Lúc này đây, đám sáu người đệ tử của Hoàng hệ sắc mặt đều bình tĩnh, không nổi lên chút ba đào nào
Trong số đó, một vị nữ tử đứng hàng cuối cùng tiến lên một bước nhìn về phía Thiên Vận Tử, cung kính nói:
- Đệ tử bỏ cuộc
Lời của nàng vừa ra lập tức trong Hoàng hệ lục tục có người đi ra công khai bỏ cuộc
Cuối cùng chỉ còn lại có hai người chưa hệ động thân
Trong số hai người này chỉ có một người là Vương Lâm còn có chút ấn tượng, chính là người vừa được Thiên Vận Tử ban cho Trung phẩm Tiên khí, Côn Bằng Tử
Ngoài Côn Bằng Tử thì bên cạnh hắn còn có một lão già
Thoạt nhìn trên mặt người này đã có nhiều nếp nhăn, dung mạo xấu xí
Dù là mặc đồ màu vàng nhưng vẫn là như một lão nhân già cả bình thường mà thôi
Hắn chính là lão đại của Hoàng hệ, Vận Đường
Hắn đã hơn tám trăm năm làm Thiên Vận Thất tử nhưng cuối cùng bị lão Tam đoạt mất
Nhưng người này quả thực không có tâm tư tranh đoạt, chỉ cả ngày tu luyện, cũng rất nhàn nhã
Lúc này đây hắn nhìn về phía Thiên Vận Tử, tiến lên một bước cung kính nói:
- Sư phụ đại nhân, đệ tử cũng bỏ cuộc, phong hiệu Thiên Vận Thất tử của Hoàng hệ ta chỉ có Nhị sư đệ vừa đạt được Tiên khí của sư phụ mới là người thích hợp nhất
Thiên Vận Tử thâm thúy nhìn Vận Đường một cái
Vận Đường vội vàng cúi đầu, không nói gì
- Côn Bằng Tử
Thiên Vận Tử khẽ quát một tiếng
- Có đệ tử
Thân mình Côn Bằng Tử run lên, lập tức bước lên phía trước mấy bước, cung kính đứng thẳng
- Ngươi chính là người đạt phong hiệu Thiên Vận Thất tử của Hoàng hệ
Nếu ngươi có thể duy trì ngàn năm thì sư phụ sẽ truyền cho ngươi một bản Hạ phẩm Tiên thuật đầy đủ
Thiên Vận Thất tử thân phận không nhỏ, chính là dấu hiệu thân phận của Thiên Vận Tông ta, cũng chân chính có danh hiệu đệ tử của Thiên Vận Tử ta
Ngươi có thể làm tốt không
Thanh âm của Thiên Vận Tử đầy vẻ uy nghiêm
Những tu sĩ xung quanh không có vấn đề gì nhưng khóe miệng của Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu cũng lộ ra một tia khinh thường, như là tự nói rằng:
- Thiên Vận Thất tử …
Hừ… Hừ…
Thân mình Côn Bằng Tử quỳ sập xuống một cái giữa hư không, hướng về Thiên Vận Tử lễ bái, trầm giọng nói:
- Đệ tử nguyện khắc ghi lời dạy của sư phụ
Thiên Vận Tử gật đầu, tay phải hư không điểm một cái vào mi tâm, lập tức trên mặt lão dâng lên một đoàn hoàng mang, trong ánh mắt của Thiên Vận Tử, hoàng mang cực kỳ sáng chói
Một lúc sau, một khối tinh thể màu vàng từ mi tâm bay ra, dừng lại trong lòng bàn tay
- Vật này hẳn người không còn lạ gì, chính là dấu hiệu của phong hiệu Thiên Vận Thất tử
Ngươi hãy bế quan cảm thụ nó
Khi ngươi xuất quan ta sẽ truyền cho ngươi một kiện bảo mệnh pháp bảo
Côn Bằng Tử thở sâu, đè nén sự kích động trong lòng
Tuy hắn đã sớm biết mình sẽ là Thiên Vận Thất tử của Hoàng hệ nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn có cảm giác như đang nằm mơ
Trên thực tế, trong lòng hắn hiểu rằng, mỗi người trong Hoàng hệ đều có tu vị không kém, hơn nữa lại am hiểu cách che giấu
Nếu không chân chính động thủ thì tuyệt đối không thể từ bên ngoài mà đoán ra được tu vi chân chính của họ
Cho nên, nếu mà diễn ra tranh đoạt thì Côn Bằng Tử căn bản không có cách gì nắm chắc hoàn toàn thủ thắng
Trọng yếu nhất chính là sự tồn tại của Đại sư huynh trong Hoàng hệ
Côn Bằng Tử đi theo sư phụ đã hơn hai ngàn năm nhưng khi hắn bái sư Đại sư huynh đã tồn tại
Hắn không biết được rốt cục Đại sư huynh đã đi theo sư phụ được bao lâu
Tuy nhiên Đại sư huynh ngày thường có thể có chút quái gỡ, không muốn tiếp xúc với người khác nhưng cũng không tranh giành thế sự, đối với tranh đoạt Thiên Vận Thất tử phong hiệu cũng không chút muốn tham gia
Vương Lâm ở một bên yên lặng nhìn chăm chú
Ánh mắt hắn chủ yếu nhìn lại trên người của Vận Đường
Nhưng chân chính khiến Vương Lâm cảm giác có chút quỷ dị chính là sau khi tinh thể màu vàng tử mi tâm của Thiên Vận Tử xuất ra thì hai mắt của Vận Đường có chút co rút lại
Song ánh mắt hắn ngay lập tức bình tĩnh lại, như chưa hề phát sinh hết thảy điều gì cả
Nếu không phải Vương Lâm chăm chú nhìn quả thực không thể phát hiện ra được chi tiết này
Có lẽ do hắn nhìn quá lâu, Vận Đường ngẩng đầu quét mắt nhìn hắn một cái, khóe miệng lộ ra một chút mỉm cười
Bạch Vi gật đầu cung kính nói:
- Đệ tử bỏ cuộc
Tứ sư tỷ, Triệu Hân Mộng, ánh mắt nhíu lại, nhìn về phía Vương Lâm, hạ giọng nói:
- Lão Thất, nếu là ta cũng bỏ cuộc thì việc ngươi đạt được phong hiệu này không khỏi cũng quá đơn giản
Ngay hôm nay, ta và ngươi chiến một trận đi
Trong đầu Vương Lâm hiện lên ánh mắt sợ hãi của Vận Đường trước đó, đáy lòng không khỏi xuất hiện chút do dự
- Đệ tử, bỏ cuộc
Vương Lâm thở sâu, nhìn về phía Thiên Vận Tử nói
Thiên Vận Tử đột nhiên ngẩn ra
Loại vẻ mặt này gần như là lần đầu tiên Vương Lâm thấy xuất hiện trên người lão
Thiên Vận Tử nhướng mày nhìn về phía Vương Lâm, trầm giọng nói:
- Vì sao bỏ cuộc
Vẻ mặt bình tĩnh trên mặt của Triệu Hân Mộng cũng biến mất, lộ ra một tia cổ quái
Nàng nhìn Vương Lâm trầm mặc không nói
Trong đầu Vương Lâm, ánh mắt sợ hãi của Vận Đường thủy chung vẫn không tiêu tán, lúc này nghe được Thiên Vận Tử hỏi, trầm tư một chút nói:
- Tu vi của đệ tử không đủ, không thể cướp đoạt được với Tứ sư tỷ…
- Vương Lâm
Thiên Vận Tử cắt ngang lời của Vương Lâm, nhìn hắn một cái thật sâu, trầm giọng nói:
- Vi sư hi vọng ngươi tranh đoạt một lần
Đệ tử của ta không có loại người yếu đuối
Ngươi cũng đừng để người ngoài mê hoặc, làm trong lòng nổi lên tạp niệm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi chỉ cần nhớ rõ, hết thảy tùy tâm mà làm
Ta cho ngươi thời gian nửa nén hương, ngươi cần thận suy xét kỹ càng
Nếu ngươi vẫn bỏ cuộc, ta cũng không khuyên bảo thêm nữa
Thiên Vận Tử cau mày, sau khi nói xong ánh mắt dừng lại trên người lão đại của Hoàng hệ
Trong ánh mắt lão lóe lên một tia âm trầm rồi biến mất
Vận Đường nhận thấy ánh mắt của sư phụ lập tức đáy lòng run lên, vội vàng cúi đầu
Lời nói của Thiên Vận Tử rơi vào trong tai những đệ tử của sáu hệ còn lại đều khiến bọn họ đổ dồn về Vương Lâm
Trong ánh mắt của bọn họ phần nhiều chính là kinh ngạc, lại nhìn kỹ lần nữa
Bởi vì trong suy nghĩ của những người này, người có thể được sư phụ khuyên giải cực kỳ hiếm
Ngoại trừ Tử hệ Tôn Vân năm đó, Vương Lâm chính là người thứ hai
Nửa nén hương dần trôi qua
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, nhìn về phía Thiên Vận Tử, cung kính ôm quyền nói:
- Đệ tử sẽ tranh đoạt một lần
Ánh mắt của Thiên Vận Tử lộ ra vẻ vui mừng, gật đầu nói:
- Tốt
Triệu Hân Mộng nhìn về phía Vương Lâm, hạ giọng nói:
- Lão Thất, bắt đầu đi
Nói xong, thân mình nàng khẽ động, cả người như phượng vũ điệp yến, lướt nhẹ về phía sau, giật ra khoảng cách hơn mười trượng với Vương Lâm
Chính trong lúc này, ngọc thủ của nàng nâng lên, bấm quyết điểm một cái về phía trước
Lập tức vô số tinh quang màu tím từ trong hư vô đột nhiên xuất hiện, vờn quanh thân thể của nàng, không rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Lâm nhìn chằm chằm những tinh điểm này
Ở trên Thiên Vận Tinh, lúc đấu pháp dường như rất ít khi sử dụng pháp bảo, xuất thủ chủ yếu sử dụng pháp thuật thần thông
Tính đến hôm nay, tuy hắn cũng không nhiều lần chiến đấu cùng người khác, nhưng bất kể là ai thì đều lấy thần thông pháp thuật là thủ đoạn công kích chủ yếu
Chỉ thấy những tinh quang xoay quanh bên người Triệu Hân Mộng, dưới ngón tay nàng xẹt qua, bỗng nhiên toàn bộ đều ngưng tụ lại trên đầu ngón tay
Gần như chỉ trong chớp mắt, toàn bộ tay phải của nàng liền bị bao bọc bởi một cỗ màu tím nồng đậm
Ngay có tướng mạo của nàng cũng bị màu tím làm cho thêm nổi bật, tạo ra một cảm giác lạ lẫm
- Lão Thất, đạo của sư tỷ ngươi vẫn không biết được, hôm nay ta liền nói cho ngươi
Đạo của ta chính là yêu ảnh đạo
Hết thảy thần thông trên thế giới này, chỉ cần tu vi không vượt cao hơn bản thân ta thì chỉ cần xem qua một lần, tuy không thể thi triển ra hoàn toàn nhưng không nhiều thì ít ta có thể bắt chước được một phần
Pháp thuật này chính là ta bắt chước hóa Ma chỉ của ngươi mà sáng chế ra, ta gọi nó là Tử Ma thủ
Nói xong, tay phải của Triệu Hân Mộng vỗ nhẹ một cái vào hư không phía trước
Lập tức tử quang vờn quanh tay nàng lóe lên lao ra
Khi rời tay thì thì nó mang theo một trận gào rít, nhanh chóng lao ra về phía Vương Lâm
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, thân mình bỗng nhiên lui về phía sau, cùng lúc đó, ngón trỏ tay phải nâng lên, tiên lực trong cơ thể vận chuyển
Bỗng nhiên một đốm lửa màu tím xuất hiện phía trên đầu ngón tay
Nháy mắt khi đốm lửa xuất hiện, một cỗ ma khí ngập trời lập tức gào rít xông ra, bao phủ bốn phía
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Người này có phù hợp với số phận của ta hay không?
Năm đó, “hắn” từng lưu lại cho ta một câu
Đạo của ta chính là Thiên Vận đạo, chỉ có thể tìm được người phù hợp với số phận của ta thì ta mới có thể tiến tiếp bước thứ ba
Thần sắc của Thiên Vận Tử vẫn như thường, chăm chú nhìn vào ngón trở trên tay phải của Vương Lâm
- Nếu chính là người này thì Thiên Vận Tử ta không tiếc trả giá hết thảy, cũng muốn thử một lần
Sau khi gặp “hắn”, ba vạn năm qua, ta đã thất bại vô số lần
Nguyên bản đệ tử rất đông nhưng đến lúc này đây cũng là tổn thất hơn phân nửa
Ta làm thế là đúng hay sai?
Thiên Vận Tử nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ ra một tia chán nản!