Trong lần tấn công này người trong thung lũng chuẩn bị cực kỳ đầy đủ
Tổng cộng tất cả có ba đội ngũ, trong đó Âu Dương Hoa một tổ, Thập Tam một tổ, còn lại vài tộc nhân đời thứ ba vào một tổ
Nửa tháng sau, ngoại trừ tổ Thập Tam ra, toàn bộ hai tổ còn lại chiến thắng trở về
Tuy rằng có thương vong nhưng thành quả chiến đấu cũng là cực kỳ phong phú
Chỉ có điều tổ Thập Tam chưa quay về lại giống như đám mây đen bao phủ nội tâm mọi người
Chỉ có Vương Lâm vẻ mặt như thường không có chút thay đổi
Lại qua ba ngày, sáng sớm hôm đó, phía chân trời bên ngoài thung lũng một màn sương đen nhanh chóng bay tới
Nếu nhìn kỹ, màn sương đen đó chính là một con sư tử có cánh
Trên người sư tử này tuy không có vết thương nhưng hết sức uể oải, thân hình nó khi thì tản thành màn sương đen, khi thì lại ngưng tụ lại
Hiển nhiên là cực kỳ suy yếu đến mức có thể tan biến bất cứ lúc nào
Trên lưng nó có một người đang nằm im không nhúc nhích toàn thân loang lổ vết máu
Ngoài ra còn có một đạo tơ hồng ở chuyển động trong cơ thể, giống như một thứ gì đó ký sinh, nhìn có vẻ rất quỷ dị
Chủ hồn con sư tử vọt thẳng tới thung lũng
Nó chưa tới gần đã có vài người từ trong thung lũng xuất hiện xuất hồn phiên thả ra lâu phách dung nhập vào trong chủ hồn sư tử
Trong khoảng khắc ngắn ngủi, chủ hồn sư tử này lập tức chấn động
Hầu như tất cả mọi người cũng đều nhận ra con sư tử này là chủ hồn của Thập Tam
Mà người nằm trên lưng nó, cũng chính là hắn
Chủ hồn sư tử tiến vào thung lũng lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, hóa thành nhiều điểm đen, tùy ý sẽ tan vỡ
Đúng lúc này một thanh âm bình thản chợt vang vọng trong thung lũng
- Ngưng hồn
Lời nói vừa dứt, chủ hồn đã hóa thành điểm đen lập tức lóe ra ánh sáng chói mắt
Dùng mắt thường có thể thấy được những điểm đen nhanh chóng ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt liền khôi phục như cũ
Tộc nhân xung quanh cung kính, tản ra thành một con đường
Vương Lâm chắp tay sau lưng từng bước đi tới
Chủ hồn sư tử nhìn thấy Vương Lâm lập tức kêu lên nghẹn ngào giống như cực kỳ oan ức
Vương Lâm giơ tay chỉ một cái vào không trung, chủ hồn sư tử lập tức reo hò một cái, hóa thành một tia sáng màu đen, bay thẳng đến ngón tay Vương Lâm
Cuối cùng biến mất, hóa thành một dấu ấn sư tử màu đen xuất hiện ở mặt trong ngón tay
Mọi người xung quanh đã sớm quen với sự khống chế của Vương Lâm đối với hồn phách, trong lòng đều không có một chút lơ đễnh nào, cùng cúi đầu cung kính
Vương Lâm từng bước đi tới chỗ Thập Tam rồi dừng lại, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua trên mặt lộ ra vẻ âm trầm
Chỉ thấy trên người Thập Tam có một đạo tơ hồng linh hoạt chạy tới chạy lui trong cơ thể
Sắc mặt Thập Tam tái nhợt không có huyết sắc, không có hơi thở
Vương Lâm ngồi xuống, tay phải điểm nhẹ trước ngực Thập Tam
Lập tức một tiếng kêu chói tai từ trong cơ thể truyền ra
Cùng lúc đó, ở chỗ ngón tay Vương Lâm động vào lập tức có một sợi tơ hồng chui ra, bay thẳng tới Vương Lâm như tia chớp
Trong mắt Vương Lâm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, một luồng lực lượng vô hình từ trong cơ thể hắn xuất hiện
Sợi tơ hồng đang bay nhanh đến giống như chạm phải tấm sắt, phát ra một tiếng nổ “ầm” bị đẩy ngược trở lại
Trong nháy mắt, hai ngón tay Vương Lâm vung lên, lập tức nắm chặt sợi tơ
Hắn kéo một cái, lại nghe những tiếng kêu dồn dập vang lên, sợi tơ bị Vương Lâm rút ra từ cơ thể Thập Tam
Sợi tơ đó dài chừng một trượng, sau khi rút ra lập tức múa may uốn éo giống như một con rắn
Qua một lúc lại nhanh chóng đánh tới Vương Lâm, nhưng rồi lại bị ngăn cản ở ngoài
Sự lạnh lẽo trong mắt Vương Lâm càng đậm
Hắn miết nhẹ một cái, tiên lực trong cơ thể điên cuồng xuất hiện tấn công sợi tơ
Chỉ nghe những tiếng động liên tiếp vang lên, ba giây sau, một tiếng động vang lên rồi sợi tơ hóa thành tro bụi tiêu tan
Sau khi sợi tơ tan biến, sắc mặt Thập Tam dần dần hồng hào
Tuy còn không có thức tỉnh nhưng đã không lo lắng về tính mạng
Chẳng qua sắc mặt Vương Lâm lại càng thêm âm trầm
Hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra, Thập Tam xem như bị phế
Hắn tu hành luyện hồn thuật, yêu lực đạt tới tiêu chuẩn tam tinh
Lần này toàn bộ mất hết
Nhưng nếu chỉ như vậy thì còn đỡ, kinh mạch toàn thân hắn bị người đánh nát
Mặt khác, hồn phiên trên thân thể của hắn cũng mất đi, hiển nhiên là bị người lấy mất
Đối phương ra tay ác độc như thế, nhưng lại không giết Thập Tam, ngược lại bám theo chủ hồn sư tử, hiển nhiên là có mục đích khác
Một tia sáng trong ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, hai ngón tay phải hóa thành kiếm chỉ, bỗng nhiên chỉ một cái vào mi tâm Thập Tam
Cùng lúc đó, yêu tinh trong cơ thể hắn chấn động, một luồng yêu lực từ trong cơ thể theo kinh mạch đi ra đầu ngón tay Vương Lâm chảy vào trán Thập Tam
Thân hình Thập Tam rung lên, rồi mở mắt nhìn
Hắn vừa thấy Vương Lâm liền ngọ nguậy muốn đứng lên bái kiến, nhưng phát hiện toàn thân không thể di động, những cơn đau như thủy triều dâng lên
- Sư phụ
- Thập Tam cố gắng mở miệng, thể xác và tinh thần hắn dưới sự kích động, trong lòng yên lặng nhìn Vương Lâm, không khỏi thốt ra tiếng
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, không nói gì
- Trên đường về chúng ta gặp một bộ tộc lớn, mặc dù đi vòng qua nhưng vẫn bị bọn họ tấn công
Trong đó có một lão già áo trắng
Hắn thu hồn phiên của ta, lại hạ yêu vật vào trong cơ thể
Hắn để ta truyền tin về nếu muốn lấy lại hồn phiên, thì cứ đi tìm hắn
- Vương Lâm hơi gật đầu, nâng hai ngón tay phải lên
Sau khi điểm vài cái thân hình Thập Tam run nhẹ, rồi lại hôn mê
- Đưa hắn đi nghỉ ngơi
- Vương Lâm nói xong, chân đạp hư không một cái, cả người biến thành làn khói mỏng, biến mất
Tộc nhân xung quanh lập tức tuân theo, nâng Thập Tam quay về phòng, để lại người ở bên cạnh chăm sóc
Vương Lâm ra khỏi thung lũng, thân hình giống tia chớp bay nhanh về phía xa
Sắc mặt hắn âm trầm, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo
Thập Tam dẫn người đi bộ lạc đối phương vốn là để tấn công
Mặc dù thất bại Vương Lâm cũng sẽ không ra tay giúp đỡ
Trên thế gian vốn là đấu tranh ngươi sống ta chết
Vương Lâm tu luyện đạo sinh tử luân hồi, nên hiểu rất rõ điều đó
Nhưng chuyện lúc này lại không phải như vậy
Thập Tam mang tù binh đang trên đường quay về, gặp bộ lạc kia liền bị bọn họ tấn công, hơn nữa đối phương cũng không có giết Thập Tam mà lại hạ yêu vật trong cơ thể hắn
Nếu chỉ vậy cũng thôi, nhiều lắm là dạy hắn một bài học
Nhưng đối phương lại cướp hồn phiên và lưu lại lời nói “Muốn lấy lại thì trực tiếp đi tìm hắn.” Như vậy thì lại là một ý khác
Nó nghiễm nhiên là một sự khiêu khích, hay nói một cách khác thì đó chính là: Chiến thư
Thập Tam đúng là Chiến thư sống của đối phương
Nếu đối phương đưa chiến thư, vậy Vương Lâm muốn nhìn xem cái bộ lạc đã tấn công Thập Tam này, rốt cuộc có loại nhân vật như thế nào mà dám dùng điều này để khiêu chiến mình
Vương Lâm âm thầm suy tính
Hắn quyết định nếu tu vi đối phương cao thâm hơn mình rất nhiều, vậy cùng lắm thì hắn mặc kệ việc này, trở về nghĩ cách chữa khỏi cho Thập Tam, né tránh bộ lạc này là được
Tuy nhiên khả năng này có thể xảy ra nhưng không lớn
Vương Lâm chỉ nhìn qua Thập Tam một cái liền biết tu vi của người dùng phép
Nhiều nhất cũng tương đương với tu sĩ Hóa thần trung kỳ
Nghĩ đến đây, hắn tăng tốc độ, giống như một ngôi sao băng mà băng qua bầu trời
Bộ lạc Thiên Thủy nằm trên một vùng đồng bằng phía Tây Bắc Yêu Linh chi địa
Nơi đây bốn bề trống trải, vốn không phải là nơi tốt đẹp để ở
Tuy nhiên ở trong này có một trận pháp từ thời viễn cổ
Trận pháp này rất mạnh, tản ra trên phạm vi mười dặm
Bất cứ thứ gì trong phạm vi này đều được bảo vệ
Cho dù ban đêm Yêu Linh hạ xuống, ở trong trận pháp có thể cam đoan tuyệt đối an toàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở vùng đất Yêu Linh, mấu chốt của một bộ lạc có thể sống sót đó là có thể tìm được một trận pháp để bảo vệ hay không
Trận pháp như vậy tương đối thông thường, chẳng qua có thể bao trùm phạm vi mười dặm cũng không có nhiều
Phạm vi che phủ càng lớn nói lên trận pháp càng mạnh, mà quan trọng nhất chính là đại biểu bộ lạc sống ở nơi đây có không gian phát triển càng lớn
Ví dụ như trong thung lũng, phạm vi chỉ lớn như vậy, một khi vượt qua một số lượng người nhất định thì không thể tiếp nhận người mới đi vào
Trận pháp trên vùng đồng bằng này phạm vi mười dặm, người ở tự nhiên cũng nhiều hơn
Giờ phút này trong bộ lạc Thiên Thủy, có hai lão già đang ngồi trong một căn phòng đơn giản
Hai lão già đó, một người mặc áo xám, một người mặc áo trắng
Hai người ngồi đối diện nhau, ở giữa là một bộ đồ uống trà màu tím
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão già áo trắng cầm chén trà, uống một ngụm nhỏ, nói:
- Những người từ bên ngoài mang đến đây, chỉ có mỗi nước trà này là hợp ý lão Đại nhất
Lão già áo xám cũng cầm chén trà lên uống một ngụm, nói:
- Khi nào thì trở về
Lão già áo trắng suy nghĩ một lúc, nói:
- Ngày mai
Ta không thể rời khỏi Cổ Yêu thành quá lâu
Lần này trở về thăm người thân, ở lại một tháng
Nếu không trở về thì khó mà báo cáo công tác với Tả dực tướng quân
Lão già áo xám gật đầu nói:
- Ngươi đánh bị thương đệ tử người ta, lại lấy đi cái cờ kỳ quái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu ngươi đi, đối phương tìm đến, thì làm thế nào
Một tia sáng chợt lóe lên trong mắt lão già áo trắng
Lão nói:
- Có gì phải lo lắng
Dụng trận pháp mà giết
Lão già áo xám nhướng mày trầm giọng nói:
- Đám người đó cũng không đơn giản
Mỗi người gần như đều có yêu lực đạt tới nhất tinh
Hơn nữa là còn nắm giữ thần thông
Nhất là kẻ dẫn đầu, mấy là tiểu kỳ trong tay hắn không ngờ có thể xuất yêu hồn ra tấn công
Vốn bọn họ không muốn trêu chọc chúng ta nhưng ngươi lại để ý tới lá cờ đó mà giết người cướp đoạt
Đã thể lại còn thả cho người dẫn đầu rời đi, hạ chiến thư một cách gián tiếp định lôi người sau lưng kẻ đó xuất hiện
Nhưng cách làm của ngươi có chút không hay
Lão già áo trắng cười ha hả, nói:
- Ta là chấp sự dưới trước Tả Dực tướng quân trong Cổ Yêu thành
Mấy cái kẻ dã nhân ở đây làm sao dám quá phận
Hơn nữa, ta nghĩ thực lực sau lưng người đó cũng không cao lắm
Nếu thực sự có bản lĩnh làm sao có thể trở thành một con ốc sên co mình ở đây
Nếu có thì hắn đã tới Cổ Yêu thành mà tìm kiếm một cái chức vụ
Ta đưa hắn tới đây chính là muốn moi từ miệng hắn phương pháp sử dụng cây cờ
Nếu hắn đến thì thôi
Nếu không đến, sáng sớm ngày mai ta sẽ đi theo dấu vết của tên kia mà tới bộ lạc đó cướp về.