- Kiếm tốt
Tư Đồ Nam hạ giọng nói, tay phải tùy hứng vung về phía trước
Ầm ầm ầm
Liên tiếp những tiếng nổ long trời lở đất bỗng nhiên theo không gian truyền tới
Ngay sau đó, một cái khe nhìn không thấy giới hạn giống như một vết thương khủng khiếp xé ngang bầu trời xuất hiện
Một cơn gió lạnh điên cuồng từ trong cái khe thổi ra, trong nháy mắt gần như toàn bộ mặt đất trở thành biển băng
- Kiếm tốt!!
Tư Đồ Nam vuốt kiếm, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, trầm giọng nói:
- Kiếm này ngươi lấy được ở đâu
- Đây vốn là vật của tiên giới
Ánh mắt Vương Lâm trước sau đều rất bình tĩnh
- Đây là một tiên bảo bậc trung
Đáng tiếc kiếm hồn trong này không thể hoàn toàn dung hợp, uy lực bị giới hạn
Ngoài ra kiếm này có chút vấn đề, khi ta cầm nó vung lên thấy có một cảm giác không trọn vẹn
Kiếm này hẳn là có bốn thanh, sau khi bốn thanh hợp nhất sẽ trở thành một tiên bảo bậc cao vô cùng hiếm thấy
Đáng tiếc, tiên bảo khi đạt tới bậc trung sẽ có hồn
Hồn này không giống như hồn phách của tu sĩ chúng ta mà là một phương thức sử dụng độc đáo, nếu không sử dụng theo phương thức này thì sẽ không thể phát huy toàn bộ uy lực
- Kiếm tốt
Tư Đồ Nam gần như yêu thích không buông tay
- Tiên bảo bậc
trung
Vương Lâm nhíu mày, hắn vốn tưởng rằng vật này là tiên bảo bậc cao
Tư Đồ Nam trừng mắt, bất mãn hỏi:
- Thế là sao
Tiên bảo bậc trung chướng mắt lắm hả
Ta cho ngươi biết, tiên bảo bậc trung số lượng không nhiều, cho tới bây giờ ta còn chưa nghe nói có ai có thể chế tạo được tiên bảo bậc trung
Tiên bảo bậc thấp thì một số tu sĩ cũng có thể chế tạo được, nhưng tiên bảo bậc trung trở lên về cơ bản không có khả năng chế tạo ra được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện giờ những tiên bảo bậc trung trở lên đều là di vật của tiên giới năm đó
- Tuyệt đại bộ phận tiên bảo trong tay tu sĩ đều là bậc thấp, bậc trung cực kỳ hiếm thấy
Sau này khi ngươi rời khỏi Chu Tước Tinh sẽ biết được tiên bảo bậc trung quý đến mức nào, gần như có thể gây ra một cuộc chiến tranh
Vương Lâm thần sắc khẽ động
Hắn nghĩ tới hành trình tới tiên giới năm đó, Kiếm Tôn Lăng Thiên Hậu cùng với lão quái kia chính là vì tiên kiếm này nên mới điên cuồng cướp đoạt
Những người này bản lãnh nhất định đã đạt tới Vấn Đỉnh, với thực lực của bọn họ khi nhìn thấy tiên kiếm mà đều phải điên cuồng như vậy chứng tỏ có thể thấy lời nói của Tư Đồ Nam cũng có chút đạo lý
- Tiên bảo bậc trung đã ít, tiên bảo bậc cao lại cành ít hơn
Lão tử tu luyện nhiều năm như vậy, cũng đã đi qua một vài tu chân tinh, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy có một tiên bảo bậc cao nào tồn tại
Tiểu tử, ngươi thật sự là rất may mắn
Tư Đồ Nam hừ nhẹ
- Ngươi có thể tìm được kiếm hồn không
Tư Đồ Nam ngẩng đầu hỏi
Vương Lâm trầm ngâm một chút, nói:
- Có manh mối, nhưng đáng tiếc không cách nào tìm được
- Hả
Nói thử ta nghe xem
Tư Đồ Nam lập tức hỏi
Vương Lâm lắc đầu, nói:
- Chuyện cũ, không nên nhắc lại
Tư Đồ Nam mỉm cười, nhìn Vương Lâm, nói:
- Kiếm này cho ta được không
Vương Lâm nhìn Tư Đồ Nam, nói:
- Ngươi hỏi nghiêm túc đấy à
Tư Đồ Nam do dự một chút, thở dài, ném tiên kiếm cho Vương Lâm, nói:
- Thôi
Nếu là của người khác, lão tử sẽ trực tiếp cướp đi, còn của ngươi, cái mặt già của ta cũng cảm thấy có chút xấu hổ
Vương Lâm cười, nhận lấy tiên kiếm, nói:
- Kiếm này không phải là của ta, nếu không cũng có thể đưa cho ngươi
Tư Đồ Nam hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Nếu túi trữ vật của lão tử không bị mất, hiện giờ không có lấy một pháp bảo thì lão tử cũng không thèm đâu
Năm đó tiên bảo cấp thấp, lão tử cũng có hai chiếc
- Chu Tước Tử có nhiều tiên bảo
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, như cười như không, nói:
- Tiên bảo của Chu Tước Tử này đều là bậc thấp, không đáng nói
Hơn nữa, đại bộ phận các đời Chu Tước Tử đều không lo sưu tập, lão tử cũng không nỡ đến cướp
Ánh mắt Tư Đồ Nam lộ ra vẻ đáng tiếc
- Tư Đồ Nam, ngươi xem vật này là tiên bảo loại nào
Vương Lâm trầm ngâm ít lâu, vỗ túi trữ vật, lấy Khu Thú Quyển ra cầm trong tay ném đi
Chiếc vòng này phịch một tiếng hóa thành một Xạ Thần Xa, dữ tợn bay về phía trước
Hồn Thú phía trên lập tức mở hai mắt, gào thét từ trong Xạ Thần Xa biến ảo mà ra, phát ra tiếng rít gào dữ dội
Sau khi Tư Đồ Nam nhìn thấy chiếc xe này lập tức ngẩn ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn lại lóe lên sáng ngời
-Tiên bảo tuy chỉ là cấp thấp nhưng lại là loại pháp bảo cực mạnh gần tiếp cận đến trung giai
Tiểu tử, bảo bối trong tay ngươi tại sao lại nhiều như vậy
Hồn Thú này nếu vào tay người nào có đạo hạnh thâm sâu thì không chừng có thể làm nó đạt đến trung giai
- Hai mắt Tư Đồ Nam trở nên sáng rực, lão nhìn chằm chằm vào Xạ Thần Xa, nói
-Cấp thấp sao
- Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên
Hắn có ba cái Xạ Thần Xa, trước mặt chỉ là Hồn Thú nhỏ nhất
Hai cái còn lại mạnh hơn rất nhiều lần, đặc biệt là cái cuối cùng lại càng mạnh đến mức kinh khủng
- Loại tiên bảo được tạo ra bằng linh hồn của tiên thú này năm xưa ta đã từng được xem qua trong một số loại sách cổ, chỉ có tiên giới mới có thể làm ra được
Sau khi tiên giới vỡ tan, có một số loại pháp bảo hầu như đã tuyệt diệt
Những pháp bảo còn lại tuy chỉ là cấp thấp nhưng lại khá giống pháp bảo trung giai, phải có ấn quyết đặc thù mới có thể sử dụng được
Nếu người nào miễn cưỡng sử dụng sẽ không phát huy được uy lực chân thực của nó
Đáng tiếc
- Tư Đồ Nam than thở
Tận đáy lòng lão lúc này có chút bội phục Vương Lâm
Lão thầm nghĩ tiểu tử này tu vi không cao nhưng pháp bảo lại có rất nhiều
Năm xưa khi mình còn như hắn bây giờ, trong tay chẳng có một kiện pháp bảo nào
Vương Lâm nhìn Tư Đồ Nam một lúc lâu rồi lấy từ trong túi trữ vật ra một cái ngọc giản
Thần thức hắn khẽ động, sau khi lưu lại một đạo ấn ký ở bên trên rồi ném cho Tư Đồ Nam
-Lão nhìn kỹ vật này đi
Tư Đồ Nam nhận lấy ngọc giản
Thần thức của lão vừa đảo qua sắc mặt liền đại biến
Lão ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía Vương Lâm, nói:
-Đây là…Ấn quyết để điều khiển tiên bảo này sao
-Đúng vậy
Sử dụng ấn quyết này thì có thể điều khiển Xạ Thần Xa
Hơn nữa ta còn có thể đảm bảo ấn quyết này là do chính người chế tạo ra nó lưu lại
- Vương Lâm gật đầu, hắn như cười như không nhìn về phía Tư Đồ Nam
Tư Đồ Nam lập tức thu hồi ngọc giản
Lão cười hì hì, nói:
-Có phải ngươi muốn tặng Xạ Thần Xa này cho ta không
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, tay phải hắn kết ấn điểm về phía Xạ Thần Xa
Chiếc xe đột nhiên bắn ra một đạo hắc mang rồi tạo thành một cái Khu Thú Quyển bay về phía Vương Lâm
Liễu Mi vẫn xinh đẹp trước
Nàng vẫn mặc một bộ đồ trắng toát giống chẳng khác gì tiên nữ
vào lúc này nàng đang nhíu chặt đôi mày thanh tú rồi trầm mặc không nói câu nào
-Với thực lực của Chu Tước Tinh không thể chống lại Tiên Di Tộc
Ngày hôm nay, Kiền Phong và Liễu Mi hai người các ngươi phải trải qua một đợt khảo nghiệm sinh tử, sống hay chết phải dựa vào vận số của các ngươi
- Bóng lưng Chu Tước có chút gì đó cô đơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão trầm giọng nói
Lúc này những luồng hắc vụ giống như những con sóng dữ đang gào thét lan ra ở bốn phương tám hướng trên bầu trời
Trong làn hắc vụ ở phía đông chỉ có một người trung niên mặc áo xám giống như văn sĩ
Hắn chậm rãi bước từng bước tới trước người Chu Tước khoảng trăm trượng, sau đó hắn dừng lại rồi bình thản nói:
-Chu Tước
Tại hạ là Ngũ Tổ của Tiên Di Tộc
Trong làn hắn vụ phía tây cũng đi ra một người như vậy
Người này tuổi tác cũng không lớn, nhìn qua thì thấy vẫn còn trẻ, cả người hắn đầy những ký hiệu và ấn ký
Nhưng ấn ký của người này không phải là màu đen, mà có màu vàng
Nếu có Vương Lâm ở đây thì đảo mắt qua là có thể nhận ra người này là ai
-Thiếu tộc trưởng Tiên Di Tộc, xin ra mắt Chu Tước Tử
- Người đó cũng bình thản nói
Trong luồng hắc vụ phía nam có ba người đi ra
Bọn họ cũng vượt tới trước mặt Chu Tước Tử khoảng trăm trượng
Cơ thể của hai trong ba người đó trạng thái hư ảo, họ không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào Chu Tước Tử
Người còn lại là một cô gái với đôi mắt quyến rũ và tướng mạo xinh đẹp
Nàng liếc mắt nhìn qua Chu Tước Tử, khẽ cười:
-Tiểu nữ là Tam Tổ Tiên Di Tộc, xin ra mắt Chu Tước Tử
Hai vị ở bên cạnh ta là linh hồn tổ tiên đời trước của Tiên Di Tộc
Hình bóng Vân Tước Tử dần dần xuất hiện trong làn khói nồng đậm phía bắc
Hắn nhìn Chu Tước Tử, khẽ nói:
-Sư huynh
Chu Tước Tử mạnh mẽ quay đầu rồi nhìn chằm chằm vào Vân Tước Tử, khẽ nói:
-Ta phải gọi ngươi là Vân Tước Tử, hay là Nhị Tổ
Vân Tước Tử lắc đầu, nói:
-Chỉ là một cái tên gọi mà thôi, cứ tùy ý sư huynh
-Mọi người đều đã đi ra, như vậy chỉ còn lại duy nhất một vị thập nhất diệp Thuật Chú Sư
Nhất Tổ
Ngươi cũng nên đi ra thôi
Trong mắt Chu Tước Tử chợt lóe lên hàn quang
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một luồng ánh sáng năm màu lấp lánh rồi ngưng tụ ở phía trên
Một hư ảnh toàn thân hầu như trong suốt chậm rãi ngưng tụ lại rồi chầm chậm hạ xuống
Hư ảnh nhìn về phía Chu Tước Tử, chậm rãi nói:
-Chu Tước Tử!