Vậy khẩu quyết trong đầu hắn là giả sao
- Lão già áo xám hỏi
- Giả thì không, nhưng mà không đầy đủ, hẳn là vẫn còn nữa
- Ánh mắt lão già áo trắng lóe lên, âm trầm nói
Lão già này thường hay làm việc cậy lớn bắt nạt bé, từ trong tộc đi ra Cổ Yêu thành có được chức vị, nên trong lòng hắn cũng không xem trọng người trong tộc
Chỉ giây lát sau, đúng vào lúc hắn đang muốn mở miệng, mặt đất đột nhiên rung chuyển
Trong phạm vi mười dặm lập tức truyền đến tiếng ầm ầm dữ dội
Sắc mặt lão già áo trắng trầm xuống, bước chân ra khỏi phòng
Hắn nhìn lên bầu trời, một người áo trắng đang lơ lửng, quần áo phất phơ trong gió, mái tóc dài tung bay mang tới một cảm giác yêu dị
Người đó đúng là Vương Lâm giận dữ mà đến
Giờ phút này, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vương Lâm
Tiên lực trong cơ thể hắn cuồn cuộn dâng lên
Chân hắn đạp nhẹ một cái, phát ra những tiếng “ầm ầm” vang vọng đất trời
Mặt đất dưới chân hắn trong phạm vi mười dặm lập tức sụp xuống thành hố sâu
Lúc này, những tiếng kêu kinh hãi lập tức vang lên
Chẳng qua, vào lúc mặt đất bị sụp xuống, một luồng sóng gợn màu xanh lập tức quanh quẩn trong phạm vi mười dặm
Gần như nháy mắt, những nơi sụp xuống lại khôi phục như thường
Không chỉ có thế, luồng sóng gợn màu xanh kia truyền đến một luồng lực cản mạnh mẽ, trực tiếp nhằm vào Vương Lâm
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, ngón cái tay phải nâng lên ấn xuống phía dưới
Uy lực của Tịch Diệt Chỉ trong nháy mắt được hắn tăng lên tới mức cao nhất
Một đòn này lập tức khiến cho bốn phía tràn đầy khí tức Tịch Diệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không gian xung quanh trong nháy mắt trở nên ảm đạm, có xu thế bị phá nát
Ngón cái ấn xuống va chạm với làn sóng gợn ở trong hư không
Nhưng làn sóng gợn kia dưới một chỉ của Vương Lâm lập tức gấp khúc, tránh né qua hai bên ngón tay Vương Lâm
Cảnh tượng này giống như một nhánh rẽ xuất hiện ở Trường Giang và Hoàng Hà, giống như dòng nước chảy qua cái cây
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, miệng quát:
- Phá
Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng, ánh sáng màu đen trên ngón tay Vương Lâm lóe lên
Lập tức sóng gợn ở phía trước sụp đổ, sau đó không ngừng kéo dài
Cuối cùng tất cả sóng gợn đều hoàn toàn biến mất
Vương Lâm lơ lửng giữa trời, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống dưới
Tộc nhân ở các phòng trong phạm vi mười dặm này đều kinh hoàng, ngẩng đầu nhìn về phía hắn
Vương Lâm không phải là người hay giết linh tinh
Trong số những người đó, chỉ có hai người khiến cho hắn chú ý
Hai người đó đều là những lão già, một người áo xám một người áo trắng
Chuyện này xảy ra làm trong lòng lão già áo xám cảm thấy sợ hãi
Hắn biết bản thân đã trêu vào một người không thể trêu
Phản lực của trận pháp bị hóa giải chỉ dưới một chỉ của người đó
Tu vi này khẳng định là không kém
Về phần lão già áo trắng trong lòng lại cực kỳ sợ hãi, ánh mắt nhìn Vương Lâm mãi mà vẫn không thể tin nổi
- Nơi hoang dã này làm sao xuất hiện người mạnh như vậy
Tu vi người này tương đương với Trưởng lão trong phủ Tướng quân, sợ rằng ta không phải đối thủ
Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, chậm rãi nói:
- Ai hạ chiến thư cho ta
Đi ra
Giọng nói hắn lúc bắt đầu còn bình thản, nhưng càng về sau thanh âm chẳng khác gì tiếng sấm, nổ vang “ầm ầm” trong phạm vi mười dặm
Sắc mặt lão già áo xám lập tức tái nhợt, loạng choạng lui lại vài bước, khóe miệng chảy ra một vệt máu tươi, trong mắt hắn tràn đầy vẻ khiếp sợ
Lão già áo trắng miễn cưỡng có thể đứng thẳng, lúc này trên mặt hắn âm tình bất định, cắn răng ngẩng đầu quát:
- Ngươi là người nơi nào
Ta là chấp phụ bên trong phủ Tướng quân Tả Dực của Cổ Yêu thành
Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng dừng lại trên lão già áo trắng, hắn âm trầm nói:
- Nhất định là ngươi
Trên người ngươi, ta cảm nhận được khí tức cây cờ của ta
Ngươi chắc chắn phải chết
Lão già áo trắng cảm giác run rẩy, cắn răng một cái, quát:
- Không sai
Chính là lão phu lấy mấy cây cờ nhỏ kia
Ngươi nếu thật sự có bản lĩnh thì phá trận mà vào
Vương Lâm lạnh lùng liếc mắt nhìn lão già này một cái, bình thản nói:
- Ngươi cho là trận pháp này có thể ngăn cản bước chân Vương mỗ sao
- Vương Lâm tay phải sờ trong túi trữ vật một cái, lập tức Khai Thiên phủ bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời
Cự phủ vừa xuất hiện, trời đất đột nhiên xuất hiện những tiếng sấm ầm ầm, từng quả cầu sét im lặng chậm rãi xoay tròn bốn phía cây phủ
Con ngươi lão già áo trắng co lại, ngay cả lão già áo xám bên cạnh hắn cũng run rẩy, thất thanh nói:
- Người từ ngoài đến
Vẻ mặt Vương Lâm lạnh như băng, một tay cầm Khai Thiên cự phủ, nhanh chóng như tia chớp chém xuống dưới một nhát
Một đạo phủ mang lớn chừng mười trượng mang theo những quả cầu sét giống như thiên uy trực tiếp từ trên trời giáng xuống trận pháp
Chỉ nghe một tiếng nổ “ầm” vang trời lở đất quanh quẩn khắp nơi
Dù là người trong hay ngoài thung lũng đều có thể nghe được rõ ràng
Sau nhát chém đó Vương Lâm không ngừng lại, hắn như biến thành ma thần viễn cổ tay cầm chiến phủ, bay phía trên trận pháp, lại chém xuống lần nữa
Sắc mặt lão già áo trắng tái nhợt, lúc này hắn vô cùng hối hận
Hắn không thể ngờ được, chỉ vì lòng tham nhất thời của mình lại dẫn đến một cao thủ như vậy
Hơn nữa người này lại là người từ bên ngoài đến
Phải biết rằng mỗi một người từ bên ngoài đến đều là người có bản lĩnh thần thông, không dễ dàng đắc tội
Mặt đất trong phạm vi mười dặm tỏa ra những vầng ánh sáng ngoan cường chống cự lại sự oanh kích của chiến phủ
Mỗi lần cự phủ chém xuống ánh sáng xanh lại lóe lên một cái hóa giải uy lực của nó
Thậm chí còn hấp thu một ít tổn thương chuyển thành phòng ngự của trận pháp
Kể từ đó liền hình thành một vòng tuần hoàn không dứt
Trận này so với trận pháp trong thung lũng không chỉ mạnh hơn một bậc
Kinh hãi mất mấy giây, lão già áo trắng nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt dần khôi phục lại bình thường
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Vương Lâm đang không ngừng vung cự phủ trên bầu trời, cười lạnh nói:
- Trận pháp nơi đây, sao có thể là ngươi nói phá là phá
Lão già áo xám bên cạnh hắn trong lòng cũng thở nhẹ một hơi
Uy lực trận pháp này hắn hiểu biết rõ nhất
Xem hồi lâu như vậy, trận pháp chắc chắn là không thể bị phá
Vẻ mặt Vương Lâm từ đầu tới giờ vẫn lạnh như băng, uy lực trận pháp vượt qua sự dự đoán
Lập tức hắn lui về phía sau, ánh mắt lóe lên nhìn về phía trận pháp
- Dùng sức phá vỡ chỉ sợ không thể làm được trong thời gian ngắn
Mà cho dù là dùng cấm chế để phá cũng cần phải nghiên cứu rất lâu
Dường như nhìn ra băn khoăn của Vương Lâm, lão già áo trắng cười ha hả, trên mặt lộ vẻ đắc ý nói:
- Mặc dù ngươi có bản lĩnh cao cường, nhưng trận này cũng không phải là thứ ngươi có thể phá được
Ta khuyên ngươi cút ngay lập tức, chớ đứng ở đây mất thể diện
Ánh mắt Vương Lâm lạnh lùng liếc nhìn người đó, khóe miệng nhếch lên một cách khinh miệt, hắn âm trầm nói:
- Thật không
Nói xong, hắn bỗng ném chiến phủ trong tay xuống dưới
Lúc này mục tiêu không phải trận pháp mà là vùng ven bao phủ mười dặm của trận pháp
Chiến phủ giống như một tia chớp lóe lên, ầm ầm đánh xuống vùng giáp phạm vi trận pháp
Chỉ nghe một tiếng “ầm” cực lớn vang lên, bởi vì chiến phủ đánh lên ngoài phạm vi bảo vệ của trận pháp cho nên giống như chém vào đậu hũ
Dễ dàng để lại trên mặt đất một khe sâu
Vương Lâm nâng tay phải chỉ vào mặt đất, vẽ ra một vòng tròn
Lúc này, có thể nghe thấy sâu trong lòng đất vọng lên tiếng “ầm ầm”, chiến phủ kia được Vương Lâm khống chế từ xa, điên cuồng đánh phá trong lòng đất
Cơ hồ vài cái chớp mắt, vòng quanh trận pháp liền hình thành một vòng tròn lớn
Lão già áo trắng ngẩn ra, hiển nhiên không biết đối phương muốn làm gì
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Vương Lâm lóe lên
Hắn hít một hơi thật sâu, tay phải chộp một cái, miệng khẽ quát:
- Lên
Một chữ giống như tiếng sấm thoát ra từ trong miệng Vương Lâm
Lập tức trời đất như bị một luồng lực lượng vô hình bao phủ, mặt đất bên ngoài phạm vi bao phủ của trận pháp lập tức rung động kịch liệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Lên cho ta
Vương Lâm lại hét lớn một tiếng
Tay phải nổi gân xanh của hắn bỗng nhiên vung lên phía trước.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]