vẫn không hề ngừng lại, đột nhiên ngẩng đầu vươn tay ra điểm về phía trước
Một chỉ này khiến thiên địa vạn vật đều dừng lại
Bàn tay khổng lồ do trận mưa tên huyễn hóa ra cũng đứng lại trước mặt Vương Lâm, tùy ý để hắn bước ra, vẫn lơ lửng trong không trung như cũ, không hề nhúc nhích
Cảnh tượng này khiến Lưu Kim Bưu sợ ngây người
Hắn sửng sốt một chút, nhìn màn mưa tên trước mặt, da đầu tê dại, vội vàng tránh ra, sợ đột nhiên nó chuyển động lại sẽ thương tổn tới mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.