Tiên Nghịch

Chương 380: Lần Đầu Giao Phong




Vương Lâm trầm ngâm, đột nhiên như nhận ra điều gì, lập tức nhìn về phía ánh mắt ở phía xa kia
- Nữ tử này là ai nhỉ
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể bay đi, hướng về phía động phủ của nữ tử đó
Nữ tử kia thu lại ánh mắt, lùi về phía sau vài bước, tỏ vẻ mời
Vương Lâm hạ xuống chỗ nữ tử này vừa đứng, ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng một cái, không hề vì tuyệt thế dung nhan của nàng mà động lòng, trầm giọng nói:
- Ngươi biết ta
Nữ tử nhìn Vương Lâm, tiếng nói êm ái vang lên:
- Ngươi không nhớ ta rồi......
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, nhìn chằm chằm vào nữ tử này
Sau khi nhìn thật kỹ nhưng vẫn không thể nhớ ra mình đã gặp nàng ở nơi nào
Gió núi thổi qua khiến mái tóc mượt mà của nàng tung bay, trông như tiên tử không dính bụi trần
Ngọc thủ của nàng vuốt lại mái tóc, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, nhẹ giọng nói:
- Ta tên là Liễu Mi...
- Liễu Mi
Vương Lâm nhìn nữ tử này, một lúc sau chậm rãi nói:
- Không quen
Liễu Mi than nhẹ, mỉm cười
Nụ cười này tươi như hoa nở rộ, như mùa thu tỏa nắng, khiến mọi vật xung quanh dường như đều ảm đạm đi
- Vương Lâm sư huynh, năm đó ở Hằng Nhạc phái, thiếu niên lưng đeo đại kiếm, ngươi không nhớ ra thật sao
Đối với việc nữ tử này nói ra được thân phận mình, Vương Lâm cũng chẳng cảm thấy có gì kỳ lạ
Từ khi nữ tử này nói nàng là Liễu Mi, Vương Lâm đã đoán được
- Ta chỉ biết có Liễu Mi là một nữ tử trời sinh có thủy linh căn của Huyền Đạo Tông mà thôi
Nữ tử kia cũng không phải là đệ tử của Chu Tước quốc
Vương Lâm bình thản nói
Liễu Mi ngẩn ra, loại vẻ mặt này cũng ít khi xuất hiện ở nàng
Nàng cẩn thận nhìn Vương Lâm, nhẹ giọng nói:
- Vương sư huynh nói vậy là có ý gì
Vương Lâm không nói gì, bình tĩnh nhìn Liễu Mi
Một lúc sau, Liễu Mi cúi đầu, nhẹ giọng nói:
- Vương sư huynh sợ là có chút hiểu lầm.....
- Có thể xuất hiện ở Huyền Đạo Tông, lại có thể đi vào Luyện Hồn tông, ta không biết ngoài Chu Tước quốc ra còn người của tu chân quốc nào có thể làm được điều này
Vương Lâm cắt lời nàng, xoay người rời đi
Liễu Mi mỉm cười nói:
- Chỉ như thế mà đã đoán ta là đệ tử của Chu Tước quốc, Vương sư huynh có chắc như vậy không....
Sợ rằng ngươi cũng đang thử dò xét ta mà thôi
Vương sư huynh, không dối ngươi, Liễu Mi ta đúng là người của Chu Tước quốc
Vương Lâm không quay đầu, ánh mắt lộ vẻ trào phúng, chậm rãi nói:
- Dò xét ngươi sao....chiếc vòng trên tay ngươi, ta đã thấy trên người Hồng Diệp...
Vừa nói thân thể Vương Lâm vừa nhẹ nhàng bay lên, rời khỏi nơi này
Liễu Mi cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc vòng trên tay
Vừa rồi gió núi thổi qua làm tung bay tay áo, lộ ra chiếc vòng này
Nàng nhìn thân ảnh Vương Lâm rời đi, thầm thở dài, thì thào:
- Năm trăm năm không gặp, hắn đã thay đổi rất nhiều
Thiếu niên ngây thơ năm đó giờ đã không còn
Hiện tại nội tâm hắn cứng như thép...
Chẳng qua không biết đạo tâm của hắn là gì đây...
Đạo tâm của Vương Lâm trừ hắn ra không người nào biết
Đối với sự xuất hiện của Liễu Mi, trong lòng Vương Lâm cảm thấy âm trầm
Chu Tước quốc đúng là quá mạnh mẽ, phủ khắp cả Chu Tước tinh
Bất luận kẻ nào, vô luận hắn ở nơi nào cũng đều cảm nhận được áp lực của Chu Tước quốc
Tu vi càng cao thù cảm thụ này càng lớn
Lần trước chỉ đi Chu Tước quốc một chuyến ngắn ngủi nhưng loại cảm giác nguy cơ vô hình này vẫn còn y nguyên trong ký ức của Vương Lâm
Cho dù là tiên phủ mà toàn bộ toàn người câm kia, hay trong trận chiến với Hồng Diệp, Vương Lâm vẫn luôn có cái loại cảm giác bị áp bức tới không thở nổi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loại cảm giác này thật giống như là bầu trời bị bao phủ bởi một tầng mây đen
Chỉ có dùng lợi kiếm chém rách tầng mây ấy, nếu không không có cách nào chống cự nổi
Chu Tước quốc, bá chủ Chu Tước tinh
Chẳng qua theo Vương Lâm nhận thấy, tuy nói Chu Tước quốc là bá chủ nhưng trong quốc gia này có một luồng tử khí
Tử khí này không phải là thứ cảm ý cảnh sinh tử luân hồi bình thường mà là một cảm giác như mất đi sinh khí
- Chu Tước quốc sắp tới hồi mạt vận rồi......
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về phía xa
Nơi đó là phương hướng của Chu Tước quốc
Hai ngày sau, đại hội của Luyện Hồn tông diễn ra
Trên một vạn đệ tử ngoại vi được sắp xếp thành ở hơn một trăm đài đấu
Mỗi ngày đều có vài trận đấu
Trong ngoại vi đệ tử này có tán tu, có người trong gia tộc tu chân
Mục đích bọn họ tới Luyện Hồn tông chính là để đợi ngày này
Đại hội của Luyện Hồn tông đối với đệ tử ngoại vi chỉ có một, chỉ cần có thể phân thắng thua, còn không kể sinh tử
Người thắng muốn giết kẻ thua, chỉ cần có bản lãnh thì dù giết hết tất cả mọi người cũng không ai quan tâm
Thậm chí trong ngoại vi đệ từ của an truyền một tin đồn
Người tham gia thi đấu càng giết nhiều người, cuối cùng được tuyển thì cơ hội theo sát đạo càng lớn
Người mà có thể giết sạch mọi đối thủ thì sau khi vào nội môn sẽ đạt tới thực lực không thể ngờ nổi
Tin đồn này từ lần đại hội thứ hai đã truyền ra
Trên thực tế, nhiều năm về trước trong ngoại vi đệ tử xuất hiện một sát tinh, giết sạch mọi đối thủ
Tuy ở trận quyết chiến cuối cùng hắn thất bại nhưng vẫn được thu vào nội môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần phá lệ thu nhận đó lập tức khiến cho tin đồn lan tràn càng nhanh
Mỗi một lần đại hội diễn ra, hơn một vạn đệ tử ngoại vi có thể sống sót cũng chỉ hơn một nửa, không có ngoại lệ
Người thua trong đại hội lại càng phải nộp thêm nhiều linh thạch, lưu lại thân phận ngoại vi đệ tử của mình, đợi tới kỳ đại hội tiếp theo, tìm cơ hội tiến vào nội môn
Vô số năm qua, đệ tử ngoại vi chết trong đại hội đã không còn ai đếm nổi
Cũng không ai biết được sau đại hội, trên hồn phiên trấn phái của Luyện Hồn tông đã tăng thêm bao nhiêu hồn phách....
Luyện Hồn tông dùng phương thức tàn khốc này mà không ngừng lớn mạnh
Mỗi một lần đại hội lại có vô số đệ tử ngoại vi tử vong
Mỗi lần chiến đấu này là máu chảy thành sông
Vương Lâm mấy ngày nay vẫn ngồi quan sát
Mỗi một người chết đi, hồn phách liền bị đài đấu hấp thu, biến mất hoàn toàn
Đến một hôm, Vương Lâm lên đấu
Hắn yên lặng nhẹ nhàng bay lên, rơi vào đài đấu bên trái
Một tu sĩ Kết Đan mặc hắc bào là nội môn đệ tử chủ trì trận đấu lạnh lùng liếc nhìn Vương Lâm một cái, trong lòng thầm kinh ngạc
Theo hắn nhận thấy, tu vi của người này trong đám đệ tử ngoại vi cũng chẳng có mấy người
Giả như không thấy, hắn nói: - Số tám ngàn chín trăm bảy mươi hai, nghênh chiến
Một tiếng quát khẽ từ trong đám đệ tử ngoại vi vang lên, ngay sau đó một thân thể béo núc như một quả cầu thị rơi ầm xuống đài
Hắn chẳng thèm nói lời nào, sau khi xuất hiện lập tức bắt quyết
Một loạt hỏa cầu lập tức từ trước người hắn hiện ra, giống như mưa lửa bắn tới người Vương Lâm
- Trúc Cơ hậu kỳ...
Vương Lâm lắc đầu
Hắn lúc này vì muốn tiến vào nội môn, cố định tu vi bản thân ở Kết Đan trung kỳ
Lúc này tay phải hắn vung lên một cái, thân thể bay xuống dưới đài
Khi thân thể hắn vừa bay đi trong nháy mắt, hỏa cầu đầy trời đột nhiên biến mất
Thân thể tu sĩ béo núc kia rung lên, đầu lệch sang một bên, ngã xuống đất hôn mê
Vương Lâm không giết người
Giết một vãn bối Trúc Cơ kỳ, thật chẳng ra sao
Thời gian trôi qua, một lượng lớn đệ tử ngoại vi đã bỏ mạng
Sau bảy ngày, hơn một vạn đệ tử ngoài một trăm người được tiến vào vòng trong giờ đã chết mất năm phần
Những người còn lại đã sớm bỏ cuộc, hoặc lưỡng bại câu thương cuối cùng mất mạng
Trong bảy ngày này, ngoại vi đệ tử có bốn người khiến Luyện Hồn tông để ý
Trong bốn người đó có một lão giả mái đầu muối tiêu
Hắn có tu vi Kết Đan hậu kỳ
Đối thủ của hắn đều bị hắn dùng pháp thuật giết sạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Pháp thuật này có vẻ kỳ diệu, chỉ cần cách không điểm một cái, trong miệng quát khẽ "tử", là đối phương mất mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.