Diêu Tích Tuyết nhìn chằm chằm vào Vương Lâm mà không nói một chữ nào
- Ta định phong ấn ngươi đến khi tự hết tuổi thọ mà chết, nhưng trong Yêu Linh này năm trăm năm đã là cực hạn rồi
Nếu ngươi giải đáp cho ta một vấn đề, ta sẽ giảm cho ngươi năm mươi năm, thế nào
Vương Lâm mỉm cười nói
Diêu Tích Tuyết hít vào một hơi thật sâu, trầm mặc một lúc lâu rồi lạnh lùng nói:
- Làm sao ta biết được lời ngươi nói là thật hay giả
Vương Lâm cười khẽ, nói:
- Ngươi có thể không cần trả lời
Diêu Tích Tuyết lạnh lùng nhìn Vương Lâm, hừ một tiếng nói:
- Hỏi đi
- Nếu ngươi nói dối, có lẽ bây giờ ta không thể phân biệt được
Nhưng nếu sau này ta biết được, đến lúc đó cũng đừng trách vì sao tại hạ không đến mở phong ấn cho ngươi
- Câu hỏi đầu tiên, vì sao ngươi phải vội vàng đi vào trong động phủ này
Câu hỏi này của Vương Lâm rất khéo, vì vấn đề này rất rộng
Diêu Tích Tuyết ngẩng đầu lên nhìn về phía cánh cửa đá, ánh mắt người đàn ông trung niên ở nơi đó vẫn rất bình thản
- Ta muốn đi vào đây, không có nguyên nhân nào cả
- Đây là do ngươi tự chuốc lấy phiền phức
Ánh mắt Vương Lâm trở nên lạnh lẽo, hai tay hắn bấm pháp quyết rồi đánh ra từng đạo cấm chế
Những cấm chế rơi xuống mặt đất lập tức tạo thành một vòng tròn cấm chế
Thời gian dần trôi qua, cấm chế do Vương Lâm đánh ra càng lúc càng nhiều, những vòng tròn cấm chế trên mặt đất đang tản ra từng luồng hắc quang
Khi làm xong những chuyện này, Vương Lâm ôm Diêu Tích Tuyết ném vào trong vòng cấm chế
Tay phải hắn bấm pháp quyết, khẽ nói:
- Phong
Khi chữ này vừa ra khỏi miệng Vương Lâm, vòng cấm chế lập tức thu nhỏ lại rồi nhanh chóng bao trùm lấy Diêu Tích Tuyết ở bên trong, hầu như chỉ trong nháy mắt đã tạo thành một quả cầu cấm chế
Vương Lâm vung tay phải lên vẫy một cái, quả cầu lập tức thu nhỏ lại rồi bay vào trong túi trữ vật của hắn
Khi làm xong tất cả mọi chuyện, Vương Lâm xoay người nhìn về phía người đàn ông trung niên đứng bên dưới cánh cửa đá, nói:
- Có phải ta đã có tư cách tiến vào rồi không
Vẻ mặt người đàn ông trung niên vẫn rất bình thản, hắn chậm rãi nói:
- Hai người các ngươi cùng nhau tiếp được ba đạo kiếm khí, tất nhiên sẽ có tư cách tiến vào
Nhưng tất cả mọi thứ bên trong động phủ đều đã được chủ nhân phong ấn lại trước khi đi, nếu ngươi không mở được phong ấn thì cũng vô dụng
- Đây là động phủ gì
Vương Lâm không nóng lòng đi vào, mà trầm ngâm do dự một hồi lâu mới hỏi
- Động phủ của chủ nhân
- Chủ nhân của ngươi là ai
- Chủ nhân là chủ nhân, chẳng là ai cả
Vương Lâm nhìn người đàn ông trung niên một lúc lâu, nói:
- Vậy ký hiệu màu vàng trên mười một đài ngoài kia là cái gì
- Hộ Phủ Thần Thông
Đáng tiếc là sau khi chủ nhân phong ấn lại không để lại đầu mối để điều khiển
Nếu còn thần thông thì hai người các ngươi sẽ không thể tiến vào đây được
Người đàn ông trung niên chậm rãi nói
- Ngoại trừ ta, nếu còn có người tiếp được ba đạo kiếm khí của ngươi thì hắn cũng được tiến vào động phủ sao
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, nói
- Nếu ngươi có thể mở được một đạo phong ấn trong động phủ thì có thể thu được một vài quyền hạn ở trong đó
Nếu ngươi làm được như vậy thì động phủ này sẽ tự động đóng cửa lại, tất nhiên sẽ không còn người nào tiến vào được nữa, trừ khi ngươi chết
- Động phủ này đã mở ra nhiều năm, vậy trước đây đã có ai đi vào chưa
Vương Lâm lại hỏi
- Có, nhưng tất cả đều đã chết
- Làm sao ta có thể rời khỏi chỗ này
- Mở được một đạo thảo ấn, tất nhiên sẽ có thể rời khỏi đây
Vương Lam trở nên trầm mặc, hắn biết nếu có hỏi nữa thì Động Phủ Chi Linh cũng sẽ không trả lời được nhiều
Hắn cân nhắc một lúc lâu, không nói nhiều mà trực tiếp bước qua cánh cửa
Cảnh vật bên trong cánh cửa đá lập tức hiện ra trước mặt Vương Lâm, đó là một dãy những lầu các giống như hoàng cung của phàm nhân
Chỗ hắn đang đứng chính là đại môn của hoàng cung
Một cổ tiên lực mỏng manh bao phủ khắp bốn phía
Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu, cảm thấy toàn thân sảng khoái
Hắn tiến lên phía trước một bước nhưng vẻ mặt lại khẽ động, hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất
Trên mặt đất được lót những khối đá trong suốt và cực kỳ bằng phẳng
Vương Lâm ngồi xổm xuống rồi sờ sờ lên mặt đất, lập tức…Mặt hắn lộ ra một vẻ cổ quái
- Tiên Ngọc
Vương Lâm mở rộng thần thức rồi đảo qua khắp bốn phía
Hắn lập tức cảm thấy tất cả mọi vật, mọi vị trí đều có phong ấn cấm chế
Thần thức hắn hầu như vừa mới tản ra đã lập tức thu hồi lại
- Tất cả kiến trúc nơi đây, đều dùng tiên ngọc tạo thành
Vương Lâm cực kỳ mẫn cảm với tiên ngọc, tất cả mọi chỗ mọi nơi nhìn vào đều là tiên ngọc, hắn không khỏi hít vào một hơi thật sâu
- Đáng tiếc bên trên có phong ấn cấm chế quá mạnh, bằng không thì nhất định phải đào hết tiên ngọc ra
Vương Lâm nhìn thoáng qua con đường tiên ngọc dưới chân, trên mặt lộ ra vẻ luyến tiếc
Trước mặt hắn trăm trượng có một lò luyện đan khổng lồ, trên nắp lò có một số lỗ nhỏ như cánh tay, từng luồng khói trắng từ trong những lỗ đó bay thẳng lên trời
Trước lò luyện đan vài trăm trượng chính là một mái lầu ba tầng
Cơ thể Vương Lâm khẽ động rồi đi thẳng về phía trước
Hắn dừng lại bên cạnh lò luyện đan, nhìn vào bên trong qua những lỗ nhỏ trên nắp lò
Dưới đáy lò luyện đan chỉ có một ít nước xanh, khói trắng đang tỏa ra bên ngoài là được phát ra từ trong làn nước trong vắt này
- Ta cũng không phải là người đầu tiên tiến vào nơi đây, có lẽ trước kia trong lò luyện đan này cũng có đan dược nhưng đã bị người vào trước lấy mất rồi
Ánh mắt Vương Lâm trở nên ngưng trọng, hắn nhìn lên trên lò luyện đan thì thấy một đạo cấm chế phong ấn nhưng lại ở trong tình trạng đã bị phá, rõ ràng đã sớm bị người ta phá giải
Vương Lâm cẩn thận nhìn xung quanh một lượt rồi đi thẳng về phía trước
Hắn đi đến trước căn lầu thì dừng lại quan sát xung quanh, trên căn lầu này cũng có phong ấn, thậm chí ngay cả ba bậc tam cấp bên dưới, mỗi một bậc thềm đều có phong ấn
- Đây là một phong ấn tổng thể, một khi phá phong ấn sẽ xuất hiện thêm rất nhiều cái khác
Có thể nói tất cả mọi vật trong ngoài căn lầu đều có cấm chế
Thủ pháp phong ấn này cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng rất hiếm khi xuất hiện
Căn cứ vào những gì ta đọc được từ những quyển sách cổ thì thủ pháp này là của tiên giới
Nó cũng được gọi là tiên cấm
Vương Lâm nhìn khắp bốn phía, lẩm bẩm nói:
- Động phủ này dù là trong hay ngoài cũng đều có tiên cấm
Chẳng lẽ đây thật sự là một tòa phủ của tiên nhân sao
Vương Lâm vừa nghĩ đến đây thì lại càng trở nên cẩn thận
Tuy cấm chế phong ấn của căn lầu trước mặt đã sớm bị người ta phá đi nhưng hắn vẫn cẩn thận kiểm tra khắp xung quanh, sau đó mới dám đi vào từng bước một
Sau khi Vương Lâm quan sát cẩn thận từ trong ra ngoài căn lầu ba tầng, hắn mới tiếp tục cất bước
Suốt cả quá trình hắn tốn không ít thời gian
Nhưng vì như vậy mà Vương Lâm mới có thể xem xét triệt để tất cả cấm chế trong đó
Trong căn lầu này không còn một vật nào, ngay cả cái bàn cũng chẳng còn lại cái nào
Nếu không phải trên mặt sàn còn có dấu vết của một cái bàn thì Vương Lâm nhất định sẽ không nghĩ đến chuyện những cái bàn này bị tiền nhân lấy đi sau khi phá vỡ phong ấn
- Trong Động phủ của tiên nhân, dù là một cái bàn cũng chưa chắc là vật phàm
Bị người ta lấy đi cũng là lẽ thường
Vương Lâm cười nói
Trong căn lầu ba tầng hoàn toàn trống rỗng nên Vương Lâm chẳng thu hoạch được gì
Cấm chế trong căn lầu hầu như tất cả đều đã bị người ta phá giải
Nhưng theo những gì Vương Lâm nhìn thấy thì những dấu vết phá cấm chế đã chứng tỏ đây không phải do một người làm ra
Trong căn lầu này ít nhất cũng phải có ba phương pháp phá cấm chế khác nhau
Trong đó có một phương pháp phá cấm chế từ thời thượng cổ, cực kỳ tinh xảo
Khi phá phong ấn bằng thủ pháp này thì thường để lại dấu vết giống như một đóa hoa mai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phương pháp này Vương Lâm đã từng được nhìn thấy trong một vài quyển sách cổ, nó có tên là Mai Hoa Thập Bát Cấm
Thủ pháp phá vỡ cấm chế này xuất hiện rất nhiều trong căn lầu
Rõ ràng tất cả đều do một người làm ra
Loại cấm chế này cực kỳ có danh tiếng trong thượng cổ Tu Chân Giới, nhưng lại rất coi trọng đến dòng chính thống, người ngoài sẽ tuyệt đối không được học
Cho dù là đệ tử dòng chính thống cũng phải căn cứ vào thân phận khác nhau, nhưng tối đa chỉ được học đến Cửu Cấm
Chỉ có chưởng môn mới hoàn toàn học được Thập Bát Cấm
Vương Lâm đang muốn bỏ đi thì ánh mắt hắn lại đột nhiên trở nên ngưng trọng, hắn nhìn chăm chăm vào dấu vết của cái bàn đặt trên mặt đất, vẻ mặt hắn khẽ động
Trên mặt đất trong căn lầu vốn là chỗ đặt cái bàn chỉ còn lại một vài dấu vết, rõ ràng do cái bàn đặt ở đây quá lâu, hơn nữa phong ấn ở bên ngoài đã bị phá chỉ còn những vệt bụi bám lại
Sau khi ở trong căn lầu quan sát cẩn thận một lượt, Vương Lâm đã thu được rất nhiều thông tin
Đầu tiên là có ba người đi vào đây trước hắn, tất nhiên sẽ không loại trừ những người giống như Vương Lâm, khi đến đây thì thấy tất cả đều đã bị tiền nhân phá giải rồi
Trong ba người đó, kẻ nắm giữ Mai Hoa Thập Bát Cấm là người đi vào đầu tiên
Người này chắc chắn là rất cao ngạo, những vật bình thường hắn chẳng thèm để vào mắt
Căn cứ vào những gì Vương Lâm quan sát, trong căn lầu này hễ là chỗ nào có đặt vật gì quý, đều có dấu vết của Thập Bát Cấm
Người này rời đi thì có hai người khác đến
Phương pháp phá giải của bọn họ có vẻ không phải là dân trong nghề
Cái bàn này chính là bị một người trong số đó lấy đi
Vương Lâm phán đoán như vậy vì lúc này hắn nhìn thấy dấu vết của cái bàn để lại trên mặt đất
Trên lớp bụi còn sót lại một vài mảnh gỗ nhỏ, nếu không nhìn kỹ chắc chắn sẽ không thấy
Vương Lâm ngồi xuống nhặt những vụn gỗ lên nhìn
- Sau khi cưỡng ép phá giải, cái bàn ở đây cũng có chút hư hao
Vương Lâm búng vụn gỗ trong tay ra, cơ thể hắn lóe lên rồi đi ra khỏi cửa sau căn lầu
Sau căn lầu là một hành lang rất dài được chắn bằng những lan can bằng tiên ngọc, dưới lan can là một hồ nước đã khô cạn
Chỗ này cũng còn sót lại rất nhiều dấu vết cấm chế bị phá
Vương Lâm lại phát hiện đồ án Mai Hoa Thập Bát Cấm trên hồ nước
Vương Lâm đi từng bước cẩn thận trên hành lang, hắn quan sát kỹ bốn phía
Trong mắt hắn thì chỗ này, mà đặc biệt là trên lan can còn để lại rất nhiều dấu vết bị người ta bẻ gãy
Vương Lâm càng đi về phía trước thì những tàn dư cấm chế lại càng ít đi
Sau khi hắn đi được mười dặm thì đến đầu cuối cùng của hàng lang, đến đây thì hành lang lại chia làm ba phương hướng
Vương Lâm dừng chân ở chỗ giao nhau
Hắn cẩn thận quan sát ba con đường
Hắn muốn tìm ra phương hướng của người am hiểu Mai Hoa Thập Bát Cấm năm xưa
Thuật cấm chế của người này quá mạnh, nếu Vương Lâm đi theo hắn thì sẽ không nhận được bất kỳ món bảo bối nào
Người đó giống như một tên trộm thanh cao, chỉ chọn những vật thuộc loại hảo hạng
Hai người còn lại thì giống như cường đạo, họ gặp vật gì sẽ cướp vật đó
Nhưng năng lực của họ cũng chỉ có hạn nên cũng bắt buộc phải để lại một số vật thượng đẳng
Vương Lâm cẩn thận kiểm tra một lúc lâu, hắn thử chọn một phương hướng rồi đi ra mấy trượng sau đó lại quay về chỗ cũ
Ánh mắt hắn chợt lóe lên rồi đi thẳng về phía con đường bên phải
Sau khi đi được trên trăm trượng, cảnh tượng đập vào mắt Vương Lâm vẫn y như cũ
Hắn thấy khắp nơi đều là những dấu vết phá cấm chế
Những cấm chế này đều bị người ta cưỡng ép lấy đi, thậm chí còn có một số chỗ cấm chế chỉ mới giải trừ được một nửa đã bị người ta vứt bỏ
Mỗi khi gặp phải những cấm chế bị phá giải chỉ còn một nửa, Vương Lâm đều phải dừng chân rồi cẩn thận quan sát một lúc lâu
Hắn không nóng lòng muốn bắt tay vào phá giải phong ấn
Sau khi quan sát xong hắn lại tiếp tục đi về phía trước
Con đường bên phải này tuy cũng có một lan can kéo dài ở hai bên, nhưng bên ngoài lan can không phải là hồ nước, mà là một rừng trúc
Vương Lâm đang cẩn thận đi về phía trước, đột nhiên hắn dừng chân lại, chân phải đang giơ lên lại cẩn thận đặt về chỗ cũ
Cơ thể hắn không nhúc nhích nhưng trong hai mắt lại lấp lánh ký hiệu cấm chế
Trước mặt Vương Lâm mười trượng có một khu vườn rộng có một cái bàn tròn và bên cạnh bàn có bốn chiếc ghế đá
Trên chiếc bàn đặt một bầu rượu và vài cái ly nhỏ
Ánh mắt Vương Lâm trở nên ngưng trọng, trong mắt hắn lộ rõ vẻ cẩn thận
Hắn cảnh giác nhìn khắp bốn phía xung quanh, trong chu vi mười trượng là một cấm chế hoàn chỉnh không có chút dấu vết phá giải nào
- Nhất định vị tiền nhân chuyên cưỡng ép để lấy vật phẩm đã đi đến đây trước Vương Lâm ta, Nhưng đến đây thì người đó lại ngừng lại
Vương Lâm trầm ngâm trong giây lát rồi lui về phía sau vài bước, những ký hiệu cấm chế lóe lên trong mắt
Hắn quan sát rất cẩn thận, dần dần sắc mặt hắn càng trở nên ngưng trọng
- Thì ra là như vậy, cấm chế trong vườn chắc chắn sẽ có muôn vàn biến hóa
Nếu không thể phá bỏ được toàn bộ thì một khi bước vào trong chu vi mười trượng kia chắc chắn sẽ dẫn phát ra uy lực cấm chế
Mặc dù có cưỡng ép phá giải thì dưới mấy vạn loại biến hóa trừ khi tu vi kinh người nếu không sẽ rất khó toàn thây đi ra
Mà điều quan trọng nhất , nơi đây rõ ràng là trung tâm của tất cả cấm chế xung quanh, một khi phát động sẽ kéo theo tất cả những cấm chế khác
Cho nên rất nhiều năm trước người đến đây sớm hơn mình đã bắt buộc phải chọn phương án rút lui
- Cấm chế này tuy mạnh nhưng nếu người am hiểu Mai Hoa Thập Bát Cấm đi đến đây thì chỉ mất một khoảng thời gian sẽ phá giải được
Vì vậy có thể thấy phương hướng ta chọn là chính xác, phía trước chưa có người nào đi qua
Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu, trong mắt hắn lóe ra một tia hưng phấn
Sau khi hắn đi vào động phủ đã thấy tất cả mọi thứ bị người ta quét sạch
Việc này giống như hắn đi vào một kho báu, nhưng lại phát hiện chỗ này đã sớm bị người ta khoắng sạch
Lúc này khu vườn trước mắt hắn chính là một kho báu
Vương Lâm áp chế những hưng phấn trong lòng, hắn tập trung tinh thần rồi cẩn thận nhìn kỹ mọi vật vài lần, hắn khoanh chân ngồi xuống rồi bắt đầu nghiên cứu
Cấm chế phong ấn bên ngoài khu vườn giống như một mạng lưới dày đặc, người bình thường không thể phát hiện
Nhưng nếu lọt vào trong mắt những người am hiểu, kinh nghiệm khác nhau sẽ sinh ra những cách nhìn nhận khác biệt
Muốn phá bỏ cấm chế ở nơi đây, bước đầu tiên phải quan sát
Vương Lâm ngồi xuống ba ngày, trong khoảng thời gian này những tơ máu trong mắt hắn ngày càng nhiều, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi
- Ta chỉ có thể nhìn thấy ba nghìn loại biến hóa, vẫn còn một khoảng cách nữa mới có thể phá trận
Nhưng trận pháp này lại đang đứng yên, có rất nhiều biến hóa chưa được bày ra
Vương lâm trở nên âm trầm, hắn đột nhiên nâng tay phải lên rồi chỉ thẳng về phía trước
Một đạo tiên lực lập tức bắn ra từ ngón tay hắn, rồi phóng thẳng đến bàn trà
Sau khi bắn ra đạo tiên lực, cơ thể hắn lập tức dùng tốc độ cực nhanh lui về phía sau, tốc độ nhanh đến mức tạo ra tàn ảnh
Chỉ thấy đạo tiên lực kia vừa bay vào chu vi mười tượng trong khu vườn thì lập tức nổ ầm lên rồi tan vỡ, hóa thành những điểm ánh sáng nhỏ rồi tiêu tán
Cùng lúc này, giống như một giọt nước rơi vào trong chảo dầu, một luồng khí tức có tính chất tàn phá từ trong chu vi mười trượng điên cuồng tràn ra bên ngoài
Hàng nghìn tầng sóng với khí tức điên cuồng kèm theo lực lượng vô cùng tàn bạo từ trong chu vi mười trượng lao ra ngoài như một cơn sóng dữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ trong nháy mắt ngọn sóng đã điên cuồng lan ra, nếu Vương Lâm không chuẩn bị trước và tốc độ lại là cực nhanh thì sợ rằng bây giờ đã bị con sóng này phủ lên
Vương Lâm lui ra ngoài trăm trượng mới dừng lại
Mặc dù hắn lui ra phía sau nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cấm chế bên trong khu vườn
Lúc này mắt hắn lại lóe ra những tia sáng rực rỡ
- Trong khoảnh khắc vừa rồi, biến hóa của cấm chế không dưới một vạn
Vương Lâm trầm ngâm trong giây lát, hắn lại khoanh chân ngồi xuống đất tiếp tục thôi diễn
Thời gian dần trôi, nháy mắt đã qua một tháng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tháng này Vương Lâm đã liên tục dùng tiên lực để dẫn phát cấm chế, nhờ vào đó hắn mới kiểm tra được những biến hóa bên trong
Mỗi lần thử nghiệm hắn đều đạt được những thu hoạch lớn
Trong đầu hắn dần xuất hiện tất cả những biến hóa của khu vườn
Đồng thời trong một tháng này, quá trình thôi diễn của hắn cũng không ngừng lại dù chỉ là một nửa hơi thở
Hai mắt hắn lúc này đỏ hồng lên giống như đang thấm đầy máu
Một tháng này Vương Lâm đã quên tất cả mọi chuyện, thậm chí hắn còn quên cả chuyện mình đang ở trong động phủ của người khác
Trong mắt hắn chỉ có một mục tiêu duy nhất chính là phá bỏ cấm chế trận pháp
Càng nghiên cứu, càng thôi diễn, Vương Lâm lại càng đạt được những thu hoạch lớn
Bên trong trận pháp cấm chế này có đầy đủ các loại biến hóa, dưới quá trình nghiên cứu của hắn thì mọi thứ dần trở nên rõ ràng
Tất cả sở học cấm chế của Vương Lâm đều là thượng cổ cấm chế thời Cổ Thần
Sau đó hắn tình cờ được xem rất nhiều sách cổ trong động phủ dưới đồng bằng trên Chu Tước Tinh
Hơn nữa, mấy trăm năm qua hắn không ngừng tìm kiếm và dung hợp, nên cấm chế hắn nắm giữ rất hỗn tạp là sở trường của rất nhiều nhà
Sau khi cấm chế của hắn đạt đến một mức độ nhất định thì theo thời gian, khi chín trăm chín mươi chín tổ cấm chế trên cấm phiên được hoàn thành thì thuật cấm chế của hắn lại đạt đến một bình cảnh mới
Hễ là người nghiên cứu cấm chế thì cả cuộc đời sẽ gặp phải rất nhiều bình cảnh
Nếu không thể vượt qua thì quá trình nghiên cứu sẽ ngừng lại, bình cảnh vô hình này lại chịu sự ảnh hưởng của rất nhiều nhân tố
Sau một tháng nghiên cứu, những hiểu biết của Vương Lâm đã tăng lên rất nhiều
Cấm chế bên trong khu vườn có đủ mọi loại biến hóa, giống như đang giúp hắn mở ra một con đường
Trong lúc vô tình hắn đã phá vỡ bình cảnh, trước mắt hắn đang hiện ra một con đường lớn thẳng tắp
Lúc này hắn đã nắm chắc bốn phần có thể phá vỡ trận pháp
Tuy chỉ có bốn phần, nhưng phải biết rằng nếu là người nghiên cứu cấm chế cả nghìn năm đối mặt với cấm chế trong khu vườn kia, cùng lắm cũng chỉ có thể nắm chắc được một hai phần thành công
Chỉ có những lão quái vật sống qua vạn năm, đã từng trải và có kiến thức khổng lồ mới dám nói nắm chắc bốn phần thành công trở lên
- Nếu để người nắm giữ Mai Hoa Thập Bát Cấm phá giải, sợ rằng hắn sẽ nắm chắc từ bảy phần trở lên
Vương Lâm trầm ngâm một hồi lâu, hắn không dám có những hành động thiếu suy nghĩ mà lại tiếp tục thôi diễn
Một tháng nữa lại trôi qua, tuy Vương Lâm chưa biết rõ toàn bộ biến hóa của cấm chế nhưng lại nắm chắc năm phần có thể phá giải được nó
Vào một ngày, Vương lâm ung dung đứng lên
Tuy hai mắt hắn đầy những tơ máu nhưng tinh thần lại rất tốt
Trong nháy mắt hắn đã đi đến bên ngoài khu vườn mười trượng
Hai mắt hắn đột nhiên trở nên lấp lánh, hắn dừng lại suy tính một chút rồi tiến từng bước về phía trước
Vương Lâm tiến vào bước đầu tiên, trên mặt hắn không có chút khẩn trương
Hắn chắc chắn mười phần sẽ không xảy ra bất kỳ biến cố nào, cũng sẽ không dẫn động cấm chế trận pháp
Hắn tiến thêm một bước nữa, bốn phía không có bất kỳ biến hóa nào
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, lại tiến về phía trước một bước, khi chân vừa mới đặt xuống lại thêm một bước tiếp theo
Cứ ba bước một trượng, Vương Lâm liên tục tiến lên chín bước, hắn bước đi cực kỳ ung dung giống như đã được luyện tập rất nhiều lần
Vẻ mặt hắn không có bất cứ điều gì khác thường, giống như đang đi dạo trên vườn hoa nhà mình
Đến bước thứ chín, trong mắt Vương Lâm đột nhiên lấp lánh một ký hiệu cấm chế
Hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn cái bàn đá đang ở phía trước bảy trượng
Hắn bóp khẽ bàn tay phải rồi yên lặng suy tính trong khoảnh khắc, sau đó lại tiếp tục cất bước
Lần này Vương Lâm lại tiến tới chín bước, lúc này tổng cộng hắn đã đi được sáu trượng
Khoảng cách sáu trượng tuy không được tính là dài nhưng nó lại là toàn bộ tinh thần và thể xác của Vương Lâm, hắn phải thôi diễn hai tháng mới có thể tính ra được
Sáu trượng này dù là một số lão quái sống mấy ngàn năm cũng chưa chắc có thể dễ dàng bước qua
Sau khi đi tới trước sáu trượng, ánh mắt Vương Lâm trở nên ngưng trọng
Hắn không tiếp tục tiến lên phía trước mà đi theo dòng nước ở bên người chín bước
Sau đó hắn lại lui ra sau ba bước rồi thay đổi phương hướng đi thẳng về phía trước
Hắn gần như đi một vòng tròn quanh khu vườn, chỉ còn cách bàn đá ba trượng
Thần thái của hắn vẫn ung dung, tất cả những chuyện đều nằm bên trong sự thôi diễn của hắn, tất cả mọi biến hóa đều đã hiện rõ trong đầu
Thật ra hắn đã thôi diễn mỗi bước đi trong đầu rất nhiều lần cuối cùng mới có thể xác định được vị trí chính xác
Vì Vương Lâm đã tính trước mọi chuyện nên hắn đi vào trong rất ung dung
Hắn biết nếu mình đi nhầm một bước thì cấm chế nhất định sẽ phản phệ trở lại rất mạnh mẽ
Sáu trượng trước mặt đã rút ngắn lại chỉ còn bốn trượng cuối cùng
Với tu vi của Vương Lâm thì một khi đi nhầm chắc chắn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục
Nhưng không có chuyện gì là tuyệt đối, cấm chế ở chỗ này nhất định phải có một đường sinh, nếu rơi vào nguy hiểm thì chỉ cần bước vào đường sinh sẽ được an toàn
Đây cũng là một đặc điểm của tiên cấm
Nhưng đường sinh này không phải cố định một chỗ, khi cấm chế biến hóa thì nó cũng thay đổi phương hướng
Trọng điểm thôi diễn của Vương Lâm trong hai tháng qua, ngoại trừ cấm chế ra thì chính là phương hướng của con đường này
Vương Lâm đã đi được sáu vòng với chiều dài mỗi vòng là bảy trượng, mỗi lần đi được một vòng lớn đều phải đi một vòng nhỏ, vì đường sinh trong cấm chế luôn thay đổi, nên hắn bắt buộc phải giữ khoảng cách nửa bước đến đường sinh
Lúc này Vương Lâm đang đứng ở bên ngoài bàn đá bảy trượng, hắn đang bóp tay và tập trung suy nghĩ
Sau khi tính toán trong khoảnh khắc, ánh mắt hắn chợt lóe lên rồi tiến một bước về phía trước
Bước chân này của hắn dài đúng một trượng
Sau khi đặt chân xuống, Vương Lâm lại lập tức bước ra một trượng
Nhưng trong nháy mắt khi bàn chân hạ xuống, hắn đột nhiên biến sắc rồi lập tức bước sang trái nửa bước
Đúng lúc này, trong chu vi mười trượng quanh khu vườn lập tức xuất hiện một cơn lốc màu đen
Khi cơn lốc xuất hiện thì một lực lượng tàn bạo lập tức nổi lên cuồn cuồn, từng tia chớp màu đen xẹt qua lại bên trong cơn lốc
Hầu như chỉ trong nháy mắt, trong chu vi mười trượng đã giống như hủy diệt, sấm sét cuồn cuộn, chớp giật đầy trời
Lực lượng hủy diệt này đừng nói là Vương Lâm, cho dù là tu sĩ Vấn Đỉnh nếu ở bên trong duy trì được ba lần hít thở cũng sẽ chết
Đặc biệt là tia chớp giống như Du Long đang xẹt qua xẹt lại bên dưới, nó có thể phá hủy tất cả mọi vật trên thế gian
Cơ thể Vương Lâm không ngừng di chuyển bên trong cơn lốc ở phạm vi mười trượng, hắn liên tục đi qua tia chớp
Mỗi một bước của hắn đều đạp trên con đường sinh, nếu hắn không cẩn thận sẽ bị tia chớp kia quét trúng, rơi vào kết cục nguyên thần câu diệt
Một bước vừa rồi của hắn cũng không phải là tính toán sai lầm, mà trận pháp cấm chế này không biết vì sao lại xoay ngược, đổi phương hướng vận chuyển.