Tiên Nghịch

Chương 581: Ngươi, Bước Ra Khỏi Hàng




Vương Lâm thần sắc như thường, nói:
- Thần thông của Mạc huynh, ngoài Thập Băng Quyền Ý và Yêu Hải Bách Lãng, Vương mỗ không tin là không còn có tuyệt chiêu
Mạc Lệ Hải nhìn Vương Lâm, thản nhiên nói:
- Có
Thần thông này lúc ta trở thành Yêu Tướng, đã được Đế Quân đích thân truyền thụ, tên là Yêu Nhiên
Ta sử ra thần thông này, mười tám tầng Chuyển Luân thuật ta có thể phá được mười bảy tầng, đến tầng cuối cùng thì bị đánh bại
- Vương huynh, ta và Mặc Phi trước trận chiến đã có giao ước, ai thua sẽ không được tham gia trận tranh đoạt ngày mai
Mạc mỗ rốt cuộc có đạt được ngôi vị Phó Soái hay không, toàn bộ đều dựa vào Vương huynh
Mạc Lệ Hải trong lòng chua xót, lui ra phía sau hai bước, hướng về Vương Lâm vái thật sâu
- Vương mỗ sẽ cố hết sức
Vương Lâm bình thản nói
Mạc Lệ Hải hít sâu, ôm quyền nói:
- Đã làm phiền Vương huynh
Mạc mỗ không quấy rầy nữa, ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau tới Đế Đô
Nói xong, hắn lại ôm quyền, xoay người rời khỏi
Bóng dáng hắn có một chút hiu quạnh
Vương Lâm lẳng lặng đứng ở sân sau, hai mắt nhìn quanh một lượt, trời đã về đêm
Sáng sớm hôm sau, mặt trời chiếu rọi mặt đất, xua đi bóng tối ở Thiên Yêu Thành
Ánh mặt trời chiếu lên Đế Đô, khắp toàn bộ Thiên Yêu Thành, một cỗ chiến ý hiên ngang từ trong tám tòa thành bên ngoài bỗng nhiên dâng lên
Trong Đế Đô, môn hạ của Thiên Yêu bày một này một chiếc trống trận rất lớn giữa quang trường rộng vạn trượng
Chiếc trống này đen kịt, một luồng khí tang thương từ đó xuất ra, tràn ngập khắp ngàn dặm
Một đội hắc giáp sĩ theo hai bên bước từng bước tiến ra, đi vòng quanh toàn bộ quảng trường
Sau đó trong đám quân sĩ này bỗng nhiên có một người chạy ra, người này thân ảnh như tia chớp, tóc xanh phất phơ, trông như một pho tượng chiến thần, cả người bay lên không trung, giáng một quyền vào chiếc trống trận rất lớn kia
- Đùng
Một tiếng trống trầm hùng từ trong Đế Đô vang lên, vọng ra khắp toàn bộ Thiên Yêu Thành
Tất cả mọi người trong Thiên Yêu Thành đều biết, trong Thiên Yêu Thành có một chiếc trống Thiên Yêu, chiếc trống này chỉ khi tế tổ, mở Long Đàm hoặc là những sự kiện cực kỳ trọng đại mới có thể vang lên
Long Đàm chín tiếng, tế tổ sáu tiếng, còn các sự kiện khác đều là ba tiếng
Tiếng trống này vang vọng khắp trời đất, toàn bộ mặt đất Thiên Yêu Thành đều vì thế mà run rẩy, rất nhiều người lúc sáng sớm bị tiếng trống này làm cho bừng tỉnh
Một đám Yêu Tướng mang theo tùy tùng và người trợ giúp đều nhộn nhịp tiến thẳng tới Đế Đô
Tám cửa của Đế Đô toàn bộ đều được mở ra, vô số yêu binh canh gác, cẩn thận xác minh thân phận của từng Yêu Tướng mới cho vào
Trận chiến Yêu Tướng lần này, chiến trường chính là quảng trường vạn trượng ở Thiên Yêu Môn
Nơi đây có một trận pháp hùng mạnh bảo vệ, sẽ không dễ dàng bị hư hại
Phía đông quảng trường, có một khán đài hình thang cao chín tầng, dài chừng trăm trượng
Trên mỗi tầng có bày rất nhiều bàn ghế, một đám văn thần trong Thiên Yêu Thành đi ra rồi tự ngồi xuống
Tầng cao nhất chỉ có một cái ngai, đó chính là chỗ của Yêu Đế
Phía nam và phía bắc quảng trường lần lượt đều có một khán đài cao tám tầng, dài chừng tám mươi trượng, trên đó có rất nhiều nữ quyến và công tử các phủ đang ngồi
Hai tầng cao nhất của hai khán đài này mỗi tầng đều có bốn chỗ ngồi
Trong mười sáu chỗ ngồi này, tám chỗ trên đỉnh là của các Yêu Soái, tám chỗ ở tầng dưới là của các Phó Soái
Giờ phút này…, toàn bộ quảng trường vạn trượng cực kỳ náo nhiệt
Trước khi Yêu Đế tới, lần lượt có rất nhiều người ngồi xuống, dần dần nhân số càng ngày càng đông
Trong biển người này, có một bộ phận đang hít thở, rõ ràng là trong lúc chờ đợi đã tranh thủ nằm ngủ
Không lâu sau, trên ba khán đài xung quanh quảng trường, trừ chỗ của Đế Quân, Phó Soái và Yêu Soái, toàn bộ chỗ ngồi đều đã kín
Những âm thanh bàn luận rầm rầm không ngớt lọt vào tai
- Lần này, Yêu Tướng Mặc Phi chắc chắn sẽ chiếm vị trí thứ nhất, không phải nghi ngờ
- Nếu không, Yêu Tướng Thạch Tiêu bản lãnh thông thiên, nghe đồn người trợ giúp bản lãnh cũng kinh người
Trận chiến Yêu Tướng lần này, Thạch Tiêu có tư cách giành được vị trí thứ nhất
- Yêu Tướng Mạc Lệ Hải cũng không thể coi thường
Người này bản lãnh cao thâm, một thân thần thông kinh người, lại có thần thông năm đó Đế Quân truyền thụ cho
Người này đủ tư cách đứng trong nhóm ba người dẫn đầu
- Mạc Lệ Hải
Các ngươi có lẽ không biết
Người này mấy ngày trước cũng Mạc Phi đánh một trận, cuối cùng thất bại
Hai người này đã ước định kẻ thua hôm nay sẽ không được tham gia
- Thật vậy sao
Nếu thật như vậy thì đúng là có chút đáng tiếc cho Mạc Lệ Hải kia
- Cũng không hẳn như vậy
Mạc Lệ Hải không thể tham chiến, nhưng người trợ giúp của hắn thì vẫn có thể
Tuy nhiên, người trợ giúp của hắn chưa biết là ai, chỉ sợ không có cơ hội thủ thắng
- Trong cuộc tranh đoạt Yêu Tướng lần này, ngoại trừ ba người này, chẳng lẽ không còn cao thủ nào khác
Yêu Tướng Vu Sâm kia, một thân sát lục đạo nghe đồn đã sớm tu luyện tới đỉnh, người này là người duy nhất trong đám Yêu Tướng không có thành trì, hàng năm hắn ở Hỏa Yêu Quận lấy sát lục tu luyện, nhất định khi xuất hiện sẽ dấy lên một hồi sóng gió
- Nhất định là như thế
Còn có Yêu Tướng Ma Văn, người này công pháp cực kỳ đặc biệt, kế thừa Long Đàm Cổ Yêu Điện
Người này bình thường cực kỳ khiêm tốn, không biết thực lực thế nào
Hôm nay, để xem rốt cuộc người này có thần thông gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Các vị chớ quên Yêu Tướng xếp thứ tư ba trăm năm trước, Yêu Tướng Tà Liên
- Tà Liên… Nữ Yêu Tướng duy nhất
Người này trong cuộc chiến Yêu Tướng ba trăm năm trước, nghe nói đã xuất chiến khi đang bị thương mà còn đạt được vị trí thứ tư
Nghe đồn nếu nàng này không bị thương, vị trí thứ nhất còn Mặc Phi chắc chắn sẽ bị lung lay
Từng tiếng tranh luận vang vọng khắp quảng trường
Đối với cuộc chiến Yêu Tướng lần này, mọi người đều suy đoán ai sẽ là người thằng lợi
Đúng lúc này, chiếc trống Thiên Yêu giữa quảng trường được một lão già tóc trắng mặc giáp đen đánh một tiếng
Sau đó hắn liền đứng thẳng, khép hai mắt lại
Lúc này, hắn mở hai mắt, thân mình hóa thành một đạo tàn ảnh, bỗng nhiên một quyền đánh vào chiếc trống
- Đùng
Tiếng trống thứ hai vang dội trời đất
Tiếng bàn luận bốn phía quảng trường đột nhiên im bặt
Tiếng trống truyền lại, vang ra khắp toàn bộ Thiên Yêu Thành
Thanh âm này ở giữa không trung giống như là một tiếng sấm, từng trận dư âm ầm ầm không ngừng dội lại, xua đi hoàn toàn tia tối tăm cuối cùng trong buổi sáng sớm, nghênh đón ánh mặt trời chiếu sáng muôn trượng
Trong tiếng trống vang vọng, trên không trung dư âm tiếng sấm lan truyền khắp nơi, tám đạo cầu vồng với tốc độ cực nhanh từ phía chân trời bay tới
Tám người này không đi vào từ cửa chính, mà trực tiếp từ trên không trung bay đến
Có thể có tư cách này, chỉ có thể là Soái vị
Thiên, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hoang sáu vị Phó Soái từ giữa không trung hạ xuống, lần lượt ngồi ở tầng hai khán đài phía nam và phía bắc
Trong đó, Huyền Phó Soái sắc mặt tái nhợt, sau khi ngồi xuống lập tức nhắm hai mắt, không để ý những việc bên cạnh nữa
Sáu người sau khi ngồi xuống, trên không trung lập tức truyền đến một tiếng sấm còn kịch liệt hơn cả tiếng trống
Toàn bộ tám Yêu Soái của Thiên Yêu Quận bước trên khoảng không đi đến
Trong tám người này, có bảy nam và một nữ
Tám người giữa không trung ôm quyền chào lẫn nhau, rồi ung dung đi vào chỗ ngồi, không nói lời nào
Khi tám người này xuất hiện, bốn phía tất cả đều ngước nhìn, trong mắt đều lộ ra vẻ cung kính
Danh phận của tám người này trong Thiên Yêu Quận, gần như chỉ đứng sau có Đế Quân
Cho dù là trên toàn bộ vùng đất Yêu Linh, cũng là thanh danh hiển hách, không ai không biết đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Đùng
Tiếng trống thứ ba vang lên
Âm thanh này so với tiếng sấm lúc trước còn kịch liệt hơn mấy lần, ầm ầm truyền ra ngàn dặm, trong tai mọi người đều văng vẳng tiếng sấm không dứt
Ánh mắt bọn họ giờ phút này toàn bộ hướng về tầng thứ nhất của khán đài cao nhất phía đông, chỗ duy nhất còn trống
Sau ba tiếng trống, khắp quảng trường chỉ còn dư âm văng vẳng
Trên chỗ trống ở tầng cao nhất khán đài phía đông kia thủy chung vẫn chưa xuất hiện bóng dáng của người đệ nhất tôn quý
Đúng lúc này, một nam tử mặc áo giáp vàng, từ trong cung điện phía sau quảng trường đi ra
Ánh mắt hắn đảo qua, cuối cùng nhìn về phía trước, miệng quát:
- Các Yêu Tướng, bước ra khỏi hàng
Lời vừa nói ra như sấm đánh truyền ra bốn phía
Thiên Yêu Môn ở phía trước hắn bỗng nhiên mở ra…
Từng người một đi vào
Bên cạnh những người này đều có một tu sĩ đi theo
Khi họ đi vào trong quảng trường này, ánh mắt mọi người xung quanh lập tức không nhịn nổi đều tập trung về phía này
Huyền Phó Soái giương đôi mắt, nhìn vào một người trong đám Yêu Tướng, ánh mắt lộ vẻ căm giận, khẽ hừ một tiếng
Người bị hắn nhìn chăm chú chính là Vương Lâm
Hắn đi cạnh Mạc Lệ Hải, giờ phút này ngẩng đầu hướng về Huyền Phó Soái nhìn thoáng qua, sau đó thu hồi ánh mắt
Mạc Lệ Hải cau mày, lắc đầu nhìn thoáng qua chỗ trống trên khán đài phía trước, thì thào lẩm bẩm:
- Kỳ quái
Đế Quân vì sao lại không tới
Mấy trăm Yêu Tướng lúc này đồng loạt từ Thiên Yêu Môn đi ra, chia làm hai bên
Một luồng chiến ý nồng đậm từ trong thân thể họ tràn ra, phủ kín trời đất
- Phụng mệnh của Đế Quân, cuộc chiến Yêu Tướng lần này quy củ vẫn như cũ, lấy khiêu chiến làm quy tắc
Thanh âm trầm thấp từ trong miệng nam tử mặc giáp vàng kia truyền ra
- Người thua có quyền yêu cầu người trợ giúp ra thay, đồng thời người chiến thắng cũng có thể rút lui, đổi người trợ giúp ra đánh
Hai lần đều thắng thì sẽ chiến thắng chung cuộc, nếu như một thắng một bại thì cả hai người đều mất tư cách
Ngoài ra, người chiến thắng, trong vòng đó không thể khiêu chiến với người khác nữa
Nam tử mặc giáp vàng chậm rãi nói
Thanh âm hắn không lớn, nhưng lại truyền đến tai mọi người rất rõ ràng
Nghe quy tắc như vậy, ánh mắt Vương Lâm ngưng lại
Quy tắc này nghe thì có vẻ bình thường, nhưng bên trong cũng ẩn chứa một trận gió tanh mưa máu
Trận gió tanh mưa máu này chính là đến từ câu một thắng một bại toàn bộ hủy bỏ tư cách kia
Vì vậy, cuộc chiến Yêu Tướng lần này, tất cả sẽ đem toàn lực ra thủ thắng
Chỉ cần một trận đầu thất bại, như vậy Yêu Tướng đó chắc chắn sẽ mất đi tư cách, điều duy nhất hắn có thể làm chính là toàn lực trả thù, khiến cho người chiến thắng thua ở trận tiếp theo, cả hai đều mất đi tư cách
- Đây không phải là một kỳ thi, mà là một trận chém giết
Vương Lâm trầm mặc
- Trong cuộc chiến Yêu Tướng này có thể có tử vong, nhưng người chết không thể là Yêu Tướng, mà chỉ có thể là những người trợ giúp
Một khi có Yêu Tướng tử vong, như vậy người giết chết Yêu Tướng lập tức sẽ bị trảm
Nam tử mặc giáp vàng lại nói
Vương Lâm nhướng mày, lạnh lùng liếc mắt nhìn nam tử mặc giáp vàng một cái
- Trong cuộc so tài Yêu Tướng này, tu sĩ phải lấy chém giết để đổi lấy chức vị
Tại vùng đất Yêu Linh này, nhất định phải tắm trong mưa máu mới có thể đạt được chức vị
Vương Lâm thu hồi ánh mắt, trầm ngâm không nói
- Những người tham chiến sẽ do ta chỉ định
Nam tử mặc giáp vàng tay phải chỉ ra, người được chỉ là một người gầy yếu
- Yêu Tướng Mộ Vân, bước ra khỏi hàng
Người được nam tử mặc giáp vàng chỉ liền bước vài bước tiến ra giữa quảng trường
Người này mặc áo giáp, khuôn mặt gầy yếu, hai mắt rất sâu, sắc mặt có hơi vàng vọt
Hắn đứng ở đó không hề nhúc nhích, giống như là một cái tùng già vậy
- Mộ Vân
Người này trong đám Yêu Tướng có thể ở trong nhóm ba mươi người mạnh nhất
Nghe đồn hắn tu luyện Cửu Tử Cửu Sinh chi khí, ba trăm năm trước hắn đã tu luyện tới cảnh giới Ngũ Tử Ngũ Sinh rồi
- Người đánh trận đầu tiên đã là cao thủ như vậy, trận đại chiến Yêu Tướng này sẽ rất thú vị đây
- Không biết ai sẽ khiêu chiến với hắn
Phải biết là nếu trận đầu thắng lợi sẽ khiến cho Đế Quân coi trọng
Tuy Đế Quân hôm nay không tới, nhưng tin tức chắc chắn sẽ được trình lên cho Đế Quân xem xét
- Sau thời gian mười nhịp thở, nếu không có người khiêu chiến, tự ta sẽ chỉ định
Nam tử mặc giáp vàng bình thản nói, sau đó nhắm hai mắt, không nói lời nào nữa
Trên quảng trường, người gầy yếu kia lẳng lặng đứng ở đó, thời gian chậm rãi qua đi
Đến nhịp thở thứ năm, trong đám Yêu Tướng có một người đi ra
Thạch Tiêu đi ra trong nháy mắt, Yêu Tướng Mộ Vân hai mắt bùng phát ra một đạo tinh quang
Người này vừa ra, lập tức bốn phía quảng trường nổi lên một tiếng kinh hô
- Thạch Tiêu!
- Yêu Tướng Thạch Tiêu
Bản lãnh người này có thể đạt tới tam giáp
Hắn xuất chiến không phải là có chút ức hiếp người ta hay sao
- Ta vốn tưởng đối thủ của Thạch Tiêu đáng lẽ phải là Mạc Lệ Hải
Ba trăm năm trước Mạc Lệ Hải đã để lại một vết sẹo trên mặt của Thạch Tiêu, vết sẹo này chính là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời của Thạch Tiêu
Tướng mạo của Thạch Tiêu chỉ có thể lấy hai chữ yêu dị để hình dung
Hắn đi vào quảng trường, dừng ở cách Mộ Vân ba mươi trượng, bình thản nói:
- Mộ Vân, ngươi không phải là đối thủ của ta, chịu thua đi
Yêu Tướng Mộ Vân nhếch mép cười
Nụ cười này kết hợp với tướng mạo của hắn làm cho người ta cảm thấy giống như là một tử thi mỉm cười, lan truyền ra có một luồng khí âm u
- Thạch Tiêu
Mộ Vân vung tay phải lên hư không, từng đạo khí xanh lục từ năm ngón tay nồng đậm tràn ra, còn có từng trận tiếng động sột soạt vang vọng
Năm đạo khí xanh lục này như năm con linh xà, nhẹ nhàng uốn lượn trên ngón tay
- Năm đạo sinh tử yêu khí, xem ra bản lãnh của ngươi đã đột phá được tầng thứ bảy trong Cửu Tử Cửu Sinh bí quyết
Thạch Tiêu liếc mắt nhìn Mộ Vân một cái, lắc đầu nói:
- Nhưng thế này vẫn là chưa đủ
Mộ Vân cười lạnh, tay phải đưa về phía trước
Năm đạo khí xanh lục trên ngón tay lập tức vặn vẹo, điên cuồng kéo dài ra, phi thẳng đến Thạch Tiêu
Năm đạo khí xanh lục kéo dài, tạo nên tiếng những xé gió liên tiếp
Cùng lúc đó, từng trận gió tanh trong nháy mắt tràn ngập bốn phía
Yêu Tướng xung quanh lập tức có rất nhiều ánh mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm vào năm đạo khí xanh lục kia, lộ ra vẻ kinh dị
Thạch Tiêu lắc đầu, thân mình chưa động, tay phải trong nháy mắt đã vung về phía trước, ngón trở khẽ điểm, ngón giữa điểm theo, ngón áp út lại điểm ra, sau đó tay phải thành một chưởng nhấn về phía trước
Một đạo quang đồ hình thoi trong khoảnh khắc biến hóa lóe lên trước người Thạch Tiêu, nhanh chóng va chạm với năm đạo khí xanh lục của Mộ Vân
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, trên mặt đất xuất hiện một cơn bão cát chuyển động
Năm đạo khí xanh lục kia tiến vào trong quang đồ kia lập tức bị cắn nát, hóa thành những tia xanh lục tiêu tan ra bốn phía
cùng lúc đó quang đồ kia lại lóe lên, với tốc độ nhanh đến không thể tin nổi, trực tiếp ấn thẳng vào người Mộ Vân, ầm ầm nổ tung ngay trước thân người
Những luồng khí sinh ra sau vụ nổ làm cho vẻ mặt cứng rắn của Mộ Vân lập tức tái nhợt, thân mình đạp đạp lùi ra phía sau mấy trượng mới đứng vững được, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ
- Ta nói rồi, ngươi còn chưa đủ tư cách
Người trợ giúp của ngươi đâu, xuất chiến đi
Thạch Tiêu thu tay phải lại, bình thản nói
Thanh âm hắn vừa dứt, lập tức trên mặt đất truyền đến từng trận rung động, trong đám Yêu Tướng xung quanh có một người đi ra
Người này thân mình rất to lớn, hắn cởi trần trông vô cùng dữ tợn, mỗi một bước đi đều khiến cho mặt đất rung lên
Sau ba bước hắn đã đi tới phía trước Thạch Tiêu, cười hung ác nói:
- Nhóc con, gia gia của ngươi là Thiên Khôi Công Nhân từ Cự Linh Môn, là người trợ giúp của Mộ Vân
Vương Lâm nhìn thoáng qua người to béo kia, Cự Linh Môn là một môn phái lớn trên Thiên Vận Tinh
Thần thông của môn phái này so với Cự Ma Tộc cũng có chút tương tự, đều thiên về sức lực
Người to lớn kia gào thét, bước về phía trước
Bên ngoài thân thể hắn, từng trận tiên lực từ lỗ chân lông xuất ra, hình thành từng đám sương tiên lực
Giờ phút này, toàn thân hắn được tiên lực vờn quanh, nấp trong đám sương mù, với tốc độ cực nhanh hướng về Thạch Tiêu đánh tới
Mặt đất rung động, cứ như vạn mã bôn đằng
Thân ảnh trong đám sương tiên lực kia gào thét mà đến, từng trận chú ngữ khe khẽ từ trong đám sương truyền ra
Không gian trong phạm vi trăm trượng lập tức bị một sức mạnh kỳ dị bao phủ, bất ngờ hình thành một đạo cấm chế
Trong đám Yêu Tướng xung quanh, cũng có một người thân mình mập mạp
Người này mặc áo xanh, sau lưng đeo một thanh đại kiếm, giờ phút này hắn ánh mắt ngưng lại, lẩm bẩm nói:
- Phong thái hiện tại của người này so với kiếm hồn của ta cũng có chút tương tự
Thạch Tiêu hừ lạnh một tiếng, thân mình vẫn không hề động, giống như là đã cắm rễ xuống đất
Hắn vươn tay phải, nhanh chóng điểm vào hư không, năm ngón tay điểm liên tiếp, hình thành một hình nón, hướng về phía trước đâm ra
Ngay lúc ngón tay điểm vào hư không, một tia yêu lực từ trong cơ thể hắn tràn ra, hóa thành một tia màu đen theo ngón tay bay ra, dung nhập vào bên trong hình nón kia
Ngay lúc nam tử cao lớn gào thét lao đến, tay phải Thạch Tiêu điểm về phía trước, hình nón trên ngón tay hắn thế như chẻ tre, trực tiếp phá tan đám sương tiên lực trước người nam tử kia, giống như là một con rồng cuồng nộ đâm thẳng vào giữa lông mày của nam tử to lớn bên trong đám sương
- Tốc độ của Thạch Tiêu quá nhanh
Nam tử to lớn rít gào một tiếng, cuộc tấn công dũng mãnh giờ phút này đã hoàn toàn tiêu tan dưới một hình nón kia
Hắn sắc mặt khẽ biến, thân mình cực kỳ nhẹ nhàng lập tức lui ra phía sau
- Ầm ầm ầm
Sau khi người này lui ra, mặt đất liên tục vỡ vụn, nam tử to lớn lùi liên ba bước, không thể đếm được là bao nhiêu trượng
Sau khi hắn lui ra phía sau, một đám sương máu không ngừng từ trong cơ thể hắn phun ra
Tới khi lui đến bước cuối cùng, thân mình người này run lên, lập tức tan vỡ, hóa thành một đám máu thịt khổng lồ bắn ra khắp quảng trường
Năm đường chỉ nhỏ màu đen từ trong đám máu thịt bay ra, dung nhập vào trong cơ thể Thạch Tiêu
- Cuộc chiến Yêu Tướng không kể sinh tử, các ngươi từ bên ngoài đến sẽ bị chôn thân tại đây
Thạch Tiêu thu tay lại, cũng không nhìn đến đám máu thịt trên mặt đất, mắt lộ hàn quang, nhìn về phía Mạc Lệ Hải bên trong đám Yêu Tướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Mạc Lệ Hải, ngươi có dám cùng ta đánh một trận không
Lời vừa nói ra, người ngồi bốn phía đều ngước nhìn, những tiếng bàn luận lập tức nổi lên
Có vẻ như sự kích thích của máu tanh là cho tinh thần mọi người đều trở nên sôi nổi hơn
Mạc Lệ Hải liếc mắt nhìn Thạch Tiêu một cái, bình thản nói:
- Ta đã bại dưới tay Mạc Phi, lần tranh đoạt này ta sẽ không tham gia
Thạch Tiêu trong mắt sát khí chợt lóe, nhìn chằm chằm Mạc Lệ Hải, hồi lâu sau, ánh mắt chuyển sang nhìn lên người Vương Lâm, âm trầm nói:
- Ngươi, xuống đây chơi với ta một chút
- Đánh nhau mà không giết người, Vương mỗ không có hứng
Vương Lâm không hề nhìn đến Thạch Tiêu, bình thản nói
Thạch Tiêu hừ lạnh
Đúng lúc này, nam tử mặc giáp vàng kia lạnh lùng nhìn Vương Lâm một cái, trầm giọng nói:
- Yêu Tướng Thạch Tiêu, lui ra
Trận chiến này ngươi đã thắng!
Theo quy tắc, ngươi không thể khiêu chiến người khác
Thạch Tiêu nhìn Vương Lâm, đi về hướng đó, trực tiếp đi qua bên người Vương Lâm
Ngay lúc đi ngang qua, hắn hạ giọng nói:
- Mạc Lệ Hải không dám xuất chiến, ta sẽ giết ngươi cho hả giận
Vương Lâm cũng không nhìn đến người này, thần sắc như thường
Nam tử mặc giáp vàng tay phải chỉ vào Vương Lâm, nói:
- Ngươi, bước ra khỏi hàng
Vương Lâm thần sắc ung dung, đi ra đứng giữa quảng trường
- Trong mười nhịp thở, nếu không có người ra khiêu chiến, tự ta sẽ chỉ định
Nam tử mặc giáp vàng nói xong, nhắm hai mắt lại
Gió mát thổi trên quảng trường, từng trận gió quét ngang qua, vô số y phục bị gió thổi vào, phát ra những tiếng phần phật
Áo trắng trên người Vương Lâm theo gió thổi hướng về phía sau thân người, tóc dài trên đầu hắn phất phơ phiêu dật
Đứng ở giữa quảng trường, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn lên không trung, thần sắc ung dung, dường như hết thảy mọi chuyện trước mắt chỉ giống như là phù du, hắn chỉ là một người khách qua đường
Khán đài ở bốn phía quảng trường ngay khi Vương Lâm xuất hiện đều nổi lên những tiếng bàn luận rất nhỏ
- Mạc Lệ Hải không xuất chiến, người này tuy là người trợ giúp, nhưng chỉ sợ khó mà giúp cho Mạc Lệ Hải giành được thắng lợi cuối cùng
- Người này lời nói cuồng vọng, nhưng cũng không dám tiếp nhận sự khiêu chiến của Thạch Tiêu, đúng là nực cười
- Thân là người từ bên ngoài đến, ở trong vùng đất của Yêu Linh ta chớ nên càn rỡ, nếu không chắc chắn sẽ chết không còn nghi ngờ gì
Người này xem ra không biết được thân phận của mình
Trong tiếng bàn luận, Huyền Phó Soái trên khán đài phía bắc khẽ hừ một tiếng
Ngồi bên cạnh hắn là một trung niên, người này mặc một bộ áo giáp màu lam, tướng mạo tầm thường, không có gì đặc biệt, nhưng lại có một vẻ rất uy nghiêm
Người này nghe được tiếng hừ nhẹ của Huyền Phó Soái bên cạnh, quay đầu cười nói:
- Huyền Phó Soái, ngươi biết người này
Huyền Phó Soái sắc mặt âm trầm, lắc đầu nói:
- Không biết
Thanh âm hắn dừng lại một chút, rồi lại nói tiếp:
- Tuy nhiên người này cuối cùng nhất định có thể vào được nhóm tam giáp, thậm chí vị trí thứ nhất cũng không phải là chuyện khó xảy ra
Người đàn ông trung niên kia ngẩn ra, quay đầu lại cẩn thận nhìn thoáng qua Vương Lâm đứng trên quảng, nói:
- Người này trong đám tu sĩ chẳng qua cũng chỉ là Anh Biến Hậu Kỳ viên mãn
Muốn lọt vào nhóm dẫn đầu chỉ sợ không dễ như vậy
Huyền Phó Soái hừ lạnh, nói:
- Hoàng Phó Soái, ngươi và ta hãy đánh cược, nếu như người này không giành được vị trí dẫn đầu, ta sẽ đưa cho ngươi Phó Thiên Triệu Kỳ
Nếu như người này đứng đầu, ngươi phải đưa cho ta Huyền Huyền Đan
Người đàn ông trung niên cười khẽ, nói:
- Được
Ta muốn xem người này rốt cuộc là có thần thông gì mà có thể khiến cho Huyền Phó Soái quả quyết như vậy
Huyền Phó Soái trong lòng cười lạnh, thầm nhủ:
- Người này nếu như đánh ngươi trọng thương, thì người cũng sẽ quả quyết như vậy
Đúng lúc này, từ trong đám Yêu Tướng có một người đi ra
Người này mặc một bộ áo giáp màu đất, trong lúc đi tới thân thể bỗng nhoáng lên một cái xuất hiện ở cách Vương Lâm trăm trượng
- Nhờ sự chiếu cố của các vị đồng liêu, không ai tranh giành với ta khiêu chiến với người này
Tiếng cười dài của người này vang vọng bốn phía, vẻ mặt hắn có chút đắc ý, trong tiếng cười lộ ra một sự tự tin mạnh mẽ
- Yêu Tướng Ngao Địch
Ta đoán nhất định hắn sẽ xuất chiến
- Người trong đám Yêu Tướng bản lãnh thuộc hàng trung bình, nhưng đối nhân xử thế vô cùng xảo trá, tuy rằng hắn là người trơ trẽn, nhưng hôm nay hắn giành lấy cơ hội này cũng là vô cùng tuyệt hảo
- Chiến thắng tu sĩ này cũng tương đương với chiến thắng Mạc Lệ Hải, hơn nữa Mạc Lệ Hải không thể tham chiếm, lúc này chỉ cần thắng một trận là có thể thắng được vòng này, chả trách Ngao Địch nói là được đồng liêu chiếu cố
Yêu Tướng Ngao Địch hướng về bốn phía ôm quyền, sau đó nhìn Vương Lâm, cười nói:
- Ngươi bây giờ hãy nhận thua đi để còn bảo toàn tính mệnh
Nếu không, một khi ta ra tay, cho dù ngươi có thể ngang ngửa với ta, nhưng đừng quên ta còn có người trợ giúp
Lời vừa nói ra, Yêu Tướng bốn phía rất nhiều người đều lộ ra dáng vẻ xem trò vui
Nhưng trong đám Yêu Tướng này chỉ có một vài người thần sắc không giống như vậy, trong đó có Mặc Phi
Mặc Phi im lặng đứng một bên, lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái
Vương Lâm thần sắc vẫn bình thản, thu hồi ánh mắt đang nhìn lên không trung, liếc mắt nhìn Ngao Địch một cái, khẽ lắc đầu, nói:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.