Tiên Nghịch

Chương 224: Cầm Mà Luyện Đan




Trong căn mật thất, trên Thất Long đỉnh do Lý Mộ Uyển chế tác phát ra một loạt những âm thanh răng rắc, một vết nứt, từ trên nắp đỉnh trong nháy mắt lan dọc xuống dưới
Cùng lúc đó, một đạo ánh sáng ngũ sắc từ vết nứt phát ra rực rỡ
Cuối cùng vết nứt ngày một lớn, toàn bộ căn mật thất đã bị bao phủ bởi ánh sáng ngũ sắc
Giờ phút này, căn mật thất giống như tiên tích của thần giới, ánh sáng che mờ vạn vật, tuyệt diệu không thể tả được
Lại một thanh âm vỡ vụn vang lên, mặt ngoài của đan đỉnh lại nứt ra mấy cái khe hở, ánh sáng trong căn phòng lại càng chói mắt
Vào lúc này, một cánh tay trong suốt, chậm rãi từ khe hở của đan đỉnh vươn ra
Đúng lúc đó, đan đỉnh lập tức vỡ tung ra thành nhiều mảnh nhỏ rơi xuống đầy mặt đất
Sau khi đan đỉnh vỡ vụn, một nam tử với mái tóc trắng, thân thể như có như không, như ảo như thật nhẹ nhàng bay lên, cả người lơ lửng ở giữa không trung
Hai mắt hắn vẫn nhắm nghiền, không nhúc nhích
Sau lưng hắn chậm rãi xuất hiện những đạo ánh sáng ngũ sắc
Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện ra trong thân thể khi có khi không của hắn, ở chỗ đan điền có một đưa bé giống hắn như đúc đang khoanh chân ngồi đó
Nó đang nhắm nghiền hai mắt, toàn thân phát ra ánh sáng ngũ sắc, nhìn qua có vẻ rất thần kỳ
Từ thân thể hư ảo của hắn phát ra một luồng áp lực khiến người khác hít thở không thông
Một lúc lâu sau, thân thể hắn từ từ trở nên rõ ràng
Đột nhiên, người đó mở hai mắt
Gần như cùng lúc thân hình bé nhỏ trong đan điền của hắn cũng thế
Trong đôi mắt không hề có đồng tử mà thay vào đó chỉ có vố số những tia chớp màu đỏ
Những tia chớp đó không chỉ tồn tại đơn nhất mà một loạt sắp xếp thành vô số lôi vân
Uy áp mang tính hủy diệt từ tia chớp màu đỏ trong hai mắt hắn mạnh mẽ phát tán ra ngoài
Toàn bộ ánh sáng ngũ sắc trong căn mật thất biến mất
Lúc này, trong mật thất có một chuỗi lôi điện màu đỏ không ngừng di động, xuyên qua xuyên lại
Những mảnh nhỏ của đan đỉnh trên mặt đất chỉ trong khoảnh khắc đã hoá thành tro bụi, tiêu tan không còn
Đám tu sĩ trong đại điện bên trên mật thất sau khi phát hiện dị tượng đều phát ra thần thức xuống dưới nền đất tìm tòi
Nhưng khi vừa tiến vào lòng đất, lập tức va chạm với một cỗ uy áp khổng lồ khiến cho họ không tự chủ được phải thu lại thần thức, trên mặt tất cả đêu lộ ra vẻ sợ hãi
Vào lúc này, bên trên cả Vân Thiên Sơn, phong vân biến sắc
Một luồng uy áp khổng lồ từ dưới đất ầm ầm dâng lên, khiến cho cả Vân Thiên Sơn mạch đều kinh hoảng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từng trận tường vân ngũ sắc hiện lên giữa không trung
Lúc này, cả đại điện đột nhiên bắt đầu rung động
Sắc mặt của đám người đến từ các môn phái và các gia tộc tu chân đều đại biến
Trong đó có một số người có kinh nghiệm liền nhìn ra một chút manh mối từ những đám mây ngũ sắc
Bọn họ thất thanh kinh hô:
- Này… Đây là có người Kết Anh sao
Lời nói vừa dứt, ngoại trừ Nguyên Anh tu sĩ, những người khác đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được
Phải biết rằng kết Anh là một bước ngoặt cực kỳ quan trọng trong cuộc đời của mỗi tu sĩ, nên đều cần phải có sự thủ hộ của môn phái trong lúc bế quan, phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra
Nhưng hiện tại, không ngờ có người lại kết Anh ở trong Vân Thiên tông
Tất cả mọi người đều nghĩ Vân Thiên tông lại có thêm một vị Nguyên Anh kỳ tu sĩ
Đúng vào lúc mấy người đến từ các môn phái và gia tộc tu chân lân cận đang muốn ôm quyền chúc mừng thì Tư Mã Vân Nam đã cười vang nói:
- Chúc mừng Vân Thiên Tông lại có thêm một vị Nguyên Anh kỳ tu sĩ
Không biết người này là ai
Tại hạ có biết qua hay không
Sao không mời người đó ra để mọi người nhận thức một phen
Tống Thanh và Liễu Phỉ nhìn vào mắt nhau, rồi lại xoay người nhìn về phía đám Trưởng lão phía sau
Sắc mặt tất cả mọi người đều mờ mịt, vắt óc suy nghĩ vẫn không nhớ ra rốt cục ai Kết Anh vào lúc này, nên đều lắc đầu
Do đó, sắc mặt hai người đều trở nên khó coi
Tống Thanh sắc mặt âm trầm, chậm rãi nói:
- Tư Mã đạo hữu
Bổn môn phải khiến người chê cười rồi
Tại hạ đúng là có chút tò mò, không biết người đang Kết Anh này là ai
Nếu vậy hãy mời người này ra, tất nhiên các vị đạo hữu sẽ có cơ hội làm quen
- Thanh âm của hắn chứa chút cảm giác âm trầm, nhất là lúc cao giọng khi thốt ra chữ "mời"
Lời vừa dứt, lập tức toàn bộ tu sĩ có mặt tại đại điện đều lâm vào trầm tư
Nếu không có người nào của Vân Thiên tông Kết Anh, như vậy chuyện này thật sự rất có ý tứ
Đồng thời, người đến từ các tông phái và gia tộc tu chân đáy lòng cũng có chút thương xót, thầm nhủ vị tu sĩ kia thật chẳng khôn ngoan tí nào cả, chỉ sợ hôm nay vừa Kết Anh thành công cũng là thời điểm bỏ mình
Thể diện của Vân Thiên tông là quan trọng nhất, người này chắc chắn sẽ phải chết
Vân Thiên ngoại tông tông chủ Liễu Phỉ sắc mặt cực kỳ khó coi, trong ánh mắt đầy hàn ý, ngoài mặt cười cười nói:
- Lão phu thật muốn nhìn xem ai có can đảm dám ở tại Vân Thiên sơn này Kết Anh
Lão phu rất muốn Nguyên Anh của hắn
Liễu Phỉ nghiêm mặt, vung tay một cái
Trong nháy mắt cả người đã biến mất tại chỗ
Cùng lúc đó, tất cả Nguyên Anh kỳ tu sĩ của các tông phái đều phát động thần thông, đi ra khỏi đại điện
Trong lòng những người này đều muốn đi xem náo nhiệt
Phải biết rằng Vân Thiên tông chính là đệ nhất tông phái ở Sở quốc, sự tình náo nhiệt như thế này thật sự rất hiếm khi gặp được
Về phần chính sự của ngày hôm nay đã sớm bị mọi người bỏ quên
So với Kết Anh, song tu điển lễ thật sự quá nhỏ bé, không đáng kể tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nháy mắt khi bọn họ rời đi đại điện, Đoạt Thiên Thất đỉnh ở trên quảng trường bỗng nhiên phát ra âm thanh vù vù điếc tai
Ngay sau đó, bảy cái đỉnh như bị một bàn tay to khuấy động, tự động tản ra bốn phía
Trên mặt đất phát ra từng đợt âm thanh ca ca thật lớn, nứt ra từng cái rãnh thật sâu
Một làn hơi thở âm lãnh nồng đậm từ dưới khe khuếch tán ra, lập tức toàn bộ quảng trường của đại điện trở nên lạnh giá
Mặc dù sắc mặt của Tư Mã Vân Nam vẫn như thường nhưng nội tâm cũng hơi chấn động
Hắn nhận thấy, hơi thở đó cũng không phải một Nguyên Anh kỳ tu sĩ bình thường có thể tán phát ra
Hắn liếc mắt nhìn những người khác, thấy rằng mười mấy vị Nguyên Anh tu sĩ trên quảng trường này tuy sắc mặt vẫn như thường nhưng trong ánh mắt đã lộ ra thái độ rất ngưng trọng
Liễu Phỉ hừ lạnh một tiếng, thân mình giống như tia chớp, đột nhiên theo cái rãnh chui xuống, cùng lúc đó cũng quát lớn:
- Đạo hữu là người phương nào mà lại mượn Vân Thiên tông ta để Kết Anh
Chẳng nhẽ ngươi nghĩ Vân Thiên tông ta là chỗ không người
Thân mình hắn vừa chui vào trong đường rãnh, lập tức vang lên một tiếng thét đây kinh hãi
Tiếng thét đó chính là do Liễu Phỉ phát ra
Trong thét của hắn ẩn chứa rõ ràng cảm giác cực kỳ hoảng sợ
Do vậy, đám Nguyên Anh kỳ tu sĩ xung quanh lập tức lui ra sau vài bước, ngưng trọng nhìn chăm chú vào cái khe, như thể trong đó có ẩn giấu viễn cổ thần ma vậy
Lão nhân áo xám phụ thân của Tôn Trấn Vĩ cũng biến sắc, không lùi mà tiến lên
Đồng thời đám Nguyên Anh tu sĩ của Vân Thiên Tông cũng đều tiến lên, từ trong túi trữ vật xuất ra pháp bảo của mình
Lúc này, Tôn Trấn Vĩ đã từ trong đại điện chạy ra
Hắn không có thần thông thuấn di của Nguyên Anh kỳ tu sĩ nên đương nhiên chậm hơn một chút
Cảm giác lo sợ trong lòng hắn lại càng trở nên mãnh liệt, đã đến cực hạn
Loại cảm giác đại họa ập xuống đầu khiến hắn hết sức cấp bách
Lúc này, Lý Mộ Uyển cũng chậm rãi đi ra
Nàng nhìn theo Tôn Trấn Vĩ từ phía sau, trong ánh mắt lộ ra vẻ châm chọc
Sau đó, khi ánh mắt nhìn đến cái khe lại hiện lên một tia nhu tình
Lão giả áo xám đang muốn tiến lên xem xét, chợt thấy Tôn Trấn Vĩ đi ra, vội quát:
- Trấn Vĩ, ngươi trở vào cho ta
Đây không phải là nơi ngươi có thể đến
- Nếu đã đến, thì không cần phải đi nữa
- Một thanh âm lạnh lẽo từ dưới nền đất âm trầm truyền lên
Thân mình Tôn Trấn Vĩ mềm nhũn, suýt nữa đổ ập xuống nền đất
Thanh âm này đối với hắn vô cùng quen thuộc
Nó chính là thanh âm của người mà những ngày qua đã khiến hắn vô cùng sợ hãi
Ngay sau đó, một thanh niên với mái tóc trắng xóa chậm rãi bay lên từ trong rãnh nứt
Trên mi tâm của hắn lóe ra tinh quang màu tím, cả người giống như một khối huyền băng vạn năm
Ngay khi hắn vừa xuất hiện, nhiệt độ không khí xung quanh lại nhanh chóng giảm xuống tiếp
Trong tay phải của hắn đang nắm lấy tóc của Liễu Phỉ
Khi hắn từ từ bay lên cao, thân hình của Liễu Phỉ với sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm chặt cũng dần lộ ra
Cùng lúc đó, lão nhân áo xám cha của Tôn Trấn Vĩ lập tức lui ra sau mấy bước, nhìn chằm chằm về phía đối phương
Trong ánh mắt của đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vân Thiên tông đều lóe lên hàn quang
Các Nguyên Anh tu sĩ của các tông phái lân cận, như Tư Mã Vân Nam, trong mắt đều lộ vẻ khiếp sợ
Bọn họ trầm mặc không nói, yên lặng xem tình thế phát triển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao, nếu ngay cả Liễu Phỉ cũng không phải là đối thủ của hắn thì bọn họ muốn lên hỗ trợ cũng chỉ là việc vô bổ mà thôi
Tống Thanh hít sâu một hơi, tay phải đang bất động ở phía sau liền vung lên
Ngay lập tức một vị trưởng lão lặng lẽ lấy ra một chiếc ngọc giản, đang định tế xuất ra
Người thanh niên lạnh lùng liếc nhìn Tống Thanh và lão giả kia một cái, khóe miệng lộ ra một tia châm chọc
Đáy lòng Tống Thanh lập tức run lên
Hắn có cảm giác bị người này nhìn thấu tâm tư
Loại cảm giác đó hắn chỉ cảm thấy khi đối mặt với lão tổ của bản tông
Trong lòng hắn vô cùng hoảng sợ, sắc mặt trở nên tái nhợt, phải lùi lại phía sau mấy bước
Còn vị Trưởng lão kia lại càng không chịu đựng được, suýt chút nữa đã ngã xuống
Hắn vội vàng đứng im, không dám cử động
Hắn biết rằng chỉ cần mình tiếp tục tế xuất ngọc giản thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng
Tống Thanh hít một hơi thật sâu, liếc nhìn Liễu Phỉ trong tay đối phương một cái, rồi cố gắng trấn định bản thân mà nói:
- Đạo hữu, việc này là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi
Thanh niên tóc bạc đó đúng là Vương Lâm
Ánh mắt hắn đảo qua, dừng lại ở trên người Lý Mộ Uyển
Đến lúc này, trong đôi mắt lạnh lẽo của hắn mới hiện lên một ấm áp, nhấc tay trái lên nói:
- Đến đây
Lý Mộ Uyển thản nhiên cười, chuyển thân đi về phía Vương Lâm
Một đường đi đến, đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ của các tông phái khác đang chắn trước mặt nàng đều nghiêng người tránh ra
Lúc này không ai dám vì Vân Thiên tông ra mặt
Tư Mã Vân Nam hít thật sâu, ánh mắt loé ra một chút quang mang
Hắn là một kẻ có dã tâm rất lớn
Mấy nghìn năm qua Vân Thiên Tông luôn đều đè đầu Hạo Nhiên tông
Loại chuyện này làm trong lòng Tư Mã Vân Nam luôn căm hận nhưng cũng không có cách nào khác
Ngay khi thanh niên tóc trắng xuất hiện, trong lòng hắn lập tức nhớ đến lời miêu tả của Từ Ly
Vì vậy trong lòng hắn đã thập phần xác định người này chính là cự nghiệt đến từ Tu Ma hải
Chẳng qua, hắn cũng không thể ngờ đến, với tu vi của kẻ đó lại có thể vô thanh vô tức liền bắt được Liễu Phỉ
Điều này làm cho đáy lòng hắn không khỏi sợ hãi
Tối thiểu, tu vi của Liễu Phỉ hắn cũng nhìn không thấu
Căn cứ vào đó hắn có chút không dám tưởng tượng tu vi của người thanh niên trước mặt
Nhưng đồng thời nội tâm hắn cũng là rất vui mừng
Người trẻ tuổi này càng mạnh, kiếp nạn của Vân Thiên tông hôm nay lại càng lớn
Nhất là tên Liễu Phỉ này, vừa rồi còn mạnh miệng muốn đoạt Nguyên Anh của đối phương, giờ lại bị đối phương bắt sống
Thể diện của Vân Thiên tông xem như bị hạ xuống một mức lớn
Trên đường Lý Mộ Uyển đi đến, tất cả mọi người đều nhường bước
Cho dù là Tống Thanh, sắc mặt biến hoá lúc xanh lúc trắng, cũng phải gượng cười tránh đường
Duy nhất chỉ có lão nhân áo xám sắc mặt cực kỳ khó coi
Lý Mộ Uyển chuẩn bị đã là con dâu của hắn, không ngờ chỉ một câu nói của người kia liền ngoan ngoãn đi tới
Điều này khiến cho nét mặt già nua của hắn lại càng thêm khó coi
Nhưng tâm cơ của hắn rất sâu, lúc này tận lực kiềm chế lửa giận trong lòng
Vì thế mà nét mặt cũng rất nhanh khôi phục bình thường, lách người tránh đường
Trên đường Lý Mộ Uyển đi tới, trong số đám Nguyên Anh tu sĩ cũng có những người trước đây nếu gặp nàng thì ngoài mặt đều luôn tươi cười chào đón
Nhưng trong lòng lại rất cuồng ngạo, lời nói cũng có vẻ rất cứng rắn
Tuy nhiên hôm nay, cả đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong lòng đều kiêng kị, ánh mắt nhìn nàng cũng đã hoàn toàn khác trước
Lý Mộ Uyển biết hết thảy những điều này đều là do một người
Một người làm cho bọn họ sợ hãi, một người làm cho bọn họ e dè, một người có thể dễ dàng bắt sống Liễu Phỉ, người này chính là nam nhân trong lòng nàng - Vương Lâm
Sau khi đi đến bên người Vương Lâm, Lý Mộ Uyển nở một nụ cười
Khuôn mặt nàng giống như trăm hoa nở rộ, đứng ở bên người Vương Lâm
Giờ khắc này đáy lòng nàng tràn ngập cảm giác thoả mãn
Ánh mắt Vương Lâm chớp lên, dừng ở trên người Tôn Trấn Vĩ
Lúc này, sắc mặt của gã đang tái nhợt, nhìn chằm chằm Vương Lâm
Ánh mắt trước đây luôn điềm đạm mê hoặc giờ đã chứa đầy vẻ oán hận
Vương Lâm khẽ thốt ra một chữ: “Tử!”
Cực cảnh thần thức đột nhiên khẽ động, lập tức toàn bộ quảng trường xuất hiện một đạo thần thức khổng lồ đến độ không thể tin nổi
Đám Nguyên Anh kỳ tu sĩ đều hít sâu một hơi, trong lòng cảm thấy ớn lạnh
Nguyên Anh trong cơ thể hiếm khí thấy bất ổn cũng trở nên run rẩy
Loại cảm giác này đến nhanh, đi cũng nhanh, chỉ thấy thân thể của Tôn Trấn Vĩ run lên, hai mắt tán loạn, chậm rãi ngã xuống mặt đất
Sau khi co giật mấy cái liền không nhúc nhích gì nữa
Lão nhân áo xám ngơ ngác nhìn Tôn Trấn Vĩ, hai mắt đột nhiên đỏ lên
Lão nhanh chóng vọt đến bên cạnh Tôn Trấn Vĩ, tay phải vội vỗ túi trữ vật, xuất ra một bình đan dược
Chẳng qua cánh tay hắn cũng không ngừng run rẩy, cuối cùng cầm đan dược trong tay ném đi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, gằn lên từng chữ:
- Vì sao
Tay phải Vương Lâm vung lên, thân thể của Liễu Phỉ run lên, mở ra hai mắt
Sắc mặt hắn tái nhợt, tu vi của bản thân bị một lực lượng kỳ dị giam cầm
Lúc này, trong mắt hắn chỉ có một sự căm giận, thấp giọng quát:
- Muốn giết cứ giết, cần gì phải làm nhục lão phu
Đáy lòng của Tống Thanh lo lắng, thầm nhủ mặc dù không không thể truyền âm cho các vị lão tổ nhưng đáng nhẽ bọn họ cũng có thể cảm thấy được dị thường ở đây mới đúng
Vì sao bây giờ còn chưa tới
Hắn hít một hơi thật sâu, biết hiện tại chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi
Vì thế, hắn gượng cười nói:
- Tiền bối
Vân Thiên tông chúng ta không biết Lý trưởng lão là cố nhân của tiền bối, xin được lĩnh tội
Việc này là Vân Thiên tông ta sai trước
Không bằng mời tiền bối tiến vào trong đại điện, để chúng ta có thể bồi tội có được không
Lấy niên kỷ của hắn, lúc này sao lại có thể không hiểu được đầu đuôi sự tình
Đáy lòng hắn không khỏi thầm nhủ lão tổ thật là làm chuyện không đáng làm
Lý Mộ Uyển vốn đang tốt đẹp, đáng lẽ sẽ không gặp phiền toái thế này
Nhưng kết quả lại không ngờ được Lý Mộ Uyển lại có bằng hữu bậc này
Về cái chết của Tôn Trấn Vĩ, hắn cũng không để ý lắm
Dù sao thì đó cũng chỉ là một tên đệ tử Kết Đan kỳ của Ngoại tông mà thôi
- Hôm nay là ân oán riêng của Vương mỗ và hắn
Người khác nếu nhúng tay vào thì đừng trách tại hạ vô tình
- Vương Lâm không thèm để ý đến Tống Thanh, chỉ tay vào lão nhân áo xám, chậm rãi nói
Lão nhân áo xám cười lên một cách điên cuồng, vỗ túi trữ vật
Lập tức từ trong đó bay ra bảy thanh phi kiếm màu tím
Phi kiếm vừa xuất hiện lập tức kiếm khí tỏa ra ngập trời
Lão tu vi Nguyên Anh trung kỳ của mình thúc giục bảy thanh phi kiếm, đột nhiên lao đến
Ánh mắt Liễu Phỉ lộ ra vẻ không đành lòng nhưng cuối cùng chỉ thở dài một hơi, không nói gì
Trước đó, ở dưới lòng đất, khi hắn vừa xuất hiện liền bị một luồng hơi thở mang tính huỷ diệt bao phủ, Nguyên Anh suýt cũng phải ly thể mà ra
Hắn rõ ràng cảm giác được chỉ cần một ý niệm của đối phương cũng có thể khiến hắn tử vong ngay lập tức
Loại cảm giác này đã thật lâu hắn không cảm thấy được
Mặc dù là lão tổ cũng không thể khiến hắn có loại cảm giác này
Dù sao tu vi của Liễu Phỉ đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh, thậm chí một chân đã đạp vào hậu kỳ
Ánh mắt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, bất loạn, căn bản không thèm để ý đến bảy thanh phi kiếm đang bay đến
Cực cảnh thần thức lại khẽ động, tia chớp màu đỏ trong mắt lại lóe lên một cái
Hết thảy mọi việc chỉ diễn ra trong chớp mắt
Lão nhân áo xám miệng phun máu tươi, hai mắt tán loạn, Nguyên Anh lập tức bay ra từ huyệt Thiên Linh
Nguyên Anh vừa xuất hiện cũng không kịp quay đầu, nhanh chóng thuấn di chạy trốn
Ánh mắt Vương Lâm chợt loé lên, vỗ túi trữ vật, xuất ra một chiếc gương cổ màu đồng
Hai tay hắn bấm quyết, miệng niệm thần chú rồi ném về phía trước
Chiếc gương lập tức tỏa ra ánh sáng màu xanh chiếu vào Nguyên Anh đang chạy trốn xa xa
Nguyên Anh kêu thảm một tiếng, cả người bị bao phủ trong ánh sáng màu xanh, thân thể không bốc lên từng làn khói nhẹ
Vương Lâm vẫy tay một cái, ánh sáng màu xanh lập tức biến mất
Nguyên Anh bên trong bị Vương Lâm nắm giữ trong tay
Sau khi liếc mắt nhìn qua, hai mắt hắn hoàn toàn lạnh lẽo, phất tay, xóa bỏ thần thức của Nguyên Anh, tiện tay ném cho Lý Mộ Uyển, bình thản nói:
- Cầm lấy mà luyện đan
Lý Mộ Uyển cười vui vẻ, đưa tay ra đón lấy
Sau đó nàng nhẹ nhàng cất vào trong túi trữ vật, gật đầu dịu dàng nói:
- Uhm, cái này hẳn là có thể luyện chế ra một viên linh đan có phẩm chất cao
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh
Không biết từ lúc nào đám tu sĩ của các tông phái còn lại cũng đi ra từ trong đại điện
Bọn họ đã kịp chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, đều không dám hít thở mạnh, sợ hãi nhìn Vương Lâm
Từ Ly cũng ở trong số đó
Sau khi nhìn thấy Vương Lâm, hắn liền ngẩn người ra một lúc nhưng nhanh chóng cúi đầu, đáy lòng cực kỳ rung động
Đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vân Thiên Tông đứng xung quanh đều hết sức căm giận nhưng không dám nói gì
Ánh mắt nhìn Vương Lâm lại thêm một chút e ngại
Còn đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ của các môn phái khác đều lùi ra sau vài bước, duy trì một khoảng cách nhất định đối với Vương Lâm
Bọn họ đã hạ quyết tâm, bất kể như thế nào cũng quyết không tham dự vào việc này
Ngay sau khi giết lão nhân áo xám trong nháy mắt, Vương Lâm cũng không chút do dự, tay phải phất nhẹ một cái
Thân thể của Liễu Phỉ bị một thứ lực lượng vô hình giam giữ, thân bất do kỷ bay đi
Cùng lúc đó, Vương Lâm ôm lấy Lý Mộ Uyển, thân mình giống như một tia chớp, nháy mắt nhảy ra, hướng về phía Trưởng lão Vân Thiên Tông gần nhất
Trưởng lão kia lập tức biến sắc, thân mình tức khắc thuấn di
Chỉ có điều thân hình hắn vừa bước vào trạng thái thuấn di đã lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng huỷ thiên diệt địa xông vào thức hải, như có một bàn tay to lớn vỗ trúng
Lập tức miệng hắn phun máu tươi, đang trong trạng thái thuấn di đành phải hiện thân
Ngay sau đó, hắn cảm giác bụng mình hơi lành lạnh
Sau khi cúi đầu nhìn xuống, Nguyên Anh của hắn đã bị đối phương móc ra từ lúc nào không biết
Lúc này thân ảnh của Vương Lâm đã chuyển dời đến người tiếp theo
Đám Tu sĩ Nguyên Anh kỳ này lập tức lui về phía sau, cùng nhau tế xuất ra đủ loại pháp bảo cường đại, triển khai công kích
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ dù sao cũng không phải là đơn giản
Bản thân bọn họ tự nhiên có tôn nghiêm của mình
Nếu đơn đả độc đấu thì có lẽ sẽ sinh ra thối ý
Nhưng lúc này đây có nhiều người như vậy cùng quần công một người thì dù cho tu vi của đối phương có thông thiên, bọn họ cũng dám chống lại
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là đám Trưởng lão của Vân Thiên Tông đều biết rằng lão tổ đại nhân sẽ nhanh chóng đến đây
Chẳng qua pháp bảo của bọn họ công kích cũng có chút dè dặt
Dù sao lúc này Liễu Phỉ đang bị đối phương giam cầm bên người
Vì thế mà công kích của bọn họ như bị bó tay bó chân, không tránh khỏi hơi chậm lại
Lúc này, ở chỗ sâu bên trong Vân Thiên Tông, bỗng nhiên truyền ra năm đạo thần thức khủng bố
Năm bóng người giống như sao băng, bay đến với tốc độ cực nhanh
Tốc độ này so với thuấn di còn nhanh hơn mấy lần
Gần như chỉ trong nháy mắt, năm người đã xuất hiện nơi bầu trời phía trên quảng trường Vân Thiên Tông
- Dừng tay
- Một tiếng gầm vang lên
Chẳng qua, tốc độ của bọn họ dù mau nhưng tốc độ của Vương Lâm thực sự vẫn nhanh hơn
Sau khi thân ảnh vừa động, vẫn không có nửa điểm dừng lại, ôm Lý Mộ Uyển lần lượt giết Nguyên Anh trưởng lão của Vân Thiên Tông
Cực cảnh thần thức nhanh chóng tản ra
Tia chớp màu đỏ trong hai mắt Vương Lâm lóe lên liên tục
Trong khoảnh khắc, đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vân Thiên Tông không kịp trở tay, bị Vương Lâm liên tiếp giết chết ba người
Sau đó, Nguyên Anh của bọn họ bị hắn xóa sạch thần thức, rồi ném cho Lý Mộ Uyển luyện đan
Mặc dù là có Nguyên Anh bỏ chạy nhưng cuối cùng cũng không trốn thoát được sự truy kích của Thanh Đồng Cổ kính
Như vậy, tính cả Liễu Phỉ, Tống Thanh tổng cộng là chín vị Nguyên Anh trưởng lão của Vân Thiên Tông đã có năm người lập tức bỏ mạng
Còn Liễu Phỉ lúc này cũng chỉ đang ngắc ngoải mà thôi
Lúc này, Tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Vân Thiên Tông chỉ còn lại có ba người, bao gồm cả Tống Thanh
Ba người bọn họ ở cùng một chỗ, dựa lưng vào nhau, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ
Thực tế, ngay khi Vương Lâm vừa xuất hiện, đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng lập tức bao vây, sử dụng pháp bảo cùng công kích thì cho dù Vương Lâm có thể giết chết bọn họ nhưng bản thân chắc chắn sẽ bị trọng thương
Do đó, vừa xuất hiện, Vương Lâm cũng không có lập tức rời khỏi lòng đất mà là tra xét đám người này trước
Cũng nhân cơ hội này lấy tu vi của bản thân mà chấn nhiếp toàn bộ những người có mặt ở đây
Đây cũng là nguyên nhân hắn không vội giết Liễu Phỉ
Sau khi xuất hiện hắn cũng không lập tức ra tay mà lấy lực chấn nhiếp đó, khiến cho Lý Mộ Uyển đi tới bên người
Đến lúc này thì hắn đã không có gì phải e dè nữa
Trận chiến đấu hôm nay, mục đích của Vương Lâm chính là chấn nhiếp mọi người
Việc hắn chỉ trong nháy mắt giết chết vị tu sĩ Nguyên Anh - cha của Tôn Trấn Vĩ, khiến cho mọi người bốn phía đều mang đến cảm giác chấn động
Sau đó, hắn nhân cơ hội này triển khai chém giết
Tất cả những điều đó là nhằm không cho đám Nguyên Anh tu sĩ này liên thủ công kích hắn
Đồng thời Liễu Phỉ cũng là đòn sát thủ của hắn
Nếu đối phương liên thủ công kích thì lập tức Vương Lâm sẽ sử dụng Liễu Phỉ làm tấm chắn
Cùng với đó, câu nói không giết những người của tông phái khác cũng là nhằm chia rẽ không để những người khác nhúng tay vào việc này
Dù sao, sau khi tận mắt chứng kiến thực lực của hắn, đám tu sĩ Nguyên Anh kia cũng đã vô cùng khiếp sợ
Sau khi giết chết vài người, thân hình Vương Lâm dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên cao
Chỉ thấy năm lão nhân tóc bạc trắng, sắc mặt âm trầm, trong ánh mắt chỉ có một sự phẫn nộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.