Vương Lâm nhìn Thập Tam, một lúc sau mới mở miệng nói:
- Ta có một bộ công pháp có thể khiến cho yêu lực của ngươi chuyển hóa vào trong máu thịt, giúp cho thân thể gia tăng vô hạn
Tuy không thể sử dụng thuật thần thông nhưng thân thể ngươi sẽ càng ngày càng cứng rắn
Nó gọi là Luyện Thể thuật, ngươi có muốn học nó hay không
Thập Tâm run rẩy, nét mặt mừng như điên
Hắn không hề do dự vội gật đầu
- Ngươi không nên đồng ý quá sớm
Tu luyện thuật Luyện Thể vô cùng khó khăn, nguy hiểm rất lớn
Một khi tu luyện mắc phải sai lầm thì cho dù là ta cũng không thể cứu ngươi
Hơn nữa, tu hành thuật Luyện Thể cần phải có can đảm chịu đựng đau khổ
Ngươi có thể chịu được không
- Lão tổ
Thập Tam chắc chắn sẽ không để cho người thất vọng
- Thập Tam nhìn Vương Lâm, ánh mắt tỏ rõ sự kiên quyết
Vương Lâm trầm tư một lúc, tay phải sờ túi trữ vật lấy ra một miếng ngọc giản đặt ở mi tâm, sau khi ghi công pháp vào đó, liền ném cho Thập Tam nói:
- Trong cơ thể ngươi cũng có yêu lực, giữ lấy ngọc giản này bên người để học tập
Hai tay Thập Tam nhận lấy ngọc giản, trong lòng kích động
Sự sung sướng trong lòng hắn không cách nào hình dung
Hắn dập đầu mạnh vài cái rồi đứng dậy xin lui ra
Mãi đến lúc Thập Tam đi rồi, Vương Lâm thở dài một tiếng
Cuối cùng hắn cũng không truyền bí quyết Cổ Thần cho Thập Tam, mà là lấy một ít thuật Luyện thể của Cự Ma Tộc, tổng kết lại truyền cho Thập Tam
- Nếu hắn có thể tu luyện thuật luyện thể có được thành công vậy ta liền truyền cho hắn khẩu quyết tầng thứ nhất Cổ Thần
Nếu không có thành tựu gì vậy chỉ có thể nói hắn vô duyên với bí quyết Cổ Thần
Xuân qua thu tới, trong nháy mắt lại qua hai năm
Hai năm này bộ lạc Luyện Hồn khuếch trương với mức độ điên cuồng
Phạm vi bộ lạc từ bốn mươi dặm vẫn mở rộng
Sau hai năm gần như đạt tới mức ba trăm dặm, nam đinh trong tộc hơn năm nghìn người
Trong phạm vi mười vạn dặm, trừ bỏ hai bộ lạc lớn hơn vạn người, còn lại tất cả bộ lạc đều bị bộ lạc Luyện Hồn thôn tính
Hai năm này, Vương Lâm ra tay ba lần
Ba lần đó là bởi vì trong bộ lạc đối phương có cao thủ tọa trấn
Chẳng qua cái gọi là cao thủ ở trong nơi hoang dã này cũng là chỉ có hạn, đối mặt với Vương Lâm căn bản không thể đánh trả
Không thể không nói, kế hoạch từng bước xâm chiếm của Vương Lâm đạt được thành công thật lớn
Hiện nay hắn đã nắm giữ quy mô năm nghìn người
Năm nghìn người đó đều học xong thuật Luyện Hồn
Tuy cấp bậc không cao nhưng toàn lực thả hồn phách cũng là rất mạnh
Nếu thêm một thời gian nữa, chờ đến khi bọn họ trưởng thành, như vậy Vương Lâm liền có được một thế lực tương đối
Trong phạm vi mười vạn dặm nơi đây lập tức trở thành thế chân vạc, lâm vào trạng thái giằng co
Vốn Âu Dương Hoa tính toán dùng sức mạnh tấn công một bộ lạc lớn trong đó, tuy nhiên việc này bị Vương Lâm ngăn cản
Hắn yêu cầu tộc nhân từ giờ trở đi ngừng việc tấn công bên ngoài, toàn lực tu hành
Lời nói của Vương Lâm đối với người bộ lạc Luyện Hồn, đó là thiên uy
Đáng giá nói đến, phải là Thập Tam
Nghị lực của hắn đúng là kinh người, học tập thuật luyện thể của Cự Ma Tộc đã có thành tựu
Một thân máu thịt luyện thể cứng rắn như sắt, lúc chém giết thường xông lên đầu tiên, không người nào địch lại
Bốn năm thời gian, Vương Lâm đã biến một bộ lạc nhỏ trong thung lũng trở thành một bộ lạc lớn tới năm nghìn người
Sau khi phân phó mọi người dốc lòng tu hành, Vương Lâm có tính toán khác
Hắn chuẩn bị ra ngoài một chuyến
Cổ Yêu thành là mục tiêu của hắn
Bốn năm trước Vương Lâm có cơ hội đi Cổ Yêu thành, nhưng hắn không đi bởi vì thời điểm đó hắn không có một điểm thế lực nào
Có đi cũng vô ích
Bốn năm sau Vương Lâm đi Cổ Yêu thành, hắn đã không còn lo lắng tới đường lui
Có bộ lạc Luyện Hồn, cho dù hắn không thể yên ổn tại Cổ Yêu thành, cũng còn có cơ hội lật người
Để tiện liên hệ, Vương Lâm dùng nửa tháng thời gian luyện chế hai cái ngọc giản truyền âm
Trong đó một cái cầm theo người, cái kia để lại trong bộ lạc Luyện Hồn
Nếu không phải là thiếu tài liệu, Vương Lâm thậm chí còn muốn bố trí một Truyền tống trận trong bộ lạc Luyện Hồn
Như vậy việc đi lại chỉ cần trong nháy mắt
Lần này Vương Lâm cũng không đi một mình
Đi theo hắn còn hai thanh niên khoảng hai mươi tuổi, Thập Tam là một trong hai người đó
Người kia tên là Hổ Bào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vốn là người một bộ lạc nhỏ, từ nhỏ được dạy qua, bản thân có được yêu lực hai sao
Hơn nữa tư chất hắn thông minh trở thành cao thủ đứng đầu trong bộ lạc nhỏ kia
Âu Dương Hoa tự thân ra tay bắt lấy hắn
Sau khi uống xong Ly Yêu thang hắn trở thành một thành viên bộ lạc Luyện Hồn
Người này rất có tư chất tu luyện
Bởi vì bản thân yêu lực của hắn đạt nhị tinh, cho nên sau bốn năm hắn gần như vượt qua hết mọi người, đuổi sát phía sau Âu Dương Hoa
Cho tới bây giờ, tu luyện tới giai đoạn thứ năm
Trên người hắn có chín mươi ba cái hồn phiên, trong đó chủ hồn ba mươi mốt cái, tổng thể thực lực tương đương với tu sĩ Kết Đan kỳ
Ở trên người hắn Vương Lâm thấy được hai chữ “thiên tài”
Tuy nói thần thông nhập môn của Luyện Hồn Tông đơn giản, nhưng ngắn ngủi bốn năm thời gian liền đạt tới tu vi tương đương Kết Đan kỳ, đây là chuyện mà lúc trước Vương Lâm chưa từng nghĩ tới
Tuy rằng tất cả nguyên nhân đều có liên quan tới việc trong cơ thể người này có được yêu lực nhị tinh và liên quan tới yêu lực ở Yêu Linh chi địa
Nhưng bất kể thế nào, tốc độ tu luyện của Hổ Bảo cho dù cuộc đời Vương Lâm này cũng ít thấy
Nếu hắn trong vòng trăm năm có thể đạt tới tu vi Hóa Thần, như vậy gần tới Hồng Điệp năm xưa, thậm chí còn cao hơn Hồng Điệp
Đối với người có tư chất như vậy Vương Lâm cũng có chút để ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn giữ người này ở bên người để khống chế, không thể thả ở trong bộ lạc
Thanh niên tên Hổ Bào này đối với Vương Lâm kính sợ không kém gì Thập Tam, nghe nói Lão tổ muốn dẫn mình ra ngoài hắn cực kỳ hưng phấn
Về phần Thập Tam, mức độ cứng rắn thân thể hắn đã đạt tới mức không thể tin được
Dù đấu với Hổ Bào cũng không có chút nào bị yếu thế
Tất cả đều nhờ vào lòng kiên nghị và cố gắng của hắn
Từ sau khi hắn đạt được công pháp Luyện thể, gần như tu luyện cả ngày đêm
Nếu nói về sự cần cù, trong bộ lạc hắn đứng thứ nhất
Sáng sớm ngày kia, khi mặt trời mới ló rạng, Vương Lâm rời khỏi bộ lạc Luyện Hồn
Hai người Thập Tam và Hổ Bào đi theo phía sau giống như thị vệ
Người bộ lạc Luyện Hồn đều đi ra
Không biết ai dẫn đầu quỳ trên mặt đất, ngay sau đó tất cả tộc nhân đều lục tục quỳ xuống hướng về phương hướng Vương Lâm rời đi, thấp giọng cúng bái
Ở trong lòng bọn họ, Vương Lâm là tộc trưởng, hắn là lão tổ của toàn bộ lạc Luyện Hồn
Có hắn, bộ lạc Luyện Hồn vĩnh viễn không diệt vong
Âu Dương Hoa cũng quỳ trên mặt đất
Bốn năm này nhoáng cái trôi qua trong đầu hắn
Bốn năm qua đi tu vi của hắn có thể nói là đột nhiên tăng mạnh
Tất cả chuyện này đôi khi nhớ tới hắn tưởng như nằm mơ
Nhìn hơn năm nghìn tộc nhân bên cạnh, Âu Dương Hoa đối với Vương Lâm chỉ có thể dùng từ “sùng kính nhất” để hình dung
Vương Lâm bước đi từng bước, dần dần biến mất khỏi tầm mắt mọi người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng vẫn không có một người nào đứng lên
Tại nơi cách bộ lạc Luyện Hồn mười dặm, Vương Lâm vỗ túi trữ vật lập tức một đạo ánh sáng màu vàng tím nhoáng lên
Ở trên bầu trời bỗng nhiên hóa thành một con thú lớn
Thân hình con thú lớn khoảng mười trượng, có màu vàng tím, một cái vòi thật lớn càng tỏa ra những tia sáng
Nó chính là Văn Thú
Nhiều năm trước nó từng thức tỉnh, tổng thể thực lực vượt qua ngày trước
Cho dù là tu sĩ Hóa Thần bình thường lúc này nếu cùng nó đấu, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của nó
Vương Lâm từng phân tích, con thú trước mắt này tương đương với tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ đại viên mãn
Tất cả điều này trừ bỏ tác dụng của Kim linh căn ra, còn có quan hệ lớn lao tới thân hình đặc biệt của nó
Tại trên thân nó trong màu sắc vàng tím lóe lên có một luồng khí tức như vua muôn loài, lúc ẩn lúc hiện tản ra
Khí tức này nếu không xem xét kỹ càng, thật sự khó phát hiện
Ở trong trí nhớ của Cổ Thần Đồ Ti, Vương Lâm biết được Văn Thú này ở trong tinh không không phải đơn lẻ, mà xuất hiện thành đàn
Nếu là một đàn như vậy chắc chắn có một con đứng đầu
Con thú này đang không ngừng tiến hóa theo hướng con cầm đầu
Chẳng qua trước mắt khoảng cách con cầm đầu vẫn còn kém rất xa
Phải biết rằng đàn Văn Thú năm xưa ngay cả Cổ Thần Đồ Ti đều có chút kiêng kị, chật vật rúi lui
Văn Thú vừa xuất hiện lập tức liền phát ra một tiếng kêu to
Tiếng kêu sắc bén khiến cho sắc mặt hai người Hổ Bào và Thập Tam lập tức tái nhợt
Với tu vi hai người bọn họ hiển nhiên không thể chịu đựng được lực xuyên thấu trong tiếng kêu này
Sau khi kêu to, Văn Thú cúi thân hình xuống trước người Vương Lâm, dùng cái vòi thật lớn của nó cọ xát lên người Vương Lâm, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng
Vương Lâm khẽ mỉm cười giơ tay phải sờ sờ trên người nó, rồi nhảy lên, khoanh chân ngồi trên lưng nó
- Hai người các ngươi cũng lên đi
- Vương Lâm bình thản nói.